Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hốt trọn ổ (1)

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

Hoàng Kỳ thiếu chút nữa phát điên tại chỗ, trong mắt hắn lộ ra lửa giận và kinh hãi. hận không thể nguyền rủa cả nhà Triệu Phong.

Mười một tên đạo phỉ mạnh mẽ hung hãn, số lượng này tuyệt đối không phải là vài tên thiếu niên cùng cấp có thể so sánh.

Cho dù là ba tên đạo phỉ lục trọng cũng đủ khiến ba người bọn họ chịu thiệt rồi, huống chi còn có nhiêu đạo phỉ tứ trọng, ngũ trọng võ đạo như vậy.

- Triệu Phong ca, chuyện này không tầm thường đâu... huynh không phải đang nói đùa chứ?

Triệu Vũ Phi cũng rất hồi hộp. hôm nay đã giao thủ với đạo phỉ vài lần, nàng biết rất rõ thù đoạn tàn nhẫn của bọn chúng

- Không phải nói đùa

Triệu Phong núp ở đằng sau tảng đá lớn, thu liễm khí tức của mình lại, nói với thần sắc trịnh trọng

- Chạy mau! Mau rút lui, bây giờ vẫn còn kịp!

Hoàng Kỳ nóng vội như lửa đốt.

Lỡ như bị đạo phỉ phát hiện thì bọn hắn sẽ gặp phải vận mệnh khó mà tưởng tượng nổi...

Vẻ mặt Triệu Vũ Phi có chút tái nhợt, dưới tinh thế cấp bách cũng nắm chặt lấy tay hắn, kinh ngạc nói:

- Triệu Phong ca biết rõ nơi này là ổ của đạo phỉ , tại sao còn dẫn bọn ta tới đây?

- Bình tĩnh đừng vội, mười một tên đạo phỉ này không ở cùng nhau. Các ngươi cứ dựa theo kế hoạch của ta, một mẻ hốt gọn bọn chúng.

Ngữ khí của Triệu Phong rất tỉnh táo.

- Ta không nghe ngươi đâu, ta muốn chạy.

Hoàng Kỳ kinh hãi lạnh run người.

Lúc này, ba người mượn kẽ hở của một tảng đá có thể nhìn thấy thân ảnh của đạo phỉ ở những căn nhà gỗ gần đó.

- Thạch ca! Mấy huynh đệ vừa rồi ra ngoài tìm hiểu và đi săn vẫn chưa trở về.

Thanh âm của một đạo phỉ cao lớn, tu vi lục trọng truyền đến.

- Hai canh giờ còn chưa trở về thì chắc chắn đã rơi vào bất hạnh rồi...

Bên trong nhà gỗ truyền tới thanh âm trầm thấp của một nam tử trung niên.

- Lập tức phái người đề phòng, ta hoài nghi địch nhân có thể theo manh mối đó mà mò đến tận đây.

Ba người Triệu Phong ẩn núp sau tàng đá có thể mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện của đạo phỉ .

- Ha ha, chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi, các ngươi hãy nghe kế hoạch của ta.

Triệu Phong mỉm cười.

Hoàng Kỳ nghiến răng nghiến lợi, hận Triệu Phong thấu xương.

Hiển nhiên, Triệu Phong đem bọn họ tới đây, hoàn toàn là có dự mưu.

- Ta nghe Triệu Phong ca.

Thời khắc nguy cấp này, trong mắt Triệu Vũ Phi lóe lên một tia dứt khoát, hoàn toàn tin tưởng Triệu Phong

Không còn đường lui rồi!

Hoàng Kỳ cũng quyết định, chuẩn bị đập nồi dìm thuyền (*). Huống chi, một cô nương như Triệu Vũ Phi còn không sợ, hắn lại càng không thể nửa đường bỏ cuộc như vậy.

(*) Sự tích Hạng Vũ đem quân vượt Hoàng Hà, sau khi đến nơi thì dìm đắm thuyền, đập vỡ nồi cơm, đốt lều trại, đốt lều trại, chỉ mang lương thực trong ba ngày để tỏ rõ sĩ tốt quyết tâm liều chết, không chịu quay về.

- Hai người các ngươi giết qua bên kia, nhanh chóng giải quyết đạo phỉ tứ trọng ngũ trọng võ đạo, đừng có dây dưa với đạo phỉ lục trọng đặc biệt không thể chọi cứng với tên thủ lĩnh đạo phỉ trung niên có tu vi lục trọng đỉnh phong kia.

Triệu Phong nói rõ kế hoạch, đồng thời phân phó nhiệm vụ cho hai người.

- Hai người chúng ta giết qua đó, vậy ngươi làm gì?

Hoàng Kỳ đột nhiên hỏi.

- Ta ở phía sau... trợ giúp các ngươi!

Triệu Phong cười quỷ dị.

Nói nhảm!

Hoàng Kỳ thiếu chút nữa không nhịn được mắng lớn, mình và Triệu Vũ Phi làm tiên phong giết địch, tên này thân là thủ lĩnh tiểu đội, vậy mà lại vô sỉ núp ở phía sau?

Như vậy sao có thể được! Tuyệt đối không được!

Nếu tên thủ lĩnh tiểu đội Triệu Phong này thấy “gió trở ngược chiều”, bỏ trốn thì làm sao bây giờ?

- Được! Cứ quyết định như vậy đi.

Triệu Phong vừa nói xong vỗ tay cái “bốp” một cái, đẩy Hoàng Kỳ ra ngoài.

A...

Hoàng Kỳ kinh hô một tiếng, người bay lên không trung, bại lộ tung tích.

Giờ khắc này, trong lòng hắn lại đem mười tám đời tổ tông của Triệu Phong ra thăm hỏi một lần.

- Giết!

Hắn muốn trốn cũng không được, đành cùng Triệu Vũ Phi lao thẳng đến đạo phỉ ở gần căn nhà gỗ.

Người nào?

Đạo phỉ ở gần căn nhà gỗ rất nhanh phát hiện hai người, lập tức ngăn cản.

- Người đâu, địch tập kích...

Tiếng giết nổi lên khắp bốn phía.

Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ lao thẳng đến những tên đạo phỉ lâu la tứ trọng, ngũ trọng võ đạo.

Dựa theo kế hoạch của Triệu Phong, bọn hắn phải nhanh chóng chém giết những tên lâu la này, một khi bị dây dưa thì nhất định sẽ chết không phải nghi ngờ.

Trong loại hoàn cảnh này, hai người liền phát huy chiến lực vượt qua bình thường, tiềm lực vô hình bùng phát...

A...

Vừa giao thủ, hai tên đạo phỉ tứ trọng và ngũ trọng võ đạo lập tức bị đánh chết.

Vèo...

Cùng lúc đó, Triệu Phong đứng ở trên tàng đá lớn, dây cung run lên, một mũi tên nhọn phá nát hư không, phát ra kình phong rít gào.

Phịch...

Một tên đạo phỉ ngũ trọng đỉnh phong hét lên rồi ngã gục.

Trùng hợp chính là một tiễn này còn vừa vặn phá giải thế trước sau giáp kích mà Triệu Vũ Phi sắp gặp phải.

- Tiểu bối vô tri, dám đến đánh lén, các ngươi đừng hòng trốn!

Trong nhà gỗ, một trung niên khôi ngô, khoác bên ngoài một lớp áo da thú, tay cầm một thanh đại đao màu vàng, dẫn đầu hai gã đạo phỉ lục trọng giết ra ngoài.

Hoàng Kỳ và Triệu Vũ Phi lập tức gặp phải áp lực.

Đặc biệt là đạo phỉ trung niên kia, khí thế trên người vô cùng đáng sợ, thực lực ít nhất nằm trong năm hạng đầu của “Thập Thiên Vệ”, thậm chí còn có chiến lực trong ba hạng đầu.

Vù vù vù...

Ba mũi tiễn ảnh ầm ầm bắn đến, xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị, phân biệt bắn về phía đạo phỉ trung niên và hai gã đạo phỉ lục trọng

Keng...

Thủ lĩnh đạo phỉ trung niên một đao cản phá mũi tên phá không bay đến.

Mà hai tên đạo phỉ lục trọng ở bên cạnh hắn lại bị thất thần, trên người lưu lại một đạo vết máu.

- Uy lực của Kim Lũ Cung này quả nhiên không tầm thường vừa rồi ba mũi tên kia chỉ phát huy bảy tám phần thực lực, còn chưa có quán chú Võ Đạo Nội Kình vào.

Triệu Phong mỉm cười.

Hắn đứng trên tảng đá lớn, từ trên cao nhìn xuống mỗi lần kéo động dây cung một lần thì có thể nhanh chóng thu hoạch được tính mạng của một đạo phỉ bình thường

Đồng thời, Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ cũng rơi vào vòng huyết chiến, có khả năng gặp phải sự vây công của mấy tên đạo phỉ , nguy cơ tràn ngập.

Còn may là có Triệu Phong ở phía xa trợ giúp, chưa đến mức khiến bọn họ rơi vào tuyệt cảnh.

- Một nam một nữ này giao cho ngươi, ta đi giải quyết tên bắn trộm kia...

Thủ lĩnh đạo phỉ trung niên liền nhìn ra Triệu Phong chính là hạch tâm của ba người, có uy hiếp lớn nhất.

Hắn hét lớn một tiếng, kim đao trong tay giống như đại bàng giương cánh, đánh về phía Triệu Phong đang đứng trên tảng đá lớn.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 1021

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.