Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất Thế Sinh Ra.

Tiểu thuyết gốc · 3444 chữ

Thời gian trôi nhanh như lưu thủy. Năm tháng thời gian cũng đồng dạng.

Trong năm tháng này, Trần Nam linh hồn đã đạt một mức độ kinh khủng, trong cũng một phần là nhờ ngoại vật, nhưng nhiều nhất vật là sự khắc khổ của hắn.

Trần Nam bây giờ tu luyện đã điêu luyện, xưa nay không bằng, người phiêu trên linh hồn thế giới. Mà thai nhi đã trở nên lớn hơn không còn như thế nhỏ nữa, hắn phát hiện, phương diện chân thứ ba hơi lớn, mặc dù đang trong trai dạng như đã lớn rồi, bằng một đầu ngót tay người lớn to.

Chưa ra đời, rứa đã rất khủng rồi, phải biết dù là năm sáu tuổi chưa chắc có thể lớn đấy. Trần Nam chính là nghi do Hợp Hoan Ngự Nữ Thân, phụ trợ dụng biến thành, Trần Nam không ghét, ngược lại càng thích.

Trong linh hồn thế giới hắn, đã sơ bộ kết nối với thân thể đang dưỡng dục rồi, Trần Nam mặc dù thích côn thịt to, nhưng mới sinh đã thế to, hắn sợ dọa ngất mọi người nha.

Nên khi vừa có được quyền kiểm soát thân thể, việc đầu tiên Trần Nam làm, chính là dùng Diễn Pháp, thu nhỏ lại côn thịt trưởng thành sớm lại nhỏ chụt chụt. Mặc dù khó chịu, nhưng khong muốn nghi là dị chủng, hắn miễn cưỡng chịu làm vậy.

. . . . .

Ngoại giới vẫn là như thế khung cảnh, bây giờ ngoài thuyền không gian di chuyển rất nhẹ, không có gì tổn hại cả. Nhìn từ thuyền trên rất là đẹp, vô số tinh thần sáng lung linh, hơn nữa có những gần tinh cầu có thể nhìn rõ.

Vẫn là con thuyền với những căn phòng nhiều không điếm xuể, mỗi căn phòng điều thoáng đãng, xa hoa vô cùng, trước thuyền là một quả trường kích cỡ nhỏ.

Với đường đi thông rộng, các căn phòng đường thường nối tiếp nhau thông toàn vậy. Còn căn nhà trên sẽ có một cầu thang rồi, cầu thang giản dị không rờm rà, một màu đen bóng, cùng tay nắm đẻ không ngã ra.

Tổng độ dài con thuyền là bốn trăm mét, chiều rộng là tắm mươi mét. Nếu nói trên so với những con tàu khác ở vũ trụ, cũng không tính là gì, nhưng đối với vài gia đình cũng đã đủ dùng.

Trong căn phòng đơn sơ nào, trong mấy căn nhà, đứng trước là chiếc giường mềm, ga hồng thẫm đỏ. Đây là một căn phòng thô sơ, không cái bài tiết trang trí nhiều hoa lệ.

Giản dị!

Trên giường, một mỹ nhân quen thuộc hiện thân, bụng nhỏ ngày nào nay đã phồng lớn lên, nhưng lại không bất đi sự mê người của nàng. Màu tóc tuyền xoắn đen xỏa nơi hai vang, bào phục cam sắc che kín cơ thể, chỉ chừa chiếc cổ và đôi chân thon.

Trên ngực, hai đồi phong tuyết tràn đầy mị hoặc, đắng thẳng ngạo nghễ, tin rằng trong rất mềm mại. Cặp chân dài thon gọn gàng, khiêu lên vẻ đẹp vũ mị tự nhiên, khiến mọi nam nhân nào cũng mê.

Khuôn mặt trắng tuyết mỏng manh, đôi môi hồng nhuận chợt chợt ướt át, hai má hồng xinh xinh, mũi nhỏ cao hoàn mỹ. Đôi mắt phượng đẹp, mi xinh thanh tú, vòng lam lòng tỏa sáng bưng bưng tràn sức khỏe.

Cả khuôn mặt tỏa ra kiều diễm vũ lệ khí, khuôn mặt tiên thiên diện mạo nói cũng khó tả, toàn cơ thể uyển chuyển, trừ bụng nhỏ nho lên mang thai, thì mỗi bộ phận điều tuyệt mỹ vô cùng.

Nàng bây giờ lấy bàn tay trắng tuyết bạch, từ từ vuốt ve bụng bầu của mình một cách hòa, ánh mắt hàm tình thương, mỗi vuốt chính là dàng sự yêu thương tột độ cho đứa con.

Lần này là một đợt mở cửa, vào chính là một mỹ nữ khác, mỹ nhân này diễm lệ khống kém người trên giường, thậm chí vũ mị còn hơn nữa. Toàn người da thịt như bị lớp tuyết phủ kín, tuyệt đẹp trơn bóng, nhưng không kém phần mềm mại kiều nộn.

Mái tóc đén tùy ý thả xuống, tung ở phía toàn lưng sau, kết nối đi đến mông, như sợi tóc uyển chuyển gợi tình. Sau cùng trượt đến cặp mông bị dấu sau dưới lưng, nó to căng tròn trịa, qua mỗi bước đi, nó điều thay nhau thọt lên xuống, lắc lư liên hồi, thoạt nhìn rất mê hoặc.

Chiếc quần dưới hở hang, chỉ che đến nửa cặp đùi căng mịn, xuống dưới là đôi chân dài hoàn mỹ, những đường nét chân ung dung, thon gọn mà không kém phần mịn. Lại đi lên trên, hai tòa sơn phong, cứ theo bước chân của mỹ nhân, ngạo nghễ nhảy lên rồi xuất đứng thẳng vững, trên gần cổ áo hơi bị mở thỏa, lộ ra viền đồi núi tròn trịa co dãn, và khẽ núi chật tối mang phần ấm trần.

Lên kế tiếp, chính là chiếc cổ trắng tuyết, một đợt tuyết cảnh, trên không thừa một chút thịt nào, kế đạo đoạt xảo thiên công. Tiếp đến là khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết, làn da trắng mịn như tuyết, đôi môi hồng nhuyễn ướt thẫm kiều lệ, mỗi lần lại khẽ mở ra thở nhẹ, mị lực bắt tứ tung.

Đôi mắt phượng đẹp vũ xảo công thành, liễu mi hoàn lộ uyển hình, bên mắt trái hơi có một nút ruồi duyên dáng, to thêm vẻ thiên sinh lệ chất cơ thể. Đủ đảm bảo mỗi đàn ông nhìn mà không nít được, thèm thuồng vô tận.

Nàng bước vô phòng, mỗi bước điều rất điều độ, thể hiện ra sự duyên dáng sâu tân của cơ thể. Một bộ lơ đãng, không quan tâm, cũng không sợ ai so mó mình cả a.

Nàng mặc một bộ hồng ái bào phục, khí chất trên nàng thành thục, hơi thở nhẹ như lan ấm áp, riêng khí chất toát ra đã đủ vạn người mê.

"Muội Muội!" Mỹ nhân kiều hô một tiếng, dù chỉ một tiếng hô, nhưng môi nhỏ mở ra kiều diễm rất hay khiến khác giới một trần hỏa dục.

"Tỷ Tỷ?" Mang thai mỹ nhân nhìn mỹ nhân bước vào nhẹ hô, ánh mắt có chút hỏi thăm, tùy ý đề mỹ nhân đi vào không ngắn cản, ánh mắt dường như vì mang thai mà luôn đoan trang, điềm đạm.

"Muội muôi! Ngươi vẫn tốt chứ! Dưỡng thai vẫn ổn?" Mỹ nhân có chút lo lắng gắt hỏi, nhưng đó là chân tình thực thụ. Mang thai mỹ nhân, đương nhiên sẽ khong chối bỏ sự quan tâm của nàng, mặt mỉm cười, mắt đẹp nhìn thai nói: "Vẫn tốt, cháu của ngươi đang rất khỏe mạnh nha, còn thường xuyên cáu bỉnh đạp đạp nữa!"

"Vậy à, chúc mừng, muội muôi ngươi thật sự thực hiện được ý muốn rồi!" Mỹ nhân lúc vừa lên tiếng, vừa ngồi cạnh giường đối mặt với nàng. Đối với tỷ tỷ lời nói, nàng cũng không chối bỏ, bởi vì nàng đã có mong, muốn sinh cho gia đình một đứa độc đinh.

Khi đang nói, mỹ nhân vừa vuốt bụng bầu thai của muội muôi mình, mặt chân tình ôn nhu. Sau một hồi nhìn lâu, mới thâm tình nói: "Các ngươi sinh ra, phải hiểu thảo nghe chưa, mẫu thân các ngươi rất là yêu thương các ngươi đó, bá bá cũng vậy, không chỉ ta, mà tất cả mọi người điều rất thương ngươi nha!"

Nghe tỷ tỷ mình như thế nói, mang thai mỹ nhân rất là xúc động, nụ cười duyên nhìn thai. Miệng bổ xung thêm: "Đúng vậy, hai người, chủ cần sinh ra cho tốt là được, việc gì mẫu thân chống!"

Hai người mỹ nhân điều cười mãn ý, lại tựa như trăm hoa đua nở, bách hoa tề tụ cùng một với hai nụ cười nhẹ, cảnh tiết tràn đầy tình yêu thương vào thai nhi chưa sinh ra đời.

Khi tách ra không khí, hai người lại tâm sự với nhau vui vẻ, người thân với nhau không dì đáng ngại cả.

. . . . .

Đối với ngoại sự tình, Trần Nam đương nhiên là không biết rồi, hắn đang cắp đầu vào tu luyện đây này. Hôm nay là một ngày đánh dấu mới, Trần Nam tự bản thân mình đánh dấu luôn:

"Đánh dấu!"

"Đinh! Túc chủ đánh dấu Linh Hồn Khu Vực! Nhận Được Chu Thiên Ẩn Thân Thuật!"

"Đinh! Xét Thấy Đã Đến Cuối Tuần! Ban Thưởng: Bách Đạo Tặc Nạ!"

Đột ngột, một âm thanh ngang nhiên cơ giới vang lên, một băng lãnh thanh khiến Trần Nam nghe mà ngán tận họng.

Trần Nam nghe xong, cũng hơi có chứng thúc với Chu Thiên Ẩn Thân Thuật và Bách Đạo Tặc Nạ. Miệng thuận lên tiếng: "Nhận Chu Thiên Ẩn Thân Thuật!"

Trần Nam cảm nhận từng tia ký ức tràn vào đầu, Chu Thiên Ẩn Thân Thuật thực dụng vẫn rất tốt, có thể che dấu mọi thứ, khí tức với người, nếu không chủ động thì không ai biết hắn đứng đó, nhưng cái này phải có chút lợi dụng linh hồn lực mới được nha.

Bách Đạo Tặc Nạ Trần Nam sẽ không nhận, bởi hắn trạng thái này cầm còn không được nói chi mà xem, lấy ra khồn những đánh mặt bản thân mà còn mất công nữa.

Trần Nam cũng không để ý nữa, bắt đầu đi vào trạng thái treo máy, hắn một lần nữa muốn giết thời gian. Trần Nam muốn là thời điểm hắn sinh ra kìa, chứ bây giờ chán lắm nha.

. . . . .

Thời gian như nước chảy mây trôi, tính ra Trần Nam đã xuyên đến cũng được chín tháng rồi, thời gian thật nhanh mà, từ cổ chí kim thiếu nhất vẫn là thời gian.

Bây giờ trong long phượng thai đã phát triển thật lớn lên nữa, hơn nữa còn nặng lên, mỹ nhân mang thai bụng cũng căng phồng lớn, nhưng người vẫn còn như thế mê người đẹp đẽ không thay, thời gian trôi trên người nàng không để lại dấu vết, thay vào đó nàng đã có chút thành thục hơn, và trưởng thành nhiều.

Bây giờ đã đến gần cuối năm, như ở đây chỉ hàng ngàn tinh thần tỏa sáng, cùng bầu trời đen xang thẫm đấm tuyệt đẹp, một năm cuối ở vũ trụ này, không phải ở một mãnh tinh cầu tứ mùa một trong đông chuyển.

Trong bụng thai nhi, Trần Nam thế giới linh hồn, bây giờ Trần Nam đang phiêu đãng trên khu vực hồng thâm uyên đồng băng bất định vô tận tăm rối không gian, ánh mắt mở ra.

Cứ cách mỗi tháng, Trần Nam lại dụng tâm mở ra một lần không bật chễ độ treo máy nữa, bây giờ Trần Nam với thân thể thai nhi đã liên kết đến mức độ hoàn hảo, có thể cử động chân tay bé nhỏ.

Nhưng Trần Nam vẫn dùng linh hồn tu luyện, vì quá chán đi. Đáng ghét nhất là người anh em trong vô thức hay đạp đến đầu Trần Nam, khiến đau chui vào tận linh hồn làm ngắt quãng việc luyện của hắn.

"Đánh dấu!" Trần Nam ngâm giọng, tự mình đánh lượt hôm nay. Một âm thanh băng lãnh cơ giới vang lên: "Đinh! Túc chủ đánh dấu Linh Hồn Khu Vực! Nhận được Hồn Thảo Cực Phẩm!"

"Đinh! Xét Thấy Đã Đến Cuối Tuần! Ban Thưởng: Thiên Phú: Tàng Hình Ẩn Thể!"

Trần Nam nhận đến âm thanh, một hòi cảm xúc dâng trào, hồn thảo cái gì cực phẩm bỏ qua, Trần Nam tầm nhìn là tại Tàng Hình Ẩn Thể thiên phú. Không muốn mất hứng ra lời: "Nhận Tàng Hình Ẩn Thể!"

Trần Nam cảm giác trong cơ thể bản thân, lại thêm thừa một cái gì đó, nhưng cụ thể khống biết. Trong đó một thông tin vào đầu hắn một cách tự nhiên, tàng hình bây giờ không thực được nhưng sau này sẽ cần đấy.

Tàng Hình Ẩn Thể thiên phú, rất hữu dụng, có thể dùng vô lại như hữu hình thân thể xuyên qua các loại trận phá lộ, hay bỏ trốn trước sự truy sát, nói chung cái này còn hơn cả Chu Thiên Ẩn Thân Thuật nữa, ẩn tàng như không tồn tại vậy.

Trần Nam nhìn xong cũng không khỏi vuốt cằm, hắn rất thích cái này thiên phú, bởi vì nó cực tiện ích cho tương lai nha. Hơn nữa ý đồ hắn sẽ dễ thực hiện hơn khi có cái này khà khà.

Chạm...

Ngay khi Trần Nam đang suy nghĩ, thì một cảm giác đau truyền đến, khiến Trần Nam không khỏi than khổ đi, người đồng nguyên đang đá hắn nha. Trần Nam đối với cái này việc thì cạn lời, mới nói xong giả thuyết không lâu, hành động thực đã đến.

Trần Nam đợi một hồi đâu từ cơ thể truyền đến xong, gấp rút tiến vào trạng thái treo tiếp. Trần Nam bây giờ đang gọi là lạm dụng Nhất Tâm Đa Dụng, quả thật nó đã tiện dụng quá đi.

Trần Nam đã thuần thục dùng nó đến thuận rồi!

. . . . .

Ngoại giới, tuy bây giờ đã chuyển sáng đông, nhưng ở trên vũ trụ, không gian di chuyển, làm gì mà có thời tiết đó?

Trời gian trôi như nước chảy, rất nhanh, một tháng liền trôi đi, Trần Nam lại một hồi tỉnh dậy tiếp, mở mắt ra một cách tĩnh lặng điểm đạm.

Tính qua ngày thì cũng đã đạt đến trưa rồi, Trần Nam không khỏi cảm thán, thời gian trôi vẫn thật nhanh, mới đây đã chuyển sinh được mười tháng, mặc dù mười tháng này lúc nào hắn cũng bế quan tu luyện.

Nhưng quy chung thời gian vẫn là chảy nhanh, trong bất tri giác đã như thế trôi lâu, Trần Nam bây giờ tiểu cơ thể đã muốn bành chướng đến cực hạn, chỉ một tháng nữa là hắn sinh.

Đúng vậy, Trần Nam tỉnh lại bất quy tắc chính do việc này, hắn chính là muốn chuẩn bị đôi chút tâm lý trước khi sinh ra. Không thể cứ chìm đắm trong sự tu luyện được, muốn chuẩn bị khởi hành xuất thế.

Trần Nam hôm nay tỉnh muộn giờ, nên tự phân ra ý thức đã đánh dấu rồi, Trần Nam bây giờ trườn lươn, ngồi cẩu đến khi sinh. Nghĩ một rồi, Trần Nam vẫn là tiếp tu luyện, bởi hắn ngẫm nghĩ thì gần tháng nữa mới đến lúc sinh, giờ tu đến gần xuất sinh đợi là được.

. . . . .

Lại tháng nữa trôi qua, tuế nguyệt đưa đo. Chớp mắt Trần Nam đã xuyên qua cũng đạt được mười một tháng chuyển sinh rồi, thời gian dài đưa đo mà.

Trần Nam thức tỉnh sớm, bây giờ hắn và cơ thể đã liên kết đến trạng thái hoàn mỹ nhất, những hắn vẫn đợi trong linh hồn thế giới. Lần này hắn tự mình đánh dấu trước luôn.

"Đánh dấu!"

"Đinh! Túc chủ đánh dấu Linh Hồn Khu Vực! Nhận được Hồn Thảo Cực Phẩm !"

"Đinh! Xét Thấy Đã Đến Cuối Tuần! Ban Thưởng: Tu Chân Hạ Thiên Giải!"

"Đinh! Xét Thấy Túc Chủ Sắp Sinh! Hệ Thống Đánh Dấu Hết Việc! Nhận Thấy Túc Chủ Lần Đầu Thử Qua Hệ Thống! Chung Cực Ban Thưởng: Vạn Năng Không Gian! Chức Năng Giác Tỉnh!"

"Vạn Năng Không Gian?" Trần Nam hơi lẩm bẩm. Một bên Lam Nhi nhìn hắn như vậy không khỏi cười nhẹ, nàng cũng không giải thích, muốn hắn tự tìm hiểu nha.

Trần Nam cũng không hỏi, hồn liên thống với thân thể, không ở lại thế giới linh hồn một dây phút nào nữa. Xong, Trần Nam cảm thấy u tối, hai mắt không nào mở được, một cơ thể nhỏ nhắn cảm giác tại hắn não lưu chuyển.

Hắn có thể cử động, nhưng lại không thể quá mạnh mẽ, Trần Nam có chút không quen. Nhưng cũng đúng đấy, dù sao từng là một thanh niên trai tráng, giờ lại trở thành trẻ con, không có chút nào không quen, thì không có khả năng a.

Ngay khi đó, trong tầm tai của Trần Nam nghe thấy ngoại giới âm thanh, những tiếng động vang lên, một nhu âm lo lắng: "Mộ Tuyết! Ngươi sắp sinh rồi, không nên động đậy nhiều, dù là một tu sĩ, nhưng cuối cùng ngươi vẫn là một con người, một nữ nhân a!"

"Biết rồi! Ta đây đâu có đau động, ta còn sợ hư thai đây nè!" Một âm thanh ôn nhu khác đáp trả, khi nàng nói Trần Nam có thể nghe từng vuốt ve tiếng nha.

"Vậy thì yên một chỗ, thân là bàn bè lâu năm, con của ngươi cũng là con của ta, ta cũng rất lo nha!" Âm thanh nhu khác nói, trong mang chân thành tình thương lấy.

"Được rồi, ta biết rồi mà, ngươi nhắc mòn tai ta rồi!" Nữ nhân vẫn cũ đáp trả, trong mang chê trách ý, nhưng suy cho cùng là câu đùa thôi.

"Ngươi thật là!"

".........."

Hàng loạt như câu hỏi, có tâm sự có trêu, Trần Nam nghe mà mau chóng muốn mòn cả tai rồi. Nhưng Trần Nam không có cách khác, ai bảo hắn chẳng thể làm gì được với hiện trạng này.

"A...Đau..." Mãi đến vài tiếng sau, khi một âm thanh hét nhỏ đâu đớn, thì cuộc chuyện mới dừng lại. Trần Nam cũng mong đợt mở mắt nhìn cái này sắp đến thế giới. Một nữ nhân khác nhu hòa nói: "Ngươi đến sinh rồi, nhanh tuy là cách thô bạo, nhưng đôi với tu chân giả điều kiện, thì cũng khong đáng mấy đồng!"

Sự việc tiếp là không biết bao nhiêu chữ, đó chính là cử động mở thai đưa ra.

. . . . .

Bên ngoài căn phòng mà mẫu thân Trần Nam ở, một đám người nữ tử, mỗi cái điều là mỹ nữ hết. Trên mặt lộ tâm trạng lo lắng, nhưng không đến mức thái quá, họ tin tưởng thai nhi sẽ sinh ra một cách tốt nhất.

Tâm trạng chỉ là trọng nhất thời căng thẳng mà thôi, chứ thật sự tình thế lại không phải vậy. Đến khi trong phòng truyền đến hai âm thanh khác nhau vỡ òa: "Oa....."

Thì tâm tình căng thẳng, của họ mới kết thúc, mặt tình là buông thả. Một âm thanh nhu hòa vang lên: "Sinh tốt! Các người vào đi!"

Xong kết thúc giọng đám ngưòi ùn ùn tranh nhau, mở cửa đi vào vội vàng. Trong căn phòng mỹ nhân mang thai, đang nằm la liệt, chỉ có điều bụng to đã sẹp nhỏ xuống, bên cạnh là đứa trẻ mới sinh, được quấn bằng vải.

Mỹ nhân mang thai sinh xong, khuôn mặt tựa hồ hơi có chút tái, nhưng cơ thể không yếu, chỉ hơi thở hổn hển. Một mỹ nhân từ trong đám mỹ nhân đi ra, mặt một lo lắng hỏi: "Con ta như thế nào, sức khỏe ổn không?"

"Vâng, đã được uống Trị Thương Thủy, đã khỏi, chỉ là sinh ra phụ chứng, nến còn hơi mệt thôi!" Một mỹ nhân đứng từ nãy giờ giải thích. Người mỹ nhẫn hỏi cũng giật đầu mười phần tín nhiệm.

"Bây giờ là đặt tên nữa!" Nữ nhân vừa giải thích xong liền kêu tiếp. Mỹ nhân nãy hỏi hơi thất thần một lát, như nghe trên giường nói: "Nam họ Trần tên Nam, Trần Nam!"

"Thiên Địa Vô Trần, Nam Hành Cầu Đạo, hảo tên!" Mỹ nhân nãy vừa ngẩn liền tỉnh khen hay, đây chính là mẫu thân của người sinh. Rồi mẫu thân mỹ nhân nói tiếp: "Bồng Lai Gia Trần, Khinh Thân Như Phong, Tuyết Cảnh Tuyệt Mỹ, Trần Khinh Tuyết, nữ lấy tên này!"

Một đâm mỹ nhân nghe vậy liền gật đầu đồng ý, liền mỹ nhân hơi tái trên giường cũng nhẹ mỉm cười chấp thuận. Cả đám người liền như thế lấy tên.

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài.

. . . . .

Tác Chuyển Nhanh Giai Đoạn Này.

Không Có Ý Kiến, Đã Hơi Bí Đoạn Thai Nhi.

Bạn đang đọc Chư Tinh Vạn Vũ sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Lượt thích 38
Lượt đọc 475

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.