Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ghét của nào trời trao của đấy

Tiểu thuyết gốc · 657 chữ

Chương 31: Ghét của nào trời trao của đấy

Tại bàn tiệc gần khu vực sân khấu, nhóm mấy người Tiểu Vân đang trò chuyện vui vẻ, Tuyết Nhi vừa ăn vừa nói:" Mấy món này ngon thật! Không biết bác Dương mời đầu bếp ở đâu nhỉ?", Tiểu Vân thấy Tuyết Nhi như thế thì bất lực nói:" Tiểu Tuyết! Cậu đúng là con mèo tham ăn!" Tuyết Nhi nghe vậy thì bĩu môi nói:" Nhưng mà nó ngon thiệt mà! Không tin cậu ăn thử đi!" Khải Phong cười khẩy nói:" May là bàn này không có ai ngoài chúng ta nếu không nhìn cô như này ai nghĩ cô là một thiên kim mà tưởng là bà ăn mày nào đó là cái chắc" Tuyết Nhi nghe Khải Phong nói mình như vậy thì liền tức giận nói:"Cậu bảo ai là bà ăn mày hả? Cậu có thấy bà ăn mày nào ăn mặc lộng lẫy như này chưa?"

Tiểu Vân thấy hai người họ sắp sửa cãi nhau liền vội can ngăn:" Thôi được rồi! hai tiểu tổ tông của tôi ơi! Cho tôi xin đi đây là nơi đông người đó, hai người cũng phải biết giữ thể diện chứ, không cho hai người thì cũng phải cho gia đình tôi chứ! Ở đây đông nhà báo lắm đó!" Tuyết Nhi nghe Tiểu Vân nói vậy thì liền quay sang lườm Khải Phong một cái rồi nói:" Nể tình Tiểu Vân tạm thời tha cho cậu" Khải Phong quay sang chỗ khác không thèm chấp nhặt với cô.

Tiểu Vân thấy hai người họ ổn hơn rồi thì liền thở phào nhẹ nhõm, cô cười tươi nói:" Hai người cẩn thận không là ghét của nào trời trao của đấy đó" nói rồi cô cầm ly nước lên uống, cả Tuyết Nhi và Khải Phong nghe thấy Tiểu Vân nói liền đồng thanh đáp:" Không đời nào!"

Sự đồng thanh này khiến cho Tiểu Vân đang vui vẻ uống nước thì bị giật mình đến nỗi bị sặc luôn. Dương Kỳ thấy Tiểu Vân ho đến nỗi đỏ cả mặt liền vội lấy tờ giấy ăn đưa cho cô rồi hỏi:" Cô không sao chứ?" Tiểu Vân cẩm lấy tờ giấy Dương Kỳ đưa lau miệng.

Sau khi cảm thấy ổn rồi cô nhìn Dương Kỳ dịu dàng nói:" Cảm ơn tôi không sao" Dương Kỳ nghe vậy liền nói;" Không có gì!" xong xuôi cô quay sang nhìn hai con người kia giận dỗi nói:" Bộ hai người thấy tôi sống lâu quá rồi đúng không?" Tuyết Nhi nghe Tiểu Vân nói vậy liền nhìn Tiểu Vân bằng ánh mắt đầy áy náy nói:" Tiểu Vân mình xin lỗi! Mình không cố ý! Cậu có sao không?" Tiểu Vân giữ thái độ giận dỗi nói:" May là ông trời thương xót! Vẫn còn chưa chết"

Tuyết Nhi biết Tiểu Vân vẫn còn đang giận liền xách váy đi đến gần Tiểu Vân cầm tay cô lắc qua lắc lại nũng nịu nói :"Tiểu Vân ơi! Tiểu Vân à! Mình biết sai rồi cậu tha lỗi cho mình đi có được không? Tiểu Vân ơi! Tiểu Vân à!" Tiểu Vân bị lay cho đến chóng mặt cô liền nói:" Được rồi! Được rồi mà! Mình tha, mình tha cho cậu được chưa? Giờ đừng lắc nữa mình chóng mặt quá!" Tuyết Nhi nghe vậy liền vui vẻ nói:" Được! Cảm ơn cô Dương đây" nói rồi cô quay lại chỗ ngồi.

Hành động này của Tuyết Nhi lại một lần nữa khiến trái tim của Khải Phong bị lệch nhịp, cậu thẫn thờ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nở nụ cười rạng rỡ mà Tuyết Nhi lại không hay biết điều này.

Kết thúc bữa tiệc mấy người bọn họ liền nhanh chóng trở về nhà tắm rửa, thay quần áo chuẩn bị nghỉ ngơi sớm mai còn đi học.

Bạn đang đọc Chờ anh nói tiếng yêu sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.