Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Mật

Tiểu thuyết gốc · 3564 chữ

Tại thời điểm thế giới được khai sinh, khi đó nó vẫn còn là một mỡ hỗn độn, không bền vững nó trông tựa như một khối khí cầu khổng lồ được tạo thành bởi sự tích tụ năng lượng của linh lực, nó đậm đặc đến vô cùng chiếm tỉ lệ gần như là tuyệt đối.

Và rồi con người được khai sinh, không ai biết nó đến từ đâu, bắt nguồn từ nơi nào giống như là sự xuất hiện một cách đột ngột, kì lạ, ban đầu mọi thứ dường như bình thường nhưng bắt đầu con người dần phát hiện ra phương thức để tu luyện, và chính lúc đó mọi thứ đã sụp đổ với lòng tham và mong ước thống trị của những kẻ độc tài.

Thế giới rơi vào lầm than một thời kì đen tối, máu tươi là một điều thiết yếu, đó là lúc những quyển sách kì lạ xuất hiện, lựa trọn ra những kẻ thống trị tuyệt đối, sử dụng những quyển sách nó ban cho kẻ sở hữu những quyền năng tối thượng mạnh mẽ, hầu như ở thời kì đó tất cả sinh linh đều phải thần phục xen lẫn sợ hãi.

Và rồi họ chợt nhận ra sau cùng sự thống trị vẫn chưa là tuyệt đối, những kẻ đó mạng trong mình niềm tin và sự tàn ác, chúng muốn sự thống trị phải là độc tôn, những cuộc chiến vì thế nổ ra chỉ vì thứ được xem là quyền lực, tất cả đều đã nằm xuống đó là một nấm mồ kết thúc khi mà tất cả mọi thứ sụp đổ.

Và sau cùng một thế giới mới hiện ra, một sự khởi đầu của cái chết, một vòng tuần hoàn được tái hiện, chiến tranh vẫn tiếp tục, nó luôn luôn không thể thay đổi, như là bóng tối và ánh sáng chúng không bao giờ nhường nhịn mà luôn đấu tranh với nhau, bản chất của sự sống cũng vậy, sự sống luôn là một sản phẩm thất bại đáng bị tiêu diệt, dù cho có trải qua vạn năm thăng trầm, luôn luôn không thể thay đổi.

Kinh Đô Hội, trung tâm nam thành hôm nay nhộn nhịp tấp nập người qua lại, khi mà tòa kinh đô được phủ bởi thảm đỏ, những lá cờ đỏ phất phơi trong gió hùng tráng sôi động, qua bao lâu cuối cùng cuộc thi chế tạo cũng đã bắt đầu.

Khi mà những cánh cửa xung quanh mở rộng đón chào tất cả tiến vào, góp mặt cổ vũ cho sự kiện lớn nhất cả nước một cuộc tranh tài của những bộ óc, trí thông minh để thỏa sức sáng tạo, của lớp trẻ tài năng ba miền tổ quốc, gồm ba thí sinh thay mặt thành chủ và ba thí sinh đến từ các ngôi trường nổi tiếng ba miền, cùng với đó là hơn mười thí sinh rải rác khắp cả nước.

Bên trong toa kinh đô hôm nay giữa quảng trường rộng lớn nơi những món bảo vật, đã sớm được thu dọn cất sang một bên, thay vào đó là một sân khấu rộng lớn hiện ra, xung quanh là bốn bức tường phủ kín bởi ghế ngồi nay đã sớm chật kín khán giả.

Nếu để ý tại một góc nhỏ nào đó xuất hiện bóng dáng bốn người rất thân quen với Lâm Thần là, Lệ Thảo, Sự, Trung và Lâm ở hàng ghế đằng sau là nguyên băng đảng Thương binh đang vẫy cờ ghi tên hắn cổ vũ một cách đầy sôi động.

Bên trên sân khấu là bốn chiếc loa to chiếu ra bốn phía, đi kèm với đó là một màn hình 3d hai mặt dính lại với nhau, đề phòng có người mặt cận hoặc mù màu không thể nhìn rõ có thể theo dõi một cách chi tiết, bên dưới căn hầm tầng một của tòa kinh đô là nơi các thí sinh nghỉ ngươi trước cuộc thi.

Lâm Thần đứng trong một góc khoanh tay cố tỏ ra lạnh lùng nhưng sâu bên trong là nước mắt, hắn liếc mặt và phát hiện Như Ngọc nàng lúc này cũng nhìn hắn, hai người đứng im nhìn nhau không nói lời nào. Quyết Chí lúc này thì đang ngậm kẹo mút vừa trao đổi với sự phụ.

"Nếu không sai thì chính là hắn !" Quyết Chí lạnh giọng truyền đạt bằng suy nghĩ.

"Hừm!.. khí chất bất phàm, là một con người!" Ma Thần nhẹ nói làm hắn ngơ ngác một vài giây.

"Khụ khụ .... ta là m..ma mà!"

Sau vài giây tán ngẫu nhảm nhí căn hầm lúc này dần truyển động xoay nhẹ một vòng bắt đầu được nâng lên một cách từ tốn, tất cả mọi người rơi vào hoảng loạn nhẹ, Quyết Chí cũng vậy rồi ánh mắt hắn nhìn sang thấy Lâm Thần vẫn đứng im không hề nhúc nhích hắn biết tên này không phải người thường, Lâm Thần thì không biết gì cả chỉ chăm chú quan sát tình hình mà khống nghĩ tới những lời nhận xét từ mọi người.

Những tia sang dần ló dạng khi mà căn hầm dần được nâng lên khỏi mặt đất một âm thanh hô vang cũng được truyền vào.

"SAU ĐÂY XIN MỜI CÁC THÍ SINH RA SÂN !!!"

Lời vừa dứt cũng là lúc cả khán đài la ó hét lớn, pháo sáng bắn tung tóe, các cuộn ruy băng được tung lên cao, những cánh hồng nhẹ rơi xuống, vì căn tầng hầm được cách âm nên khi vừa xuất hiện tất cả thí sinh đều choáng ngợp, hội hộp dâng trào khi xung quanh là cảnh tượng quá hoành tráng.

Không để đợi lâu giọng nói của MC vang lên khắp sân khấu, làm tất cả im lặng đón chờ.

"SAU ĐÂY LÀ MÀN GIỚI THIỆU CÁC THÍ SINH CÓ MẶT TẠI NGÀY HÔM NAY !"

"Thí sinh thứ nhất đại diện bắc thành Nguyễn Quyết Chí.

Thí sinh thứ hai Xuất Hạ Thổ, không thuộc tổ chức nào.

Thí sinh thứ ba Hoa Như Ngọc đại diện học viện ánh sao.

Thí sinh thứ năm Tu La Tiểu Nhân đại diện miền trung.

Thí sinh thứ sáu...

Thứ bảy...

....

Thí sinh thứ mười sáu Đại Lâm Thần đại diện nam thành.

XIN TẤT CẢ THÍ SINH XẾP HÀNG NGAY NGẮN CHÀO MỌI NGƯỜI "

Lời vừa dứt cả khán đài như nổ tung, tiếng vô tay vang vọng hòa cùng tiếng la ó làm bầu không khí trở nên nóng hơn bao giờ hết. Một cuộc thi thay mặt các nhân vật lớn tham dự tất nhiên sẽ vô cùng đặc sắc đáng mong chờ hơn bao giờ hết.Hội thương binh cũng hùa theo hưởng ứng mãnh liệt.

Cuộc thi chế tạo rất ngắn gọn nếu không bị thiểu năng thì ai cũng biết có ba phần thi gồm kiến thức, chế tạo và thực chiến, đây là ba yếu tố quan trọng để trọn ra đương kim vô địch ngày hôm nay.

Vị mc đứng trên sân khấu bắt đầu trình bày những phần thi mà ai cũng đã biết trừ Lâm Thần ra, vòng đầu tiên rất đơn giản khi mỗi thí sinh phải lựa trọn cho mình một vị trí thoải mái, ban tổ chức lúc này sẽ đưa ra các câu hỏi để thí sinh giành quền trả lời, bằng phương thức giơ tay, ai nhanh nhất sẽ là người được trả lời câu hỏi, mỗi câu hỏi người chơi sẽ được một điểm cộng dồn đến cuối giờ, bảy người có điểm số thấp nhất sẽ bị loại.

Lâm Thần nghe xong gật gù tìm một vị trí ngồi xuống, hai cánh tay xoay xoay khởi động để làm màu, và khi tất cả thí sinh vào vị trí cũng là lúc người dẫn chương trình hô to khẩu hiệu bắt đầu vòng thi làm tất cả thí sinh nghiêm túc hẳn chăm chú nghe câu hỏi.

"Câu hỏi thứ nhất có mấy loại đá chế tạo?". Lời mc vừa dứt cũng là lúc giọng nói thứ hai vang lên.

"Giơ tay !" Có giọng nói vang trong đầu làm Lâm Thần sững người, có chút quen mà lạ hệ thống !?, hắn vốn nghĩ không thể sử dụng nữa nay nó lại lên tiếng.

Từ vị trí bên trái Lâm Thần, một cánh tay giơ lên là của Quyết Chí sau đó liền hạ tay xuống khi ban giám khảo ra hiệu hắn nói "gồm ba loại đá to, đá vừa, đá nhỏ!".

"CHÍNH XÁC! cộng một điểm!"

Quyết Chí vừa cười vừa truyền âm cho sư phụ "sư phụ ! Làm như vậy con thấy sao sao!".

Trái ngược với Quyết Chí, sư phụ hắn chỉ ung dung chơi với mấy tên nhóc này còn non và xanh lắm.

Lâm Thần sau khi sững sờ cũng lấy lại bình tĩnh, hắn vốn nghĩ hôm nay phải tới đây làm trò nhưng e là không được rồi, phía trên cao khán đài ở hàng ghế vip thành chủ bắc thành cười nhạt nhìn về phía Thành chủ Lý Khai Thiên cười nhẹ ra vẻ khiêu khích, tiện đường nhìn sang nốt giáo sư Hà Như Vũ một cách đầy khoe mẽ, con trái của hắn phải vậy.

Trái lại hai người bên cạnh trông thì lại không được vui cho lắm.

"Câu hỏi số hai để tạo ra một món bảo vật cần trải qua mấy công đoạn chính!"

Lời vừa dứt cánh tay Lâm Thần giơ lên đồng thời nói "ba giai đoạn!".

Tốc độ rất nhanh làm mọi người trầm trồ, thành chủ Lý Khai Thiên cũng cười lớn, hội thương binh cổ vũ như được mùa.

"Câu hỏi tiếp theo chất lượng của bảo vật phụ thuộc vào những yếu tố nào!?".

Cánh tay Lâm Thần một lần nữa giơ lên "gồm hai yếu tố nhiệt độ và đá thuộc tính".

Ngay sau đó lại tiếp tục là một tràng cổ vũ.

"Câu tiếp theo...."

Rất thanh thời gian phần thi đã kết thúc Lâm Thần với khả năng hack siêu đỉnh trả lời được mười bảy câu, theo sau là Quyết Chí và Như Ngọc với tám câu, mà tất cả là do Lâm Thần sợ chơi lớn quá nên nhả lại mấy câu.

Như vậy sau phần thi thứ nhất trên sân bơi giờ chỉ còn lại có chín người, buồn cười thay những thí sinh bị loại lại không trả lời được câu nào, một điều chưa từng có ở những cuộc thi những năm trước.

Như Ngọc nhìn về phía Lâm Thần, hắn vẫn vậy một kẻ có bộ óc siêu phàm, ở bên cạnh Quyết Chí cũng sợ hãi trước hắn, cảm thán tên này không phải là con người, Ma Thần cũng hết vẻ kiêu căng mà là sầm mặt lại một kẻ trải qua vạn năm thăng trầm nay thua một thằng nhọc đủ để cho lão nhớ mãi.

Vòng thi thứ hai là chế tạo mỗi thí sinh sẽ được đưa đến khu vực chế tạo, và được chuẩn bị cho một khối sắt lớn, bên cạnh là các loại đá thuộc tính cũng như đá chế tạo để các thí sinh thỏa sức sáng chế. Bởi cuộc thi mong muốn các thí sinh không bị ép trong một khuôn mẫu khi chế tạo.

Có rất nhiều người trên khán đài lúc này thắc mắc tại sao nguyên liệu chính lại là một cục sắt, bở đây là một nguyên liệu cực xấu được xếp vào loại thấp nhất trong tất cả.

Bởi như Lâm Thần đã nói việc chế tạo phụ thuộc rất lớn vào nguồn nhiệt, và hơn hết sắt rất dễ bị hỏng trong quá trình chế tạo bởi đây là một nguyên liệu xấu, vậy nên khi chế tạo ban giám khảo sẽ dễ dàng chấm điểm hơn. Sau khi nghe lời giải thích từ ban tổ chức các khán giả thiếu kiến thức đều dính câm lặng và phải ngồi xuống quan sát tiếp.

Vòng thi thứ hai các thi sinh sẽ phải hoàn thành khiệt tác trong khoảng thời gian cố định vào khoảng hai giờ đồng hồ, các thí sinh lúc này đã vào vị trí chỉ chờ hiệu lệnh bắt đầu.

Giáo sư Hà Như Vũ lúc này nhìn xuống lão khá quan tâm vào vòng thi này bởi không biết Lâm Thần chuẩn bị chế tạo ra thứ gì.

Rất nhanh hiệu lệnh bắt đầu đã vang lên cũng là lúc các thí sinh bắt tay vào làm, trong khi mọi người đang cặm cụi chọn lựa các loại nguyện liệu thì Lâm Thần vẫn đứng đó nhìn vào các loại đá trên căn tủ nhỏ rồi bàn tay hắn giơ ra lấy ra hai khối đá.

Cuộc thi vừa chỉ mới bắt đầu biền có hai thí sinh bị loại, do nổ lò đây là một điều bình thường vì những thí sinh này thường tập luyện cùng với các loại nguyên liệu cao cấp nên khi đổi xuống là một khối sắt thì không khống chế được nguồn lửa mà thất bại.

Dù vậy các thí sinh vẫn chăm chú làm việc mà không suy nghĩ gì cả, phía Quyết Chí với lòng đam mê về kiếm hắn quyết định làm một cây thương dài đi kèm với đó là đá thuộc tính lửa ở đầu mũi giáo.

Về phần Như Ngọc nàng làm một con dao ngắn cong nhẹ, các chi tiết rất tỉ mỉ đi đôi với đá thuộc tính lôi, ngoài ra còn đầy đủ các loại vũ khí như búa, kiếm, chùy gai được các thí sinh khác chế tạo khung cảnh rất gấp gáp, lúng túng.

Về phần Lâm Thần hắn sử dụng đá thuộc tính hỏa và ánh sáng trước sự bất ngờ của rất nhiều người, ai cũng biết việc có nhiều thuộc tính là có lợi nhưng chất lượng vật liệu ở đây là quá thấp có thể dẫn đến việc bị nổ bảo vật trong quá trình sử dụng, phía giáo sư thì không nghĩ thế bởi với trí thông minh của hắn lão chắc chắn Lâm Thần sẽ không mặc phải một sai lầm như vậy.

Lâm Thần lúc này sau khi cắt ra một khối sắt liền cho vào lò ngun, đồng thời lấy khối sắt còn lại thái ra như thái thịt để sang một bên, trong khi trờ đợi Lâm Thần lại lấy đá ánh sáng ra cắt đi một nửa rồi đập nhỏ làm thành bụi ánh sáng, nửa còn lại tiện tay vứt vào bên trong lò nung để dung hợp.

Sau khi hai loại nguyên liệu chảy ra hắn lại đổ vào trong khuôn rồi lấy bụi ánh sáng phủ lên, đồng thới sử dụng các miếng sắt đã cắt cuộn lấy thanh sắt khi nó còn đang nóng rực màu đỏ, làm rất nhiều người nhìn về phía hắn bởi cách làm khá là lạ.

Sau khi đã cuộn lại hắn tiếp tục đưa vào lo nung, cho các lớp sắt đỏ lên rồi mang ra, cầm lấy cây búa đập mạnh, liên hồi, đó là một thanh kiếm nhỏ gọn, sau những nhát búa, lúc này các miếng sắt vỡ ra làm nhiều người nghĩ rằng là thất bại, nhưng tất cả đều nằm trong tính toán, Lâm Thần cầm thanh kiếm lên nhìn với vẻ mặt hoàn hảo thanh kiếm của hắn lúc này phủ bởi một lớp màng sắt nó nứt ra để cho đá thuộc tính hỏa chảy vào trong như những đường máu, kiệt tác của hắn đã hoàn thành, cũng chính là lúc thời gian kết thúc.

Cũng là lúc ban giám khảo xuống sân kiểm tra kết quả, sau một hồi quan sát hắn tạm xếp ở vị trí thứ ba, nhưng vẫn đứng nhất với điểm số ở phần thi thứ nhất, nhưng đây chỉ là phần đánh giá khách quan, để biết được chất lượng cần có một vòng thi cuối cùng cũng là quan trọng nhất, phần thi thực chiến bằng cách sử dụng bảo vật vừa chế tạo để đọ sức với nhau, để công bằng các thí sinh không được sử dụng linh lực.

Thời gian lúc này cũng đã đến buổi chiều và trước khi vào phần đọ sức vẫn cần thông qua một bài kiểm tra để tiết kiệm thời gian, các thí sinh phải sử dụng bảo vật của mình, tấn công một hình nhân, nếu bảo vật nào không đạt yêu cầu liền sẽ bị loại.

Nói là làm trên sân lúc này một hình nhân được đưa ra các thú sinh cũng bước lên, đọc đến tên ai liền lên trên biểu diễn, người thứ nhất là Tu La Tiểu Nhân, người này đến từ miền trung bảo vật của hắn là một cây búa lớn, chỉ thấy hắn bước lên cầm cây búa đập mạnh lên trên hình nhân.

Ầm!!

Một tiếng nổ phát ra nhưng cảnh tượng không phải là cây búa đánh vào hình nhân, mà là bước tường chắn của, hàng ghế khán giả, đúng ngay vị trí của hội thương binh làm mọi người chạy tán loạn, đó là bởi phần thân búa nối lấy đầu búa bị đứt ra trong quá trình ra đòn, hiển nhiên người này bị loại.

Sau màn biểu diễn không mấy vui vẻ thì người tiếp theo là Hoa Như Ngọc, nàng lúc này cầm theo hai đoản đao ngắn bước lên trên nhìn lấy hình nhân, hai đao trong tay ném về hướng hình nhân, Lâm Thần nhìn cảnh này thầm nhớ lại cái đêm hôm đó cùng Nhu Nhi mà lạnh cả dái, chỉ thấy đoản đao tinh xảo xoẹt qua hình nhân tạo ra một vết rách nhỏ.

Hơn nữa vì là thiết kế khá cong nên nó ma sát lên người hình nhân rồi lại bật về đồng thời tay còn lại cũng ném nốt thanh đao còn lại và chụp lấy con dao vừa bật trờ về, một màn này được ban giám khảo đánh giá khá cao khán giả cũng vìe thế mà ồ lên, nhưng sau một hồi để ý sai sót là điều không thể tránh khỏi.

Bởi vì nàng quá chú tâm vào khả năng tấn công lên lưỡi dao đã bị mẻ ra, nên vì thế mà cũng bị loại, tiếp theo đó là các thí sinh khác bước lên, nếu không vỡ thì là bị mẻ, ngoài ra Lâm Thần cũng suýt chết vì một thanh kiếm trong quá trình kiểm tra thất bại bay về phía hắn, may mà tránh kịp.

Người tiếp theo là Quyết Chí hắn không bước lên mà đứng ở bên dưới, đơn giản chỉ là cầm ngọn giáo lên, hướng mắt về phía hình nhân ném mạnh.

Xoẹt...

Chỉ thấy ngọn giáo bay rất nhanh vượt qua hình nhân lao đến vị trí ban giám khảo, làm bốn vị giáo sư, như chuột gặp nước...à không gặp lửa bởi ngọn giáo khi tiếp xúc với không khí đang bốc cháy nghi ngút, bốn vị giáo sư lúc này nhảy ra hai bên, ngọn giáo thì hướng đến vị trí mặt bàn rồi nổ tung cắm sâu xuống mặt đất.

Quyết Chí như chết lặng, vì biết mình vừa chơi ngu nhưng chỉ dám cười cười gãi đầu, các vị giáo sư lúc này sau khi ôm đầu liền đứng dậy ho khan giữ hình tượng, mặc dù lạnh cả người, nhìn về ngọn giáo vẫn y nguyên liền tuyên bố thông qua tiến vào vòng cuối cùng.

Lâm Thần nhìn một màn này mà được phen hú hồn, phía trên khán đài thành chủ Lý Khai Thiên cười toe toét vỗ đùi , trước sự cay đỏ dái của thành chủ bắc Thành, giáo sư Hà Như Vũ thì lấy khăn lau mồ hôi thầm nhủ may mà hôm nay gã không tham gia tổ giám khảo.

Sau một hồi trấn tĩnh thì cũng đến lượt Lâm Thần, nghe được tên mình hắn liền tỏ vẻ ngầu lòi vác thanh kiếm lên vai, bước đi hiên ngang thì lúc này một mùi khét nhẹ phả vào múi làm hắn chợt nhớ ra gì đó, liền vứt thanh kiếm đi hai tay phủi quả đầu đang bốc hỏa, lao về phía chậu nước gần đó mà úp mặt xuống, làm đám bọn Sự, Lâm, Trung cười lớn về phần Lệ Thảo nàng chỉ chăm chú nhìn xem Hắn có làm sao không, Như Ngọc thì lại ôm đầu ngao ngán.

Sau một hồi Lâm Thần trở lại vị trí với một nửa quả đầu thiếu tóc, cầm thanh kiếm lên, gồng hết sức đánh vào hình nhân để lấy lại hình tượng.

Ầm....

Tưởng chừng như sẽ là một vết cắt nhưng không, bởi để tránh kết quả giống với Như Ngọc thì hắn hoàn toàn, không làm lưới kiếm, hình nhân lúc này móp lại vì sức ép rồi nổ tung lửa bắn tung tóe trước sự ngỡ ngàng của tất cả người đang có mặt.

Hiển nhiên hắn đã vào vòng trong.

Bạn đang đọc Chiến Thần Sắc Dục sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.