Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đúng là một phế vật cực phẩm.

Phiên bản Dịch · 928 chữ

Hoàng Nguyệt Ly phất tay nói: "Em ra ngoài đi, hôm nay phải nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai chúng ta sẽ đi chỉnh đốn đám thuộc hạ trong viện, sai bọn họ dọn dẹp sạch sẽ chỗ này, nếu không chúng ta không thể nào sống ở đây được."

Thải Vi vẫn luôn che miệng, biểu cảm đờ đẫn, nàng không thể nào tin được mình vừa nãy cứ như vậy... cứ như vậy... nuốt sạch ba viên đan dược nhất giai thượng phẩm Chỉ Huyết đan vào bụng.

Rốt cuộc tiểu thư có biết đan dược này trân quý cỡ nào không? Cho dù là người của Hoàng gia cũng không bao giờ có chuyện tùy tiện cho người hầu ăn đan dược, hơn nữa đó còn là đan dược thượng phẩm, lại ăn một lúc ba viên chỉ để trị vết thương nhỏ ngoài da!

Phá sản cũng không thể phá như vậy được!

Tiểu thư thật sự coi đan dược là rau cải trắng sao?

Nàng còn tưởng tiểu thư nhà nàng đã tỉnh táo lại, không ngờ tiểu thư lại càng ngốc nghếch hơn?

Mãi đến khi Thải Vi hoảng hốt chạy ra khỏi cửa, Hoàng Nguyệt Ly mới để lộ ra vẻ mặt nghĩ ngợi sâu xa.

Nàng thực sự nghĩ mãi không ra, rốt cuộc vì sao nàng lại có thể đoạt xác sống lại!

Kiếp trước ở Cực Bắc Băng Nguyên, bởi vì nắm giữ Thần khí thượng cổ vòng Thiên Hoàng mà nàng bị các tông môn lớn hợp lực vây công, nàng không muốn phải sống trong nhục nhã nên đã quyết định tự bạo.

Theo lý thuyết, nguyên thần của nàng phải bị tiêu tan mới đúng, sao nàng lại có thể tiến vào trong cơ thể này được?

Hơn nữa, kiếp trước là ai đã đâm sau lưng nàng, ai đã để lộ hành tung của nàng?

Hoàng Nguyệt Ly suy nghĩ một lúc lâu mà cũng không rõ, đành tạm thời bỏ qua một bên.

Thôi, dù sao nàng có thể sống lại một lần nữa cũng coi như là một chuyện tốt.

Việc cấp bách bây giờ là phải tranh thủ thời gian nâng cao tu vi và thực lực của mình.

Thực lực của nàng thấp đến mức ngay cả một tiểu nha đầu cảnh giới Khí Huyền cấp bốn cũng dám giương oai trước mặt nàng, nói gì đến chuyện báo thù rửa hận chứ?

Hơn nữa, nàng đã chiếm lấy thân thể của Bạch Nhược Ly thì đương nhiên phải thay nàng ấy giáo huấn những tên cặn bã đã hại chết Bạch Nhược Ly, coi như là báo đáp nàng ấy!

Sau khi Hoàng Nguyệt Ly quyết định thì khoanh chân ngồi lên giường, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Cả nhà Võ Uy Hầu phủ không kiêng nể gì mà chèn ép nàng, ngay cả công pháp tu luyện gia truyền của Bạch gia cũng không truyền cho.

Chẳng qua, dưới con mắt của Hoàng Nguyệt Ly, công pháp của Bạch gia thật sự là vô cùng tàn tạ.

Bước đầu tiên để tu luyện chính là dẫn khí đi vào cơ thể, hấp thụ Huyền khí của thiên địa vào trong người, từ đó đả thông kinh mạch.

Nếu như có thể khiến cho Huyền khí di chuyển thành công đi qua mười hai đạo trong kinh mạch sẽ loại bỏ được khí độc ra khỏi cơ thể, như vậy sau này khi tiến vào cảnh giới Khí Huyền cấp một, trở thành một võ giả cấp thấp là đã có thể bắt đầu bước trên con đường tu luyện.

Quá trình này vô cùng khó khăn.

Những người có thiên phú cấp một bắt đầu tu luyện từ năm mười tuổi cũng phải mất đến ba năm mới có thể hoàn toàn đả thông kinh mạch.

Bạch Nhược Nghiên là thiên phú cấp 2, mười bốn tuổi đã đạt đến cảnh giới Khí Huyền cấp bốn đã được coi là hiếm thấy, bởi vậy nàng ta mới không thèm để một quận chúa phế vật như Bạch Nhược Ly vào mắt.

Kiếp trước, Hoàng Nguyệt Ly là đệ tử thân truyền của Ly Hỏa cung, một trong bốn thế lực lánh đời lớn, nàng có thiên phú tu luyện cấp chín làm người đời kinh hãi, chỉ trong một đêm đã có thể đả thông kinh mạch, nàng mới là người thứ hai trên đại lục Thiên Lăng có thể làm được điều này.

Nàng tùy ý nhớ lại một ít công pháp tu luyện của kiếp trước, sau đó bắt đầu vận công dẫn khí.

Nhưng nàng một mực tu luyện từ lúc xế chiều thẳng đến khi màn đêm buông xuống, vậy mà ngay cả một tia Huyền khí cũng không cảm nhận được.

Thời gian trôi qua, vẻ mặt Hoàng Nguyệt Ly càng ngưng trọng lại.

Thời điểm mới trùng sinh, nàng đã cảm nhận được thân thể này của mình yếu, rất yếu, vô cùng yếu! Nhưng nàng vẫn còn đánh giá thấp tính nghiêm trọng của vấn đề.

Người bình thường chỉ cần có chút thiên phú tu luyện thì cho dù là thiên phú cấp một không sử dụng công pháp cũng có thể ít nhiều cảm nhận được một tia Huyền khí của trời đất, nhưng nàng bây giờ đang tu luyện công pháp Thánh giai đỉnh cấp mà vẫn không cảm nhận được bất cứ cái gì?

Bạch Nhược Ly này đúng phế vật cực phẩm rồi!

Bạn đang đọc Chớ chọc phúc hắc cuồng phi của Thủy Khanh Khanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SnowieCute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.