Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai loại phương thức lựa chọn (2)

Phiên bản Dịch · 1444 chữ

Triệu Phong rốt cuộc đang làm gì?

Cho dù là bế quan, đi đổi lấy mấy thứ thiên địa linh bảo hay đan dược trân quý, không phải là càng dễ trùng kích đột phá hay sao?

Lúc này...

Triệu Phong nhắm mắt ngồi xếp bằng Võ Đạo Nội Kình trên người trở nên vô cùng ngưng luyện, chạy xuôi chạy ngược trong huyết nhục cốt cách.

Trong lúc hô hấp, khí tức trên người hắn phát ra lại càng mạnh mẽ hơn vài phần.

Mấy ngày trước, hắn đã ăn vào gốc Thiên Niên Huyết Duẩn cuối cùng, cảm giác tố chất thân thể và Võ Đạo Nội Kình đều có chút tinh tiến.

Thế nhưng Triệu Phong vẫn không thành công đột phá thất trọng

Hắn không thể so với Lôi Tá, bởi đối phương đã sớm đạt tới cực hạn lục trọng thậm chí còn nửa bước đạt tới thất trọng võ đạo.

Hiện tai, Triệu Phong cũng nửa bước đạt tới thất trọng võ đạo, chỉ là vẫn còn thiếu nửa phần hỏa hầu cuối cùng.

Mắt thấy sắp đến ngày cuối cùng...

- Hai ngày nữa nếu vẫn không thể đột phá thất trọng vậy thì không có khả năng rồi.

Triệu Phong thở dài một hơi.

Thất trọng võ đạo chính là một cái hào rộng vượt qua nỏ là vượt qua một giai đoạn, một ranh giới khác.

Thế gian này có biết bao võ giả, cả đời đều dừng lại tại lục trọng đỉnh phong không thể nào vượt qua một bước đó.

Chỉ cần thành công bước thêm một bước, võ giả sẽ tấn chức Đại Sư võ đạo, đồng thời nhận được sự tôn kính.

- Triệu Phong! Đi ra tiếp nhận khiêu chiến!

Bên ngoài căn nhà gỗ truyền đến tiếng quát của một thiếu niên thiên tài.

Cái gì?

Triệu Phong đi ra khỏi căn nhà gỗ, phát hiện bên ngoài có một nhóm người.

Người khiêu chiến là một gã thiếu niên đã tấn chức lục trọng đỉnh phong

Trong Thiên vệ Doanh, Thập Thiên Vệ được hưởng đãi ngộ tốt hơn, những thiên tài khác chỉ cần có thực lực đủ mạnh thì sẽ phát ra khiêu chiến.

Được rồi, vậy thì hoạt động gân cốt thôi

Triệu Phong và tên thiếu niên lục trọng đỉnh phong kia giằng co.

Long Đằng Phi Thiên!

Thiếu niên kia vừa xuất thủ đã thi triển ra một môn thân pháp đỉnh cấp, phối hợp với một môn quyền pháp cao cấp hỏa hầu viên mãn, tấn công Triệu Phong

Triệu Phong vẫn đứng bất động tại chỗ, một tay để sau lưng, sau đó duỗi ra một ngón tay, nhẹ nhàng điểm về phía trước.

Ai da...

Thiếu niên kia kinh hãi hét lên một tiếng, đầu ngón tay của Triệu Phong cô đọng thành chỉ kình, không gì địch nổi, khiến khí huyết của hắn chấn động thiếu chút nữa là thổ huyết.

Chỉ mới một chiêu, Triệu Phong dùng một tay đã đánh đối phương bật ngược lại.

- Chỉ kình thật manh!

- Triệu Phong này cũng không giống như kẻ dựa vào vận khí mà chiếm tiện nghi trong lời đồn!

Một vài thiếu niên ở gần đó đều kinh ngạc không thôi.

Thực lực mà Triệu Phong biểu hiện ra, đủ để xếp vào năm hạng đầu của Thập Thiên vệ, thậm chí là ba hạng đầu.

- Ha ha, lợi hại lợi hại!

Lục Tiểu Vân cười nhẹ, từ phía xa đi tới.

Bên cạnh hắn còn có một thiếu niên đầu trọc, thân mặc áo bào, khí tức hùng hậu đáng sợ đi tới.

Ồ!

Triệu Phong khẽ giật mình, nhìn chằm chằm Lôi Tá, không ngờ đối phương đã tấn chức thất trọng võ đạo.

Chỉ mấy ngày không gặp, trong Thiên Vệ Doanh lại xuất hiện một vị thiên tài thất trọng

Lúc ánh mắt giao nhau, Triệu Phong liền cảm thấy nụ cười lạnh lẽo và ánh mắt tràn đầy địch ý của Lôi Tá.

Ngày trước, tại khu vực khấu loạn, Lôi Tá tranh công với Triệu Phong không thành, lại nảy sinh xích mích, trong lòng rất không thoải mái, vừa oán hận vừa không cam lòng.

- Nhị vị có gì chỉ giáo?

Triệu Phong cũng không hề sợ hãi.

Những ngày này đột phá không thành, trong lòng hắn có chút bực bội, luận bàn với người khác, vừa vặn có thể giúp mình phát tiết.

- Tiểu tự họ Triệu kia, trong nhiệm vụ tiêu diệt đạo phỉ lần này, chiến công của ngươi hạng nhất, rất uy phong Lôi mỗ bất tài, muốn lĩnh giáo một vài chiêu.

Trong mắt Lôi Tá lập lòe lệ mang

- Chậm đã! Giết gà sao lại dùng tới đao mổ trâu, cứ để ta chiếu cố hắn.

Thân hình Lục Tiểu Vân nhoáng một cái đã bước ra khiêu chiến.

- Ngươi không phải đối thủ của ta.

Triệu Phong lắc đầu nói.

Hiện nay hắn đã bước nửa bước vào cánh cửa Đại Sư võ đạo, thực lực chân chính hoàn toàn sánh ngang với Đại Sư võ đạo.

- Mấy ngày không gặp, từ khi nào ngươi trở nên cuồng ngạo như thế? Lục mỗ cũng muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu tiến bộ.

Lông mày của Lục Tiểu Vân nhướng lên, phát động võ học đỉnh cấp sở trường nhất là “Phích Lịch Quyền”, đánh thẳng về phía Triệu Phong bạo quyền kình khí kinh người.

-Phá! Triệu Phong khẽ quát một tiếng, đầu ngón tay phun ra nuốt vào một đạo chỉ kình vô cùng ngưng luyện, giống như tia sáng màu xanh, phá nát hư không truyền đến tiếng nổ ầm ầm kinh tâm động phách.

- Cách không chỉ kình!

Đám thiếu niên thiên tài ở gần đó đều kinh hãi biến sắc.

Ngay cả Lôi Tá đã tấn chức thất trọng cũng không nhịn được mà động dung

Phụt phụt...

Chưởng kình Phích Lịch Quyền của Lục Tiểu Vân bị cách không chỉ kình kia đâm thủng trước ngực lưu lại một lỗ máu, thân hình lảo đảo một cái, suýt nữa ngã quỵ.

- Cách không chỉ kình... Ngươi còn chưa đột phá thất trọng làm sao có thể?

Sắc mặt Lục Tiểu Vân tái nhợt, không thể nào tiếp nhận được sự thật này.

Chỉ trong một chiêu, Triệu Phong đã chiến thắng Lục Tiểu Vân.

Điểm Tinh chỉ hỏa hầu tầng thứ tư, cộng thêm tu vi của Triệu Phong hiện nay cùng với nội kình ngưng luyện đáng sợ, uy lực có thể sánh ngang với thất trọng võ đạo.

- Triệu Phong thực lực của ngươi đã vượt ngoài dự liệu của ta, vậy mà lại tu thành Phá Không Chỉ Kình trước khi đạt tới thất trọng võ đạo. Chẳng qua, trước mặt cường giả “Phá Khí đoạn” chính thức thì như vậy còn xa mới đủ.

Lôi Tá bình tĩnh tự tin, chậm rãi tiến tới.

Sau khi tấn chực thất trọng bất luận là số lượng hay chất lượng nội kình của hắn đều vượt xa võ giả “Uẩn Khí đoạn”, mỗi một cái giơ tay nhấc chân, đều phát ra một luồng khí tràng áp bách.

- Bớt nói nhảm đi, thích thì chiến!

Triệu Phong không chút sợ hãi.

- Tốt tốt tốt!

Lôi Tá không giận mà cười, vừa dứt lời thì trên người dâng lên một luồng khí tức màu bạc, mang theo gợn sóng hình thành một luồng kình phong vô hình, quét ngang phạm vi bảy tám mét.

Uy thế bực này đủ để khiến cho những võ giả gần đó cảm thấy hít thở khó khăn, thân hình lung lay.

Tuyệt Phong Chưởng!

Khí tức thất trọng võ đạo của Lôi Tá bộc phát toàn diện, nội kình như sấm sét theo một chưởng bổ ra, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy một đạo khí bạc cuốn ra, có hình dạng như một bàn tay, kình phong gào thét mãnh liệt, bao phủ toàn bộ thân hình của Triệu Phong

Điểm Tinh Nhất Chỉ!

Đầu ngón tay của Triệu Phỏng phun ra nuốt vào một tia chỉ kình màu xanh, giống như lưu tinh giữa bầu trời đêm, phá nát hư không cứng rắn va chạm với một chưởng thanh thế to lớn của Lôi Tá.

Phành … rầm...

Hai luồng lực lượng va chạm vào nhau, tiếng nổ rít gào như sấm sét, sóng khí cuốn bụi bặm xung quanh ra xa mười mét, gần như bao phủ toàn bộ hai người bên trong

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.