Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ lĩnh

Phiên bản Dịch · 2878 chữ

Chương 23: Thủ lĩnh

Game start!

Thanh kiếm được chém chính xác và mạnh bạo trên lưng con quái thú mèo. Mặc dù quái thú mèo rất nhanh và chuyển động cực linh hoạt, nhưng nó vẫn không thể thoát khỏi sự tấn công của thanh đao.

kỹ năng giỏi mà không chuyên của Nguyên Thần Phi đã ở cấp độ ba, đao pháp cũng không phải dạng vừa, lại đứng bên ngoài theo dõi trong một thời gian dài nên đã nắm được một số thói quen di chuyển của con quái vật mèo. Giờ mà không bắt được nó thì đúng là quá mất mặt.

Mặc dù không có chuyên môn về vũ khí hạng nặng, nhưng hỏa lực cấp ba cao hơn so với hỏa lực cấp hai Lý Chiến Quân, cùng với sức mạnh cấp bốn của Nguyên Thần Phi bù đắp cho việc thiếu sức mạnh chiến đấu, dẫn đến sức mạnh của thanh đao này không kém gì cấp ba của các chiến binh thiện chiến khi tung hết sức mạnh.

"Gào!"

Con yêu tinh mèo phát ra một tiếng thét đau đớn. Đây là vết thương lớn nhất mà nó phải chịu kể từ khi tham gia trận chiến, khiến nó rơi xuống đất ngay sau đó, thậm chí không bò dậy nổi.

- Wtf...

Bộ ba Thần Phong nhất loạt choáng váng.

Bọn họ chật vật hợp sức đánh mãi mà chẳng hạ nổi con quái thú kia thế mà anh chỉ vung một đao đã khiến nó nằm dính đất?

Mấy người họ nhìn con quái thú mèo, rồi lại nhìn Nguyên Thần Phi, sau đó nghệt mặt ra đứng hình tại chỗ.

-Chà, cũng không tệ.

Nguyên Thần Phi vô cùng hài lòng cảm khái.

Mặc dù có nhiều yếu tố khách quan góp phần giải quyết quái thú mèo tinh anh này, như quái thú mèo né tránh mau lẹ để tránh bị tấn công giảm sự sống của nó, có thể che giấu nhưng không thể phản kháng, chẳng hạn như trong trận chiến ba người trước đó cũng đã bị tiêu hao phần nào năng lượng, v.v., nhưng không thể phủ nhận rằng sức mạnh của anh thực sự đã được tăng cường rất nhiều.

Nếu không có liệt hỏa trảm, Nguyên Thần Phi muốn giải quyết con yêu tinh này không thể thiếu sự tham chiến của mấy chú gà chiến. Nói cho cùng thì đây cũng là một kỹ năng đầu bằng của chiến binh thiện chiến, ít nhất là ở giai đoạn này sử dụng thực sự rất tuyệt.

Con quái thú mèo này vẫn chưa chết, nhưng bị dính một đòn tấn công mạnh như vậy thì giờ này cũng đang thoi thóp chờ đi chầu diêm vương.

Nguyên Thần Phi không vội vàng xử lý nó mà bước tới xem vết thương của tiểu Phong, anh nói:

- Dạ dày đã bị mổ bung bét ra thế này, nhưng vấn đề không lớn, khâu vài mũi là ổn.

Nói xong liền lấy kim chỉ ra và thực sự tính khâu bụng tiểu Phong lại.

Tiểu Vi vội vàng nói:

- Đừng làm vậy, tôi có câu thần chú trị liệu và chỉ một lúc nữa là có thể sử dụng lại.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Cô chưa từng dùng kỹ năng trị liệu để chữa trị vết thương kiểu này đúng không? Nếu đã từng sử dụng thì sẽ biết nó không hề có hiệu quả. Thần chú trị liệu chỉ phù hợp cho chữa bệnh nan y hay những bệnh dai dẳng kéo dài không khỏi, cũng đồng nghĩa với việc hệ thống game quyết định loại vết thương nào là vết thương lâu khỏi. Nhưng hiệu quả cho việc chữa trị các vết thương phổ rộng không lớn. Vì vậy, cách tốt nhất để điều trị loại chấn thương này là phương pháp truyền thống của loài người chúng ta, khâu vết thương.

- Hả?

Tiểu Vi sững sờ.

- Tất nhiên, câu thần chú chữa trị cũng có vai trò của nó. Sau khi khâu vết thương, hãy sử dụng thần chú chữa lành vết thương để tránh nhiễm trùng và đẩy nhanh tốc độ chữa lành. Hiệu quả phục hồi sẽ nhanh hơn nhiều lần. Nếu cô sử dụng một số loại thuốc trị vết thương trong quá trình thì ...

Nguyên Thần Phi lấy ra loại thuốc màu trắng nổi tiếng và ném nó cho chiến binh khiên:

- Hiệu quả sẽ tốt hơn.

Hành động của anh ấy rất nhanh nhẹn, trong khi trò chuyện đã khâu xong vài mũi cho tiểu Phong và vết thương gần như khỏi hẳn nếu nhìn thoáng qua.

- Hóa ra là như vậy, thật là ... cảm ơn ngươi rất nhiều.

Tiểu Vi cảm động.

- Vâng, vâng, phải rồi, anh có thể chỉ điểm cho chúng tôi thêm được không?

Chiến binh khiên vội vàng hỏi.

Anh ta cũng nhận ra người đứng trước mặt mình là một cao thủ, chẳng ai giúp đỡ thì giờ gặp cai thủ cũng có thể xin vài lời khuyên, điều này chỉ có lợi chứ không có hại.

- Có đấy.

Nguyên Thần Phi lạnh lùng đáp:

- Cho mấy cô cậu thêm một vài lời khuyên nho nhỏ nữa. Trong khi săn quái thú phải luôn nhớ không được khinh suất coi thường đối thủ. Sinh mạng của thái thú rất ghê gớm và cúng không dễ chết, kể cả có bị đánh chết thì cũng nên cẩn tắc vô áy náy đâm thêm vài nhát cho thân thể nát bươm.

Nói tới đó Nguyên Thần Phi bỗng vung thanh đao ở tay mình lên rồi xử con quái thú vẫn còn thoi thóp kia. Một ánh sáng bạc bắn ra từ lòng bàn tay, tung cú đòn tấn công bất ngờ vào con quái thú mèo. Hóa ra con quái vật mèo này không biết từ khi nào đã vực dậy được và đang lên kế hoạch đánh lén, nhưng chỉ tiếc đã bị ánh sáng bạc này xuyên qua đầu.

Nguyên Thần Phi chậm rãi nói tiếp:

- ... mới an toàn!

Nói rồi anh liền đứng dậy và bước tới trước cái xác con quái thú tinh anh lục lọi một hồi, lúc sau tìm thấy một cây kim. Hóa ra Nguyên Thần Phi đã bắn chết con mèo bằng cây kim này.

Đây là lợi ích của kỹ năng giỏi mà không chuyên, tuy không thể tăng phần trăm cho vũ khí, nhưng lại có thể cho phép anh sử dụng bất kỳ vũ khí nào một cách khéo léo. Mà cây kim cũng là một vũ khí.

Nhóm Thần Phong một lần nữa choáng váng nhìn Nguyên Thần Phi. Riêng cậu tên tiểu Phong còn ngạc nhiên hơn nhìn anh bằng con mắt đầy ngưỡng mộ:

- Cao thủ... cao thủ...

Rồi cậu liền bất ngờ ngồi dậy bất chấp nỗi đau thể xác:

- Cao thủ, anh nhận tôi làm đệ tử được không?

- ...

Nguyên Thần Phi nhìn đối phương một lượt:

- Thôi mơ mộng đi, có hệ thống Chức Thần rồi thì chăm chỉ luyện level đi, cần gì sư phụ chứ.

Tiểu Phong ngại ngùng gãi gãi đầu:

- Ồ.

Nguyên Thần Phi bắt đầu lục soát thi thể thu được một tấm da quái thú tinh anh cấp hai, một phần thịt mèo và cả một cặp mắt tinh hoa được kết lại từ con quái thú mèo. Cặp mắt kết tụ tinh hoa này quả thực là một bảo bối hiếm có, không phải lần nào giết cũng nhận được nó mà cũng cần dựa vào vận may nhất định. Mà một khi có được, nó có thể được coi là một vật liệu đặc biệt, và có thể tạo ra được vật phẩm tương ứng.

Nhận được vật liệu đặc biệt là không cố định, nhưng ít nhất sẽ lớn hơn nhiều so với cơ hội lấy được Huyết Hồn.

Thiết bị của trò chơi Chức Thần thực ra giống với các quái thú, có phân đẳng cấp rõ ràng và cũng được chia thành năm loại. Chia ra lần lượt là phổ thông, tinh phẩm, hiếm có, huyền thoại và thần thoại.

Những thiết bị này không thể tìm thấy được trên người quái thú, chỉ có thể nhờ nhà giả kim chế tác hoặc mua với giá ngất ngưởng từ hệ thống cửa hàng. Trong đó cách thức chế tạo chính là nhận được nguyên liệu và tuỳ vào là loại quái vật gì sẽ quyết định cho ra nguyên liệu tương ứng.

Các vật liệu được cung cấp bởi quái vật phổ thông chỉ có thể được sử dụng để chế tạo các thiết bị và đạo cụ thông thường. Các vật liệu trên cơ thể quái vật tinh anh sẽ cho ra vật liệu tinh phẩm, và các vật liệu trên cơ thể con thủ lĩnh sẽ chế tạo ra vật liệu hiếm có. Đối với các thiết bị thần thoại, ngoại trừ sự may mắn quay thưởng trong các trận đấu kĩ ra thì chỉ có thể dựa vào chiến đấu và thắng con hoàng đế mới nhận được vật liệu đó.

Nguyên Thần Phi giết hàng loạt gà trước đó nhận được khá nhiều vật liệu hàng tinh phẩm và hiếm có. Tuy nhiên, các vật liệu có thiết bị tương ứng riêng của nó. Các thiết bị được chế tạo bởi các vật liệu do gà cung cấp là không thiết thực trong sử dụng, và vì tất cả chúng đều do gà cung cấp nên chúng thuộc cùng một loại vật liệu. Nếu muốn chế tạo các thiết bị phải thu thập các vật liệu khác, vừa gây lãng phí thời gian vừa thu được ít lợi lộc. Do đó Nguyên Thần Phi đã bán chúng cho cửa hàng.

Mắt mèo này cũng vậy, nó là vật liệu làm thành kính mắt nhìn ban đêm, nhưng thứ này là đạo cụ thiết không thực nhất trong hệ thống, có thể sử dụng như một chiếc kính râm nhìn đêm trong hệ thống xã hội hiện đại, và thêm nữa, với sự cải thiện sức mạnh của mọi người thì khả năng nhìn ban đêm cũng sẽ tăng lên. Chính vì vậy món bảo bối này cũng sẽ bị bán cho cửa hàng.

Cất đồ rồi Nguyên Thần Phi đi theo chấm đỏ tìm kiếm mục tiêu mới.

Chiến binh khiên liền gọi với:

- Phải rồi, anh tên là gì? Tôi tên Chương Trình, đây là Chương Vi cũng là em gái tôi, còn cậu này là Đoàn Phong bạn trai nó.

Nguyên Thần Phi quay đầu lại đáp:

- Tôi họ Nguyên.

Anh không nói hẳn tên mình ra, Chương Trinh hiểu ý nên gật đầu nói:

- Nguyên lão đại.

Nguyên Thần Phi mỉm cười.

Chương Trinh nhìn thì có vẻ thô lỗ cục cằn, thực tế còn biết cách làm người hơn hai đồng đội trẻ tuổi kia nhiều. Tiếng lão đại này nghe mới động lòng êm tai làm sao. Sau đó anh liền huých nhẹ ra hiệu cho em gái và Đoàn Phong, cậu bạn kia cũng nhanh ý hô lên một tiếng lão đại, còn Chương Vi chỉ thỏ thẻ gọi khẽ một tiếng Nguyên đại ca.

Nguyên Thần Phi chỉ ừ rồi quay mặt định bước đi.

Chương Vi liền nói:

- Nguyên đại ca hay là anh dẫn dắt chúng tôi nhé?

Quả nhiên gọi lão đại ( đại ca ) cũng không phải không có dụng ý.

Không thiếu người trên thế giới muốn rung cây đợi thỏ, không lao động mà muốn có ăn, và không có gì đáng ngạc nhiên khi nhóm ba Thần Phong ngưỡng mộ thân thủ phi phàm và muốn kết hợp với anh.

Nhưng thật không may, Nguyên Thần Phi lại không có ý định nhận đệ tử.

Lưu Dương trong cơn ác mộng cũng sống tương đối thê thảm, vì vậy anh ta biết những chuyện tương lai sau này cũng không nhiều. Hầu hết những gì anh ta ghi lại trong ghi chú của mình đều là những gì mọi người sau này biết. Hay nói cách khác thì đều là những nội dung hết sức cơ bản.

Những nội dung cơ bản này sớm muộn gì người ta cũng biết đến. Đối với Nguyên Thần Phi, lợi thế của anh là anh biết sớm hơn những người khác chứ không phải chỉ có anh mới biết.

Nói cách khác, anh có thời gian. Thời gian thật quý giá, anh không muốn lãng phí thời gian quan tâm đến việc của người khác.

Nhưng khi anh muốn từ chối thì bỗng một con chó ở đâu đột nhiên lao ra.

Nguyên Thần Phi đang định nghênh chiến đối phó với nó thì liền nghe thấy một âm thanh tít tít phát ra từ máy tính bảng. Đây là tín hiêu cảnh báo rằng có chấm đỏ đang tiến gần mình.

Nguyên Thần Phi không tấn công mà chuyển sang phòng thủ, thu đao về lại bên người. Chợt anh thấy một bóng đen lao vào thanh đao trước thân cùng với sức mạnh cực đại liền đẩy lùi anh về sau vài bước.

Đấy là một con quái thú hàng thủ lĩnh!

Đồng tử của Nguyên Thần Phi đột nhiên co lại. Dưới đèn pin của thợ mỏ, một con rắn khổng lồ đã xuất hiện trước mặt anh. Ban đầu nó là một con rắn màu xanh lá cây bình thường, nhưng bây giờ nó đã lớn lên như một con trăn. Nó đang cuộn tròn cơ thể rồi thè cái lưỡi dài ngoằng nhìn anh.

Mà nằm bên cạnh nó còn có một con chó.

Khi nãy cũng chính con chó này phân tán sự chú ý của Nguyên Thần Phi, nếu không có tín hiệu cảnh báo từ máy tính bảng thì e rằng anh đã sập bẫy và bị con rắn này tấn công bất ngờ rồi.

Thật ghê gớm, những con quái thú này sau khi tiến hóa con nào cũng giảo hoạt như nhau là sao! Quái thú mèo thì giỏi ngụy trang, còn con rắn thủ lĩnh này lại chơi trò dương đông kích tây. Hơn nữa con rắn này đã có thuộc hạ.

Sau khi quái vật thủ lĩnh xuất hiện thì bên cạnh nó lại xuất hiện thêm một con rắn và một con mèo. Mới có nửa ngày thôi mà nó đã thu nhận được ba đệ tử.

Nguyên Thần Phi chỉ đao vào con thủ lĩnh miệng nói rõng rạc:

- Mấy người muốn theo ta? OK, nhưng ta không thu rác thải. Bốn quái vật này trong đó con rắn thủ lĩnh hãy giao nó cho ta. Ba con còn lại đều thuộc cấp phổ thông, ba người có hạ được chúng không?

- Ba con quái vật cấp phổ thông sao? Được!

Chương Vi vô cùng tự tin đáp, đối với những con quái vật hàng phổ thông thì nhóm ba người này vẫn đủ tự tin để xử lý đẹp.

Vẫn chỉ có Chương Trình chu đáo, nghe tới ba chữ “con thủ lĩnh” liền hỏi lại kĩ càng:

- Quái vật thủ lĩnh là quái vật mạnh hơn cả hàng tinh anh phải không?

Nguyên Thần Phi chỉ đáp gọn một câu:

- Lát nữa ngươi sẽ biết ngay thôi.

Nói rồi anh triệu hồi ra ba con gà chiến.

Qua một ngày dài nghỉ ngơi, hai con gà chiến bị trọng thương hôm nọ đã khôi phục được phần nào, tuy vẫn chưa hoàn toàn về trạng thái sung mãn nhất nhưng chí ít có thể tham chiến được rồi.

Nhìn thấy ba con gà chiến xuất hiện cả ba người bọn họ đều nhất loại á khẩu:

- Anh... anh không phải là chiến binh ư?

- Ta chưa từng nói ta là một chiến binh.

Nguyên Thần Phi chậm rãi đáp rồi đi về hướng khác. Anh muốn dụ con thủ lĩnh cách xa chỗ này một chút để không ảnh hưởng đến nhóm ba Thần Phong. Con rắn khổng lồ này rõ ràng biết ai là lão đại, nó cứ nhìn chằm chằm vào Nguyên Thần Phi nhưng không chủ động tấn công.

- Nhưng liệt...liệt...

Đoàn Phong muốn nói anh không phải là chiến binh cớ sao lại có kỹ năng liệt hoả trảm nhưng bị Chương Trình kéo đi.

Cao thủ luôn có bí mật của một bậc thầy. Nếu muốn làm đệ tử thì phải nhớ bỏ ý định tò mò về chuyện của lão đại.

Chương Trình trước đây là một công nhân viên chức. Điều quan trọng nhất đối với một công chức là quan sát ánh mắt nét mặt của sếp và hiểu những gì nên làm và không nên làm.

Nguyên Thần Phi dĩ nhiên không đáp trả câu hỏi này, anh dồn sự chú ý của mình tập trung lên con thủ lĩnh.

Anh rút nỏ thợ săn ra và nói:

- Chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, mau tận dụng thời cơ, vẫn còn rất nhiều công việc sau này phải giải quyết đấy.

Anh nói rồi kéo căng nỏ.

Phụt phụt phụt, ba chiếc cung tên được bắn ra cùng một lúc.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.