Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận đầu thắng lợi (1)

Phiên bản Dịch · 1419 chữ

Thanh âm của Lục Tiểu Vân khiến Triệu Phong nhíu mày, đây còn không phải là ngang nhiên thọc gậy bánh xe hay sao?

Đương nhiên, hắn không thể không thừa nhận rằng tiểu đội của Lục Tiểu Vân có thực lực rất mạnh mẽ. Có ba bốn võ giả lục trọng võ đạo, tu vi thấp nhất cũng là ngũ trọng đỉnh phong, còn có hai tên Thập Thiên vệ tọa trấn, một tên Thập Thiên vệ khác bài danh thứ bảy, xếp hạng so với Triệu Phong còn cao hơn.

Trên mặt Lục Tiểu Vân đầy vẻ thân thiết, đánh giá gương mặt xinh đẹp thanh thuần của Triệu Vũ Phi cảm thấy hết sức kinh diễm.

Hiện nay, trong Thiên Vệ Doanh, không thiếu niên thiên tài nào là không biết nữ hài thiên tài xinh đẹp như Triệu Vũ Phi.

- Ta đã có tiểu đội của mình rồi, đa tạ hảo ý của Lục huynh.

Thanh âm của Triệu Vũ Phi vẫn lạnh lùng bình thản, lập tức cự tuyệt thỉnh cầu của Lục Tiểu Vân.

Cự tuyệt?

Chẳng lẽ mỹ nữ không phải sinh ra để phụ thuộc cường giả hay sao?

Lục Tiểu Vân cảm thấy có chút ngoài dự liệu.

Bản thân hắn vốn trắng trẻo, hào hoa phong nhã, hơn nữa còn có tu vi thiên phú kinh người, có thiếu nữ cùng tuổi nào có thể cự tuyệt lời mời của hắn chứ?

- Với thực lực của tiểu đội ba người các ngươi, ở trong khu vực của khấu loạn e rằng khó mà bảo toàn bản thân.

Lục Tiểu Vân nhàn nhạt nhìn Triệu Phong và Hoàng Kỳ, trên mặt đầy vẻ khinh thường.

- Làm phiền Lục huynh quan tâm rồi, đội ngũ nhỏ có phương pháp sinh tồn của đội ngũ nhỏ, đến lúc đó chúng ta cứ dùng “điểm chiến công” mà nói chuyện vậy.

Triệu Phong lạnh nhạt nói.

- So chiến công? Ha ha ha... Tiểu tử này dám khiêu chiến với chúng a!

Một thiếu niên lục trọng đỉnh phong có hình xăm trên người cười đến ngật ngưỡng, ngay cả nước mắt cũng chảy ra.

Thiếu niên có hình xăm này gọi là “Lý Tử Văn”, xếp hạng thứ bảy trong Thập Thiên Vệ.

ở trong Thiên Vệ Doanh vài ngày, Triệu Phong đã rõ như lòng bàn tay về những thiên tài trong Thập Thiên Vệ.

Xuất phát.

Triệu Phong cũng không để ý tới tiếu đội của Lục Tiểu Vân nữa, dẫn đầu Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ đi thẳng đến khu vực khấu loạn.

Khi bọn hắn xuất phát, bọn hắn lại gặp tiểu đội do cường giả thiên tài Lôi Tá dẫn đầu.

Đội ngũ của Lôi Tá có thực lực càng mạnh hơn, có đến mười mấy người, cũng có hai thành viên thuộc Thập Thiên Vệ.

Đối mặt với đội hình như vậy, Hoàng Kỳ trong tiểu đội có chút không cam lòng.

- Triệu huynh, huynh thật sự nắm chắc có thể dẫn dắt chúng ta giành được chiến công?

Hoàng Kỳ không nhịn được lên tiếng.

Dù sao thì luận nhân số, tiểu đội của Triệu Phong cũng chỉ có ba người, nếu vận khí không tốt gặp trên mười tên đạo phỉ , như vậy sẽ rơi vào nguy cơ diệt đội.

- Yên tâm, đi theo ta thì chiến công sẽ không kém đâu.

Triệu Phong vẫn giữ vẻ mặt trấn định, lại bổ sung:

- Nếu như ngươi không tin ta, có thể gia nhập những tiểu đội khác.

Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh tự tin của Triệu Phong, trong lòng Hoàng Kỳ mới thả lỏng, chẳng qua vẫn có chút tâm thần bất định và hoài nghi.

Nửa canh giờ sau.

Ba người tiến nhập khu vực của phỉ khấu.

Khu vực này rất hỗn loạn, địa thế phức tạp, Triệu Phong đi trước dẫn đường, không hề quay đầu lại, vô cùng quyết đoán.

Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ, thỉnh thoảng lấy địa đồ ra xem, kiểm tra đề phòng lạc đường.

Mà Triệu Phong thì căn bản không cần làm vậy, trong đầu của hạn hiện rõ từng chi tiết trên bản đồ, kết hợp với khả năng nhìn quét cự ly xa của “mắt trái”, hầu như có thể tạo thành một “địa đồ thực sự”.

- Triệu huynh, chúng ta đi đâu đây?

Hoàng Kỳ cầm địa đồ, trong đầu có chút choáng váng

- Phía trước có một dộng sông nhỏ, chảy qua một sơn cốc rất nhiều rừng cây. Đạo phỉ ở khu vực này sinh sống khẳng định không thể thiếu thức ăn và nguồn nước...

Triệu Phong không hề suy nghĩ nói.

Chỉ trong chốc lát, quả nhiên phía trước xuất hiện một dòng sông nhỏ, ở gần đó còn có rừng cây, ở xa hơn một chút thì hiện ra khu vực sơn cốc.

Hoàng Kỳ không khỏi líu lưỡi, không ngờ trí nhớ của Triệu Phong lại tốt như vậy, càng quan trọng hơn là đối phương còn đem địa đồ và hoàn cảnh thực tế dung hợp lại rất hoàn mỹ.

- Chúng ta mai phục ở đây. Hoàng Kỳ, ngươi núp ở trong sông Vũ Phi, muội trốn ở đằng sau loạn thạch trước cửa vào hạp cốc.

Triệu Phong rất nhanh phân chia nhiệm vụ.

Triệu Vũ Phi cũng không hoài nghi gì,thân hình khẽ nhoáng lên một cái đã ẩn nấp trong đám loạn thạch.

Hoàng Kỳ có chút chần chờ, thế nhưng vẫn nghe theo, nhảy vào trong nước sông

Vụt...

Triệu Phong cũng nhảy lên, nấp trên một gốc đại thụ cạnh bờ sông sau đó lấy ra “Kim Lũ Cung”, nhắm thẳng hướng hạp cốc.

Trên thực tế, mắt trái của hắn đã phát hiện có phần từ khả nghi từ phía hạp cốc đi tới.

Đợi nửa ngày sau.

Phía hạp cốc truyền đến bước chân nhè nhẹ, vài đại hán trang phục thường dân đi tới, vừa đi còn vừa cười lớn.

Có tổng cộng ba người, người cầm đầu là một đại hán mặt ngựa, tu vi đạt tới ngũ trọng đỉnh phong hai bên hắn là hai tên nông dân một béo một gầy, tu vi theo thứ tự là tứ trọng ngũ trọng

Mấy người đi tới bờ sông ngồi xổm xuống lấy nước rửa mặt.

-Ra tay! Triệu Phong đứng trên gốc đại thụ, dây cung chấn động một đạo tiễn ảnh màu vang như thiểm điện vạch phá vòm trời, xẹt qua hư không tạo thành một đường vòng cung.

A...

Tên đại hán gầy gò bị một mũi tên xuyên qua vai, “phịch” một tiếng, ngã xuống đất, cơ bản mất đi chiến lực.

-Có mai phục! Đại hán mặt ngựa kinh hãi quát lên, vẻ mặt cảnh giới nhìn khắp bốn phía.

Xoạt.

Đúng lúc này, trong nước sông nhẩy ra một thiếu niên mặc áo đen.

Tường Vân Chưởng!

Hoàng Kỳ tung ra một chưởng, từ bên cạnh đánh tới, đối chiến một kích với đại hán mặt ngựa.

Vừa ra tay thì hắn đã sử dụng chưởng pháp đỉnh cấp sở trường của mình.

Phành phành...

Đại hán mặt ngựa dưới tình huống vội vàng không kịp phòng bị, đối chiến một kích, khí huyết chấn động nhộn nhạo, bị thụ thương nhẹ.

Liễu Diệp Thập Tam Thối!

Hoàng Kỳ thừa thắng truy kích, kết hợp với thối pháp cao cấp đỉnh phong, lại lần nữa áp bách.

- Mã Tam, ta đến giúp ngươi.

Tên đại hán mập mạp ở bên cạnh cũng xuất kích.

Vù...

Đúng lúc này, lại một mũi tên phá không mà đến, bay sượt qua quần áo của tên đại hán mập mạp.

Nguy hiểm thật!

Tên đại hán mập mạp lăn một vòng, miễn cưỡng tránh thoát một tiễn.

- Cần thận, trong chỗ tối có cung thủ.

Tên đại hán gầy gò bị trúng tên trọng thương đau nhức rên rỉ không thôi, mũi tên của Triệu Phong đã bắn trúng bộ vị yếu huyệt trên vai hắn, khiến hắn trong thời gian ngắn không thể sử dụng được sức lực.

- Ngươi trước hết rút lui, trở về thông báo.

Đại hán mặt ngựa miễn cưỡng chặn được một kích của Hoàng Kỳ, hét lớn với đại hán mập mạp.

- Mã Tam, ngươi hãy cẩn thận!

Tên đại hán mập mạp liền chạy về phía hạp cốc.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1078

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.