Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngạo Thiên Nguyệt (2)

Phiên bản Dịch · 1395 chữ

- Ngạo sư huynh thân là “Tứ đại tán tú” trong liên minh Thập Tam Tông, lần Tiểu Hội Tam Tông này có lẽ cũng chỉ thuận tiện quan sát mà thôi. Mấy tháng trước, hắn đã tu luyện tới Lục trọng thiên đỉnh phong, còn luyện thành “Nguyệt Thần Thương” có độ khó cực lớn của bổn Tông, trong vòng trăm năm qua, cũng không tìm ra được người nào như hắn.

Lúc Mạnh Vân đề cập tới “Ngạo Thiên Nguyệt", khóe miệng không khỏi nhếch lên một tia cười nhạo, chỉ bằng vào đám tôm tép nhãi nhép như các ngươi cũng có tư cách khiêu chiến với Ngạo Thiên Nguyệt hay sao?

Ngạo Thiên Nguyệt chính là một trong “Tứ đại tân tú” mà liên minh Thập Tam Tông bình chọn, thực lực ngạo thị trong đám hậu bối.

Đừng nói là “Nguyệt Tam Tông”, cho dù phóng mắt khắp mười ba Tông thì cũng không có mấy người là đối thủ của hắn.

- Làm sao có thể.... Ngạo Thiên Nguyệt đã luyện thành “Nguyệt Thần Thương” rồi ư?

Dương Càn không khỏi thất sắc.

“Nguyệt Thần Thương” chính là một công pháp cấm kỵ trong Lăng Nguyệt Tông, cùng loại với Phong Lôi Chưởng của Hiểu Nguyệt Tông.

Thế nhưng đẳng cấp của Nguyệt Thần Thương rất cao, cũng trọn vẹn, thậm chí bản thân nó còn là một loại hệ thống truyền thừa, cực kỳ khó tu luyện, thế nhưng uy lực cũng khủng bố đến mức cực đoan.

- Nghe nói trong Hiểu Nguyệt Tông các ngươi lần này cũng có người nhận được truyền thừa, xem ra cũng không phải kém cỏi như trong tưởng tượng nha.

Mạnh Vân không khỏi đắc ý đến quá đà.

Dương Càn nghe vậy, lửa giận bùng lên, lập tức muốn phát tác.

- Được rồi, đến nơi rồi.

Mạnh Vân đột nhiên chuyển chủ đề, dẫn ba người về phía một mảnh lâm viên tòa hương thơm khắp nơi.

Trung tâm của lâm viên này có một cái đình, ở đó có đặt một ít bánh ngọt nước trà.

Trong đình có hơn mười đệ tử đang ngồi, phần lớn đều là đệ tử chân truyền của Lăng Nguyệt Tông, còn những người khác là đệ tử đại biểu cho Ngân Nguyệt Tông.

- Ngạo sư huynh, các vị đồng đạo của Ngân Nguyệt Tông, đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông đã đến rồi.

Mạnh Vân cố ý nói lớn, khiến mọi người trong đình đều đồng loạt liếc nhìn.

Tại trung ương, “Ngạo Thiên Nguyệt” một thân áo lam rộng lớn đang ngồi ngay ngắn, mắt nhìn thẳng không chớp.

Luận tướng mạo khí chất, Ngạo Thiên Nguyệt không phân cao thấp với Dương Càn, đều là hình tượng hoàn mỹ trong lòng nữ tử.

Thế nhưng trên người Ngạo Thiên Nguyệt lại có một luồng ngạo khí, trong ánh mắt mang theo một loại áp lực có thể nhìn thấu triệt tâm thần.

- Ừm!

Ngạo Thiên Nguyệt chỉ nhàn nhạt gật đầu, cũng không có ý đứng dậy đón khách.

Mạnh Vân thoáng giới thiệu cho ba bên một phen.

- Đây chính là “Mao Phi”, Thủ tịch đệ tử của Ngân Nguyệt Tông...

Lúc Mạnh Vân giới thiệu ba người của Ngân Nguyệt Tông, thái độ hơi khách khí một chút.

Thủ tịch đệ tử “Mao Phi” của Ngân Nguyệt Tông có tu vi tương đương Dương Càn.

Bên cạnh Mao Phi là một thiếu niên tóc đỏ và một kiếm khách mặc áo bào màu bạc.

Ổ!

Ánh mắt của Triệu Phong lập tức rơi lên người thiếu niên tóc đỏ. Thiếu niên này không phải là thiếu niên mà ngày trước mình đã nhìn trong tòa cổ tháp giữa Hoành Vân Thiên Lâm hay sao?

- Vị này chính là Lý Hoành, Chân truyền đệ nhị của Ngân Nguyệt Tông.

Mạnh Vân chỉ giản lược giới thiệu.

Rất nhanh, đội hình đệ tử của ba Tông đều đã có mặt đông đủ.

Lăng Nguyệt Tông do Ngạo Thiên Nguyệt cầm đầu.

Ngân Nguyệt Tông do Mao Phi cầm đầu.

Hiểu Nguyệt Tông do Dương Càn cầm đầu.

Thủ tịch đệ tử của ba Tông phái đều có tu vi đạt tới Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thế nhưng rõ ràng đều xem “Ngạo Thiền Nguyệt” là người đứng đầu.

- Không ngờ Hiểu Nguyệt Tông lại phái ra một đệ tử Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh làm đại biểu.

Trong đám đệ tử chân truyền của Lăng Nguyệt Tông, một vài người bắt đầu thấp giọng nghị luận.

Quả thật.

Trong hàng ngũ đệ tử đại biểu, chỉ có mình Triệu Phong là tu vi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vô cùng bắt mắt.

Một vài đệ tử chân truyền của Lăng Nguyệt Tông khinh thường nói:

- Cho dù là những đệ tử chân truyền loại hai như chúng ta cũng có thể chà đạp tên kia, xem ra Hiểu Nguyệt Tông đã từ từ xuống dốc rồi.

- Yên lặng!

Ngạo Thiên Nguyệt hừ lạnh một tiếng, trong đình lập tức câm như hến.

Hắn không phải trách cứ đám đệ tử đồng môn nói năng lồ mãng, mà là cảm thấy rất mất mặt.

Từ đầu đến cuối, hắn còn không để mấy tên đệ tử của Hiểu Nguyệt Tông vào mắt chứ nói chỉ là quan tâm đến tên Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rác rưỡi kia. Đám đồng môn của mình lại đánh đồng bọn họ với hắn, như vậy còn không phải là mất sạch thể diện hay sao?

- Vị thiên tài “Địa Linh Thể” của quý Tông đâu, tại sao không hiện thân?

Mao Phi của Ngân Nguyệt Tông đột nhiên đặt câu hỏi.

Thiên tài Địa Linh Thể!

Thiên tài của hai Tông đều đồng thời động dung, trong con ngươi của Bắc Mặc cũng chợt lóe lên một tia tinh quang.

- Triệu sư muội sẽ đến ngay thôi.

Trên mặt Ngạo Thiên Nguyệt chợt lộ ra một tia vui vẻ hiếm .

- Triệu sư muội đến rồi!

Mấy vị đệ tử chân truyền của Lăng Nguyệt Tông đột nhiên kinh hô.

Chỉ bên ngoài đình, có một vị thiếu nữ thanh nhã như tiên, ngọc nhan như bông sen trong nước, tinh xảo tuyệt mỹ như tuyết sứ.

Thiếu nữ này mặc một bộ váy dải tím nhạt như sương khói, mái tóc xòa ngang vai, giống như tinh linh trong gió, đôi mắt trong suốt như thủy tinh, long lanh hoàn mỹ, da thịt như tuyết ngọc lộ ra vẻ hồng hào mềm mại.

Khi nàng đi về phía đình, phần lớn đệ tử đều cảm thấy kinh diễm, thị giác bị trùng kích mãnh liệt, một vài đệ tử thậm chí còn không thể tự kiềm chế.

Bên phía Ngân Nguyệt Tông, ngoại trừ Thủ tịch đệ tử Mao Phi ra, thiếu niên tóc đỏ Lý Hoành và kiếm khách khoác áo choàng bạc đều ngẩn ra, ánh mắt thoáng ngốc trệ trong giây lát.

- Đây chính là thiên tài mỹ nữ tuyệt sắc “Tử Yên Tiên Tử” tư chất Địa Linh Thể và đạt được truyền thừa trong truyền thuyết của quý Tông hay sao? Quả thật nghe danh không bằng gặp mặt!

Trong mắt Mao Phi khó mà che dấu được ánh mắt ái mộ và kinh diễm.

- Triệu sư muội.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Ngạo Thiên Nguyệt chợt lộ vẻ ôn hòa, đứng dậy nghênh đón “Tử Yên Tiên Tứ”. Thậm chí còn nhiệt tình hơn cả khi đón tiếp đệ tử của hai Tông phái khác rất nhiều.

Một màn này rơi vào trong mắt những đệ tử khác, có vài người không khỏi cảm thấy ghen ghét, thế nhưng thực lực của Ngạo Thiên Nguyệt ngạo thị trong đám tân tú hậu bối, vì vậy rất nhiều người đều không thể làm gì được.

- Vũ Phi đã tới chậm rồi.

Tử Yên Tiên Tử mỉm cười, giống như thác nước réo rất, thanh mỹ mà không mị hoặc, dùng từ chim sa cá lặn cũng không đủ hình dung.

Thế nhưng trong đám người lại có hai người kinh ngạc bất ngờ.

- Là nàng...

Triệu Phong và Bắc Mặc không khỏi thất sắc.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1006

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.