Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khiêu chiến đệ tử nội môn dự khuyết (2)

Phiên bản Dịch · 1388 chữ

Bởi vì không được phân công nhiệm vụ. cho nên Triệu Phong muốn đi quan sát công việc của hai vị sư huynh.

Dương Thanh Sơn thì lui tới ao phân, giếng nước, đồng ruộng, chăm sóc vài mẫu ruộng, công việc vừa bẩn lại vừa mệt.

Mà nhiệm vụ của những đệ tử ngoại môn cùng chức vụ khác thì lại dễ dàng hơn rất nhiều.

- Người mới, nhanh lên một chút cho ta, nếu đêm nay còn chưa xong việc thì bổng lộc của ngươi trong Tông môn sẽ bị khấu trừ.

Một âm thanh lạnh lẽo như băng từ một gian phòng gần đó truyền tới.

Triệu Phong vừa nhìn liền thấy Quy Phong Vân đang lạnh lùng thúc giục Dương Thanh Sơn.

Trong lòng Dương Thanh Sơn tràn đầy một bụng lửa giận, thế nhưng chỉ có thể ẩn nhẫn.

Mồi một đệ tử ngoại môn ở trong Tông môn đều được phát cho bổng lộc nhất định.

Ví dụ như ba người Triệu Phong, mỗi tháng được một nguyên tinh thạch thứ phẩm, còn có một số linh đan của Tông môn.

Nguyên tinh thạch, vừa nghe tên đã biết nó là kết tinh của nguyên khí thiên địa, ẩn chứa lực lượng thuần túy, thuận lợi rất nhiều đối với tu hành.

Nguyên tinh thạch chân chính có giá trị liên thành, có thể thúc đẩy tu hành, ngay cả cường giả Thoát Phàm Cảnh cũng không có, quả thực chỉ có thể ước ao mà thôi.

Nguyên tinh thạch chia làm: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Chẳng qua, thân là đệ tử ngoại môn, bọn họ không thể có được nguyên tinh thạch chân chính, nếu không, mượn lực lượng của nó thì nhất định có thể tăng trường tu vi, nhanh chóng đột phá Thoát Phàm Cảnh.

Chẳng qua, cho dù là “nguyên tinh thạch thứ phẩm” thì cũng đã vượt qua phần lớn tài nguyên trong các quốc gia bên ngoài rồi.

Tiếp đó, “linh đan” mà Tông môn phát ra, lại càng là tiên đan thánh dược ở thế giới bên ngoài.

Đem linh đan cấp thấp nhất so với Hàn Tuyết Thực Thể Đan và Liệt Dương Luyện cốt Đan mà Triệu Phong từng sử dụng thì nó còn cao hơn một tầng

Dương Thanh Sơn giận mà không dám nói, đành phải bất đắc dĩ làm việc.

Thứ nhất, Quy Phong Vân này chính là quản sự giám sát dược điền này, nếu như lên tiếng chống đối thì đối phương sẽ áp dụng trừng phạt với hắn.

Thứ hai, khấu trừ bổng lộc, đây chính là điều mà Dương Thanh Sơn không chấp nhận nổi.

Ít nhất thì trước mắt, Dương Thanh Sơn không hề có sức phản kháng.

Nhìn đến đây, Triệu Phong có chút không đành lòng, muốn giúp đỡ sư huynh một chút.

- Ngươi đứng lại cho ta! Nhiệm vụ của hắn phải do chính hắn làm, người khác không được hỗ trợ.

Quy Phong Vân lạnh lùng đi tới.

- Ngoại Môn Đường cũng không có quy tắc này. Ngược lại, theo quy tắc thì lúc người nào có việc bận có thể xin phép người khác thay thế. Ta không tin Quy sư huynh có thể không tu luyện mà dành thời gian mỗi ngày trông coi nơi này.

Triệu Phong bình tĩnh nói, không nhượng bộ chút nào.

- Cút! Mảnh đồng ruộng này là do ta trông coi, người ngoài không được nhúng tay vào.

Quy Phong Vân không nhịn được mắng.

Hắn căn bản không nói đạo lý.

Giảng đạo lý, đó là dưới tình huống cấp bậc tương đồng, cũng phải xem đối phương có tư cách đó hay không.

Trong mắt hắn, mấy người Triệu Phong mới tới đây chỉ là tiểu nhân vật mặc hắn đùa giỡn.

- Triệu sư đệ, hảo ý của ngươi ta đã hiểu. Ngươi cứ đi đi.

Dương Thanh Sơn vội vàng khuyên Triệu Phong rời đi, không ngừng nháy mắt.

- Quy Phong Vân, ta nghe nói ngoại môn có danh sách hai mươi đệ tử “nội môn dự khuyết”, ngươi chính là một trong số đó.

Triệu Phong cũng không rời đi, khóe miệng khẽ nhếch lên, mỉm cười.

- Không sai, ngươi muốn gì?

Quy Phong Vân hất mặt nói, có cảm giác mình rất ưu việt.

Thân là đệ tử nội môn dự khuyết, thân phận và đãi ngộ của hắn đều hơn xa những đệ tử ngoại môn khác.

Tại một phương diện nào đó, đệ tử nội môn dự khuyết chính là đệ tử nội môn.

Bọn họ được Tông môn tài bồi ở một mức độ nhất định, một khi đột phá Thoát Phàm Cảnh thì tùy thời có thể “biến thành chính thức”.

- Dựa theo quy tắc của Tông môn, ta có thể khiêu chiến với ngươi. Nếu như chiến thắng thì có thể thay thế tư cách “đệ tử nội môn dự khuyết” của ngươi.

Trên người Triệu Phong đột nhiên bùng lên một trận chiến ý.

Khiêu chiến!

Khiêu chiến đệ tử nội môn dự khuyết!

Xung đột bên này lập tức khiến cho một vài đệ tử ngoại môn ở gần đó chú ý.

- Triệu sư đệ, không nên vọng động!

Dương Thanh Sơn biến sắc.

Trong ngoại môn, hai mươi đệ tử nội môn dự khuyết, tuyệt đối đều là người nổi bật trong ngoại môn.

Mà mỗi một đệ tử nội môn dự khuyết đều có tu vi đạt tới “Nửa bước Thoát Phàm Cảnh”.

Quy Phong Vân xếp hạng mười ba, thực lực ít nhất tương đương với “Nhất vệ”, thậm chí còn mạnh hơn.

- Ha ha ha... Quy mỗ bội phục dũng khí của ngươi! Dựa theo quy tắc của Tông môn, khiêu chiến với “đệ tử nội môn dự khuyết”, cần phải xin phép với Ngoại Môn Đường, ba ngày sau sẽ chính thức khiêu chiến. Trước ba ngày đó, Quy mỗ sẽ không làm khó dễ bằng hữu của ngươi, nhưng nếu ngươi thất bại, hắn sẽ sống không bằng con chó, bởi vì hắn chính là thủ hạ của ta.

Quy Phong Vân cười một tiếng, cuối cùng còn chỉ chỉ Dương Thanh Sơn.

Ngụ ý rất rõ, Triệu Phong phải suy nghĩ cho kỳ, bởi vận mệnh của sư huynh hắn đang nằm trong tay mình.

- Được! Ba ngày sau gặp lại.

Triệu Phong cáo biệt sư huynh, sau đó đi Thảo Mộc Đường, xem tình huống của Nam Cung Phàm sư huynh.

Nam Cung Phàm chịu trách nhiệm vận chuyển phế liệu luyện đan.

Trong Thảo Mộc Đường này, quanh năm suốt tháng đều luyện đan, phế liệu chồng chất như núi.

Bình thường, phải một núi tài liệu mới có thể luyện ra mười mấy viên linh đan, cho nên phế liệu rất nhiều.

Cái gọi là luyện đan, chính là ngưng luyện các loại thảo mộc, thu lấy thiên địa linh năng trong tinh hoa, còn phần phế liệu thì chiếm tới 99%.

Tình huống của Nam Cung Phàm cũng không tốt hơn Dương Thanh Sơn chút nào, bởi vì hắn ở cùng chỗ với Trần Phong, sinh hoạt cũng không giống người khác, vừa cay đắng vừa mệt mỏi.

Thấy Triệu Phong tới đây. Trần Phong có chút thu liễm, trên mặt hiện vẻ kiêng kỵ.

Hôm đó, Triệu Phong cường thế đánh bại hắn, việc này đã lưu lại một bóng ma trong lòng Trần Phong.

- Chờ đến lúc ta trở thành “đệ tử nội môn dự khuyết”, những kẻ khác muốn khi dễ hai vị sư huynh cũng phải suy nghĩ cẩn thận một phen.

Triệu Phong nghĩ tới đây, liền trở lại Ngoại Môn Đường.

Vừa trở về, hắn lập tức tới Ngoại Môn Đường xin phép khiêu chiến với Quy Phong Vân xếp hạng mười ba.

Đêm hôm đó, một vào đệ tử ngoại môn cũng nhận được tin tức này.

Xin phép khiêu chiến của Triệu Phong đã được phê chuẩn!

- Ha ha, đã lâu lắm rồi không có người khiêu chiến đệ tử nội môn dự khuyết rồi, người mới tới quả nhiên là nghé con không sợ hổ.

Rất nhiều người đều chế giễu Triệu Phong một phen.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 866

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.