Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cởi quần ra!

Phiên bản Dịch · 1127 chữ

Trần Huyền liếc nhìn Liễu Như Phong một chút, nói: "Cửu sư nương, người chớ để cho một số kẻ mặt ngoài nhìn qua áo mũ chỉnh tề, nhưng kì thực toàn là những gia hỏa lừa đảo, đầu năm nay một ít tài lang hổ báo rất hay thích hóa trang thành cừu nhỏ, mục đích còn không phải là ra ra vào vào hay sao."

"Sắc lang, cậu nói lung tung cái gì vậy?" Lý Vi Nhân đỏ mặt gắt một tiếng.

Liễu Như Phong sắc mặt có chút không dễ nhìn, nếu như không phải sợ làm mất mặt Tần Thục Nghi, hắn đã trực tiếp lộng chết gia hỏa này.

Bất quá bữa cơm rất nhanh liền kết thúc.

Tần Thục Nghi khước từ ý nghĩ Liễu Như Phong lái xe đưa bọn họ trở về, ngăn lại một chiếc xe taxi rồi đi tới một khu biệt thự.

Nơi này chính là chỗ ở của Tần Thục Nghi, bởi vì chỉ có một mình, cho nên nàng cũng gọi Lý Vi Nhân tới nơi này ở chung.

Nhìn căn biệt thự xa hoa trước mặt, Trần Huyền một mặt tán thưởng, cửu sư nương quả thật là một tiểu phú bà a!

"Thục Nghi tỷ, chẳng lẽ chị thật sự muốn đem gia hỏa này gọi vào ở chúng với hai người chúng ta?"Lý Vi Nhân nghiến răng, với những gì đã xảy ra, nàng luôn cảm giác gia hỏa Trần Huyền này có chút gì đó không ổn.

"Nếu như thân phận của hắn là chính xác, về sau hắn sẽ ở cùng với chúng ta." Tần Thục Nghi thản nhiên nói, sau đó nàng ngồi xuống ghế salon ở phòng khách, mắt nhìn Trần Huyền vẫn còn đang tham quan biệt thự, bình tĩnh nói: "Cậu cởi quần ra!"

"Cậu cởi quần ra!"

Tần Thục Nghi nhìn Trần Huyền, bình tĩnh mở miệng.

Bất quá sau khi nghe được lời này, Lý Vi Nhân bên cạnh lúc này mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi nhìn xem Tần Thục Nghi, đây còn là hảo tỷ muội của mình, đệ nhất mỹ nhân thành phố Đông Lăng sao? Nàng vậy mà lại muốn tên sắc lang kia cởi quần trước mặt mọi người!

Trần Huyền cũng bị lời này của Tần Thục Nghi làm cho giật mình, ngọa tào, loại chuyện này cho dù là bưu hãn nhị sư nương cũng không có để hắn làm qua a!

Tuy nhiên sắc mặt của Tần Thục Nghi vẫn rất bình tĩnh như cũ, chỉ bất quá hai tay ngọc đã nắm chặt vào nhau, điều này cho thấy kỳ thật nội tâm của nàng cũng không bình tĩnh.

Hiện tại nàng không cách nào để liên hệ với hai người đại tỷ cùng nhị tỷ, đây cũng là biện pháp duy nhất có thể chứng minh thân phận của gia hỏa này, nàng nhớ mang máng gia hỏa này khi còn bé trên đùi có một cái bớt màu đỏ.

"Cửu sư nương, như vậy được không?" Trần Huyền gắt gao giữ chặt lưng quần của mình, tội nghiệp nói:" Nếu không là chờ buổi tối đi, bây giờ vẫn đang có người ngoài, tiểu tử thế nhưng là không muốn bị nũ nhân khác chiếm tiện nghi."

Nghe vậy, Lý Vi Nhân đang chấn kinh tức đến bể phổi, cả giận nói: "Sắc lang, cậu nói cái gì? Cậu nghĩ bản tiểu thư nguyện ý nhìn sao? Với dáng người gầy gò kia của cậu, bản tiểu thư còn không thèm."

Tần Thục Nghi sắc mặt có chút ửng đỏ, nói: "Cậu nói bậy bạ gì đó, tôi chỉ bảo cậu cởi quần ngoài ra, nếu như thực sự thẹn thùng, cậu có thể vào phòng vệ sinh, nhớ kỹ khi ra mặc quần đùi."

Trần Huyền thở phào nhẹ nhõm, hắn còn tưởng rằng cửu sư nương chưa từng gặp mặt này lại có ham mê quái lạ, nếu đúng như vậy thì càng thêm đáng sợ so với đại sư nương cùng nhị sư nương.

Sau đó Trần Huyền ngượng ngùng gật đầu, đi vào phòng vệ sinh đem quần dài cởi ra.

Sau khi hắn đi ra, mặc dù ngoài miệng Lý Vi Nhân nói không muốn xem, nhưng quỷ thần xui khiến thế nào nàng vẫn là nhìn thoáng qua, mặc dù chỉ là một cái, nhưng nữ nhân vẫn không dời nổi con mắt, cũng không biết nàng nhìn thấy cái gì.

"Cửu sư nương, được chưa?" Trần Huyền hai tay che lấy đũng quần, một mặt ngượng ngùng, dù sao hắn đã sống mười tám năm, nhưng loại chuyện như này vẫn là lần đầu làm a!

"Tốt." Tần Thục Nghi đỏ mặt gật đầu, bất quá nàng cũng xác định trên đùi gia hỏa này xác thực có một cái bớt màu đỏ, giống y như trong trí nhớ của nàng, điều này nói rõ thiếu niên trước mắt này đúng là oan gia của nàng!

Nhìn Trần Huyền đi vào phòng vệ sinh, khuôn mặt Lý Vi Nhân đỏ ửng, trái tim kia đều bịch bịch nhảy lên, có vẻ như...... Vừa rồi tên kia, hai cánh tay của hắn đều che không hết!

"Thục Nghi tỷ, chị để gia hỏa này cởi quần trước mặt chúng ta làm gì a? Cái này thật là mất mặt a!" Lý Vi Nhân đỏ mặt nói.

Mặc dù Tần Thục Nghi cũng có chút đỏ mặt, bất quá nàng trợn nhìn Lý Vi Nhân một cái, nói: "Tôi cũng không có bảo em nhìn a, được rồi, từ nay về sau gia hỏa này sẽ ở cùng chúng ta, hắn ở tầng một, hai người chúng ta ở tầng hai."

Nghe vậy, Lý Vi Nhân hờn dỗi một tiếng, nói:"Thục Nghi tỷ, gia hỏa này ở chỗ này có chút không tiện a, mà lại gia hỏa này thoạt nhìn chính là một tên sắc lang, vạn nhất hắn làm gì đó xấu xa với chúng ta thì phải làm sao?"

"Yên tâm, cho dù hắn có cái tâm cũng không có gan." Có một số việc Tần Thục Nghi hiểu rất rõ, đối với điểm ấy nàng ngược lại là rất yên tâm, huống chi vận mệnh của nàng vốn là vì người này mà tồn tại, cho dù nội tâm của nàng có chút kháng cự, cũng vô pháp cải biến loại vận mệnh này.

"Tốt a......" Lý Vi Nhân có chút bất đắc dĩ, sau đó đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Thục Nghi tỷ, chị làm sao lại thành cửu sư nương của gia hỏa này? Chẳng lẽ hắn còn có những sư nương khác?"

Bạn đang đọc Chín Vị Sư Nương Của Ta của Trần Huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 885

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.