Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh thể thần bí (2)

Phiên bản Dịch · 1493 chữ

Rầm!

Thân hình hướng lên trên bơi đi. Trước khi đi, Triệu Phong đột nhiên sinh ra một kế sách.

Hắn lấy ra một sợi chỉ bạc mỏng manh như tơ tằm.

Loại chỉ bạc này, rất nhỏ, là dùng hàn thiết luyện chế mà thành, cũng là thuộc tính hàn băng, có thể so với chất liệu Bán Thần binh, trong hoàn cảnh này sử dụng chính là thích hợp nhất.

Tâm niệm Triệu Phong chợt động, lấy ra La Hầu cung, dùng một sợi chỉ bạc, quấn quanh trên thân cung.

Ngoài ra, hắn từ bên trong bao tên lấy ra một mũi tên màu xanh hoàn hảo tinh mỹ.

Một đầu khác của sợi chỉ bạc thì buộc lên trên mũi tên.

Nếu như, mũi tên sau khi bắn ra ngoài, dùng sợi chỉ bạc gắn liền trong thân cung, hoàn toàn có thể thu hồi nó lại.

- Ha hả, nhìn thử xem sao!

Triệu Phong cười khẽ một cái. Hắn phát hiện khỏa tinh thể u lam sắc kia, cũng không phải hoàn toàn là thể rắn, rất có thể thử một lần.

Chợt hắn thúc giục chân lực, vận chuyển lực lượng huyết mạch, nhắm ngay vào vị trí của tinh thể u lam sắc, hung hăng bắn ra một mũi tên.

Vì phòng ngừa ngoài ý muốn, Triệu Phong sau khi bắn một tiễn ra ngoài, cảm giác trúng mục tiêu rồi, thân thể nhanh chóng nhảy thẳng ra bên ngoài mà phóng lên.

Phốc!

Mũi tên ám màu xanh, phiếm động chân lực cùng với lực lượng huyết mạch, dùng tốc độ có thể so sánh với tốc độ bán âm, bắn thẳng về phía tinh thể u lam sắc.

Nhưng mà, tốc độ của mũi tên này càng ngày càng chậm lại, cuối cùng đông lại thành một thanh băng tiễn, miễn cưỡng tiếp cận được tầng gợn sóng xung quanh tinh thể u lam sắc.

Gợn sóng u lam sắc kia, kỳ thật cũng là một bộ phận bên ngoài của tinh thể u lam sắc kia.

Soạt phốc!

Một đạo thanh âm kỳ dị từ dưới đáy hàn đàm truyền đến, đó chính là thanh âm xuyên thấu linh hồn.

Triệu Phong thoáng rùng mình một cái, cảm thấy một cỗ nguy cơ trí mạng truyền đến, nhanh chóng phóng thẳng lên trên bờ.

Trong nháy mắt, từ trên La Hầu cung truyền đến một luồng hàn ý đáng sợ.

- Không xong!

Triệu Phong cảm giác được thân thể cương cứng tê rần, lập tức dùng sức một phen quẳng La Hầu cung thẳng ra xa.

Soạt!

Thân thể hắn phóng vọt lên mấy trượng, ở giữa không trung lăng không hư độ, một hơi bay thẳng lên trên trăm trượng, mới đáp xuống mặt đất.

Cách xa hàn đàm trăm trượng, Triệu Phong vẫn còn cảm nhận được một luồng hàn ý kinh hồn.

Phụ cận rừng rậm, bên trong một tòa tháp cao.

- Chuyện gì xảy ra? Sao đột nhiên trở nên lạnh lẽo như thế?

Dương Càn đang ở trên tầng thứ chín của tòa tháp, đột nhiên cảm thấy một luồng hàn ý lạnh lẽo.

Người chịu ảnh hưởng không chỉ có mỗi mình Dương Càn.

Toàn bộ các đệ tử thí luyện ở xung quanh như đám người Bắc Mặc, đều cảm nhận được một luồng hàn ý đáng sợ dâng lên.

Một luồng hàn ý tuyệt cường, lấy nguồn suối của Long Xà Băng Hà làm trung tâm, nhanh chóng tràn ngập Thiên cảnh đảo.

Nhiệt độ của toàn bộ Thiên cảnh đảo này, chợt hạ xuống thật nhanh.

Chỉ trong khoảnh khắc vài hơi thở, nhiệt độ của Thiên cảnh đảo đã hạ xuống tới hơn mười độ.

Kế tiếp thêm mười mấy hô hấp nữa, nhiệt độ lại còn tiếp tục giảm xuống thật nhanh.

Lấy xu thế như vậy kéo dài tiếp, cả Thiên cảnh đảo có khả năng sẽ biến thành một tòa băng đảo.

Phía trước hàn đàm.

- Ta kháo!

Ngay trong khoảnh khắc Triệu Phong đáp xuống mặt đất, cảm giác lạnh như băng thấu xương truyền tới, hai chân cơ hồ tê dại luôn.

Toàn thân hắn toàn là nước, cách nguồn suối càng gần, thừa nhận hàn năng tự nhiên là cực mạnh. Cũng may, cỗ hàn lực kia bùng nổ chỉ là trong nháy mắt, tiếp theo liền trở nên ổn định trở lại.

Ánh mắt của Triệu Phong cũng không hề rời khỏi hàn đàm. La Hầu cung của hắn từ giữa không trung rơi xuống đất, kéo theo một sợi chỉ bạc phiếm lam sắc. Mà mũi tên ở đầu kia sợi dây, thì đã sớm đông lạnh thành băng vụn.

Một đầu còn lại của sợi chỉ bạc, phiếm động một tầng gợn sóng u lam sắc.

Tầng gợn sóng u lam sắc kia, chính là xuất phát từ tinh thể u lam sắc bên dưới đáy hàn đàm.

Rắc rắc…

Lực lượng của tầng gợn sóng u lam sắc men theo sự chỉ bạc phiếm lam sắc, lan tràn lên đến La Hầu cung.

Sợi chỉ bạc kia sở dĩ không có nhanh chóng vỡ vụn, là có quan hệ với thuộc tính hàn băng của bản thân nó. Sau khi tiến vào chỗ sâu bên trong hàn đàm, chất liệu của nó cũng đã bị hàn băng thay đổi.

Không bao lâu sau, tầng gợn sóng u lam sắc kia biến mất. Cỗ lực lượng này thông qua sợi chỉ bạc, gia nhập vào La Hầu cung.

Bên trên thân cung của La Hầu cung, xuất hiện một cái đồ án kỳ quái. Cái đồ án kia, có hình gợn sóng, giống như một đóa băng liên.

Phốc xuy!

Ngay sau đó, sợi chỉ bạc nháy mắt vỡ tan thành băng vụn.

Triệu Phong bị dọa nhảy dựng lên, ngưng mắt nhìn lại, phát hiện La Hầu cung cũng không có hư hao. Dù sao đây cũng là Thần binh Phàm cấp trung phẩm, phối hợp với mũi tên tương ứng, cơ hồ tương ứng với Phàm cấp thượng phẩm.

La Hầu cung lẳng lặng nằm tại chỗ, không chút cử động.

Triệu Phong cảm giác được hàn năng dần dần tiêu tán, sau khi trở nên bình ổn lại, mới lặng lẽ đi tới phía trước La Hầu cung.

Đưa tay cẩn thận sờ nhẹ một cái, từ trên La Hầu cung truyền đến cảm giác mát lạnh thấu xương. Cũng may nó chỉ là đảo quanh trên thân cung, cũng không có xâm nhập thân thể.

- Cung không bị hỏng là tốt rồi!

Triệu Phong thở dài một hơi, cẩn thận dò xét La Hầu cung, phát hiện cây cung này dường như bị lực lượng của tinh thể u lam sắc cải tạo, ngoại trừ phát ra từng tia hàn năng nhàn nhạt, khí tức chất liệu của thân cung sản sinh ra biến hóa không thể phát hiện ra.

Lực lượng của tinh thể u lam sắc kia, thật sự rất khủng bố, một tia lực lượng dư uy tiết lộ ra ngoài, liền khiến cho nhiệt độ của toàn bộ Thiên cảnh đảo giảm xuống đến mười mấy độ.

Hắn vừa lấy ra mũi tên trong bao tên, sắc mặt đột nhiên đại biến.

Những mũi tên trong bao tên, toàn bộ phiếm động một tầng lam quang, dường như tại thời điểm xâm nhập hàn đàm, đã bị hàn lực ảnh hưởng tới.

Soàn soạt!

Triệu Phong kéo ra La Hầu cung, mũi tên phiếm động u lam sắc trong tay, phá không mà đi, mang theo một cỗ hàn khí lạnh lẽo, bắn trúng vào một thân cây xa xa.

Phanh! Phốc!

Mũi tên nhất thời đâm thẳng vào trong đại thụ.

Trên Thiên cảnh đảo, mỗi một nhành cây ngọn cỏ cũng đều không đơn giản. Nếu như cây cỏ bên ngoài Thiên cảnh đảo, khẳng định sẽ bị xuyên thấu qua luôn.

- Uy lực, dường như như không có quá nhiều biến hóa?

Triệu Phong có chút thất vọng, chẳng lẽ trực giác chính mình đã sai rồi sao?

Mũi tên kia chẳng những không có uy lực gì quá mạnh, mà còn vỡ vụn ra từng khúc nhỏ. Xem ra, sau khi hấp thụ xong hàn năng cường đại, chất liệu liền trở nên giòn hơn.

Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt sau đó.

Rắc rắc…

Gốc đại thụ bị bắn trúng kia, bên ngoài thân thể ngưng kết một tầng sương lạnh, càng ngày càng dày, cuối cùng ngưng kết thành một tầng bông tuyết.

Chỉ trong hai nhịp hô hấp, gốc đại thụ cao chừng mười thước, đã bị bông tuyết bao trùm, giống như một tòa băng điêu tinh xảo vậy, dưới ánh dương quang, rực rỡ sinh huy.

- Đóng băng…

Triệu Phong nhất thời hoảng sợ, hút mạnh một ngụm khí lạnh.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 747

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.