Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ lĩnh đạo phỉ (1)

Phiên bản Dịch · 1419 chữ

Một hồi kịch chiến hung hiểm qua đi, ba người đều nghỉ ngơi tại chỗ.

Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ gần như kiệt lực. trên người có đôi chút thương thế.

Chỉ có Triệu Phong là không bị thương tổn gì. thoạt nhìn mặt không hồng, tim không đập mạnh.

Điều này khiến hai người Triệu Vũ Phi nhận thức được chênh lệch giữa mình và hắn, trong lòng càng ngày càng kính phục.

Càng khiến cho người ta sợ hãi chính là lúc Triệu Phong và đạo phỉ trung niên chiến đấu, vỏn vẹn chỉ phát huy tu vi lục trọng, còn chưa phát huy toàn bộ tu vi.

Từ đó có thể thấy được tu vi của Triệu Phong, ít nhất là cấp bậc chuẩn Đại Sư trở lên.

Ba người thu dọn chiến trường, cũng phân chia chiến công.

Triệu Phong chém giết tiểu đầu mục đạo phỉ chứ không phải thủ lĩnh chính thức, thế nhưng với thực lực chuẩn Đại Sư của đối phương, ít nhất cung thu được năm điểm chiến công.

Trận kịch đấu này, đạo phỉ trực tiếp chết trong tay Triệu Phong, tổng cộng có sáu người, ngoại trừ tên tiểu đầu mục đạo phỉ ra, còn có một tên lục trọng võ đạo.

Tính toán qua thì chiến công của Triệu Phong đã tăng thêm 14 điểm, cộng với mấy tên bị tiêu diệt trước đó, tổng số điểm đã đạt trên 20.

Mà dựa theo quy tắc tiêu diệt lần này, mười điểm chiến công có thể đối được một môn võ học đỉnh cấp.

Nửa canh giờ sau.

- Nơi này không nên ở lâu, chúng ta nhanh rời đi.

Triệu Phong với thân phận đội trưởng, lập tức ra lệnh.

-Được. Hoàng Kỳ và Triệu Vũ Phi vô cùng tin tưởng hắn, lập tức đồng ý.

Trải qua một phen chiến đấu vừa rồi, bọn họ lại càng tin phục và tín nhiệm Triệu Phong hơn.

Vụt vụt vụt...

Ba người Triệu Phong tăng tốc, nhanh chóng rời khỏi hạp cốc này.

Sau khi ba người rời khỏi đó được hai canh giờ.

Trong bóng đêm lại có ba đạo thân ảnh màu đen từ xa lao đến.

Ba đạo thân ảnh màu đen này dừng lại trước căn nhà gỗ.

- Bẩm thủ lĩnh, mười một người Thạch Bá Đao đã chết sạch, trong đó có hơn phân nửa bị chết bởi một tên Thần Tiễn Thủ.

Thanh âm của một bóng đen có chút lạnh lùng, không mang theo một tia tình cảm nào.

- Người nào dám đụng đến người của “Hoang Diệt Đạo Phỉ Đoàn” chúng ta?

Một thân ảnh cường tráng đứng ở trung tâm, chậm rãi giơ tay lên, một luồng khí kình vô hình tràn ngập khắp phạm vi mấy mét, áo bào bay phần phật.

Hai đạo bóng đen bên cạnh đều có thực lực không kém gì tiểu đầu mục trung niên lúc trước lập tức cảm thấy một luồng áp lực khiến bọn hắn hít thở không thông.

Phành...

Thân ảnh cao lớn cường tráng vung bàn tay lên, khí kình điên cuồng gào thét, căn phòng ở trước mặt lập tức sụp đổ, hóa thành một đống mảnh vụn.

Một chưởng đánh sập cả căn phòng, mảnh vụn bay tán loạn, sóng khí vô hình tản ra hơn mười thước.

Trong khoảnh khắc đó, uy áp khí thế của thân ảnh trở nên cao lớn cường tráng, gần như sánh ngang với hung thú cao cấp.

- Hoang Vân đại nhân!

Hai bóng đen thực lực chuẩn Đại Sư ở bên cạnh đều giật mình lạnh run.

- Tìm ra thủ phạm, ta muốn hắn phải trả giá gấp mười lần!

Thanh âm lạnh lẽo thô kệch vang vọng, hòa vào tiếng gió núi trong bầu trời đêm.

Cùng thời khắc đó.

Trong khu vực khấu loạn, một đám thiếu niên thiên tài thần bí, chia làm một đám đội ngũ, cùng chém giết với đạo phỉ thu hoạch tính mạng.

Trong đám thiếu niên thiên tài của Thiên Vệ Doanh, mỗi người đều có tư chất tiềm lực vượt xa thường nhân gấp mấy lần, dưới loại hoàn cảnh này, tiến triển rất nhanh.

Đương nhiên, trong đợt chém giết này cũng không tránh được một ít thương vong.

Ngoại trừ thiếu niên Thiên Vệ Doanh ra, còn có bảy tám thân ảnh mặc giáp bạc màu tối dung nhập vào khung cảnh ban đêm, làm công tác thống kê chiến công.

Trời tối, mắt trái của Triệu Phong vẫn sáng rõ như đèn.

Chẳng qua, suy xét đến trận chém giết vào ban ngày, Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ đã quá mệt mỏi cho nên hắn cũng không chủ động xuất kích nữa.

Ba người tìm một khu vực để ẩn núp và nghỉ ngơi, nếu gặp phải đạo phỉ đi riêng lẻ hoặc số lượng không nhiều thì lập tức ra tay thu hoạch

Chẳng qua đêm nay cũng không xuất hiện đạo phỉ nào gần đó, Triệu Phong cũng mất đi hứng thú.

Ngày hôm sau.

Tiểu đội của ba người Triệu Phong lại bắt đầu hành động, tiến vào khu vực loạn khấu, điều tra bốn phía.

- Ừm, xảy ra chuyện gì? Hôm nay bóng dáng của đạo phỉ càng lúc càng ít.

Triệu Phong đột nhiên phát hiện ra tình huống.

Thăm dò bốn phía mà cũng không giết được bao nhiêu đạo phỉ , ngược lại còn gặp được những tiểu đội khác trong Thiên Vệ Doanh.

Hoàng Kỳ trầm tư nói:

- Nhất định là ngày hôm qua, Thiên Vệ Doanh đã chém giết rất nhiều đạo phỉ kinh động đến đám đạo phỉ của khu vực này, khiến bọn chúng cảnh giác, núp trong bóng tối, không dám lỗ mãng xuất động

Triệu Phong cảm thấy có đạo lý, khẽ gật đầu.

Nếu như những đạo phỉ kia trốn ở trên rừng sâu huyệt động cho dù hắn có mắt trái thì cũng khó mà phát hiện được.

- Như vậy thì chúng ta sẽ dò xét sâu vào trong khu vực khấu loạn này.

Triệu Phong vẫn đi trước dẫn đường.

Khi thì hắn nhảy lên cây cối ở hai bên đường, mở mắt trái ra, quan sát thế cục bốn phía.

Đột nhiên.

Tại vị trí cách ngoài hơn mười dặm, có một luồng pháo hoa nhiều màu sắc rực rỡ bay lên, nhìn thấy rất rõ.

- Là tín hiệu mà những tiểu đội khác của Thiên Vệ Doanh xin giúp đỡ.

Triệu Vũ Phi hoảng sợ nói.

Nhanh nghĩ cách cứu viện!

Triệu Phong dẫn đầu xông lên, tiến đến vị trí kia.

Lúc thân hình hắn nhảy lên không trung hắn thúc dục mắt trái, nhìn rõ tình hình ngoài mười dặm, nhìn một lượt đại khái không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Gặp phải nguy cơ chính là tiểu đội của Lục Tiểu Vân.

Tiểu đội của Lục Tiểu Vân có bảy tám người, bị một đám đạo phỉ chừng mười lăm tên bao vây, chặn đường ở một khu vực thấp trũng ẩm ướt.

Bên phía đạo phỉ có hai tên thủ lĩnh mặc áo đen, thực lực tu vi đều đạt tới cấp bậc chuẩn Đại Sư.

Ngoài ra, trong đội ngũ đạo phỉ còn có ba gã lục trọng võ đạo, còn lại đều là tứ trọng ngũ trọng võ đạo.

Giờ phút này, hai bên đã xông vào chém giết nhau, các thiếu niên thiên tài của tiểu đội Lục Tiểu Vân đã giết đến đỏ mắt, nhưng vẫn khó có thể thoát khỏi vòng vây.

Cũng may gần đó có một tiểu đội bốn năm người nhanh chóng chạy đến, tăng thêm vài phần hy vọng

Vù vù vù...

Nhưng đúng lúc này, ở trong khu rừng phụ cận lại xuất hiện ba bốn Cung Tiễn thủ đạo phỉ , phát động công kích về phía các thiếu niên thiên tài.

A...

Đã có thiếu niên thiên tài trúng tên bị thương

Phích Lịch Quyền!

Lục Tiểu Vân đã phát huy quyền pháp đến hỏa hầu đỉnh phong thế nhưng chỉ đánh lui vài tên đạo phỉ trước mặt. Một tên thủ lĩnh trong đó thực lực đạt chuẩn Đại Sư, gắt gao bám lấy hắn.

- Thủ lĩnh! Lại có ba tiểu quỷ nữa đến.

Một Cung Tiễn thủ ở trong rừng nói với hai tên thủ lĩnh mặc áo đen.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 961

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.