Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng đan

Tiểu thuyết gốc · 1381 chữ

“Đinh sư đệ.” Văn Mẫn ra sức vẫy gọi khi thấy Đinh Cao Bình quan sát xung quanh từ bên trong trúc lâu. Trên tay phải của nàng còn có một rổ lớn, chính là vật phẩm mà hôm qua Đinh Cao Bình yêu cầu.

Đinh Cao Bình sau khi nhìn thấy Văn Mẫn, lập tức hô lớn: “Văn Mẫn sư tỷ, tỷ đợi đệ một lúc.”

Đinh Cao Bình vào trong phòng rửa mặt, đợi khuôn mặt của hắn sáng sủa thì hắn mở cửa đón khách.

Văn Mẫn đứng ở cửa chờ đợi, thấy Đinh Cao Bình quần áo chỉnh tề, gọn gàng ngăn nắp, khuôn mặt sáng sủa, nàng nhẹ nhàng gật đầu. Gần như toàn bộ nữ nhân đều có bệnh chung, đó là yêu thích nam nhân gọn gàng sạch sẽ không lôi thôi; ấn tượng đầu tiên của một người con gái đối với nam nhân là rất quan trọng, nếu gặp một người đàn ông gọn gàng sạch sẽ thì người con gái đó có ấn tượng tốt, ngược lại có ấn tượng xấu đối với người ở dơ.

Đinh Cao Bình tự nhiên hô: “Văn Mẫn sư tỷ, chào buổi sáng.”

Nói xong, ánh mắt của hắn nhìn về phía cái rổ lớn ở trên mặt đất, bên phải nữ tử ở trước mặt. Trong rổ có một ít gia vị, còn có một vài rau xanh, không có thức ăn mặn. Hắn không cần để ý, chỉ cần có cơ sở đồ vật là được, những nguyên liệu khác ở bên trong rừng cũng có. Dù hắn biết Văn Mẫn mang đến tặng cho hắn, nhưng hắn vẫn chỉ vào cái rổ lớn nói: “Văn Mẫn sư tỷ, cho đệ toàn bộ chỗ này sao?”

Văn Mẫn gật đầu, đôi mắt nhìn về phía trong trúc lâu, giống như xem Đinh Cao Bình có hay có tự mình gánh vác.

Đinh Cao Bình xem đồ ở trong rổ, cũng không có ngẩng đầu lên nhìn Văn Mẫn, vì thần thức của hắn đã phát hiện ra hành động nhìn tò mò của nàng. Giọng nói của hắn nhanh chóng vang lên: “Sư tỷ, tỷ cứ mạnh dạn đi vào trong xem đi. Không cần phải nhìn như vậy đâu.”

Văn Mẫn nghe được lời nói này của Đinh Cao Bình, khuôn mặt ửng đỏ do xấu hổ, vì bị

sư đệ này phát hiện. Văn Mẫn sau đó chân thành nói: “Sư đệ, từ hôm nay trở đi, sư đệ chính thức ở Tiểu Trúc Phong. Buổi sáng sư đệ tới Tàng Thư Các của Tiểu Trúc Phong đọc thư tịch, còn buổi chiều thì đến nơi rèn luyện thường ngày của chúng đệ tử nữ của chi mạch dạy họ tu luyện Dịch Kinh Tôi Luyện Quyết. Ngoài nơi cấm ở Tiểu Trúc Phong ra, các khu vực khác sư đệ tuỳ ý đến thăm quan.”

“Văn sư tỷ yên tâm đi, sư đệ nhất định không đi loạn.” Đinh Cao Bình nở một cười nhẹ ở trên môi, sau đó cất tiếng nói.

“Vậy buổi chiều sư tỷ dẫn đệ tới chỗ rèn luyện hằng ngày của chúng đệ tử nữ trong Tiểu Trúc Phong.” Văn Mẫn nghe xong Đinh sư đệ ở trước mặt nói, cất tiếng trả lời.

Nói xong, nàng rời khỏi trúc lâu, quay trở về phòng của mình. Đinh Cao Bình đợi Văn Mẫn đi xa, thì mới đứng dậy, hắn sau đó thi triển “Khống Vật Thuật” nâng cái rổ lớn này vào trong trúc lâu; không lâu sau hắn lại rời khỏi trúc lâu, cầm thanh kiếm gỗ mà hắn làm tối hôm qua đi tới khu đất trống trước trúc lâu.

Hắn cầm thanh kiếm gỗ đứng im trong khu đất trống một lúc, trong đầu nhớ lại các chiêu thức của “Lưu Vân Kiếm Quyết”. Hắn đứng im khoảng một khắc, rồi bắt đầu luyện Lưu Vân kiếm quyết.

Trong quá trình luyện kiếm quyết, Đinh Cao Bình tập trung luyện kiếm nhưng vẫn dùng thần thức quan sát xung quanh. Vì vậy hắn phát hiện có vài nữ đệ tử đứng nhìn hắn luyện kiếm, nhưng hắn không có nói gì, cứ tiếp tục luyện kiếm mà không cần để ý đến ánh mắt nhìn đến từ chúng đệ tử nữ.

Hắn luyện Lưu Vân kiếm quyết khoảng một canh, rồi chuyển sang thi triển “Ngự Kiếm Thuật”. Dưới sự kinh ngạc và bất ngờ của những đệ tử nữ đang theo dõi hắn, hắn thi triển “Ngự Kiếm Thuật” bay lượn vài vòng ở trên bầu trời của Tiểu Trúc Phong. Việc hắn dễ dàng ngự kiếm phi hành trên bầu trời, đã bị thủ tọa Thuỷ Nguyệt của Tiểu Trúc Phong và Tàng Thư Các thủ vệ trưởng lão trông thấy, người bất ngờ nhất chính là Thuỷ Nguyệt.

Khi chân khí trong đan điền của hắn còn hơn nửa, thì hắn khống chế kiếm gỗ đáp xuống mặt đất, nhanh chóng dùng một viên Hồi Linh Đan. Một lúc sau, chân khí ở trong đan điền của hắn khôi phục hoàn tất, hắn sau đó thu hồi kiếm gỗ vào Huyền Bảo Châu rồi đi vào trong trúc lâu tắm rửa.

Tắm rửa xong, hắn một thân một mình đi tới Tàng Thư Các. Không lâu sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài toà kiến trúc cổ, nhìn một lúc bà lão đang cầm quyển tre đọc, sau đó cung kính nói với bà lão: “Đệ tử Đinh Cao Bình bái kiến Liễu Ngọc sư thúc.”

Thi lễ xong, hắn lấy ra hai bình đan dược, đưa ra trước mặt bà lão rồi nói tiếp: “Bẩm sư thúc, do lần đầu sư điệt đến Tàng Thư Các xem thư tịch, làm phiền sư thúc tĩnh tu. Vì vậy sư điệt tặng hai loại đan dược cho sư thúc, lấy đó làm quà tha thứ.”

Liễu Ngọc nghe Đinh Cao Bình nhắc đến “tặng đan dược”, vì vậy nàng gấp quyển tre vào, ngẩng đầu lên nhìn bạch y thiếu niên ở trước mặt. Ánh mắt của nàng nhìn về phía hai bình ngọc màu trắng ở trong lòng bàn tay phải của thiếu niên, muốn biết bên trong hai bình đan dược này đựng loại nào đan dược, nên nàng nhanh chóng nói: “Tấm lòng của sư diệt, sư thúc nhận. Không biết Cao Bình sư điệt tặng hai loại đan dược gì cho sư thúc?”

Đinh Cao Bình mỉm cười nói: “Hai loại đan dược này phân biệt là Dưỡng Nhan Đan và Bồi Nguyên Đan. Dưỡng Nhan Đan là một loại đan dược duy trì dung nhan mỹ lệ của tu sĩ, được rất nhiều nữ tu điên cuồng tranh đoạt nếu chúng xuất hiện ở trên thị trường, điều đó cho thấy sức cuốn hút của loại đan dược này; còn Bồi Nguyên Đan là một loại đan dược nâng cao tu vi, thích hợp cho tu sĩ Thượng Thanh cảnh sử dụng, đối với tăng tiến tu vi của tu sĩ rất có lợi. Phẩm chất của hai loại đan dược này đều tốt, mỗi lọ đều có mười viên.”

“Vậy sư thúc đa tạ Đinh sư điệt đã tặng đan dược. Nếu có gì thắc mắc, hãy báo cho sư thúc biết, sư thúc nhất định giải đáp thắc mắc cho sư diệt. Trong trường hợp sư điệt bị Thuỷ Nguyệt ức hiếp, cứ báo cho ta, ta nhất định mắng cho nàng ấy một trận.” Liễu Ngọc cầm lấy Dưỡng Nhan Đan và Bồi Nguyên Đan, sau đó nở một nụ cười nói với Đinh Cao Bình.

“Vậy sư điệt cảm ơn sư thúc.” Nghe xong Liễu Ngọc nói, Đinh Cao Bình cung kính cảm ơn.

Sau đó hắn đi vào bên trong Tàng Thư Các của Tiểu Trúc Phong, rất nhanh hắn ở bên trong toà kiến trúc đọc thư tịch. Liễu Ngọc tò mò đối với kỹ năng luyện chế đan dược của Đinh Cao Bình, nhưng nàng chắc chắn vị đồ đệ này của Điền Bất Dịch là một vị luyện đan sư.

Nàng thu hồi hai lọ đan dược mà Đinh Cao Bình tặng vào túi đồ, sau đó tiếp tục đọc nội dung trên quyển tre.

Bạn đang đọc Chư Thiên: Từ Tru Tiên Bắt Đầu Truy Tiên sáng tác bởi zhangchengdu120
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhangchengdu120
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.