Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngăn cơn sóng dữ (1)

Phiên bản Dịch · 1453 chữ

- Triệu sư đệ!

- Triệu Phong!

Tiểu đội bốn người, thân hãm tuyệt cảnh liền lộ vẻ mừng rỡ.

Triệu Phong ở trên đỉnh cây đại thụ. dù cách xa trăm trượng vẫn dùng “Kim Lũ Cung” bắn ra hai mũi tên. giết chết một vị phó trang chủ.

Bớt một vị phó trang chủ. bốn người Hoàng Vân đã được giải vây thành công, trong giây lát không lo bị uy hiếp sinh mạng.

- Tiểu tử! Không phải ngươi đã chạy thoát rồi ư, làm sao ngươi có thể đột phá đám thủ hạ mà ta bố trí cảnh giới?

Hình trang chủ đã kịp thời phản ứng. âm trầm nhìn Triệu Phong đứng ở phía xa.

Bốn người Hoàng Vân cũng lộ vẻ nghi hoặc.

Lúc trước, Triệu Phong xâm nhập vào rừng cây, truy kích địch nhân, sau đó đột nhiên biến mất, quả thực rất quỷ dị.

- Cảnh giới? Chỉ bằng vào mấy tên gà mờ học đồ trận pháp bọn chúng hay sao?

Triệu Phong cười lạnh một tiếng, đưa tay ra sau lưng lấy một cái túi rồi quăng về phía

Lóc... cóc... lóc... cóc...

Trong bao vái có ba cái đầu lâu chảy máu đầm đìa rơi ra.

- Con ta!

Hình trang chủ giận dữ bi phẫn, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Triệu Phong, lộ ra hàn ý lạnh thấu xương.

Mấy người Hoàng Vân khi nhìn thấy ba cái đầu người này cũng cảm thấy có chút quen mắt.

Một người trong đó chính là quản gia của Hình gia trang, mà hai người còn lại chính là Thiếu trang chủ.

- Không có ai chủ trì, cái trận pháp gà mờ dựa vào một ít nguyên tinh thạch để vận chuyển này cũng không thể duy trì được bao lâu nữa, rất nhanh sẽ giải thể thôi.

Triệu Phong vô cùng tỉnh táo, kể lại một chuyện chân thực.

Thật tốt quá!

Đám người Hoàng Vân đều vô cùng vui mừng.

Một khi trận pháp bị sụp đổ, bọn hắn cũng sẽ không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa, hoàn toàn có cơ hội chuyển bại thành thắng.

- Triệu Phong này quá thật là thiên tài trận pháp, chỉ tiện tay xuất thủ đã có thể ngăn cơn sóng dữ.

Mấy người Tiêu Vẫn liếc mắt nhìn nhau một cái, không thể không bội phục.

Thì ra, trong lúc Triệu Phong “biến mất”, hắn đã tìm ra biện pháp, âm thầm phá hỏng “Tuyệt Phong Huyễn Độc trận”, sau đó vào thời khắc mấu chốt bắn chết một tên phó trang chủ, giải thoát nguy cơ toàn đội.

Có thể nói, Triệu Phong đã cứu được cả tiểu đội, cứu đám người bọn hắn một mạng.

Từ Chấp và Tiêu Vẫn trước kia có chút mâu thuẫn với Triệu Phong, đột nhiên cảm thấy tâm tình phức tạp, có chút hổ thẹn.

- Tiểu súc sinh! Giết con của ta, Hình Trình ta nhất định phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn.

Hình trang chủ bàng hoàng, rống lớn một tiếng, hóa thành một đạo bóng tối, đánh về phía Triệu Phong cách ngoài trăm trượng.

Không tốt!

Nhanh ngăn hắn lại!

Từ Chấp, Tiêu Vẫn và Lâm Phàm đều biến sắc, toàn lực ra tay ngăn cản.

Đứng từ góc độ đoàn đội, Triệu Phong có thân phận là “Thần Tiễn thủ” và “thiên tài trận pháp”, có tác dụng rất lớn, tuyệt đối không thể để địch nhân tiếp cận.

Hình trang chủ này cũng không phải bị cừu hận che mờ lý trí, mà bởi vì chính bản thân hắn cũng rất rõ điều này.

Tiễn thuật của Triệu Phong thật sự đáng sợ, nếu để hắn đứng ở khoảng cách xa thì nhất định sẽ tạo thành áp chế viễn trình chí mạng.

Phành phành phành...

Công kích của ba người Từ Chấp, Lâm Phàm, Tiêu Vẫn đều đánh lên người Hình trang chủ, thế nhưng khó có thể tạo thành tổn thương mang tính thực chất.

Hình trang chủ vốn là cường giả Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, lại trải qua luyện chế “phương pháp Thi Luyện”, thân thể đã vượt qua phạm trù nhân loại, lực phòng ngự thực tế vô cùng đáng sợ.

Trong tiểu đội, người có thể chính thức kiềm chế Hình trang chủ cũng chỉ có một mình lĩnh đội Hoàng Vân.

- Hoàng Vân! Ngăn hắn lại!

Lâm Phàm gấp giọng hô lên.

Tốc độ thân pháp của Hoàng Vân đều rất cao minh, thận là tinh anh Nhị trọng thiên, cộng thêm thần binh Phàm cấp trong tay, thậm chí còn có thể khiêu chiến với Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Đinh...

Một đao của Hoàng Vân chém trúng Hình trang chủ, giả vỡ bị chấn khai, chẳng những không thể ngăn trở mà còn rút lui vài chục bước, trong mắt lóe lên một tia âm lãnh.

Tại sao có thể làm vậy?

Trên mặt Lâm Phàm tràn đầy phẫn hận nhìn về phía Hoàng Vân, ngay cả Từ Chấp và Tiêu Vẫn cũng chợt lộ vẻ suy tư.

- Đắc tội với đệ tử chân truyền, có ân oán với trưởng lão trong Tông môn, ngươi cũng đừng nên trách ta...

Vẻ mặt của Hoàng Vân hết sức lạnh lùng.

Thân ở trong Tông môn, hắn biết rất rõ quy luật mạnh được yếu thua.

Cho dù biết rõ Nguyên Trí và Tuyền Thần đang lợi dụng mình, thế nhưng Hoàng Vân vẫn tình nguyện lựa chọn dựa vào “cường giả”.

Nguyên Trí là đệ tử chân truyền, sau lưng có trưởng lão Tông môn, mà Triệu Phong chẳng qua chỉ là một con sâu cái kiến Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, lại không hề có bất kỳ bối cảnh nào.

Vĩnh viễn đứng về phía cường giả, bất kể đúng sai.

Đây chính là điều tâm đắc của Hoàng Vân sau khi đặt chân vào Tông môn nhiều năm qua. Nếu đặt Triệu Phong và đệ tử chân truyền lên cùng một bàn cân để lựa chọn, vậy thì hắn tình nguyện trở thành “quân cờ” cho người ta sai khiến.

Cho nên...

Vào thời khắc mấu chốt, Hoàng Vân cũng không toàn lực ngăn cản “Hình trang chủ”, thậm chí còn cố ý nhường đối phương.

- Ha ha...

Triệu Phong đứng trên đỉnh ngọn cây, nở nụ cười quỷ dị.

Vụt...

Thân thể của hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, sau đó bỗng nhiên xuất hiện nhiều hư ảnh thực huyễn bất định, chợt dung nhập vào bóng đêm.

Sau khi lĩnh ngộ Huyễn Ngư Đồ, lại dùng thân pháp Phàm phẩm thượng cấp làm căn cơ, thân pháp của Triệu Phong hiện nay đã đạt tới cấp độ “huyền diệu nhập huyễn”.

Cái gì?

Tâm thần Hình trạng chủ khẽ chấn động, hắn không biết Triệu Phong vừa thi triển loại thân pháp nào, chỉ thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện vài đạo thân ảnh hư ảo, thật giả khó phân.

Hắn căn bản không biết nên đuổi theo “tên nào”, chỉ có thể trơ mắt nhìn “đám Triệu Phong” đào thoát.

- Đó là thân pháp gì?

Mấy người trong tiểu đội đều hai mặt nhìn nhau.

Tâm thần Hoàng Vân phát lạnh, hắn đã nhìn thấy ánh mắt băng lãnh và thất vọng của Triệu Phong trước khi rời đi.

Tại thời khắc mấu chốt, Triệu Phong cứu vãn tính mạng của mọi người trong tiểu đội, khiến cho Tiêu Vẫn, Từ Chấp có thể tạm thời quên đi hiềm khích lúc trước, nhưng lại không thể nào dao động sát cơ của Hoàng Vân đối với hắn.

Lúc này Triệu Phọng biến mất, Hình trang chủ đột nhiên mất đi mục tiêu, hai mắt chợt trở nên đỏ bừng, bắt đầu phát động công kích điên cuồng với bốn người Hoàng Vân.

Lực lượng của “Tuyệt Phong Huyễn Độc trận” trong thời gian ngắn cũng không thể sụp đổ.

Mà Hình trang chủ lại thí mạng phảng công, khiến cho mấy người Hoàng Vân liền trở tay không kịp.

- Triệu Phong! Ngươi dám lâm trận bỏ chạy? Đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Hoàng mỗ sẽ tấu rõ ràng lên Trưởng lão, trục xuất ngươi ra khỏi Tông môn.

Hoàng Vân trong lúc chiến đấu, cố gắng thúc dục chân lực, đồng thời lớn tiếng uy hiếp.

Sau khi giết chết một tên phó trang chủ , bốn người Hoàng Vân vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Thời gian dần trôi qua, trận pháp dần sụp đổ, bọn hẳn ít nhất đang đứng ở thế bất bại.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 945

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.