Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc tinh chi nhẫn

Phiên bản Dịch · 2791 chữ

Chương 18: Hắc tinh chi nhẫn

Mục đích Nguyên Thần Phi tới đây không phải vì Luyến Luyến, con vật anh muốn ở sở thú này là một sinh vật khác - Đó là một con tinh tinh lông đen tuyền.

Con hắc tinh này là ngôi sao của sở thú, nó được huấn luyện để biểu diễn đủ các trò.

Sau khi các vị Thần đến, đó cũng là con vật duy nhất còn được người nuôi giống giữ lại - người này đã nuôi nó từ lâu nên dành cho nó một tình cảm sâu đậm đến mức không nỡ rời bỏ nó.

Thế nhưng con đười ươi cấp hai này về sau đã giết chính người từng nuôi dưỡng nó. Nhân viên nuôi con khỉ kia có lẽ là yêu mến con vật thật lòng, chỉ tiếc rằng tinh tinh lại không nghĩ như vậy. Do đó nó đã ăn anh ta.

Thế nhưng tháng ngày tiêu sái của con tinh tinh này không còn dài nữa khi mà chỉ hai ngày sau đã bị dân chuyên nghiệp xử đẹp.

Nguyên Thần Phi tới tìm nó bởi trên người con tinh tinh mang một thứ quý giá - Hắc tinh tinh chi nhẫn.

Cặp mắt của con vật này có thể được chế tạo thành một dụng cụ.

Mặc dù mắt của tinh tinh không phải là hiếm, nhưng ở giai đoạn hiện tại, tinh tinh rất khó tìm và chỉ có thể được tìm thấy ở đây. Thật bất ngờ, tinh tinh thì không tìm thấy, nhưng lại gặp được Luyến Luyến.

Anh nhìn thấy Luyến Luyến nhảy ra khỏi vườn hổ và chứng kiến tận mắt nó ăn con cáo nhỏ cũng vừa thoát khỏi chuồng. Ngay lúc đó, anh trầm ngâm suy nghĩ. Cái lồng giam giữ mình bên ngoài liệu có giống với cảnh anh vừa nhìn thấy hay không? Ngoài sức mạnh ra, còn có tự do và cũng cả cái chết! Nhưng rồi Nguyên Thần Phi liền cười xòa. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu, và bây giờ lo nghĩ những điều đó vẫn còn quá xa, miễn sao trước mắt có đủ số lượng là được.

Trên thực tế, bất kể thé giới bên ngoài chiếc lồng là gì cũng không thể ngăn mọi người khao khát tự do. Kết quả của sự hiểu biết là để nhắc nhở bản thân rằng anh nên cẩn thận hơn để đối phó với nó và thận trọng hơn trong việc đưa ra lựa chọn.

Còn bây giờ, anh phải thoát khỏi con hổ này trước. Luyến Luyến đã dồn sự chú ý nhìn chăm chú Nguyên Thần Phi. Mặc dù mới chỉ ở cấp độ thứ hai, nhưng nó là một con hổ, sau tất cả thì sức mạnh của một con mãnh hổ mạnh hơn nhiều so với con gà.

Nguyên Thần Phi không dám chủ quan mà gọi ba chiến thú gà trống tinh anh của mình ra khỏi không gian đấu tay đôi. Mặc dù ba con gà chọi tinh anh này rất khỏe, nhưng rõ ràng chúng tỏ ra yếu thế hơn khi đối mặt với con mãnh hổ.

Khoảng cách chủng tộc đã làm lu mờ khoảng cách cấp độ, ngay cả khi bản thân là quái thú hàng tinh anh, khi đối mặt với một con hổ đã tiến hóa hai lần thì rõ ràng vẫn tồn tại một nỗi sợ hãi tự nhiên.

May mắn thay, việc đàn áp bằng hệ thống vẫn luôn có hiệu quả, mặc dù sợ hãi, nhưng dưới sự chỉ huy của Nguyên Thần Phi, ba con gà chọi tinh anh đã dũng cảm xông lên. Con hổ gầm lên một tiếng long trời và móng vuốt khổng lồ của nó lộ ra.

Luận về sức mạnh, ngay cả những con gà hàng tinh anh cũng không phải là đối thủ của mãnh hổ. Ngay lúc hai bên vừa mới tiếp xúc thì một con gà tinh anh đã bị đối phương hất văng và bay ra ngoài. May mắn thay, chất lượng không đủ mạnh thì đã có số lượng để bù lại, hai con gà tinh anh còn lại cũng nhân cơ hội lao vào con hổ, mỗi con mổ lấy một phát vào đối thủ. Cuối cùng, sức mạnh tấn công liên hoàn của những con gà tinh anh đã đem lại hiệu quả. Mỗi con trong số đó đã tạo ra hai lỗ nhỏ trên mình con hổ. Tuy nhiên, sức sống mạnh mẽ và sức mạnh phi phàm của con hổ không vì hai vết thương bé tẹo này làm cho mất đi khí thế. Nó gầm lên và quay lại "dạy dỗ" cho một trong hai con gà đang cắn nó. Bộ nhá của hổ còn nguy hiểm hơn những đòn tấn công từ móng vuốt của nó. Nếu bị cắn phải thì con tinh anh kia chỉ có nước đi chầu diêm vương. Cũng vừa hay Nguyên Thần Phi ra tay giải vây kịp lúc. Anh đưa lưỡi đao bóng loáng trên tay lên giáng xuống một đón mạnh mẽ chặn đứng cú đánh của con hổ. Nhưng không ai ngờ con vật này lại dữ đội đến thế, sức mạnh cấp bốn như Nguyên Thần Phi mà cũng không chống đỡ nổi. Ra cơ sự này thì không trách được ai, ai bảo kỹ năng căng cường sức mạnh của anh chưa được cường hóa lần nào chứ.

"Đợi khi ông đây kiếm thêm được Huyết Hồn thì nhất định sẽ cải thiện sức mạnh của bản thân".

Nguyyên Thần Phi tự nói với mình.

Điểm mạnh của người huấn luyện động vật chuyên chế là sức mạnh của anh càng mạnh, thì càng có cơ hội thu phục được chiến thú mạnh, vì vậy nếu muốn mạnh mẽ hơn thì nguyên tắc cốt lõi là buộc phải nâng cấp bản thân.

Thật không may, ở giai đoạn này, Nguyyên Thần Phi có bao nhiêu điểm kỹ năng đều thêm vào không gian đấu tay đôi nên sức mạnh của anh không được nâng lên là bao. Nếu không thì ... nếu không thì Nguyyên Thần Phi đã chẳng ngại ngần lôi luôn con hổ cứng đầu vào trong không gian chiến đấu rồi.

Còn hiện giờ mà làm vậy thì chẳng khác nào tự mình nộp mạng.

May thay, huấn luyện động vật không bao giờ quan tâm đến nguồn gốc của thú cưng, chỉ là một con hổ thôi, không có thì thôi, sau này đầy cơ hội để thu phục chiến thú mạnh hơn khác.

Miễn là sức mạnh cao thì ngay cả hoàng đế cũng có thể bị chinh phục.

Nguyên tắc thu phục thú cưng của huấn luyện viên dã thú săn mồi sẽ luôn chỉ có một - đánh bại đối thủ bằng tay không!

Lúc này, Nguyên Thần Phi đang múa đao chỉ huy ba chiến thú gà tinh anh để "úp sọt" một con mãnh hổ.

Mặc dù sức mạnh cá nhân của anh không thể đánh ngang cơ với con hổ được, nhưng nhờ có ba trợ thủ gà tinh anh, nên dần dần con mãnh hổ Luyến Luyến đã bắt đầu thấm mệt.

Nhưng vào đúng lúc đó, con hổ bỗng gầm lên rồi bất ngờ nhảy ra phía sau và quay đầu bỏ chạy mất dạng.

Nó thực sự đã bỏ chạy! Chạy cụp đuôi không dám ngoái đầu lại!

- Fuck!

Nguyên Thần Phi chửi thề một câu.

Đấu tưng bừng một hồi khiến một con gà chọi trong số chiến thú của anh bị trọng thương thế mà chẳng thu hoạch được gì, đúng là phí cả thời gian và công sức.

Tuy nhiên, đây là thực tế của trò chơi Chức Thần, quái vật không ngu ngốc đến nỗi nhận ra mình yếu thế mà vẫn cố đấm ăn xôi giao đấu tiếp đến chết mà nó sẽ chuồn ngay khi có cơ hội. Thu phục quái thú ở lúc yếu nhất, chuyên gia cấp bốn mang theo ba chiến thú tinh anh để chiến đấu với một con quái thú phổ thông hạng hai. Trong các trò chơi khác thì đó là một trận đấu không tốn mấy sức lực, nhưng đây là đời thực và sự thực này như một cái tát giáng vào mặt người chơi. Sự thực luôn phũ phàng mà.

Giết quái vật có thể thăng cấp thế nhưng quái vật trước giờ không dễ săn chút nào. Không chỉ có vậy, chúng còn biết đánh bài chuồn hoặc thậm chí có thể lấy chính bạn làm “giá đỡ” nâng cấp cho nó! Như con hổ ban nãy Nguyên Thần Phi chỉ biết trống mắt lên nhìn nó chạy mất mà chẳng thể làm gì được, chỉ biết thở dài một cái. Trừ khi triệu hồi nó vào trong không gian chiến đấu, bằng không cũng không thể ngăn cản được một con hổ muốn đánh bài chuồn. Chí ít là ngay lúc bất lực vừa rồi.

Đang thở ngắn than dài tiếc nuối bỗng nhiên gió thổi ngày một to hơn.

Nguyên Thần Phi linh tính có điều chẳng lành liền nằm phụp xuống đất, bất chợt một bàn tay khổng lồ đen ngòm bay vụt qua đầu anh.

Không đợi anh đứng dậy, hai con gà chọi đã dũng cảm lao tới trước để bảo vệ chủ nhân.

Khi Nguyên Thần Phi định thần quay lại nhìn thì ôi lạy chúa! “Thứ” tấn công lén lút anh chính xác là con tinh tinh mà anh đang mòn mỏi tìm kiếm - tiểu Bạch. Đúng như thế, là một con tinh tinh đen ngòm từ đầu đến chân nhưng lại mang tên tiểu Bạch.

Con tiểu Bạch này không những không có nước da trắng trẻo mà trái tim nó cũng đen ngòm, lại còn xấu tính chơi bẩn đánh lén người ta nữa! Nguyên Thần Phi ba máu sáu cơn xách chiến đao lên vung nhát kiếm mạnh bạo và dứt khoát lên đỉnh đầu nó.

Lần này anh hạ quyết tâm bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được để xổng mất con mồi.

Nguyên Thần Phi một tay múa kiếm một tay rút cái nỏ chuyên dụng dùng trong săn bắn giấu trong áo trước ngực. Cái nỏ này được anh nâng cấp ở toà tháp. Anh bán da gà và nhận được hơn sáu ngàn viên Bạch Tinh. Ngoài mua giấy mời đấu kĩ và hơn bốn ngàn viên Bạch Tinh thu mua Huyết Hồn ra thì vẫn còn một ngàn tư Bạch Tinh chưa dùng đến. Nguyên Thần Phi vốn có một cái nỏ nhưng uy lực quá yếu. Sau khi tiêu tốn ba trăm viên Bạch Tinh, anh đã nâng cấp nó thành một cái nỏ hệ thống chính thức. Cung tên vốn là một vũ khí chuyên dụng dành cho cung thủ, và rất khó để các nghề nghiệp khác phát huy đúng vai trò của nó ngoại trừ của cung thủ. Tuy nhiên, người huấn luyện động vật chuyên chế là một ngoại lệ, bởi vì kỹ năng “giỏi mà không chuyên” cho phép họ sử dụng vũ khí bình thường ngoài vũ khí nóng, chỉ có điều không nhận được bất kỳ phần thưởng nào. Nguyên Thần Phi sở dĩ chọn cái nỏ này làm vũ khí là bởi nó mạnh nhất trong tất cả các vũ khí cấp thấp, hơn nữa nó cũng độc lập và không phụ thuộc vào các thuộc tính của chính nó. Bởi vì sức mạnh của vũ khí này bao gồm ba phần: nghề nghiệp, cung và mũi tên hợp thành.

Là một người không phải là một chuyên gia trong nghề cung thủ, Nguyên Thần Phi không thể tăng cho nó bất kỳ phần trăm chuyên nghiệp nào, nhưng ít nhất có thể phát huy được sức mạnh của cây cung và mũi tên.

Vũ khí cấp độ “cùi bắp” dành cho những kẻ nghiệp dư này cũng có thể được coi là một trong những con bài cuối cùng của anh. Trong những ngày đầu khi sức mạnh của mình không đủ, Nguyên Thần Phi sẽ dựa vào nó để đối phó với những mục tiêu khó nhằn. Tuy nhiên, vì mũi tên là một vật phẩm tiêu hao, nên Nguyên Thần Phi đã không nỡ sử dụng nó khi đụng độ với con hổ.

Nhưng giờ đây phải đối phó với một con tinh tinh hạng hai nên Nguyên Thần Phi không thể tránh khỏi việc phải dùng tới vũ khí bí mật này.

Lúc này, cây cung trong tay đã được kéo và ba mũi tên đã được bắn đi. Ba mũi tên nhỏ cắm thẳng vào ngực con tinh tinh khiến nó hét lên đau đớn.

-Đáng tiếc bắn không được chuẩn lắm.

Nguyên Thần Phi nhìn hình tam giác mũi tên găm vào ngực con tinh tinh cảm khái.

Anh vốn định tấn công các bộ phận quan trọng của ngực, nhưng cuối cùng lại không thể nhắm trúng, nếu không nó sẽ có thể tạo ra sát thương khủng khiếp.

Chỉ có hai cách để cải thiện sự chuẩn xác của mũi tên bắn ra. Một là luyện tập bắn cung chăm chỉ, và hai là cải thiện các kỹ năng giỏi mà không chuyên. Cách một thì quá lãng phí thời gian, còn cách sau thì thôi miễn, do đó trong một thời gian ngắn, Nguyên Thần Phi cũng không mong cải thiện được kỹ năng bắn cung của mình. Trên thực tế, có một cách khác để tăng khả năng sát thương, đó là bôi chất độc lên mũi tên. Chỉ có điều thuốc độc trong hệ thống chẳng hề rẻ rúm gì, thêm vào đó thịt quái thú bị dính độc không tiêu thụ được, do vậy chuyện lấy độc giết quái thú vừa gia tăng tổn thất vừa giảm thu nhập và thông thường những người có Nghề sẽ không sử dụng cách này.

Cũng may là con tinh tinh này mới cấp hai, trúng ba mũi tên liền bị thương không nhẹ, mà con vật này không lanh lợi bằng Luyến Luyến, thấy mình đấu không lại với một người ba tinh anh nên ba trăm sáu lăm kế chuồn là thượng sách. Thế nhưng lần này Nguyên Thần Phi còn lâu mới cho nó có cơ hội xổng mất. Anh tiếp tục sử dụng cái nỏ nhắm vào chân bắn liên tiếp ba mũi tên nữa, nhưng do mục tiêu lần này khó hơn nên ba mũi chỉ trúng được một.

- Đậu má!

Nguyên Thần Phi tức tối văng bậy.

Dù lần bắn hai chỉ thành công có một mũi nhưng do phần chân bị thương nên cản trở di chuyển của con tinh tinh rõ rệt, cuối cùng cũng không thoát được và chết dưới sự truy sát gắt gao của Nguyên Thần Phi. Thế nhưng trước khi chết nó vẫn kịp tấn công đòn cuối khiến một trong số hai con gà chiến còn lại bị trọng thương. Ba con tinh anh trong lần tham chiến này bị trọng thương mất hai. Dù sau khi dùng dược cũng có chuyển biến tốt nhưng e rằng trong hai ngày tới chúng khó lòng mà phục hồi lại được lực chiến đấu ban đầu.

Đây mới chỉ là quái thú cấp hai đã khiến đội Nguyên Thần Phi cả người cả chiến thú tơi tả như này! Quái thú không dễ bắt chút nào lại còn tính săn yêu quái thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Khi level tăng lên, các chuyên gia sẽ trở nên ý thức hơn về điều đó.

Sau khi lấy được tinh tinh chi nhãn Nguyên Thần Phi nhanh chóng rời khỏi sở thú.

Nơi này khoong thể nán lại lâu được. Những con quái vật bên trong sở thú hầu hết đều khó đối phó, hơn nữa đấu với chúng lại không có lợi lộc gì. Tốt hơn nên quay trở lại thành phố để giết gà và vịt.

Ở khu Văn An cũng có một khu vực toà tháp nằm ngay trung tâm thành phố.

Tòa tháp màu đỏ xuất hiện ở ngã tư thành phố chặn ngang con đường này. Cũng may là giờ đây chẳng còn chiếc xe nào có thể đi qua. Đây từng là khu vực thịnh vượng nhất trong thành phố, các tòa nhà cao tầng xếp thàng hàng và giao thông rất nhộn nhịp. Tới giờ nó vẫn thịnh vượng tấp nập, nhưng lại không còn là nơi mua gì có đó của người dân, mà giờ đã trở thành thiên đường của giới chuyên nghiệp.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.