Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dịch bệnh

Phiên bản Dịch · 1351 chữ

Zich dẫn Hans và Snoc lao vút xuống núi. Động tác của anh ấy rất thô bạo, nhưng cả Hans và Snoc đều không tỏ ra bất mãn. Đó là vì làn khói đen bốc ra từ ngôi làng nhỏ trông nguy hiểm đến mức đáng báo động.

‘Đây có phải là một cuộc phục kích? Hay đó đơn giản chỉ là một đám cháy?’

Vì nó ở rất xa nên Zich không thể xác định được nguyên nhân chính xác cho đến khi họ vào làng. Tuy nhiên, anh chắc chắn rằng có điều gì đó bất thường đang xảy ra.

‘Khả năng cao là mình sẽ làm một việc tử tế ở đây.’

Mặc dù Zich đã quyết định kế hoạch của mình là đánh chết kẻ xấu nhưng đó không phải là kế hoạch duy nhất của anh.

Tốc độ của họ nhanh đến mức khó có thể tin rằng họ đang chạy qua một con đường đồi núi đầy cây cối và bụi rậm, nhưng vì nơi đó cách rất xa nên họ đã đến làng sau khi mất một chút thời gian đáng kể. Tuy nhiên, sự cố đó dường như vẫn đang tiếp diễn khi làn khói đen tiếp tục bốc lên. Khi họ càng đến gần ngôi làng, họ nhìn thấy làn khói càng dữ dội hơn.

Sự lo lắng hiện lên trên khuôn mặt của Hans và Snoc. Hans đặt tay lên chuôi kiếm trong khi Snoc ôm Nowem.

Khịt! Khịt!

Mũi Zich giật giật. Khi họ đến gần ngôi làng, một mùi khói bay khắp xung quanh.

“Đây là…mùi xác chết bị cháy.”

Hans và Snoc tăng cường cảnh giác. Mùi xác chết bị cháy—nghe chẳng dễ chịu chút nào. Sau khi rời khỏi ranh giới phủ đầy cây cối của khu rừng, họ nhìn thấy toàn bộ diện mạo của thành phố. Họ nhìn thấy lớp hàng rào gỗ đầu tiên được dựng lên để bảo vệ khu vực và làn khói đen xuyên qua chúng.

“Có lẽ bọn cướp hoặc quốc gia đối địch đã xâm lược họ.”

Hans mới rút được nửa thanh kiếm ra.

“Không, tôi không nghĩ là như vậy.” Zich quan sát hàng rào gỗ. “Hàng rào quanh làng quá tốt để có thể phục kích được. Và nếu bọn cướp gây ra hỏa hoạn, chúng sẽ không để khói thoát ra ngoài. Chúng sẽ đốt lửa xung quanh và ngôi làng có thể đã bị thiêu rụi thành tro bụi, nhưng quang cảnh ngôi làng nhìn thấy từ đỉnh núi trông vẫn bình thường.”

Ba người đi dọc theo hàng rào gỗ và nhìn thấy một cánh cửa. Cánh cửa đóng chặt lại, có hai tên lính cầm giáo đứng trước cửa.

‘Họ không phải là những người gác cổng để bảo vệ ngôi làng.’

Để xảy ra trường hợp đó, họ không cần trang bị áo giáp quá dày.

“Hử?”

Một trong những tên lính chú ý đến Zich và những người bạn đồng hành của mình. Đôi mắt của tên lính trở nên đe dọa, và hắn nhấc cây giáo đang cầm lên.

“Làm thế nào các ngươi có thể ra được khỏi làng!”

Tên lính còn lại cũng nhìn thấy nhóm của Zich và chĩa ngọn giáo của hắn ra. Hans và Snoc lắp bắp vì sốc, nhưng Zich đã tiến lên một bước.

“Chúng ta là lữ khách. Chúng ta đến nghỉ qua đêm trong làng.”

“Vớ vẩn! Mọi con đường tới ngôi làng này đều bị chặn rồi!”

‘Thật à?’

Xem xét giọng nói hung hăng của tên lính, có vẻ như hắn không nói dối. Tất nhiên, họ đi thẳng xuyên qua ngọn núi thay vì đi theo bất kỳ con đường nào nên họ không biết rằng tất cả các con đường đều bị chặn.

“Chúng ta không đi theo đường mòn mà đi thẳng qua ngọn núi.”

“Ngươi đã đi qua một ngọn núi đầy rẫy quái vật?”

Sự nghi ngờ của tên lính ngày càng sâu sắc. Đáp lại, Zich nhún vai và gõ nhẹ vào thanh kiếm ở thắt lưng.

“Chúng ta không yếu đến mức bị đánh bại bởi những con quái vật thấp kém quanh đây.”

“Tuy nhiên, chẳng có lý do gì để ngươi phải đi thẳng qua ngọn núi cả. Đi theo một con đường sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.”

“Sẽ như vậy nếu ta không phải huấn luyện những người đứng sau mình.”

Ngay cả với lời giải thích của Zich, những tên lính vẫn không hề mất cảnh giác. Họ cực kỳ thận trọng, và có lẽ điều đó có liên quan đến làn khói đen bốc ra từ trong làng.

“Có chuyện gì đang xảy ra trong làng à?” Zich nhìn qua hàng rào gỗ và hỏi, nhưng những tên lính không trả lời. Họ chụm lại và thì thầm về điều gì đó. Tuy nhiên, Zich có thể nghe được mọi thứ bằng giác quan nhạy bén của mình.

“Hắn có nói thật không?”

“Ta không chắc. Vì họ được trang bị vũ khí nên điều đó có thể đúng. Chúng ta cũng không thể loại trừ khả năng họ đã trốn khỏi làng.”

“Chúng ta nên làm gì?”

“Còn làm gì khác được nữa? Trước tiên hãy đưa họ đến gặp Sếp của chúng ta. Chúng ta không thể để họ đi như vậy được.”

Tên lính nhận ra có người nhìn chằm chằm vào mình với đôi mắt buồn bã và hơi sợ hãi.

“Họ cũng có thể bị nhiễm bệnh.”

‘Bệnh?’

Ngay khi nghe vậy, Zich đã có thể đoán được tình hình chung của ngôi làng.

‘Có vẻ như đang có một dịch bệnh xảy ra quanh đây.’

Khói đen có lẽ đến từ việc đốt xác người nhiễm bệnh cũng như nhà cửa và đồ đạc của họ; và ngôi làng có lẽ đã bị phong tỏa để bệnh truyền nhiễm không lây lan sang làng khác. Theo một cách nào đó, đây là một vấn đề phức tạp và nguy hiểm hơn một tên cướp hoặc một cuộc xâm lược.

“Đi theo ta ngay,” tên lính đặt ngọn giáo của mình xuống và ra lệnh. Có vẻ như hắn sẽ không chấp nhận bất kỳ hình thức phản đối hay thách thức nào.

Hans hỏi Zich, “Thưa ngài, ngài dự định làm gì?”

Hans rất ngạc nhiên khi đột ngột bị đối xử như một tên tội phạm, nhưng so với lúc bắt đầu cuộc hành trình, cậu ấy đã bình tĩnh và điềm tĩnh hơn trước rất nhiều. Bây giờ cậu ấy đã tích lũy đủ loại kinh nghiệm - những trải nghiệm khá phi thường. Mặt khác, Snoc vẫn còn thiếu kinh nghiệm, trông cậu có vẻ hoang mang, thậm chí có chút sợ hãi.

“Bây giờ chúng ta đi theo họ.”

“Vâng thưa ngài.”

Ba người đi theo những tên lính. Những tên lính không hướng dẫn họ vào trong làng—không, họ gần như muốn đi xa khỏi làng hơn.

‘Mình đoán là không thể tránh khỏi nếu dịch bệnh lây lan.’

Nếu tình hình nghiêm trọng, một trận đại dịch có thể quét sạch cả một quốc gia. Và nỗi kinh hoàng của một căn bệnh truyền nhiễm càng tăng lên khi tỷ lệ tử vong và tỷ lệ lây nhiễm tăng lên. Đánh giá về sự cảnh giác và phản ứng của tên lính đối với Zich và những người bạn đồng hành của mình, có vẻ như căn bệnh đang lây lan trong làng có tỷ lệ tử vong cao đáng kể.

Những tên lính đưa họ đến khu vực có những doanh trại khổng lồ.

“Đó là đồn chỉ huy.”

Xét đến việc tất cả các con đường dẫn vào làng đều đã bị phong tỏa và binh lính tinh nhuệ đóng quân trước lối vào làng, rõ ràng tòa tháp kiểm soát ở trung tâm vẫn còn hoạt động. Để giảm nguy cơ mắc bệnh, có vẻ như binh lính đã đặt đồn chỉ huy của họ cách làng một khoảng khá xa.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt của Gấu Trúc Đói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuNhiTrangDai
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.