Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyến trở về giữa Sài Gòn

Tiểu thuyết gốc · 1609 chữ

- Cuốn nhật ký lật lại...

- "Xin chào bạn, nếu bạn đang đọc, thì chắc hẳn bạn đang thắc mắc về câu truyện này đúng không, nếu bạn tự hỏi, cậu bạn này là ai, và tự dưng mở đầu như thế này là sao, thì mời bạn đi cùng mình nhé.!"

- "Hãy xuyên qua quá khứ, để về với ngày bắt đầu của một câu chuyện nào!"

...

- "Nhân tiện, mình là Io, người sẽ đi cùng bạn...cùng bạn...cùng bạn..."

(Tiếng nói vang vọng, một ánh sáng chói lóa hiện ra, và...)

- "Chào mừng cậu quay lại ngày...ngày...ngày..."

- 21/8/2019 : Sài Gòn, một ngày mưa.

- "Cái quái gì thế này, mình đang mơ à, nãy là ai nói mình vậy, bố mình đi đâu rồi..."

- Cậu tỉnh giấc...

- "Bố ơi, bố..."

- "Mày gọi bố ai đấy?"

- "Giọng này là giọng của ai vậy, sao nghe lạ thế, mà... hình như ĐÂY ĐÂU PHẢI NHÀ MÌNH!!!"

- Một ai đó tiến đến...

- "Ê thằng nhãi kia, mày lẩm bẩm cái gì thế, cứ bố bố bố, mày bị thần kinh à, hay nhớ bố quá hả."

-"Ông là ai?"

-"Ê? Nay mày chơi đồ hay hút cần gì à. Bộ quên luôn thực tại rồi à?"

-"Tôi không quen ông, ông là ai?"

-"Thằng ranh này. Thôi được rồi, thế tao hỏi mày biết mày là ai không đấy?"

-"Cháu là Nam."

-"Nam? Ê, đi trại tâm thần không, hay muốn tát cho tỉnh ngộ không, tự dưng ngáo ngơ vậy."

-"Ngáo ngơ, ông chửi ai vậy..."

-"Ê, tao dặn bao lần là không được chống đối cơ mà, mày muốn ở ngoài đường không."

-"Liên quan, ông là ai tôi còn chưa biết, mà ông dám ăn nói tôi như vậy là sao hả?"

-"ĐỂ BỐ MÀY NHẮC CHO NHÉ, TAO LÀ CHỦ CÁI NHÀ NÀY, CÒN MÀY LÀ 1 THẰNG NHÃI RẺ RÁCH KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA, BỐ MẸ MÀY CHẾT RỒI, CHÍNH MÀY CẦU XIN TAO CHO MÀY Ở NHỜ, NHỚ CHƯA HẢ THẰNG NHÃI, NHỚ RỒI ĐI NẤU CƠM, KHÔNG THÌ BIẾN KHỎI NHÀ TAO."

-"Bố mẹ tôi chết, sao lại vậy, bố mẹ tôi vẫn còn sống, ông nói cái gì vậy.?"

-"Ê, mày là người hành tinh nào thế hả? Tự nhiên nổi cơn ngáo à, đến từ đâu vậy, giờ vẫn đang ban ngày đấy."

-"Cái gì, ban ngày?"

-Cậu ngó ra ngoài...

-"Khoan, nãy mình nhớ mình vừa ngủ thôi mà, đáng lẽ phải trời tối chứ... Đúng rồi, tờ lịch..."

-"Ngày 21 tháng 8... NĂM... 2019 ??? "

-"Cái quái gì xảy ra với mày vậy nhãi con kia?"

-Cậu lẩm bẩm: "Không thể nào, mình đang mơ à?"

-"Không mơ đâu nhóc, đây là Sài Gòn sáng ngày 21 tháng 8 năm 2019 đấy, tỉnh chưa hả thằng ranh con này?"

-"Không phải, đây phải là năm 2058 chứ....KHOAN!!"

-"Nãy ông bảo tôi cái gì tên tôi không phai là Nam á?"

-"Thế chả nhẽ tên mày là Nam?"

-"Thế tên tôi là gì?"

-"Ê, mày bị khùng à, quên cả tên mình, cần tao đấm phát cho tỉnh ngộ không."

-"Trả lời đi, tên tôi là gì."

-"CÁI THẰNG NÀY HÔM NAY BỐ LÁO QUÁ NHỂ. DẠ THƯA ANH, TÊN ANH LÀ LIN Ạ, GIỜ THÌ ANH ĐI LÀM VIỆC CHO EM NHỜ, THẰNG LÁO TOÉT NÀYYYY."

-"Cái gì, LINNNN Á. Đó là tên bố tôi mà."

-Rồi cậu đơ người...

-"Mình là Lin, chả nhẽ..."

-Rồi cậu đi tìm đến chỗ có cái gương, rồi cậu nhìn vào đó...

-"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA"

-"MÀY BỊ CÁI QUỶ GÌ THẾ THẰNG CHÓ KIA, HÔM NAY MÀY MẤT DẠY LẮM RỒI, TAO PHẢI PHẠT MÀY MỚI ĐƯỢC."

-"CÁI GÌ HẢ. ÔNG BỎ TÔI RA, ÔNG LÀ AI, ĐÂY LÀ ĐÂU, BỐ MẸ TÔI ĐÂUUUUUU..."

...

-Thế rồi hôm đó cậu bị bắt xách nước ở cái ao bên cạnh nhà cả buổi sáng...

-"Cái quái quỷ gì xảy ra với mình vậy, mơ à, hay mình chơi đồ thật."

-Cậu tát vào mặt cậu mấy cái.

-"Không phải mơ á, cái thá gì vậy?"

-Rồi một giọng nói cất lên.

-"Hãy im lặng mà bước qua, để thấy câu chuyện chưa được kể..."

-"Này, ai đang nói đấy?"

-"Hãy theo ta, để thấy những sự thật của gia đình cậu..."

-"Sự thật? Sự thật cái gì, ngươi là ai, ra đây đi."

-"Mình bị cái gì vậy trời, không thể thoát khỏi đây được à."

-"KHỐN KIẾPPPPPPPPPPPPPPPPP."

...

-Tối hôm đó... Nằm trên chiếc giường cũ kĩ, cậu thì thầm một mình...

-"Cái gì đang xảy ra với mình vậy, đây là đâu, mình là ai, tại sao chuyện này lại xảy ra."

-Rồi một ánh sáng xuất hiện...

-"Cô là ai...."

-"Suỵt, nói nhỏ thôi, keo người ta nghe thấy bây giờ."

-"Nhỏ cái gì, tự nhiên xuất hiện trước mặt tôi, ma à, hay sao đây?"

-"Mà sao cô giống cái người thì thầm với tôi hồi sáng nay vậy."

-"Đúng thế, tôi là người đưa cậu vào đây, và cũng là người thì thầm với cậu hồi sáng."

-"Mà trông cậu có vẻ bình tĩnh hơn tôi nghĩ nhể."

-"Chậc, mấy truyện này bình thường, tôi cóc sợ. Tôi trải qua suốt rồi."

-"Thế à."

-"Mà chuyện này là sao đây, tất cả mọi thứ."

-"Hiện tại tôi không có nhiều thời gian, nhưng tôi chỉ có thể nói là cậu đã quay về quá khứ, quay về 39 năm trước, và cậu đang ở trong hình dạng bố của cậu, Lin."

-"CÁI G..."

-"Bảo nói nhỏ thôi."

-"Vậy không phải mơ?"

-"Đúng, là do tôi đưa cậu về, vì có một chuyện tôi muốn cậu giải quyết... thay bố cậu."

-"Khoan, nghe cứ như kiểu mấy bộ phim nam chính là người được chọn và đổi đời ấy nhể, cô là ai, mà liên quan gì tới bố tôi."

-"Mấy chuyện đấy đợi lúc thích hợp tôi sẽ kể sau, giờ chưa phải lúc."

-"Chưa phải lúc là sao? Mà cô bảo cô tên gì cơ?"

-"Io..."

...

-Io vụt tắt, ông Bác đi vào.

-"Ê, hôm nay tao không muốn dây dưa với mày đâu nhá, cho tao ngủ tý đi, đừng để tao động tay động chân đến mày."

...

-Sáng hôm sau...

-"Io... nghe chả quen gì, mà cô ta nói đây là 39 năm trước và mình đang ở trong cơ thể bố mình sao? Nghe sao điêu thế nhể?"

-"Ê, chặt xong đống củi rồi mới vào ăn nghe chưa. Tao chưa tha mày vụ hôm qua đâu."

-"Nếu đây là quá khứ của bố mình thì... Nhắc mới nhớ, mình chưa từng nghe về quá khứ của bố mình, bố mình chưa bao giờ nói mình cả."

-"Với lại nhìn hình dạng này, khoan 39 năm trước..., bố mình 6 TUỔI Á???? 6 tuổi với những thứ này sao, rìu, gỗ, bị bóc lột thế này sao, đây có phải thật không vậy? Mà chuyện bố mình mồ côi cha mẹ, mình cũng chưa được nghe luôn..."

-"Nếu theo lời cô ta, thì đây là quá khứ của bố mình sao, không thể nào."

-Cậu chặt xong đống củi, lặng lẽ bước vào nhà...

-"Nhanh lên, mày định không ăn à, vậy thì càng tốt."

-Cậu nhìn xung quanh, một ngôi nhà cũ kĩ, ở trong vùng nông thôn hẻo lánh của Sài Gòn, điện nước còn chả đủ dùng, tắm phải tắm nước giếng, ăn phải ăn bằng bát sứ đã sứt mẻ.

-Và cả cái khổ sở mà cậu phải chịu đựng từ ông bác của cậu.

-"Ngồi dịch ra, không có chỗ để mày ôm ấp đâu."

-Cái ghế cậu ngồi..., thực ra cũng chẳng phải cái ghế, nó là cục đá được đúc vài cái lỗ, gắn mấy cái khúc gỗ vào để ngồi, trông thật quá khó khăn nếu so với cái ghế nhựa mà ông bác và vợ ông ta được ngồi.

-Cậu nhìn xung quanh, còn cái ghế nhựa nữa, cậu với tay lấy...

-"Bụp" ông bác đánh thẳng vào tay cậu, quát lớn.

-"Ai cho mày sờ vào cái ghế của tao, mày chỉ được phép ngồi cái ghế này thôi, nên nhớ mày đang ở nhờ nhà tao đấy. Thằng vô học."

-"Thôi được, vậy cho tôi hỏi điều này, bố mẹ của tôi đâu? Ông bảo họ đã chết ư?"

-"Ê, tao đang bực chuyện hôm qua với mày đấy nhé, đừng để tao nổi điên lên lần nữa."

-"Nếu không muốn thì trả lời đi."

-"Thằng này láo thật, dạ thưa anh đãng trí, bố mẹ anh mất hồi đầu năm này ạ, do bị tai nạn xe nhá, được chưa, thưa anh." ông Bác giọng khinh bỉ nói.

-"Thật chứ?"

-"Thằng nhãi này, tao nói điêu làm gì hả?"

-"Vậy theo suy luận thì bố mẹ của bố mình, tức ông bà mình, mất lúc bố mình 6 tuổi sao?" cậu nghĩ ngợi.

...

-Tối hôm đó, cậu lại ngồi trước khung cửa, nghĩ ngợi nhiều điều.

-"Mình, thực ra thân với mẹ mình hơn bố mình, mình hay cãi lại bố mình, cho rằng bố mình là người không tâm lý, bảo thủ, thậm chí còn đã từng bỏ nhà đi vì bất đồng với bố mình. Do vậy những gì về bố mình không được biết nhiều, thậm chí cả mẹ mình cũng chưa chắc biết nhiều về bố,..., nếu những ký ức này là đúng, thì chắc hẳn phải có điều gì ẩn khuất bên trong mà chưa được kể."

...

-Sáng hôm sau, vẫn cái công việc chặt củi nặng nhọc đấy...

-"Lin, đi chơi không?" giọng của người con gái nào đó phát ra...

...

Bạn đang đọc Chưa được kể (Untold) sáng tác bởi OneKolor

Truyện Chưa được kể (Untold) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OneKolor
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.