Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thì ra là chân chạy việc (1)

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Triệu Phong chỉ tùy tiện hỏi, không ngờ cao tầng của Triệu tộc lại thật sự biết tung tích của Triệu Vũ Phi.

Năm đó ở Quảng Lăng phủ, đệ tử Tông môn Tuyền Thần đã đại chiến với Quảng Quân Hầu một trận.

Tràng diện lúc đó rất hỗn loạn, sau đó, Triệu Vũ Phi cũng mất tích.

Nhưng Triệu Phong đã dùng mắt trái của mình nhìn bao quát cả thành Quảng Lăng, xác định Triệu Vũ Phi đã được lão nhân cụt tay là gia gia của nàng mang đi, cho nên cũng không có truy cứu nữa.

Gia chủ Triệu Thương Thiên nói:

- Nếu ngươi tới sớm nửa tháng là có thể gặp được Vũ Phi rồi.

Nửa tháng trước?

Triệu Phong có chút kinh ngạc, nói vậy là Triệu Vũ Phi đã trở về sao?

- Lúc Vũ Phi muội trở lại, mọi người đều giật mình, nàng giống hệt như tiên tử nhân gian, phong độ tư thái của nàng còn ép trên Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ “Thu Mộng Vũ” một bậc.

Triệu Lân Long trong đám hậu bối chợt lên tiếng, cảm khái không thôi.

Nghĩ đến tràng diện lúc đó, tất cả mọi người đều cảm thấy rung động, ngay cả Gia chủ và mấy vị trưởng lão cũng lộ vẻ kính sợ.

- Ồ? Lúc ấy Vũ Phi đã làm chuyện kinh thế hãi tục gì sao?

Triệu Phong tò mò hỏi.

Gia chủ Triệu Thương Thiên vội vàng kể rõ chuyện đã xảy ra.

Chuyện xảy ra cách đây nửa tháng.

Lúc Triệu Vũ Phi trở lại Triệu tộc, trên thực tế cũng chỉ thuận tiện ghé ngang qua một lát mà thôi.

Lúc Triệu Vũ Phi trở về thành Vũ Dương, dung nhan tuyệt mỹ, thanh nhàn như tiên của nàng đã rung động phàm trần.

Một năm trước, tư sắc của nàng vốn không hề kém hơn Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ “Thu Mộng Vũ”, mà một năm trôi qua, nàng càng thoát thai hoán cốt, giống như tiên tử.

Lúc ấy, công tử của Tân gia ham luyến sắc đẹp của Vũ Phi, nên đã bị nàng hung hăng giáo huấn một trận. Từ đó về sau, hai trưởng lão của hai nhà Thu, Tân đều tới bái phỏng, muốn cầu hôn, kết quả đều bị Vũ Phi dễ dàng đánh bại, khuất phục ba tộc.

Triệu Vũ Tùng sợ hãi than.

Nửa tháng trước, biểu hiện của Triệu Vũ Phi quá thật quá mức kinh người.

Đương nhiên, những chuyện này chỉ có một số người là biết rõ.

Sau khi sự kiện đó qua đi, Thu gia và Tân gia lại càng giữ khoảng cách với Triệu gia hơn.

- Thì ra là thế.

Sau khi Triệu Phong nghe xong, trong lòng đã có suy đoán.

Chỉ khi tấn chức Thoát Phàm Cảnh mới có thể khiến cho thân thể thoát thai hoán cốt, huống chi Triệu Vũ Phi đang vào thời kỳ thiếu nữ mười tám.

Nếu như đoán không sai, rất có thể Triệu Vũ Phi đã gia nhập những Tông môn khác, dù sao thì trong phạm vi Hoành Vân Thiên Lâm cũng bao trùm mười ba quốc gia, có đến mười ba Tông môn.

Hai ngày tiếp theo, Triệu Phong tạm thời ở lại Triệu gia, làm bạn với cha mẹ, đồng thời chỉ điểm một chút võ học cho đám người Triệu Lân Long, Triệu Phong*.

Ngay cả Gia chủ và mấy vị trưởng lão cũng đều khiêm tốn tới thỉnh giáo Triệu Phong.

Triệu Phong cũng sẵn lòng chỉ giáo, bởi dù sao năm xưa mình cũng lớn lên ở nơi này.

Vào ngày thứ ba.

Triệu tộc đã truyền tới một tin tức không tốt.

- Lão sư thần bí của Vũ Thiên Hóa, cũng chính là cao nhân Thánh cảnh ẩn thế kia đã tới thành Vũ Dương rồi.

Gia chủ Triệu Thương Thiên, vẻ mặt kinh hoảng chạy tới.

Triệu Phong lạnh nhạt nói:

- Có gì mà hốt hoảng, có chuyện gì cứ để hắn tìm đến đây.

Thế lực bao trùm khắp Tương Vân quốc chính là Hiểu Nguyệt Tông.

Đối với Triệu Phong, đây là địa bàn của mình, cho dù tu vi của đối phương có cao hơn thì đối phương cũng phải suy nghĩ cần thận.

Huống chi, theo Triệu Phong suy đoán từ công pháp mà Vũ Thiên Hóa tu luyện thì đối phương hẳn cũng không thể là loại cao minh được.

Ngày thứ tư.

Cao tầng của Triệu tộc lại truyền tới tin tức:

- Vị lão sư thần bí của Vũ Thiên Hóa được hai nhà Thu, Tân xem như khách quý.

Tin tức này khiến cho đám người Gia chủ lại càng thêm lo lắng.

Nửa tháng trước, Triệu Vũ Phi quay lại, đã chấn nhiếp hai nhà Thu, Tân, khiến hai tộc mất sạch mặt mũi.

Hôm nay, hai tộc tìm được cơ hội, liền bám víu lấy cao nhân Thánh cảnh ẩn thế.

- Ha ha, hai nhà Thu, Tân này thật không biết tốt xấu. Muốn bị xóa bỏ khỏi thành Vũ Dương hay sao?

Triệu Phong lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Trong mắt gia tộc thế tục bình thường, cường giả Thánh cảnh, căn bản chính là tồn tại vô địch trong truyền thuyết, cho nên cả hai tộc đều rất có lòng tin.

Nhưng hai tộc này làm sao biết được, trong Thế giới Tông môn, Võ Đạo Thánh cảnh chẳng qua chỉ mới là bắt đầu mà thôi.

Lúc trời tối.

- Đại sự không tốt rồi! Cao thủ trưởng lão của hai tộc Thu, Tân và vị cao nhân Thánh cảnh ẩn thế kia đều tới Triệu tộc bái phỏng, khí thế rất hung hăng.

Cao tầng Triệu tộc lại kinh hoảng một phen.

- Gặp khách!

Triệu Phong hơi hợt thốt ra hai chữ.

Trong đại điện của Triệu tộc.

Gia chủ giống như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, mấy vị trưởng lão cũng thấp thôm bất an, cố gắng trấn định.

- Gia chủ.

Triệu Phong đột nhiên lên tiếng.

- Phong nhi, có gì chỉ giáo?

Triệu Thương Thiên khách khí nói.

- Các người có từng nghĩ rằng, trong thành Vũ Dương này, chỉ cần một đại tộc là Triệu tộc là đủ hay không?

Triệu Phong cười nhạt nói.

- Cái gì! Ý của ngươi là...

Gia chủ và mấy vị trưởng lão đều lập tức hoảng sợ thất sắc.

Khẩu khí của Triệu Phong cũng quá lớn rồi, muốn Triệu tộc xưng bá ư?

- Hai tộc Thu, Tân có nội tình sâu dày, đặc biệt là Tân giạ, có chút quan hệ sâu xa với đại tộc trong Hoàng Đô. Huống chi, Quảng Lăng phủ và cao tầng của Tương Vân quốc cũng không muốn xuất hiện tình huống một đại tộc chiếm độc quyền một khu vực.

Triệu Vũ Tùng lắc đầu thở dài.

Bất luận Triệu tộc có thực lực này hay không, cho dù có thì cũng gặp phải lực cản rất lớn.

Triệu Phong mỉm cười, không hề lên tiếng.

Đúng lúc này, bên ngoài đại điện truyền tới tiếng bước chân, một luồng khí tức mãnh liệt ép thẳng tới.

- Kẻ làm thương tổn đồ nhi của ta, nhanh chóng quỳ xuống chịu chết đi.

Một âm thanh cứng cáp hữu lực vang vọng khắp trong điện.

Một khắc sau, khí tức uy hiếp của Thoát Phàm Cảnh, thông triệt nguyên khí thiên địa từ trên trời ép xuống.

Ầm!

Gia chủ và đám trưởng lão trong đại điện giống như gặp phải trọng kích, tâm thần run lên, hô hấp không thông.

Chỉ cao tầng của hai nhà Tân, Thu đều vây quanh một vị lão giả có lông mi trắng, ngang ngược tiến vào đại điện.

- Ai là Triệu Phong?

Lão già lông mi trắng nhìn chung quanh đại điện.

Rất nhanh, ánh mắt của hắn liền rơi xuống trên người Triệu Phong, đây là kẻ từ đầu tới cuối vẫn trấn định tự nhiên, thần sắc tựa cười mà không phải cười.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 1297

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.