Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại công cáo thành (2)

Phiên bản Dịch · 1456 chữ

- Không sai. ngươi còn lời gì muốn nói sao"

Đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn, Triệu Phong cảm thấy áp lực không nhỏ. cũng không dám xem thường.

Dù sao thì đối phương cũng là lão quái vật đã sống mấy trăm năm. thân là dư nghiệt hộ pháp của Xích Nguyệt ma giáo, vào thời kỳ đỉnh phong, chỉ một ý niệm của hắn cũng có thể giết chết mình trong nháy mắt rồi.

- Tiểu quỷ, với tư chất huyết mạch của ngươi, lại ở trong một Tông môn nhỏ thì quá thật phí của trời. Nếu có hứng thú. bổn tọa thành tâm muốn thu ngươi vào “Xích Nguyệt ma giáo”. Tin rằng không lâu nữa, ma giáo sẽ Đông Sơn tái khởi, quét ngang đại lục này...

- Không bàn nữa. không tiễn!

Triệu Phong trực tiếp ngắt lời của Huyết Thi Ngân Văn.

Huyết Thi Ngân Văn cũng chẳng nói gì thêm, hóa thành một đạo hư ảnh huyết sắc. nhảy ra khỏi động quật, dung nhập vào trong bóng đêm.

- Khặc khặc khặc... Tiểu tử họ Triệu kia, bổn tọa nhớ kỹ ngươi rồi.

Trước khi đi. một tiếng cười giả tạo chợt quanh quẩn khắp Ma Quật.

Triệu Phong khẽ biến sắc, nhưng cũng đoán được Huyết Thi Ngân Văn này nhất định sẽ tìm một nơi để ẩn nấp. trong thời gian ngắn sẽ không lộ diện. Bởi dù sao đi nữa thì nơi này cũng là phạm vi thế lực của Hiểu Nguyệt Tông, một khi bị phát hiện là dư nghiệt của ma giáo, hắn chắc chắn sẽ bị liên minh mười ba Tông liên thủ tiêu diệt.

Triệu Phong theo đường cũ trở lại sâu bên trong động quật, đi tới trước mặt ba người Lâm Phàm.

Ba người Lâm Phàm luân phiên chiến đấu, cực kỳ mỏi mệt, đã trọng thương còn trúng phải thi độc, tất cả đều hôn mê.

Triệu Phong nâng mấy người dậy, cho nằm dựa vào vách tường.

- Triệu sư đệ, tên huyết thi kia đi đâu rồi?

Không ngờ Lâm Phàm lại là người đầu tiên thức tỉnh.

Lúc này, Triệu Phong đã mang bịt mắt lên, trở lại bộ dạng độc nhãn mắt xanh như trước.

- Trong lúc huyết thi chiến đấu, vết thương cũ tái phát nên đã vội vàng đào tẩu rồi.

Triệu Phong chỉ kể sơ qua về những chuyện phát sinh sau đó.

Lâm Phàm liếc nhìn hắn một cái thâm ý, cũng không hỏi nhiều.

Hắn nhớ trước khi mình hôn mê đã mơ hồ nhìn thấy thiếu niên độc nhãn tóc xanh này gỡ bịt mắt của mình xuống, sau đó giằng co với Huyết Thi Ngân Văn.

Thậm chí, trong lúc mê man thì hắn vẫn cảm nhận được tiếng vang dữ dội ở bên ngoài.

Xung quanh huyết trì rõ ràng có dấu vết giao phong kịch liệt.

Lâm Phàm biết, trận chiến sau khi mình hôn mê, nhất định không phải đơn giản như trong tưởng tượng.

Không lâu sau, Tiêu Vẫn và Từ Chấp cũng lần lượt thức tỉnh.

Tốc độ thức tỉnh có liên quan đến ý thức của mỗi người, trong ba người, ý thức của Lâm Phàm là mạnh nhất.

Sau khi tỉnh dậy, thân thể của ba người vẫn lạnh lẽo như cũ, vô cùng suy yếu, thi độc trong cơ thể lan tràn càng lúc càng sâu.

Mấy người đều thử phục dụng Giải Độc Đan của Tông môn, thế nhưng không có hiệu quả chút nào.

Nếu như trong ba ngày không tìm phương pháp giải độc, bọn họ nhất định sẽ biến thành “hoạt tử nhân”, thậm chí thực sự biến thành cương thi cũng không chừng.

- Bây giờ cầu cứu Tông môn, e rằng không kịp, từ đây trở về Thiên Nguyệt Sơn, ít nhất cũng phải mất mấy ngày, huống chi trên người chúng ta trúng thi độc, khó mà hành động được...

Ba người rơi vào tuyệt vọng vô tận và sợ hãi.

- Triệu sư đệ! Nếu như trong ba ngày không tìm biện pháp giải cứu, ngươi hãy giết chúng ta đi!

Lâm Phàm cắn răng nói.

Một khi thi độc phát tác vào sâu tận xương tủy thì sẽ biến thành hoạt tử nhân, đến lúc đó sẽ mất đi toàn bộ linh trí, không phân biệt được địch ta.

- Triệu sư đệ, tại sao ngươi lại không trúng độc?

Từ Chấp khó hiểu hỏi.

- Có lẽ thể chất của ta đặc biệt.

Triệu Phong lấy ra ba khối “Huyết Tinh hoàn đưa ra cho ba người.

- Đây là?

Lúc ba người tiếp nhận Huyết Tinh hoàn, vẻ mặt có chút do dự.

- Đây là đồ vật mà Huyết Cương Đà hộ pháp đánh rơi lúc đào tẩu, ta đã phân tích qua dược lý trong đó, có thành phần từ huyết nhục kinh mạch, thậm chí còn có thể tăng tu vi trong thời gian ngắn.

Triệu Phong giải thích một phen.

Nghe vậy, Từ Chấp và Tiêu Vẫn liền có chút do dự, đan dược mà Huyết Cương Đà hộ pháp lưu lại, há có thể tùy tiện phục dụng?

- Ta tin tưởng Triệu sư đệ! Dù sao thì cũng chết, còn không bằng thử xem sao.

Lâm Phàm dứt khoát nuốt vào một viên “Huyết Tinh hoàn”.

Chốc lát sau, một luồng huyết nguyên tinh thuần dâng trào, từ trên người Lâm Phàm phát ra.

- Huyết hoàn này quả nhiên hữu hiệu! Không chỉ có thể hóa giải thi độc mà còn có thể thúc đẩy cơ năng và chân lực của ta.

Lâm Phàm mừng rỡ nói.

Từ Chấp và Tiêu Vẫn chấn động, vội vàng nuốt vào “Huyết Tinh hoàn”, quả nhiên là có thể giải được thi độc.

- Huyết Tinh hoàn này e rằng so với những linh đan như Tẩy Tủy Đan còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Triệu Phong lặng lẽ ăn vào một viên Huyết Tinh hoàn cuối cùng.

Hắn hiểu biết khá rõ về dược tính của Huyết Tinh hoàn, mặc dù có thể tăng tu vi trong thời gian ngắn, nhưng cũng tạo thành những tác dụng phụ đối với thân thể, khiến cho căn cơ bất ổn, không nên phục dụng quá nhiều.

Huống chi, Huyết Thi Ngân Văn luyện chế viên thuốc này mà không có lò luyện đan, phẩm chất của đan dược cũng không tốt, hàm chứa lượng độc tố không nhỏ.

Vì vậy cho nên Triệu Phong mới hào phóng cho ba người Huyết Tinh hoàn để bọn họ hóa giải thi độc.

Mấy người Từ Chấp có chút cảm kích Triệu Phong, những ân oán xung đột và hiềm khích trước kia cũng đã tiêu tan rồi.

Nửa ngày sau...

Mấy người đã hóa giải toàn bộ thi độc, dược lực của Huyết Tinh hoàn rất mạnh mẽ, kích phát sâu sắc cơ năng thân thể.

Triệu Phong đoán chừng, không đến mấy ngày nữa, bản thân sẽ đột phá Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

- Độ khó của nhiệm vụ lần này e rằng sẽ tăng lên đến cấp bốn, hơn nữa còn phát hiện được cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo, xem như chúng ta đã lập được đại công rồi.

Tiêu Vẫn hưng phấn nói, dường như có thể đoán được kết quả Tông môn sẽ ban thưởng trọng hậu.

Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi người đều thoải mái cười lớn, không ai cảm thấy buồn bã đối với cái chết của lĩnh đội Hoàng Vân.

- Nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ này viên mãn, tốt nhất là hãy bắt “Hình trang chủ”.

Lâm Phàm đề nghị.

- Chuyện này rất đơn giản.

Triệu Phong mười phần tin tưởng, hắn đoán Hình trang chủ đã trọng thương chí mạng, khó có thể trốn đi xa được.

Dứt lời, hắn nhanh chóng rời khỏi động quật.

Nửa canh giờ sau.

Triệu Phong mang theo Hình trang chủ đã hấp hối trở về động quật.

Một màn này khiến cho ba người Lâm Phàm đều trợn mắt há hốc mồm.

Như vậy thì quá nhanh rồi!

Mấy người không thể nào tưởng tượng được thủ đoạn truy tung của Triệu Phong.

Mà trên thực tế, lúc Triệu Phong vừa tiến vào Hình sơn trang, mắt trái của hắn đã ghi nhớ hết toàn bộ địa hình của sơn trang vào trong đầu.

Hắn căn cứ theo dấu chân Hình trang chủ bỏ trốn, chỉ cần dùng mắt trái nhìn dấu vết để lại là tìm ra đối phương, còn lợi hại hơn bát kỳ thủ đoạn truy tung nào.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 1074

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.