Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm Đầy Sao

Tiểu thuyết gốc · 1963 chữ

Trong căn phòng ấm áp ánh đèn sáng nhẹ tỏa khắp gian phòng, trên chiếc gường nhỏ nơi hai thân hình đang không ngừng quấn lấy nhau, Lâm Thần ôm người đẹp trên tay đôi môi mềm mại liếm khắp cơ thể nhỏ đã sớm đỏ ửng vì hắn.

Nàng khẽ cười nụ cười hạnh phúc, bất chợt hai ánh mắt chạm nhau, ánh mắt rất lâu mới được nhìn thấy, hắn nhẹ nhàng đem nàng nằm xuống giường đưa tay tách nhẹ hai chân để nhìn ngắm cửa mình đã sớm chảy đầy dâm thủy mà say mê.

Nàng lúc này giật mình che lại nơi tư mật xấu hổ lên tiếng "Cô... ngại!" .

Thấy thế Lâm Thần phì cười nhẹ nói "Đây cũng đâu phải lần đầu tiên đâu !?"

Nghe vậy nàng lại thả lỏng cơ thể, nàng muốn xem hắn muốn làm gì nhưng sâu trong lòng lại nghẹn ngào khó tả.

Bất ngờ nàng cảm thấy một cơn khoái cảm truyền vào, dạt dào khó tả khi Lâm Thần dịu dàng hôn nhẹ vào nơi cửa mình.

"A...ưm!" Nàng khẽ rên lên một tiếng mê người, cảm giác vừa sướng nhưng lại hạnh phúc.

Còn Lâm Thần vẫn tiếp tục hăng say xâm lăng nơi cửa mình, dâm thủy theo đó mà chảy ra không ngừng, tiếng rên kích thích sự hưng phấn của hắn, để hắn càng thêm mạnh bạo hơn môi và lưỡi không ngừng tấn công.

Nàng lúc này nhắm mắt eo thon nhấc lên cảm nhận từng cơn sướng khoái dâng trào, mạnh bạo nhưng đầy thương yêu, Lâm Thần lúc này dừng lại cũng là lúc nàng vòng tay ôm lấy cổ hắn, theo quán tính hắn ngã nhào về sau hai cặp ngực căng tròn của nàng thì tì lên khuôn mắt hắn.

Nàng e thẹn ngại ngùng nói nhỏ vào tai hắn "ta...muốn thứ đó !" .

"Thứ gì cơ !" Lâm Thần ra vẻ trêu tức đáp lại, phía dưới dương vật đã sớm chạm nhẹ vào cửa mình nàng mà cọ quậy.

Tuyết Linh đỏ mặt "thì là thứ đó của chàng".

"Aa..." nàng vừa dứt lời cũng là lúc Lâm Thần đưa dương vật của mình đẩy mạnh cắm sâu vào trong cơ thể nàng.

Dâm thủy theo đó chảy dọc theo dương vật hắn, Tuyết Linh rên rỉ ưỡn cong cơ thể cảm nhận cơn sướng khoái nơi giữa hai chân mình, Lâm Thần bắt đầu đẩy hông tay thì bấu lên bầu ngực nàng.

"Aa.ưm" nàng cố gắng cắn chặt môi nuốt trọn dương vật hắn vào sâu trong cơ thể, mà không ngừng kêu lên, nhìn âm đạo đã sớm bị lấp đầy nàng đỏ ửng hai má chủ động nâng nhẹ mông lên để dương vật hắn từ từ nhả ra.

Sau đó nàng nhẹ đặt mông xuống một lần nữa nuốt trọn dương vật hắn.

Nhìn nàng có chút xấu hổ hắn phì cười nhéo lên má nàng một cái...

Sau đó hắn nhẹ nhàng đẩy hông theo đó dương vật cũng liên tục ra vào nơi cửa mình.

"A...á..aa ta" Tuyết Linh rên rỉ sướng khoái đè tay lên vai hắn miệng không ngừng kêu la cùng với tiếng thở phì phò.

Lâm Thần vẫn liên tục đưa đẩy phía dưới cũng càng lúc càng nhanh mặc cho nàng lúc này đang mệt mỏi, mềm rũ cả cơ thể nằm trườn lên người hắn, hai tay bắt lấy cặp mông nàng Lâm Thần ra sức đẩy thêm vài lần cuối cùng.

"A...ưm..á" Tuyết Linh la lớn cảm giác vừa đau vừa sướng , vừa mệt vừa phê.

Dương vật hắn lúc này run lên co giật sau đó bắn sâu vào trong cơ thể nàng, Nàng cảm thấy có chút nóng nhẹ trong cơ thể ngẩn đầu nhìn Lâm Thần hạnh phúc, sau một hồi hắn lúc này nhẹ rút dương vật ra đồng thời một dòng tinh dịch trắng đục chảy ra ngay sau đó.

Tuyết Linh lúc này cả cơ thể mềm nhũn như vũng bùn, mặc cho hắn lúc này đẩy mình ngã ngửa ra gường, cả cơ thể săn chắc đè lên người nàng dù mệt mỏi nhưng nàng vẫn cảm nhận được một chút ấm nóng từ cơ thể hắn, cảm nhận được thứ cứng cứng cọ vào bụng mình.

"Ưm... ta mệt lắm!" Tuyết Linh nói với giọng điệu than thở nhưng vô cùng quyến rũ.

"Nhưng ta thì chưa" Lâm Thần khẽ nói.

" tên Xấu xa ! " nàng bĩu môi đáp lại.

"A..á..aa" nàng vừa dứt lời cũng là lúc Lâm Thần đẩy nhẹ dương vật vào trong cơ thể nàng, tiếng ọt ẹt vang lên, tiếng da thịt chạm nhau.

Bạch bạch bạch !

"Vậy sao !? Ta xấu xa nhưng cho nàng sung sướng ! " Lâm Thần bỉ ổi nói phía dưới hông vẫn liên tục đưa đẩy mỗi lúc một nhanh, tay hắn bắt lấy bầu vú mà xoa bóp, môi hắn cúi xuống hôn lấy môi nàng.

Tuyết Linh cơ thể run lên thở mạnh một hơi "Á...ưm ta chết mất ! Nhẹ ! "

Lâm Thần mặc kệ lời nói vẫn tiếp tục tăng tốc....

Bạch bạch bạch !

"Dừng! Ta... sắp không chịu được!".

Bạch bạch !

Hắn lấy sức không dương vật không ngừng cắm sâu vào nơi tư mật nàng, mặc cho Tuyết Linh la hét thảm thiết, qua một hồi cả hai người lúc này run lên kịch liệt hiển nhiên đã đạt tới cực khoái.

Tuyết Linh nằm gọn trong vòng tay Lâm Thần không chút sức lực, nàng có mỏi mệt nhưng lại vui sướng hạnh phúc, nàng chìm vào giấc ngủ say tình, giấc ngủ yên bình của người mình yêu.

...

Giữa bầu trời đêm yên tĩnh, yên bình những vì sao không ngừng lóe sáng tạo ra một khung cảnh đẹp đẽ huyền ảo, những tia sáng len lỏi chiếu xuống mặt hồ lẳng lặng không gợn sóng một cách yếu ớt, ánh sáng từ mặt hồ phản chiếu lên cao nơi đó xuất hiện bóng dáng một thiếu nữ xinh đẹp ẩn hiện ngồi trền bờ hồ.

Nàng có đôi mắt sáng, cơ thể nhỏ nhắn yểu điệu, mái tóc đen tuyền lấp lánh, nàng ngồi đó ánh mắt đượm buồn hướng lên bầu trời đầy sao như suy nghĩ điều gì đó, cô đơn đó là những gì để miêu tả khung cảnh lúc này.

Ngay lúc đó xuất hiện hai thân ảnh đang dần tiến lại dù vậy nàng ta vẫn chẳng thèm quay đầu lại, hai kẻ lạ mặt lúc này tiến lại gần sau đó khom lưng quỳ một chân xuống đầy cung kính.

Một kẻ trong số đó lên tiếng "Quận chúa đã hai năm rồi Ma Chủ đang đợi người!".

Nghe được lời nói cô gái lúc này mới nghiêng đầu quay lại lạnh giọng đáp "Ta đã biết rồi ! "

Hai bóng đen nghe xong cũng không nói gì thêm liền biến mất, trong không gian một cơn gió lạnh nhẹ nhàng quét qua nàng với đôi mắt sắc bén có chút nước mắt đọng lại.

Lại một ngày mới đã đến trong căn phòng đầy yêu thương Lâm Thần hai mắt hé mở, bầu trời đã lên cao chiếu thẳng vào mắt hắn.

Sau một màn trao tình nồng cháy Lâm Thần liếc nhìn sang bên cạnh nàng lúc này đã rời đi, nhưng hắn vẫn thấy hạnh phúc, mặc vội chiếc áo Lâm Thần quay trở lại học viên năm ba.

Bên trong căn phòng kĩ túc xã của Lâm Thần, Sự lúc này đang không ngừng loay hoay đi qua đi lại, như lo lắng điều gì đó, phía sau là hai người bạn chí cốt cũng đang vuốt cằm suy tư.

Cánh cửa phòng nhẹ mở ra bóng dáng Lâm Thần xuất hiện, Sự nhìn sang bất chợt chạy lại hét lớn như gặp ma.

"Không hay rồi ! Có chuyện rồi! Mày đi đâu cả sáng trời thế! ".

Lâm Thần ngơ ngác "bọn mày làm sao thế bị đập hả !" .

" không phải ! Là chuyện của mày Lệ Thảo sáng nay xin thôi học rồi !" .

"Cái gì ? ! " Lâm Thần bất ngờ thốt lên chạy lại nắm chặt lấy bả vai Sự mà hô hào hỏi chuyện.

"Tao cũng không rõ chỉ biết sáng nay cô giáo có thông báo, bọn tao nghe tin liền chạy đi tìm mày !".

Lâm Thần đứng chôn chân suy nghĩ hắn vừa mới trở lại nàng ấy lại đi rốt cuộc chuyện này là thế nào, Sự lúc này đang chuẩn bị nói thêm gì đó liền thấy Lâm Thần đã xoay người rời đi.

Giữa khu phố nhỏ hoang sơ Lâm Thần lúc này như chết lặng nói không nên lời, bàn tay nắm chặt hắn muốn đến nhà của nàng.

Lâm Thần chạy rất nhanh lướt qua những tòa nhà lớn dừng trước một căn nhà nhỏ, đứng trước cánh cửa nhưng trong lòng không khỏi suy tư.

Nhẹ nhàng đặt tay lên cánh cửa gõ nhẹ, từ bên trong tiếng bước chân vang lên, Lâm Thần cũng hồi hộp không kém nhưng khi cánh cửa mở ra khuôn mặt hắn liền ngơ ra.

Thứ hắn nghĩ sẽ là cảnh Lệ Thảo xuất hiện ôm chặt lấy hắn nhưng đời không như mơ, người xuất hiện lại là một người phụ nữ với mái tóc đen trắng xen lẫn già dặn, Lâm Thần cũng nhận ra đó là mẹ nàng.

Người phụ nữ khi này nhìn lên thấy Lâm Thần liền hớn hở vui vẻ nói "cháu Lâm, lâu rồi mới thấy sang đây, đi vào nhà đi con"

"Dạ !" Lâm Thần cũng đáp lại một cách lễ phép sau đó liền đi vào nhà.

Bên trong căn nhà Lâm Thần ngồi trên một chiếc ghế gỗ, phía đối diện hắn là cha mẹ nàng, trong căn nhà bầu không khí dần trở nên lạnh lẽo khác thường mãi đến khi cha nàng nhẹ đưa tay rót ra một ly trà đưa cho hắn.

Lão mở lời "cháu hôm nay đến đây là có việc gì sao! ?" .

Lâm Thần gãi đầu có chút khó xử bèn nói "dạ cháu đến đây có chút chuyện, không biết Lệ Thảo nàng ấy có ở nhà không !".

Choang!!!

Lời vừa dứt ấm trà trên tay cha nàng liền rơi xuống đất vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, Lâm Thần lo lắng "bác không sao chứ!".

"Haiz !" Một tiếng thở dài vang lên.

Mẹ nàng lúc này giữ lấy chồng mình từ từ ngồi xuống ghế, sau đó nhìn về phía Lâm Thần nói.

"Cháu đã biết chuyện con bé nghỉ học rồi sao ?" Lâm Thần nghe xong gật đầu xác nhận.

Lại có giọng nói vang lên, giọng nói làm Lâm Thần cũng phải ngây người

"THẬT RA CHÚNG TA KHÔNG PHẢI CHA MẸ RUỘT CỦA CON BÉ !".

Khung cảnh lại thay đổi tại đỉnh long tháp Long Cu tháp chủ đương nhiệm lúc này đang hành lễ trước một thiếu niên lực lượng đang ngồi chệnh chệ trên chiếc gai của gã, hắn toát lên một khí chất cao ngạo của một vị đế vương nhìn về phía gã.

Long Cu lúc này dù chỉ là một ánh nhìn nhưng cả cơ thể hắn lại run lên sợ hãi vội nói.

"Thiếu chủ mừng ngài trở về !"

Tên được gọi là thiếu chủ chỉ gật nhẹ đầu một cái liền phất tay ra lệnh cho hắn lui xuống, Thấy thế hắn liền cất bước rời đi trong lòng vẫn ẩn chứa sự sợ hãi mạnh liệt.

Bạn đang đọc Chiến Thần Sắc Dục sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.