Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Truyện: Tà Quân

Tiểu thuyết gốc · 1300 chữ

Tuyết phủ trắng xóa khắp thị trấn, đứa trẻ ngồi quỳ ở trước nhà mình mà khóc nức nở.

Không còn gì nữa, chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn, chiến tranh thổi bùng lên ngọn lửa thiêu đốt sinh mệnh muôn người, cuối cùng cũng chẳng chừa lại cái gì cho ai.

Đứa trẻ đó cũng trở thành dân lưu vong, bắt đầu di chuyển khắp tứ phương, du đãng nhiều nơi lân cận.

Khi những người khác còn bởi vì sự khắc nghiệt của chiến tranh mà chết lặng, đứa trẻ lại chỉ bắt đầu nghiền ngẫm nhiều thứ.

Có đôi khi, nó mơ rằng mình là đế vương, tay có thể huy động vạn quân.

Có đôi khi, nó mơ rằng mình chính là tuyệt thế tiên nhân, không gì không làm được.

Có đôi khi, nó lại mơ rằng mình cưỡi rồng vàng, bay khắp trời xanh.

Cũng bởi vì thế, đứa trẻ này trưởng thành rất sớm, cũng bắt đầu suy nghĩ tới nhiều điều thâm sâu hơn.

Vì sao mà có luân hồi? Vì sao với kẻ này, chỉ cần sống sót là đủ, kẻ khác lại mong muốn địa vị cùng với quyền thế chứ? Vì sao có Kiếm Đạo, Nhân Đạo, Thiên Đạo, Đạo là gì?

Xuân đến, đông qua, thu về, thoáng chốc đã trôi qua ba năm, đứa trẻ đó để chuẩn bị sinh tồn trong trời đông giá rét, lại đi vào một ngôi làng bị bỏ hoang mong tìm được vật gì đó.

Rồi, nó ở trong góc tường, tìm thấy một người đang bất tỉnh.

Vào thời tiết như thế này, việc này cũng xảy ra thường xuyên, chỉ thấy đứa trẻ bình tĩnh bước tới mà định kéo thân thể người đàn ông đi nhằm cứu hắn.

“Thằng nhóc, ta không có gì cho nhóc đâu”

Người nọ chợt nở một nụ cười khiến đứa trẻ sợ đến hoảng hồn, tay còn định thu lại, nhưng kẻ kia đã bắt lại nó:

“Ta không phải ma quỷ, chỉ là một tên nông dân rảnh rỗi mà thôi”

Sau lưng người họ có mang một chiếc rìu, bên hông lại giắt một nhúm lá khô, chỉ là khí thế bất phàm tỏa ra từ trong cơ thể của hắn.

Kỳ lạ là, đôi tai của kẻ này rất dài, có lẽ là đến tận vai của hắn, bởi vì kẻ này cử động mà hai tai cũng đung đưa theo.

Là tiên nhân.

Đứa trẻ ngạc nhiên nhìn cảnh này, sau đó đột ngột quỳ xuống mặt đất.

“Tên nhóc, ngươi làm gì đấy?”

Người nọ khó hiểu mà cất tiếng hỏi, đứa trẻ bèn nói ra những vấn đề mà bản thân nghĩ chưa hề ra đáp án, mong được giải đáp.

“Cho dù sinh tồn cũng khó, thế mà trong thời buổi này lại có người cầu đạo như ngươi, tên tiểu quỷ”

Mắt kẻ này sáng lên như thấy được kho báu, sau đó hắn đáp trả những vấn đề bằng chất giọng êm tai, nhưng liên tục bị đứa trẻ đó gây khó dễ.

Ngày thứ nhất nhanh chóng kết thúc, kẻ này đưa ra một ước định với đứa trẻ, rằng ngày sau lại đến.

Liên tục ba ngày, tuy vẫn không thể trả lời vấn đề của đứa trẻ, nhưng kẻ nọ lại nói cho nó biết rằng những giấc mơ mà đứa trẻ gặp phải chính là kiếp trước của nó.

Nó, chính là người chuyển thế.

Cuối cùng, người này vỗ tay, cười lớn và nói:

“Tiểu huynh đệ thiên phú tuyệt trần, lại là tiên nhân chuyển thế, nếu ngươi tiếp tục tu hành, chắc chắn sẽ lĩnh ngộ được Đạo Vận, vũ hóa phi thăng”

Đứa trẻ cung kính chắp tay, ngẩng đầu nhìn hắn:

“Tiên nhân muốn thu ta làm đồ đệ?”

“Ta không phải tiên nhân”

Kẻ nọ lắc đầu, chỉ đưa tay xoa lên trán của nó, mỉm cười:

“Đạo bất đồng, ngươi có thể xem xét học vấn của ta, nhưng tuyệt đừng đem nó trở thành đạo của mình.

Ta cũng không phải là tiên, chỉ là một tên nông dân rất rảnh rỗi”

“Ngài biết rất nhiều, vậy sao không tu tiên”

Người nọ chỉ cười khẽ, đoạn đáp lại:

“Đi một ngày đàng, học một sàng khôn, tu tiên có lẽ là một con đường để đến với Đạo, nhưng tuyệt không phải là Đạo.

Trăm sông chảy về một biển, cho dù phàm nhân, hay là thú vật ắt cũng sẽ nắm được Đại Đạo. Vấn đề của ngươi, hi vọng tự ngươi sẽ tìm ra câu trả lời”

“Tự ta…”

Đứa trẻ mơ màng lẩm bẩm, kẻ này chỉ đưa tay ra rút một chiếc mặt nạ, lại đeo lên mặt của nó.

“Chiếc mặt nạ này không có gì đặc biệt, nhưng ở giữa đại dương ký ức bao la rộng lớn của những kiếp luân hồi trước, nó sẽ nhắc nhở ngươi rằng kiếp này, ngươi là chính ngươi.

Ngươi sử dụng khí chất Đế Vương ở kiếp trước, ngươi sử dụng Long Bào ở kiếp trước, ngươi sử dụng công pháp ở kiếp trước, nhưng một khi cởi mặt nạ ra.

Kiếp này, ngươi là bản thân ngươi”

Đứa trẻ cái hiểu cái không, chỉ đưa tay đón lấy mặt nạ, hỏi:

“Dám hỏi họ tên của ngài, sau này tất sẽ đền ơn báo đáp”

“Không cần báo đáp, chỉ cần sau này ngươi giữ được bản tâm, sống được cuộc sống mà ngươi muốn. Tên ta là Phạm Nhĩ, nhưng ngươi cũng có thể gọi là Cuội.”

Tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, Cuội chỉ quay lưng lại, hắn cười nhẹ rồi thân hình cũng theo gió mà tiêu tán.

“Tiểu huynh đệ, nếu có cơ hội, chúng ta lại đàm đạo ba ngày ba đêm nữa”

Còn không kịp gọi hắn là sư phụ, người nọ đã bỏ đi, tiêu dao tự tại đến như thế. Ánh trăng đêm nay tròn, những chỗ lõm nối liền trên nó giống như một gốc cây đa.

Rồi, đứa trẻ ngày càng lớn, ký ức kiếp trước cũng dần dần rõ hơn, nó thoát khỏi kiếp sống sinh tồn gian nan từng ngày, bắt đầu chu du tứ phía.

Nhận lấy tinh hoa từ tám lần luân hồi trước, hắn cũng nhanh chóng bị các môn phái lớn xem là ngàn năm nhất ngộ kỳ tài, mười tám tuổi Ngộ Đạo, cuối cùng độ kiếp phi thăng lên Thượng Giới.

Cuối cùng, hắn cũng gia nhập một tông môn, trở thành đệ tử chính thức.

Càng nổi bật, trên tay sẽ càng dính máu.

Dần dần, có những kẻ tìm được hắn, cuối cùng lại bị giết chết tàn nhẫn, lòng luôn muốn liều mạng để bản thân được sống lâu hơn, thế nên khi Vạn Giới Hỗn Chiến xảy ra, giống như một tên ma thần, hắn liên tục lấy mạng từng vị đại năng, cường giả một giới.

Cuối cùng, người đời xưng hắn là Tà Quân.

Nhưng, vẫn có một người ở bên cạnh hắn, cuối cùng thức tỉnh lấy kẻ đang nhấn sâu trong tuyệt vọng này.

Trong hắc ám, đầu óc hỗn loạn, nhưng hắn dần dần tỉnh giấc.

Hồi kết của đời này đã đến.

Hắn cười nhẹ, tay tháo mặt nạ ra, toàn bộ khí thế trên người bản thân cũng suy yếu dần, dung nhan mỹ mạo cũng chậm rãi thay đổi.

Bản thân hắn, lại trở về chính hắn, trở về với nguyên sơ, trước khi chín lần luân hồi xảy ra.

Khẽ bật cười, rồi thân thể hắn biến mất ở trong bóng tối.

Đời thứ chín, kết thúc.

Đời thứ mười, mở ra.

Bạn đang đọc Chín Vạn Tuổi Phàm Nhân sáng tác bởi bohamcucai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bohamcucai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.