Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Phượng Hoàng Vượng Tài.

Phiên bản Dịch · 752 chữ

Vừa nãy nàng mua hai cái bánh bao ven đường coi như điểm tâm, lấy một ít thịt từ bên trong nhân bánh định cho nó ăn, kết quả vật nhỏ này căm ghét liếc qua liền xiêu xiêu vẹo vẹo bay đến một bên.

"Chi chi chi chi chi!"

Tiểu Phượng Hoàng tức giận vỗ cánh.

Đây là thứ rác rưởi gì? Nó chính là Thần thú thượng cổ cao quý tôn sùng, sao có thể ăn mấy cái loại thực phẩm rác không biết được làm từ thịt chết hay dầu mỡ bẩn thỉu kia chứ?

Hôm qua nó phun ra ngọn lửa kia đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, đã nói muốn cho nó ăn thịt, sao có thể lật lọng chứ!

Hoàng Nguyệt Ly nhíu mày: "Bánh bao nhân thịt chẳng lẽ không phải thịt sao? Tuổi còn nhỏ lại kén ăn như thế thame nào phát triển chậm. Vậy ngươi nói xem ngươi chướng mắt bánh bao thịt thì ngươi muốn ăn cái gì?"

Tiểu Phượng Hoàng ngạo kiều ngẩng đầu lên: "Chi chi!"

Chỉ cần ma thú cấp năm Tật Phong Điểu hầm với thảo dược cấp bảy Linh Thù Quả thêm một chút nước tương nữa!

Tay Hoàng Nguyệt Ly tóm lấy lông trên cổ nó, cười lạnh: "Ma thú cấp năm, thảo dược cấp bảy, ngươi nghĩ đúng là sang thật ? Ta thấy đêm nay đem ngươi làm thánh món hạt dẻ hầm **, sau này sẽ không lo ngươi lãng phí đồ ăn!"

"Kít ——! !"

Lông trên cơ thể tiểu Phượng Hoàng dựng đứng.

CMN, nữ nhân này thật là đáng sợ! Sao nàng… nàng dám đối xử với tộc phượng hoàng tôn quý như thế? Vậy mà dám túm lấy nó như túm gà, lại còn. . . còn muốn nghĩ cách ăn nó?

Hoàng Nguyệt Ly nói: "Làm sao? Tỷ tỷ đây ngay cả cơm còn chưa kịp ăn, thế mà ngươi còn nghĩ ăn thịt ma thú? Kiếm tiền trước đã rồi tính sau. Nếu không ta sẽ bán ngươi lấy tiền!"

Nói đến đây, nàng dừng một chút, đột nhiên hai mắt sáng lên, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm tiểu Phượng Hoàng.

Lúc này tiểu Phượng Hoàng đáng thương rùng mình một cái.

Cái ánh mắt tà ác này nó quá quen thuộc, nữ ma đầu lộ ra vẻ mặt như thế khẳng định muốn giở trò xấu? Nàng nàng nàng. . . muốn làm gì?

"Ha ha, hôm nay là ngày đầu tiên ra ngoài làm ăn, nhất định phải nói chuyện may mắn, ta thấy ngươi cả người lông vàng óng ánh cũng là một chuyện đáng mừng, về sau. . . cú gọi ngươi là Vượng Tài đi!"

"Chi chi chi chi chi chi!"

Cái gì? Ngươi gọi ta là cái gì? Ta cũng có tên! Không muốn bị gọi là Vượng Tài gì đó đâ? Kia có khác gì tên của con chó đâu!

Đáng tiếc, một quả cầu nho nhỏ như nó kháng nghị như thế nào cũng không hiệu quả, Hoàng Nguyệt Ly cười híp mắt nói: "Gọi Vượng Tài sáu lần, sáu sáu đại thuận, sáu đúng là một con số đẹp, quả nhiên may mắn. Lại gọi tiếp cho tỷ tỷ thêm may mắn a."

Tiểu Phượng Hoàng tức giận đến mức lông trên trán đều dựng lên, kiên quyết không chịu kêu gì nữa.

"Sao vậy? Không kêu nữa? Chẳng lẽ phát triển không tốt?"

Hoàng Nguyệt Ly tiếc rẻ lắc đầu, nhét nó trở về trong tay áo, nhanh chân đi đến Thiên Trân Các.

. . .

Thiên Trân Các.

Bên trong phòng khách quý, chưởng quỹ Tôn đang tiếp đãi một vị khách vô cùng tôn quý.

"Nghiêm đại sư, ngài đại giá quang lâm đến Thiên Trân Các chúng ta, khiến cho bản điếm vẻ vang hẳn ra! Mau mời ngồi, thỉnh uống trà!"

Một lão đầu sắc mặt vô cùng kiêu căng, không khách khí chút nào ngồi xuống ở vị trí thượng vị, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn thẳng chưởng quỹ Tôn.

Nhưng chưởng quỹ Tôn cũng không tức giận chút nào, tự tay châm trà cho ông ta, lấy lòng nói: "Nghiêm đại sư, xin hỏi ngài tới là muốn mua thứ vật liệu gì? Hay là. . ."

Nghiêm đại sư lúc này mới nói: "Lão phu lần này tới muốn đấu giá một món Huyền khí."

Quả nhiên!

Trên mặt chưởng quỹ Tôn lộ ra thần sắc vui mừng như điên!

Bạn đang đọc Chớ chọc phúc hắc cuồng phi của Thủy Khanh Khanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SnowieCute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.