Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba mẹ Uy Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1156 chữ

Ba đưa tiền cho tôi mua vé . Khi về , thấy ông hoà một thứ mực màu đen tuyền .

- Ánh Tuyết , con ngồi vào đây với ta !

- Con mệt lắm ba ơi , con muốn đi nghỉ .

Mặt ông nghiêm lại , cục cằn nói với tôi :

- Ta nói con ngồi xuống đây thì con phải ngồi xuống đây . Chỉ năm phút thôi rồi con muốn làm gì thì làm , nghỉ sao thì nghỉ .

Nghe ông nói vậy thì tôi cũng chỉ biết nghe lời mà ngồi xuống thôi .

- Con đưa tay con ra đây !

Tôi thật sự là chẳng hiểu nổi bây giờ ba tôi lại muốn làm gì nữa . Tôi chỉ biết mệt mỏi giơ tay của mình ra trước mặt ông . Ông liền cầm lấy tay tôi rồi dùng bút lông , chấm thứ mực đó rồi vẽ lên tay tôi một biểu tượng rất kì lạ .

- Mực này , một khi đã vẽ thì không bao giờ có thể xoá được , cũng chính vì thế mà ta mới dùng nó để vẽ lên tay con , làm kí hiệu để phong ấn Uy Vũ .

Uy Vũ đứng bên cạnh , mặt lạnh như băng nhìn vào cái phong ấn đen tuyên đó trên tay tôi .

- Thế thì ba à , ba vẽ thì cũng vẽ rồi , cho con xin cách sử dụng đi .

- Đọc tên cậu ta hai lần , dù cậu ta có ở đâu cũng sẽ bị kéo về chỗ con . À mà sử dụng kí ấn này làm chỗ tiếp năng lượng cho cậu ta cũng được , chỉ cần cậu ta thu nhỏ mình lại rồi chui vào phần kí ấn ta đã vẽ thì có thể tiếp năng lượng rồi .

- Vâng , con đi nghỉ đây , con mệt rồi .

Nói rồi , tôi đứng dậy mệt mỏi lê từng bước lên trên phòng . Qủa thực thì hai ngày nay tôi chưa được nghỉ ngơi chút nào nên thật sự đối với tôi , tôi rất mệt nên bây giờ điều tôi cần là được ngủ còn điều tôi không thích là bất cứ điều gì làm phiền tới tôi .

Ba ngày sau , tôi đã có mặt tại Úc .

Đóng vai trò như môt vị du khách nước ngoài , tiếng mẹ đẻ của ta còn chưa biết , tôi chỉ đành nhờ vào Uy Vũ dẫn đường . Sau một ngày đi bộ , cuối cùng tôi cũng đã đến nhà cậu ta .

Số nhà 38 Thành phố Brisbane cách Sydney 900 km , đúng là ba mẹ của cậu ta cũng biết chọn nhà thật .

Theo thường lệ , tôi nhấn chuông ba lần . Một phút sau , có một người phụ nữ ra mở của cho tôi .

- Chủ nhân , là mẹ của tôi .

Tôi gật nhẹ đầu , ra vẻ lịch sự nên nói trước .

- Chào bác , bác là mẹ của Uy Vũ phải không ạ ?

Bà ta nhìn tôi bằng cái ánh mắt dò dẫm , hết nhìn trên đầu lại nhìn xuống dưới chân .

- Chào cô , cô là ?

Tôi vui vẻ đáp lại .

- À , cháu là Sở Ánh Tuyết .

- Con gái Sở Minh Thiên sao ? Mời vào nhà !

Một căn nhà rộng lớn mà chỉ có hai người già ở , bảo sao Uy Vũ lại có thái độ như vậy .

Khi về đến nhà mình , cậu ta thật sự đã bật khóc , mắt nhìn ngắm xung quanh rồi lại nhìn vào mẹ cậu ta .

Ngồi xuống chiếc ghế sa lông em ái , bà rót nước rồi đẩy đến trước mặt tôi . Xoa hai bàn tay vào nhau , bà lặng lẽ thở dài rồi nhìn tôi .

- Sao cháu lại tìm được thấy nhà ta mà đến ?

- Câu này …. Mà bác trai đi đâu rồi ạ ?

- Ông ấy đi làm rồi , tối có lẽ mới về . Mà cháu trả lời câu hỏi của ta đi .

Tôi đứng dậy , cúi đầu xuống .

- Thế thì con xin phép , khi nào bác trai về , con sẽ quay lại rồi trả lời câu hỏi của bác sau .

Nói rồi , tôi cất bước ra cửa trong sự bất ngờ của bà Trương .

- Chủ nhân , người làm như vậy là sao ạ ?

Trương Uy Vũ bất ngờ hỏi tôi , tôi quay lại nhìn cậu ta rồi lại ngắm cái vẻ đẹp thiên nhiên của nơi này .

- Tớ làm thế là cũng có lí do , nhà cậu có mỗi ba và mẹ cậu , bây giờ ba cậu không có nhà , nếu tôi nói cậu đã chết thì cậu nghĩ mẹ cậu sẽ ra sao ?

Uy Vũ nhìn tôi , cười nhẹ .

- Chủ nhân thật là suy nghĩ chu đáo quá đi ! Hay bây giờ tôi chỉ địa điểm cho người chơi bời một chút nhé , đằng nào thì người cũng đi sang tới đây rồi , nếu không chơi thì cũng hơi phí .

- Ừ , cậu chỉ đường đi !

Nói rồi , cậu ta chỉ cho tôi vài địa điểm cũng khá vui .

Tôi leo lên Cầu Story của Brisbane … và trèo xuống , đi biển , đi đến khu Vui chơi giải trí tại South Bank Brisbane ,… Tuy cảnh đẹp nhưng tôi cũng chẳng có hứng mấy , chắc tại vì lo lắng đến buổi gặp mặt buổi tối nay .

Mãi , cuối cùng trời cũng đã tối , tôi đi ăn rồi trở lại nhà của Trương Uy Vũ .

Tôi ngồi đối diện với ông bà Trương , lòng có chút không vui .

- Bây giờ , con sẽ trả lời bác về câu hỏi lúc sáng nhưng con mong hai bác hứa với con hai điều đã . Thứ nhất là hai bác không được đau buồn quá mức mà ảnh hưởng đến sức khoẻ , cái thứ hai là trong vòng một tuần nữa , hai bác phải về Việt Nam với cháu .

Ba Uy Vũ nheo mắt nhìn tôi .

- Ừ , ta hứa , cháu cứ trả lời đi !

Tôi ngập ngừng nhìn Uy Vũ đang đứng nhỏ lệ bên cạnh .

- Chủ nhân , người cứ nói đi !

- Chuyện là khi Trương Uy Vũ về Việt Nam đã vô tình bị người ta ám sát nên mong tuần sau bác về để thăm mộ cậu ấy . Còn địa chỉ là do cậu ấy cho cháu .

Vừa nghe xong , mẹ cậu ta ngất đi còn chân tay của ba cậu ta cũng run cầm cập . Cũng chẳng có gì là lạ , nhà cậu ta cũng chỉ có mỗi cậu ta là con một , bây giờ lại ở cái tình huống “ Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh “ , nỗi đau đó đối với những bậc phụ huynh thì chịu sao nổi ?

Bạn đang đọc Chồng Quỷ sáng tác bởi eyavdv

Truyện Chồng Quỷ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi eyavdv
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.