Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội nghị nội môn (1)

Phiên bản Dịch · 1364 chữ

- Cái gì! Tiểu tử kia tiến nhập nội môn rồi?

Lúc Tuyền Thần nhận được tin tức cũng trợn mắt há hốc mồm, tâm tình vốn an bình trầm tĩnh lập tức bị phá vỡ.

Tin tức này cũng là mới từ Trung Xu Đường truyền tới.

Cách đó không lâu. Triệu Phong đã thông qua xác nhận của Phó đường chủ của Trung Xu Đường, chính thức trở thành đệ tử nội môn.

Tất cả diễn ra quá nhanh!

Sau khi Triệu Phong đột phá Thoát Phàm Cảnh, ngày hôm sau liền báo cáo, ngày thứ ba thì tiến vào nội môn.

Cho nên khi Tuyền Thần nhận được tin tức này, hoàn toàn không chấp nhận nổi, lại càng không thể nào tĩnh tâm tu luyện được.

Phải biết rằng, một tháng trước thì đối phương vẫn chỉ là một con sâu cái kiến với tu vi bát trọng Cố Thể Cảnh.

Nếu như Triệu Phong có thiên phú cao, bái làm môn hạ của trưởng lão thì cũng bình thường, ví dụ như Bắc Mặc, gần đây vừa trùng kích Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Nhưng vấn đề là Triệu Phong chẳng qua chỉ có tư chất Linh thể hạ đẳng, hơn nữa tuổi cũng quá nhỏ.

Cho dù là Tuyền Thần lúc mười bốn mười lăm tuổi thì tu vi cũng chỉ mới cửu trọng cố thể Cánh đỉnh phong mà thôi.

- Không được! Nhất định phải báo tin tức này cho sư tôn.

Tuyền Thần đứng ngồi không yên, lập tức tiến về phía phủ đệ của sư tôn Vân Hải chân nhân.

- Lúc trước trưởng lão bị thương trong khi tu luyện, hiện đang bế quan chữa thương.

Đồng tử thủ vệ nói.

Bị thương?

Tuyền Thần có chút ngạc nhiên, theo như hắn biết, vào ngày hôm trước, trong Tông môn cũng có không ít vị trưởng lão đều bị thương.

Mấy vị trưởng lão của Tông môn đều bị thương trong cùng một ngày, vừa nghe thì quả thật cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.

Nhưng sự thật là như vậy!

Triệu Phong tấn chức Thoát Phàm Cảnh vào hai ngày trước, mà ngày hôm đó mấy vị trưởng lão đang bế quan của Tông môn cũng đồng thời thổ huyết trọng thương.

Không ai biết rằng trong chuyện này có điều gì cổ quái.

Thấy sư tôn bế quan dưỡng thương, Tuyền Thần đành phải liên hệ với mấy vị sư huynh đệ khác.

Vân Hải chân nhân có bốn vị đệ tử thân truyền.

Trong đó, Bắc Mặc là đệ tử đệ tử, cũng là người có thiên phú cao nhất.

Tuyền Thần là đệ tam đệ tử, tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Trên Tuyền Thần còn có hai vị sư huynh.

Đại sư huynh “ô Lạp” là lớn tuổi nhất, có tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tuổi đã ngoài ba mươi, thoát ly khỏi hàng ngũ đệ tử, trở thành Phó chấp sự trong Tông môn.

Nhị sư huynh “Nguyên Trí” có tư chất Linh thể thượng đẳng, chưa đến hai mươi tuổi đã có tu vi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chính là đệ tử chân truyền trong Tông môn.

Ngay trong ngày hôm đó, mấy vị đệ tử của Vân Hải chân nhân đã tập trung lại một chỗ.

Đại sư huynh “ô Lạp” đang chấp hành nhiệm vụ bên ngoài Tông môn, chưa trở về, Bởi vậy chỉ có ba sư huynh đệ:

Nhị sư huynh, Nguyên Trí.

Tam sư huynh, Tuyền Thần.

Tứ sư đệ, Bắc Mặc.

- Huynh nói... hắn đã trở thành đệ tử nội môn?

Vẻ mặt của Bắc Mặc tràn đầy kinh ngạc ngoài dự liệu.

Ngày xưa hắn và Triệu Phong đều là đệ tử của Quảng Quân Hầu, cho nên hắn hoàn toàn nắm rõ thiên phú của mấy vị sư huynh đệ như lòng bàn tay.

Ngoài hắn ra, người có thiên phú cao nhất chính là Dương Thanh Sơn.

Hắn vốn đã đoán rằng, người đầu nên tiến vào nội môn hẳn phải là Dương Thanh Sơn. Thế nhưng Dương Thanh Sơn ở trong Tông môn không hề có bối cảnh hay chỗ dựa, theo đạo lý thì ít nhất phải mất một năm nữa mới có cơ hội trở thành đệ tử nội môn.

- Chắc chắn 100%, tiểu tử này thật quá tà môn...

Lúc Tuyền Thần nhắc đến Triệu Phong, trong lòng không khỏi có chút oán hận.

Lúc ở ngoại môn, hắn đã nhiều lần ra tay chèn ép đám đệ tử của Quảng Quân Hầu, thế nhưng đều bị Triệu Phong hóa giải, Bởi vậy lần nào cũng cảm thấy kinh ngạc.

- Bắc sư đệ, ngươi nói tên Triệu sư đệ này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt?

Nhị sư huynh “Nguyên Trí” nheo mắt cười, chợt hỏi.

Với tư cách là đệ tử chân truyền, một kẻ vừa tiến vào nội môn còn chưa đủ khiến Nguyên Trí để vào mắt, chẳng qua là có chút hứng thú mà thôi.

- Kẻ này...

Vừa nhắc tới vị “Triệu sư đệ” này, Bắc Mặc liền nhướng mày.

Bởi vì...

Cho dù là Bắc Mặc, lúc còn ở Quảng Lăng phủ cũng đã từng chịu thiệt trong tay Triệu Phong.

Ví dụ như so đấu trí nhớ, Bắc Mặc thua Triệu Phong, lúc so điểm chiến công trong đợt thú triều hắn cũng thua Triệu Phong.

Đương nhiên, với tâm tính cao ngạo của Bắc Mặc, tự nhiên hắn sẽ không đề cập tới những chuyện cũ này.

- Tư chất của hắn rất bình thường, nhưng có thiên phú dị bẩm, trí nhớ siêu nhân, dường như có chút năng khiếu ở phương diện luyện thể, sức chiến đấu cũng rất mạnh...

Bắc Mặc mặt không biểu tình, tự nhận là mình đã đánh giá hết sức “khách quan”.

- Ha ha...

Nhị sư huynh Nguyên Trí nhẹ nhàng cười, nói:

- Lúc kẻ này ở ngoại môn, có lẽ chúng ta còn không tiện nhúng tay vào, nhưng bây giờ hắn đã tiến vào nội môn, muốn thu thập hắn thì quả thật hết sức dễ dàng.

Đúng vậy!

Ánh mắt Tuyền Thần lập tức sáng lên.

Ngoại môn và nội môn là hai vòng tròn luẩn quẩn, bình thường đều không thể can thiệp lẫn nhau.

Bây giờ Triệu Phong đã từ ngoại môn tiến vào nội môn, sống cùng “một vòng tròn” với bọn hắn.

- Chút việc nhỏ này cần gì báo cáo với sư tôn, mấy sư huynh đệ chúng ta cũng đủ tiện tay đùa bỡn hắn rồi.

Nguyên Trí mỉm cười, nụ cười có chút âm lãnh.

- Chẳng lẽ Nhị sư huynh đã có kế sách?

Tuyền Thần nghe vậy không khỏi mở cờ trong bụng.

Vị nhị sư huynh này của hắn là đệ tử chân truyền, vô cùng túc trí đa mưu, người đắc tội với hẳn, không có ai là không bị trẩy da tróc vẩy.

Tại Trung Xu Đường, nội môn.

Triệu Phong và ba người Tiêu Vẫn, Vân Hương Mộng, Lâm Phàm đang ngồi trong một căn phòng.

Cho đến lúc này, sự kinh hãi trong lòng ba người vẫn chưa triệt để lắng xuống.

Triệu Phong đem lại cho bọn họ sự trùng kích quá lớn, chỉ mới mười bốn tuổi đã xưng bá đệ nhất ngoại môn, trong vòng một tháng từ ngoại môn tiến vào nội môn.

Ngay cả Lâm Phàm vốn là đệ nhất ngoại môn trước kia cũng cảm thấy có chút khó tin.

Lúc trước hắn đã quan sát trận tỷ thí của Triệu Phong, khi đó hắn còn nói rằng:

- Triệu Phong, tin rằng không đến vài năm nữa thì chúng ta sẽ sẽ gặp lại nhau ở nội môn.

Thế nhưng... không cần vài năm...

Lúc đó, Lâm Phàm còn cho rằng, với tư chất Linh thể hạ đẳng của Triệu Phong, ít nhất cũng phải mất hai ba năm mới có thể tiến vào nội môn.

Bây giờ nghĩ lại thì Lâm Phàm vẫn cảm thấy chột dạ

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.