Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền gọi Triệu Phong (2)

Phiên bản Dịch · 1374 chữ

Triệu Thiên Thương trầm giọng nói:

- Vị này chính là Diệp đại sư đến từ quận Quảng Lăng, các ngươi hãy biểu hiện thật tốt, nếu như được xem trọng, có thể sẽ được “Quảng Lăng phủ” trọng dụng.

Vẻ mặt ba người Triệu Vũ Phi lập tức có chút biến ảo, trên mặt lộ ta vẻ chờ mong.

So với Quảng Lăng phủ, Triệu thị gia tộc chẳng qua chỉ là một thế lực nhỏ, chưa đủ nhắc tới.

Người diễn luyện đầu tiên là Triệu Hàn.

Sau khi hắn bước lên, trong cơ thể đột nhiên tuôn ra một luồng Võ Đạo Nội Kình cường đại mà kỳ dị, luận cường độ và độ hùng hậu thì hầu như không thua lục trọng võ đạo.

- Phụ thuộc vào ngoại lực, cưỡng ép đề thăng cảnh giới, chỉ là tiểu đạo mà thôi

Diệp đại sư lắc đầu nói.

Triệu Hàn kết cục thất bại, biểu hiện của hắn trong mắt Diệp đại sư quả thật rất kém cỏi.

Một màn này khiến Triệu Lân Long hơi thở phào một hơi, thậm chí còn có chút đắc ý.

Sau đó, đến lượt Triệu Phong* lên sân khấu.

Quá bình thường, ngộ tính miễn cưỡng tạm được.

Lần này đánh giá cao hơn một chút.

Cuối cùng, đến lượt Triệu Vũ Phi lên sân.

Tuổi của Triệu Vũ Phi là nhỏ nhất trong mấy người, sau khi lên sân liền nhanh chóng thi triển ra võ học đỉnh cấp “Linh Phong Trảm”.

Dưới sự trợ giúp của Lăng Độ Khí Quyết, thân pháp, chiêu thực của nàng trở nên linh động phiêu dật, tràn ngập biến hỏa

Mà võ học luyện thể của nàng cũng không hề thua kém gì “Thiết Bích Quyết”.

Mấy môn võ học này phối hợp với nhau, màn diễn luyện của Triệu Vũ Phi có một loại hàm súc thú vị đặc biệt.

Trên gương mặt thủy chung không thay đổi của Diệp đại sư cuối cùng cũng lộ ra một tia sáng, mỉm cười gật đầu:

-Tạm được. Tạm được!

Đây đã là đánh giá tốt nhất hiện nay.

Trên mặt Triệu Lân Long lập tức hiện ra vẻ khó coi.

Luận thực lực, tu vi, hắn hiển nhiên còn trên Triệu Vũ Phi một bậc.

Thế nhưng Triệu Vũ Phi mới chỉ mười bốn mười lăm tuổi, tại phương diện tư chất tiềm lực đủ để lọt vào pháp nhãn của Diệp đại sư.

Thần sắc của mấy vị trưởng lão của Triệu tộc có chút kinh ngạc.

Bọn hắn không ngờ người mà Diệp đại sư chính thức nhìn trúng lại là Triệu Vũ Phi.

Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng, Triệu Vũ Phi đến từ chi tộc, tài nguyên mà nàng tu luyện trước đây đều kém xa Triệu Lân Long.

Mặc dù dưới loại tình huống này, nhưng lúc bằng tuổi thì thành tựu của Triệu Vũ Phi còn vượt xa Triệu Lân Long.

- Nàng xem như còn tạm được, nhưng dường như cũng không phải là người trong tình báo.

Diệp đại sư khẽ chau mày.

Không tốt!

Đám người Triệu Thiên Thương lập tức cảm thấy trái tim xiết chặt.

Một màn tiếp theo chính là chuyện mà bọn hắn không muốn xảy ra nhất.

- Thưa đại sư, trong bổn tộc vẫn còn một thiên tài có tư chất và thực lực còn trên cả Vũ Phi.

Triệu Vũ Phi mỉm cười đáp.

Từ khi tiến vào đại điện, trong lòng nàng vẫn cảm thấy nghi hoặc, tại sao Triệu Phong lại không tới đây.

Trong mầy người ở đây, chỉ có nàng là không biết Triệu Phong bị gia tộc truyền xuống “lệnh cấm túc”, bởi vì hiềm nghi cấu kết với gia tộc đối địch.

Dưới loại tình huống này, mọi người rất ăn ý bỏ qua Triệu Phong.

- Ồ, còn một người sao?

Sắc mặt Diệp đại sư hơi trầm xuống, đua mắt nhìn lướt qua mấy người Triệu Thiên Thương.

Trong lòng đám ngươi Triệu Thiên Thương run lên, bị ánh mắt của Diệp đại sư đảo qua giống như bị một lưỡi đao vô hình xẹt qua vậy.

- Thưa đại sư, tình huống là thế này... trong bổn tộc vẫn còn có một thiếu niên đạt yêu cầu, nhưng bởi vì bị hiềm nghi phản bội gia tộc...

- Câm miệng!

Trên mặt Diệp đại sư lộ vẻ tức giận, ngắt lời hắn, lạnh lùng nói:

- Người ta muốn là tên thiên tài đó, mặc kệ hắn có phải là phản đồ trong miệng các ngươi hay không!

Thanh âm trong trẻo vang vọng khắp đại điện, phảng phất như có một lục xuyên thấu đáng sợ.

Mấy vị trưởng lão đều sợ hãi run rẩy.

Đám người Triệu Lân Long chỉ cảm thấy toàn thân rét run, cảm giác như bị một trận gió đông thổi qua.

Chỉ một ý niệm tức giận đã mang đến cho bọn họ loại áp lực này.

Khó có thể tưởng tượng được cửu trọng võ đạo đứng ở độ cao như thế nào.

- Truyền Triệu Phong.

Trong lòng Triệu Thiên Thương cảm thấy vô lực, thốt ra mấy chữ.

Mấy vị trưởng lão đều cảm thấy thể xác và tinh thần mỏi mệt, âm thầm thở dài.

Triệu Lân Long cũng xiết chặt hai nắm tay, âm thầm cắn răng, vô cùng không cam lòng.

Chẳng lẽ đã ước định đệ nhất thiên tải Triệu tộc như hắn lại bị một kẻ đến từ chi tộc thay thế hay sao?

- Triệu Phong cũng chưa chắc sẽ bị nhìn trúng. Cho dù có thì đã sao? Ta nhất định sẽ khiến hắn mất sạch mặt mũi!

Ánh mắt Triệu Lân Long lóe lên, trên mặt tràn đầy phiền muộn và khó coi.

Nửa ngày sau.

Một thiếu niên thân hình rất tuấn tú, bước đi trầm ổn tiến vào đại điện.

- Hôm nay rốt cuộc là người nào đến Triệu tộc?

Trong lòng Triệu Phọng co chút buồn bực.

Xem tình hình lúc này, có lẽ đám người gia chủ đều xem nam tử mặc thanh sam ngồi trên vị trí thủ tọa là người cầm đầu rồi.

Mắt trái của hắn thoáng mở ra, liền nhìn thấy sự phân bố khí huyết và nội kình trên người nam tử mặc thanh sam.

Từng sợi kinh mạch khí huyết nội kình ngưng luyện giống như gân trâu, tụ mà không tán, thậm chí cũng không tiết ra chút khí tức nào.

Càng kinh khủng hơn chính là Võ Đạo Nội Kình trên thân người này đã đạt tới cực hạn của lượng và chất.

Nếu như nói Võ Đạo Nội Kình của Triệu Lân Long là một hồ lô nước lạnh, như vậy của gia chủ Triệu Thiên Thương chính là một thùng nước ấm, chênh lệch khá xa

Thế nhưng, nếu so sánh thì Võ Đạo Nội Kình của nam tử mặc thanh sam lại giống như một vạc nước thép!

Bất luận là chất lượng hay là số lượng, đều đạt tới đỉnh phong

- Thật mạnh!

Trong lòng Triệu Phong run lên, rất nhanh thu liễm mắt trái lại.

Ngoại trừ thiếu nữ trẻ tuổi trong hạp cốc của Huyết Mãng ra, người trước mắt rất có thể chính là người mạnh nhất mà hắn gặp được lúc còn sống

-Ngươi tên là gì? Diệp đại sư mở miệng hỏi.

- Triệu Phong

Thanh âm của thiếu niên rất vững vàng trấn định.

- Không tệ.

Trên mặt Diệp đại sư có chút hứng thú.

Mỗi hô hấp và cử chỉ của hắn đều sinh ra khí tức vô hình, vậy mà không ngờ thiếu niên trước mắt lại không xuất hiện chút khiếp ý và bối rối gì.

Chẳng biết tại sao, thiếu niên trước mắt lại khiến hắn có cảm giác không thể nhìn thấu hoàn toàn.

Tu vi chính thức của Triệu Phong là lục trọng thế nhưng Khô Mộc Tức Pháp của hắn đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn, dưới tình huống hắn tận lực thu liễm thì cho dù là Diệp đại sư cung không thể dễ dàng nhìn thấu...

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.