Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xích Nguyệt Ma quật (thượng) (1)

Phiên bản Dịch · 1360 chữ

Trong tiểu đội năm người, chỉ có một mình Triệu Phong là hiểu về trận pháp, thấm chí còn có danh tiếng “thiên tài trận pháp” trong Tông Vụ Đường.

Lúc này, đối mặt với “truyền thừa tà đạo được trận pháp kia yểm hộ, ánh mắt của bốn người đều tha thiết nhìn về phía hắn.

Mặc dù Hoàng Vân là lĩnh đội, nhưng lúc trước thường chèn ép lừa gạt Triệu Phong, tình cảnh ngươi chết ta sống, bây giờ lại đổi thành một khuôn mặt nịnh nọt tươi cười.

- Nếu như cầu viện Tông môn, vậy thì sẽ không chiếm được chỗ tốt trong “thuyền thừa tà đạo”.

Trong lòng Hoàng Vân cũng có tính toán của riêng mình.

Bây giờ chỉ có cách lợi dụng Triệu Phong để phá trận, sau đó tiến vào khu vực truyền thừa tà đạo, thứ nhất là có thể hoàn thành nhiệm vụ, thứ hai là sẽ có cơ hội lấy được chỗ tốt trong truyền thừa.

Về phần lợi ích mà vừa rồi đã hứa, Hoàng Vân chỉ âm thầm cười lạnh, lần này hắn lĩnh đội chấp hành nhiệm vụ, mục đích thực sự chính là dồn Triệu Phong và chỗ chết. Nếu như trong khi xâm nhập “truyền thừa”, có thể thuận tiện giết chết Triệu Phong, vậy thì đó quá thật là một tiễn trúng ba con chim.

Triệu Phong đứng trên dốc núi, nheo mắt lại, cũng không lên tiếng.

- Triệu sư đệ, nghe nói ngươi là thiên tài trận pháp ở trong Tông Vụ Đường, không biết có thể phá vỡ trận pháp này không?

Hoàng Vân nở nụ cười tươi rói, trong lời nói tràn ngập sự lấy lòng.

Mấy người Từ Chấp đều nhìn về phía Triệu Phong với ánh mắt mong chờ.

- Đừng có lôi kéo làm quen với ta!

Thanh âm của Triệu Phong hết sức lạnh lùng, giống như đang cảnh tỉnh, khiến cho sắc mặt Hoàng Vân biến đổi, lúc xanh lúc đỏ.

Thế nhưng dưới kỳ ngộ và lợi ích trước mắt, hắn cũng không thể phát tác.

- Hoàng sư huynh, Triệu sư đệ đang phá trận, chúng ta đừng quấy rầy hắn.

Từ Chấp nhìn vẻ mặt chuyên chú của Triệu Phong liền kéo Hoàng Vân qua một bên.

Trọng lòng Hoàng Vân có chút phiền muộn, lửa giận mơ hồ thiêu đốt, đành phải theo lời Từ Chấp mà “xuống thang” .

Triệu Phong đứng trước mặt sườn núi, trên mặt hiện lên một tia trào phúng căn bản không để trong lòng lợi ích mà Hoàng Vân đem ra dụ dỗ.

Nhìn trận pháp đang được che giấu trước mắt, khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên một đường cong.

Tại phương diện tạo nghệ trận pháp, Triệu Phong hiển nhiên cao minh hơn học đồ bình thường rất nhiều, thế nhưng vẫn có sự chênh lệch nhất định với Trận Pháp Sư có uy tín lâu năm.

Nếu như muốn Triệu Phong bố trí vài cái trận pháp, cho dù thúc ngựa thì hắn cũng không đuổi kịp những lão Trận Pháp Sư khác.

Thế nhưng...

Nếu chỉ xét ở phương diện “phá trận”, vậy thì Triệu Phong lại có lòng tin rất lớn.

Nhờ vào mắt trái thần bí, ngay cả một vài trận pháp thâm ảo khổng lồ trong Tông môn cũng bị hắn nhìn qua một lượt là có thể thấy hết.

Ví dụ như “Quy Nguyên trận” của đầm Thiên Diệp, Triệu Phong vẫn có thể tìm ra một vài sơ hở trong đó.

Ngay cả trận pháp cường đại bố trí bên trong “Lũ Không Lâu”, truyền thừa đã lâu, vẫn bị Triệu Phong tìm ra lỗ hổng, sau đó thu được một vài môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Chẳng qua, bây giờ Triệu Phong cũng không thể biểu hiện quá dễ dàng được.

- Ảo trận ở đây, chỉ e đã có từ rất lâu rồi, quá thật bất thường.

Triệu Phong ra vẻ trầm ngâm, nhẹ nhàng thở dài, vẻ mặt “chuyên tâm”, chú ý nhìn về phía trước.

Mấy người Hoàng Vân ở sau lưng hấn cũng không dám thở mạnh một cái, sợ rằng sẽ quấy rẩy hắn.

Thật lâu sau.

Triệu Phong kéo bịt mắt xuống, chỉ để lộ một kẽ hở nhỏ, sau đó lấy ra “Kim Lũ Cung”, cách không bắn ra mấy mũi tên.

Kim tiễn phát ra âm thanh sắc nhọn, kèm theo chân lực cường đại, đâm về phía huyễn trận trước mặt.

Thế nhưng, sau khi mũi tên biến mất, ảo trận ở trước mặt lại không hề biến hóa.

- Triệu sư đệ, rốt cuộc có làm được không?

Hoàng Vân có chút lo lắng.

Triệu Phong không để ý đến hắn, lạnh lùng đứng yên tại chỗ.

Đợi một lát sau, chỗ sườn núi phía trước đột nhiên xuất hiện một trận lắc lư quỷ dị.

Oành...

Giữa không trung, vòng ánh sáng bảo vệ màu xích huyết ở sườn núi trước mắt, đột nhiên biến mất trong hư không.

Trong bụi bặm cuồn cuộn, xuất hiện một cái miệng quật.

Đất đá bên trong động quật có màu đỏ hết sức quỷ dị, khí tức âm trầm, khiến người khác cảm thấy tâm thần bất an.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào cửa động quật, sắc mặt hưng phấn, ngay cả nhịp tim cũng đập nhanh hơn.

- Phá trận thành công rồi!

Triệu Phong khẽ thở ra một hơi, sau đó đột nhiên nói:

- Hoàng sư huynh! Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Chẳng lẽ lại muốn sư đệ Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh này thay ngươi xông trận?

Khuôn mặt Hoàng Vân khẽ đỏ lên, có chút do dự nói:

- Không biết trong động quật còn có trận pháp cơ quan nào không?

- Ha ha, tên Hình trang chủ kia vốn chỉ là Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vô tình lọt vào lỗ hổng của trận pháp cho nên mới có thể bình yên tiến vào động quật, nhận được kỳ ngộ truyền thừa, chẳng lẽ sư huynh không có lòng tin với bản thân?

Triệu Phong nhẹ nhàng cười.

Hoàng Vân này xảo trá âm tàn, thế nhưng lại nhát như chuột.

- Nếu sư huynh đã không dám, vậy thì để ta lên trước đi.

Vẻ mặt Từ Chấp tràn ngập mong đợi, bộ dạng rục rịch muốn thử.

- Chậm đã! Để ta đi!

Hoàng Vân mỉm cười tự tin, sau đó dẫn đầu xông trận, xâm nhập vào trong động quật.

- Đám người Tiêu Vẫn đều kinh ngạc, không ngờ Hoàng Vân này lại trở mặt nhanh như

Vậy.

Triệu Phong cười thầm, Hoàng Vân này rõ ràng là lo lắng kỳ ngộ sẽ bị đám người Từ Chấp nhanh chân giành trước.

Bởi vì tu vi của Từ Chấp cũng tiếp cận với hắn.

Đồng thời, Hoàng Vân cũng không xem nhẹ Triệu Phong, tên thiếu niên Nhất trọng thiên này có lẽ càng đáng sợ hơn. Dù sao thì người tu luyện “Phong Lôi Chưởng” đều không có ai là người bình thường.

Đoạn phía trước của động quật hơi hẹp, chỉ có thể dung nạp một người đi vào.

Đi được hơn mười trượng thì con đường phía trước đã dần rộng hơn.

Triệu Phong cũng chú ý tới một vài chi tiết, động quật này rõ ràng có dấu vết con người mở ra.

Càng xâm nhập vào sâu trong động quật, một luồng khí tức huyết tinh âm lãnh càng phát ra rõ ràng hơn.

Luồng khí tức kia khiến trái tim của Hoàng Vân đập nhanh hơn, âm thầm mừng rỡ.

Phỏng đoán không sai, quả nhiên trong động quật có truyền thừa tà đạo.

Chỉ có Triệu Phong là nhíu mày, mắt trái của hắn đột nhiên nhảy lên nhanh hơn, tâm thần hơi có chút bất an.

Dựa theo phân tích của hắn, xác xuất trong động quật có truyền thừa tà đạo là rất lớn, thế nhưng cũng có một loại khả năng khác...

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 979

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.