Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia tộc Steelwall

Phiên bản Dịch · 2511 chữ

Zich bước đi trên hành lang trải thảm dày.

Đúng như mong đợi từ một gia tộc quý tộc, hai bên bức tường đều có những đồ trang trí sang trọng. Tuy nhiên, chúng không hoàn toàn phù hợp với địa vị của một Bá tước. Có vẻ như chủ sở hữu đã giữ số lượng đồ trang trí ở mức tối thiểu để phù hợp với địa vị của mình, và tất cả những điều này đều ám chỉ tính cách của chủ nhân lâu đài.(1)

Tuy nhiên, Zich không quan tâm đến những đồ trang trí xung quanh và chìm đắm trong suy nghĩ.

‘Có phải cha mình không?’

Cha anh ấy là người mà anh đã quên mất sau khi từ bỏ gia tộc.

‘Có lẽ ông ấy muốn nói chuyện với mình về việc đã đánh bại tên đầy tớ và hiệp sĩ đó như thế nào.’

Xét theo lẽ thường, Zich không có lỗi. Anh ấy đã làm họ bị thương nặng hơn mức cần thiết, nhưng nếu gia tộc anh coi cách tên đầy tớ và hiệp sĩ đã thiếu tôn trọng với một thiếu gia thì Zich không có lỗi. Điều này đặc biệt đúng với tên đầy tớ; hắn xứng đáng bị cắt cổ.

‘Đó là điều bình thường nên làm.’

Thật không may, gia tộc anh ấy sẽ không thể hiện mức độ ‘bình thường’ tối thiểu đối với anh. Trong quá khứ, đây chính là lý do khiến Zich từ bỏ gia tộc.

Dừng lại!

Zich dừng lại trước một cánh cửa có khắc khuôn mặt hung dữ của một con sói. Bên cạnh cửa, binh lính cầm kiếm đứng sẵn.

Zich nghiêng đầu nhìn họ.

Cốc! Cốc! Cốc!

Một tên lính gõ cửa.

“Thưa ngài, ngài Zich đã đến.”

“Để cậu ta vào đi.”

Một giọng nói trầm và nghiêm trọng vang ra ngoài cửa.

“Xin mời vào trong, thưa ngài.”

Tên lính quay lại chỗ cũ, Zich nhìn chằm chằm vào cánh cửa một lúc.

‘Mình nhớ đã từng gặp khó khăn khi đi qua cánh cửa này.’

Zich không thể nhớ rõ quá khứ của mình. Bây giờ anh ấy cơ bản đã là một người khác, và anh không hề có một chút sợ hãi nào khi đẩy cửa ra.

Hình bóng đầu tiên Zich nhìn thấy là một ông già với bộ râu bạc như dây thép, đang ngồi trên một chiếc ghế lớn. Đôi mắt to và đôi môi có vẻ bướng bỉnh của người đàn ông này rất nổi bật đối, và Zich biết rằng người đàn ông này chính là cha anh và là chủ nhân của lâu đài, Bá tước Steelwall.

Bá tước không phải là người duy nhất trong phòng. Hiệp sĩ Byner và tên đầy tớ cũng đang đứng bên cạnh Bá tước, họ đã hoàn toàn bình phục và khỏe mạnh, như thể họ đã được chữa lành bằng một lọ Potion đắt tiền hoặc được chữa trị bởi một tư tế hiếm có.(2)

‘Và…’

Có những người khác.

‘Đó là mẹ kế và em trai mình.’

Ngay cả với những nếp nhăn mờ nhạt quanh mắt và miệng, mẹ kế - Florelle Steelwall, vẫn là một người đẹp; và người đang ôm bà ấy là em trai anh - Greig Steelwall, với mái tóc nâu đỏ và khuôn mặt mịn màng. Chính vì hai người họ mà ngay cả tên đầy tớ cũng đối xử không tốt với Zich.

‘Nhưng mình không thể chỉ đổ lỗi cho họ—’

Zich lại tập trung ánh mắt vào Bá tước.

‘Vì tất cả những điều này sẽ không xảy ra nếu ông ấy không ngầm thừa nhận.’

Là chủ nhân, ông ra lệnh cho gia tộc mình phải vận hành như thế nào, đồng nghĩa với việc Zich bị đối xử tệ bạc chính là điều mà cha anh cũng mong muốn.

Đôi mắt xuyên thấu của Bá tước nhìn chằm chằm vào Zich. Nếu là Zich ban đầu, anh sẽ hạ ánh mắt xuống và chào hỏi lịch sự. Nhưng Zich bây giờ đã khác. Anh đứng thẳng và tiếp tục nhìn vào mắt Bá tước.

Giật mình!

Lông mày của Bá tước chuyển động.

“…Con thậm chí còn quên cách chào hỏi cơ bản sao?”

Giọng của Bá tước trầm lặng nhưng đầy giận dữ. Nếu là Zich với tư cách là ‘Chúa quỷ sức mạnh’, anh ấy sẽ cười nhạo cơn thịnh nộ của Bá tước và đập đầu Bá tước xuống bàn, nhưng đáng ngạc nhiên là Zich đã cúi đầu - tuy nhiên, đó chỉ là một cái nghiêng nhẹ.

Bá tước còn nhíu mày hơn nữa.

‘Chắc là ông ấy khó chịu.’

Zich ngừng cử động. Anh ấy đã nghĩ đến việc làm rối tung mọi thứ như cách anh sẽ làm với tư cách là Chúa quỷ, nhưng anh quyết định kìm nèn thôi thúc đó. Không thể làm được điều đó với cơ thể hiện tại của anh. Trong hàng trăm năm, Steelwalls là một gia tộc danh giá đã bảo vệ vương quốc khỏi các cuộc tấn công của giặc ngoại xâm. Lực lượng của họ là một trong những lực lượng hùng mạnh trong vương quốc.

Hơn nữa, Zich vẫn cần phải quyết định xem mình sẽ sống cuộc sống mới như thế nào. Anh ấy không muốn làm hỏng việc ngay từ đầu. Tất nhiên, tiêu chuẩn ‘làm hỏng việc’ của Zich khác với tiêu chuẩn thông thường, nhưng vẫn là như vậy.

“Hãy nhìn cậu ấy, thưa ngài. Đứa trẻ này vẫn không thay đổi cách sống của mình. Tôi chưa nói với ông à? Nó thậm chí sẽ không thể hiện những phép xã giao cơ bản nữa. Đứa trẻ này từ trước đến nay không tôn trọng mẹ và em trai, bây giờ lại không kính trọng chính cha mình! Sự hỗn xược của cậu ấy sẽ đi xa hơn nữa?!”

‘Ồ. Nhìn bà ấy kìa.’

Nhìn mẹ mình - không, mẹ kế nhỏ giọt nước mắt cá sấu, Zich cười thầm trong đầu.

Greig châm thêm vài câu: “Cha mẹ à. Anh ấy chắc hơi mệt một chút. Con chắc chắn rằng anh ấy thực sự không có ý đồ xấu nào cả.”

‘Cá mè một lứa.’(3)

Zich cảm thấy muốn bật cười trước những lời đầy xỉa xói của em trai mình. Gia tộc của Zich rất phức tạp nhưng có thể giải thích một cách đơn giản theo cách nào đó. Nữ Bá tước hiện tại đã vào gia tộc sau cái chết của mẹ anh, và người em cùng cha khác mẹ của anh được sinh ra sau đó. Tóm lại, nữ Bá tước mong muốn con trai riêng của mình trở thành người kế vị tiếp theo thay vì con trai cả.

‘Ngay cả một cuốn tiểu thuyết hạng ba rẻ tiền cũng không sáo rỗng đến mức này.’

Nhưng đây là sự thật đối với Zich.

“Con có cần giải thích gì không?”

Giọng Bá tước trở nên gay gắt hơn, có thể là do lời nói của Greig. Tuy nhiên, Zich không hề có ý định xoa dịu cơn thịnh nộ của cha mình.

“Ông muốn tôi nói cái gì đây?”

Zich thậm chí còn không thèm che giấu giọng điệu nổi loạn của mình. Mọi người, kể cả Bá tước, đều ngạc nhiên. Họ luôn cho rằng Zich Steelwall là một người nhút nhát, đặc biệt nghe lời Bá tước nhưng thực chất đó chính là cách Zich khơi gợi sự quan tâm, giúp đỡ từ người cha trong hoàn cảnh bị bỏ rơi.

‘Nhưng điều đó không còn quan trọng với mình nữa.’

Rầm!

Bá tước dùng nắm tay đập mạnh xuống bàn. Mọi người trong phòng đều nao núng trước cơn thịnh nộ của Bá tước, nhưng Zich vẫn bình tĩnh.

“Cách cư xử của con là điều duy nhất khiến cha hài lòng, nhưng giờ đây con lại đang vứt bỏ ân huệ cứu rỗi duy nhất của mình?! Làm sao con có thể kế thừa danh tiếng của gia tộc với tư duy thối nát như vậy!”

“Ông thậm chí có ý định biến tôi thành người kế vị không?”

“Cái gì!”

Bá tước không nói nên lời sau khi nghe câu trả lời bất ngờ của Zich. Những người ngoài cuộc nhìn chằm chằm vào cuộc trao đổi trong sự kinh ngạc.

“Tất nhiên rồi! Rốt cuộc thì con là người lớn tuổi nhất! Việc ta chỉ định con làm người kế vị là điều đương nhiên, nhưng tất nhiên, chỉ cần con không có khuyết điểm!”

Zich có thể cảm thấy sự bất mãn trong giọng nói của Bá tước, mặc dù Bá tước có vẻ như đang đứng về phía Zich. Ông ấy thậm chí còn nói thêm phần không có khuyết điểm.

‘Và ông ấy sẽ chọn loại khuyết điểm nào.’

Với những động tác cường điệu, Zich cong lưng lại.

“Không ngờ người cha đáng kính của chúng ta lại có suy nghĩ công bằng đến vậy. Nghe thấy điều này, đứa con trai mất tích của ngài cảm thấy như đang bay trên thiên đường”

Lời khen ngợi cực độ tương đương với sự mỉa mai, và mặt Bá tước đỏ bừng. Nhưng người phản ứng đầu tiên không phải là Bá tước.

“Sao cậu có thể tỏ ra vô lễ như vậy với cha mình! Hãy xin lỗi ông ấy ngay lập tức!”

Nữ Bá tước hét lên.

“Con đã hành động thô lỗ như thế nào với cha mình, người mà con hết lòng ngưỡng mộ? Chắc chắn đã có sự hiểu lầm.”

Trên hết, Zich đã thêm một từ khác.

“Mẹ.”

Nữ Bá tước đang định nói tiếp thì ngậm miệng lại. Với đôi mắt mở to, bà ấy đảo mắt từ bên này sang bên kia.

“Mẹ? Đó có phải là điều cậu vừa nói không?”

“Vâng thưa mẹ. Con luôn sử dụng thuật ngữ ‘Nữ Bá tước’, nhưng điều đó có vẻ quá xa lạ phải không? Mẹ cũng nghĩ vậy phải không mẹ?”

Vẻ mặt của nữ Bá tước hoàn toàn sa sút. Trông như thể có một con bọ kinh tởm trước mặt bà, nhưng Zich vẫn nói tiếp: “Mẹ ơi, trông mẹ xanh xao quá. Mẹ ơi, mẹ có đau ở đâu không? Mẹ ơi, con có nên gọi bác sĩ không?”

Nữ Bá tước nao núng mỗi khi Zich gọi bà là ‘Mẹ’. Như đang ăn trái đắng, má bà cứ giật giật, nhưng Zich thấy thích thú với điều này và tiếp tục đưa ‘Mẹ’ vào từng câu nói. Nữ Bá tước biết đó là cố ý, nhưng lại không thể nói được gì. Suy cho cùng thì anh cũng được cho là con trai của bà; không có cách nào bà ấy có thể ngăn anh gọi mình là Mẹ.

“Tôi ổn. Tôi không bị đau ở đâu cả.”

“Mẹ thân yêu, con thấy nhẹ nhõm vì mẹ vẫn ổn. Nhưng mẹ ơi, để đề phòng, xin hãy nhờ bác sĩ khám. Con không nghĩ mình sẽ yên tâm cho đến lúc đó đâu mẹ ạ.”

Khụ!

Như có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng, nữ Bá tước bắt đầu tái mặt. Sau đó, Bá tước ho một tiếng và kết thúc màn trêu chọc của Zich.

“…Con có biết tại sao hôm nay cha gọi con đến đây không?”

Bá tước quét biểu cảm của Zich. Zich có vẻ khác với con người thường ngày của anh ấy.

“Có lẽ nó có liên quan gì đó đến hai người đó phải không?”

Zich chỉ vào tên đầy tớ và hiệp sĩ.

“Đúng. Về việc con đã làm—!”

“Con thành thật xin lỗi thưa cha.”

Zich cúi đầu. Lời xin lỗi lịch sự của anh hoàn toàn trái ngược với thái độ nổi loạn lúc trước. Bá tước không nói nên lời trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Zich - những gì Zich làm sau đó càng khiến ông ngạc nhiên hơn.

“Con xin lỗi đã làm phiền cha vì đã không dọn dẹp đống bừa bộn của mình đúng cách. Từ giờ trở đi, con sẽ giải quyết những vấn đề như thế này một cách chu đáo hơn.”

Zich bắt đầu di chuyển, và mọi người đều nhìn chằm chằm vào anh ấy. Anh ấy đang đi về phía góc phòng, nơi treo một thanh kiếm trang trí có dấu X ở trên.

Két!

Đúng như mong đợi từ một gia tộc quân nhân, ngay cả lưỡi kiếm trang trí cũng rất sắc bén. Zich quay lại trong khi cầm thanh kiếm.

Keng! Keng!

Byner và Greig đứng trước Bá tước và Nữ Bá tước với thanh kiếm giơ lên.

“Con đang làm gì thế!”. Khi ông ấy hét lên, mặt Bá tước đỏ như quả cà chua.

“Con chưa nói với cha sao? Con sẽ dọn dẹp mớ hỗn độn của mình.”

“Ý con là gì, hỗn độn?! ”

Sau khi nghiêng thanh kiếm xuống đất, Zich chỉ tay còn lại vào tên đầy tớ.

“Không rõ ràng sao? Con phải chặt cổ tên đầy tớ dám xúc phạm quý tộc.”

“Cái gì!”

Đôi mắt Bá tước đỏ ngầu nhưng Zich vẫn tự tin nghiêng đầu.

“Hử? Đó không phải lý do cha gọi cho con sao? Con tưởng cha gọi con để kết liễu những kẻ dám xúc phạm Steelwall vĩ đại - Hợp pháp. Huyết thống. Kế thừa.”

Zich bao gồm Byner, người hiện đang nhìn anh với vẻ hoài nghi.

“Con đã đích thân giải quyết với họ rồi, nên con không muốn làm tình hình này trở nên nghiêm trọng hơn nữa, nhưng con đoán nếu cha không hài lòng thì cũng đành chịu thôi. Giờ nghĩ lại, hình phạt của con quá nhẹ. Ý con là, họ không phải là những người dám xúc phạm Steelwall vĩ đại sao - Hợp pháp. Huyết thống. Kế thừa ? Cha ơi, xin đừng lo lắng. Con sẽ chặt đầu chúng một cách gọn gàng và treo chúng trước bức tường lâu đài.”

----------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Các giai cấp trong quý tộc từ thấp đến cao: Nam tước < Tử Tước < Bá tước < Hầu tước < Công tước.

(2) Potion: (nước bùa hoặc thần dược, từ potio trong tiếng Latin nghĩa là "uống") là loại nước, thuốc hoặc chất độc ma thuật ở dạng lỏng. Ai chơi game nhiều sẽ rõ Potion có rất nhiều loại như: hồi máu, hồi mana; tăng phòng thủ, tấn công, tốc độ, sức chịu đựng; tăng kinh nghiệm, tỉ lệ rơi đồ;…

Tư tế: Priest - là lớp nhân vật theo tôn giáo, có các kỹ năng chủ yếu là hỗ trợ đồng đội như: hồi phục, buff các loại,… và sức mạnh của Thánh - khắc tinh Undead.

(3) Thành ngữ ‘cá mè một lứa’ ám chỉ những người cùng một giuộc với nhau, đồng lõa, quan hệ với nhau chỉ để đạt được mục tiêu xấu xa nào đó.

Bạn đang đọc Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt của Gấu Trúc Đói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuNhiTrangDai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.