Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hội luận bàn (hai) (2)

Phiên bản Dịch · 1331 chữ

Lúc này, trên sân đấu.

Hai đại đệ tử chân truyền Dương Càn và Mao Phi đã lao vào chiến đấu.

Tranh phong đọ sức giữa Thủ tịch đệ tử, khí thế hùng hậu, hơn xa những cuộc chiến

Trong tay Dương Càn là một thành trường đao cổ kim, khí thế dâng trào như sông lớn, đại khai đại hợp, cương liệt bá đạo, có cảm giác cường thế bễ nghễ vô địch, giống như bá giả hàng lâm.

Trong lúc xuất thủ, thực lực của Dương Càn lại khiến cho đệ tử của ba Tông phải giật mình.

Triệu Phong cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn và Dương Càn chưa từng giao thủ, không ngờ sau đợt thí luyện, thực lực lại tăng mạnh như vậy.

Khóe miệng Đại trưởng lão khẽ nhếch lên một tia vui mừng.

Tư chất ngộ tính của bạn thân Dương Càn không tầm thường, trải qua lần tẩy lễ thí luyện dị thường vừa rồi, chiến lực và tâm tính đều tăng mạnh.

Hơn nữa, Triệu Phong và Bắc Mặc cũng mang đến áp lực quá lớn cho Dương Càn, khiến hắn phải nghiền ép ra tiềm lực to lớn.

Gần qua mười chiêu, Dương Càn đã ở thế thượng phong, đao pháp bá khí uy phong, cương liệt tới bức người.

Sau hai mươi chiêu, Mao Phi đã thở dốc, trong lòng kinh hãi:

- Lần này Hiểu Nguyệt Tông đã xảy ra chuyện gì, Bắc Mặc mạnh thì cũng bỏ qua đi, dù sao thì hắn cũng đạt được truyền thừa lợi hại, nhưng không ngờ ngay cả Thủ tịch đệ tử cũng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

- Rất mạnh!

Bắc Mặc khẽ lẩm bẩm một tiếng, sau khi tấn chức Ngũ trọng thiên, hắn vốn muốn khiêu chiến Dương Càn, nhưng bây giờ xem ra phần thắng cũng không quá hai thành, xác xuất ngang tay cũng không quá bốn thành.

Triệu Phong không thể không thừa nhận, Dương Càn có tư cách làm Thủ tịch đệ tử. Dưới tình huống bình thường, nếu hắn không sử dụng lực lượng huyết mạch, không dám vung tay mà thi triển Điện Chi Truyền Thừa, chỉ e căn bản không phải là đối thủ của Dương Càn. Dù sao thì hắn cũng không có được lực phòng ngự mạnh mẽ như Bắc Mặc, tu vi lại càng kém xa.

Sau ba mươi chiêu, Dương Càn một đao đẩy lui Mao Phi, hơn nữa còn lưu lại một đạo vết máu trên mặt đối phương.

- Dương huynh quả thực mạnh mẽ, Mao Phi tự nhận không bằng.

Mao Phi cũng không quá buồn bã thất vọng, bởi vì hắn và Dương Càn quả thật chênh lệch thực lực. Trong lúc tỷ thí, hắn cũng không hề phạm sai lầm nào.

Sau khi Dương Càn chiến thắng, bản thân cũng tiêu hao không ít, cho nên cũng không tiếp tục khiêu chiến, trở về nơi nghỉ ngơi, rất là ổn trọng.

Ở cấp độ của hắn, chỉ còn có thể khiêu chiến Ngạo Thiên Nguyệt, nhất định phải đợi tích súc tới trạng thái đỉnh phong.

- Thực lực cũng tạm được, vốn tưởng rằng lần Tiểu Hội Tam Tông này sẽ không có cơ hội ra tay nữa chứ.

Ngạo Thiên Nguyệt không hề che dấu ngạo ý trong lời nói.

Hắn căn bản không để Tiểu Hội Tam Tông vào mắt, mục tiêu của hắn là “Liên minh thịnh hội" Đối thủ của hắn là “Tứ đại tân tú” khác như Thương Vũ Nguyệt, là Lâm Thông, Từ Tử Huyền.

Sau khi Dương Càn kết thúc, bầu không khí trên sân liền trở nên có chút quái dị.

Hiểu Nguyệt Tông biểu hiện ra thực lực đáng sợ, thu lại kết quả bất ngờ, căn bản dẫm nát Ngân Nguyệt Tông dưới chân.

Ngân Nguyệt Tông lập tức không còn chút nhuệ khí nào.

Vẻ mặt của Mạnh Vân thuộc Lăng Nguyệt Tông cũng có chút khó coi.

Lúc trước, khi hắn tiếp đã ba tên đệ tử của Hiểu Nguyệt Tông, hắn căn bản không để bọn họ vào mắt, vẻ mặt tràn đầy khinh thường, thậm chí còn nói năng lỗ măng.

Nhưng nào biết được, lần này Hiểu Nguyệt Tông lại mạnh mẽ như vậy, hai người Bắc Mặc và Dương Càn, không ai là không có thực lực dẫm nát mình như trò đùa.

Nhất thời...

Thực lực của Hiểu Nguyệt Tông liền khiến cho hai Tông phái kia đều phải kiêng kỵ.

- Phong nhi, ngươi không lên biểu hiện một chút sao?

Đại trưởng lão chợt mở miệng nói.

Ông ta vừa lên tiếng, lập tức khiến mấy người của Hiểu Nguyệt Tông liếc nhìn.

Trong hàng ngũ đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông, Triệu Phong là người thần bí nhất, ngay cả sư tôn Đại trưởng lão cũng không thể nhìn thấu.

ừm?

Mạnh Vân và đệ tử của Ngân Nguyệt Tông đều chú ý tới động tĩnh bên này, ánh mắt chợt sáng lên.

Đúng vậy.

Bọn họ thừa nhận Hiểu Nguyệt Tông trong lần Tiểu Hội này quả thật rất mạnh mẽ, Dương Càn và Bắc Mặc đều không dễ trêu chọc.

Thế nhưng, Hiểu Nguyệt Tông rõ ràng vẫn còn uy hiếp.

Tên đệ tử Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh này, cho dù đặt trong Tông môn thì tu vi cũng xem như hàng đầu, nhưng đặt trong Tiểu Hội Tam Tông thì lại có chút không đủ lọt vào mắt mọi người.

- Hừ, quả hồng mềm muốn bóp thế nào thì bóp, ít nhất cũng phải vực dậy uy phong của Lăng Nguyệt Tông.

Mạnh Vân hạ quyết tâm, lại nói, hắn vốn có chút ghen ghét mối quan hệ thân mật giữa Triệu Phong và Triệu Vũ Phi.

Đồng thời, tại góc khác.

- Hai người các ngươi, không có người nào chiến thắng, đợi lát nữa khiêu chiến tên Triệu Phong yếu nhất kia, ít nhất phải thắng một trận, không thể để cho Ngân Nguyệt Tông chúng ta toàn quân bị diệt được.

Mao Phi thấp giọng phân phó.

Thượng Quan Vũ và Lý Hoành nghe vậy đều khẽ gật đầu.

Lần này, Ngân Nguyệt Tông quả thực thảm bại, thua liền ba trận, phần lớn đều thua trong tay Hiểu Nguyệt Tông.

Ngay lúc này.

Triệu Phong dưới sự “cổ vũ" của Đại Trưởng lão, mặt không biểu tình bước xuống sân đấu.

Còn chưa đợi hắn mở miệng thì Mạnh Vân của Lăng Nguyệt Tông và Lý Hoành của Ngân Nguyệt Tông đều không hẹn mà cùng bước lên sân.

Đây là tình huống gì!

Triệu Phong sững sờ, từ khi nào mà mình lại được người khác hoan nghênh như vậy?

- Thế nào, Lý Hoành huynh cũng muốn luận bàn với hắn?

Mạnh Vân cười ngượng ngập hỏi.

Khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, lập tức đều hiểu suy nghĩ của đối phương.

Thành viên đệ tử của ba Tông đều sững sờ, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ.

Tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, Tiểu Hội Tam Tông vốn là nhìn vào thể diện của ba Tông, đệ tử tham gia đều muốn biểu hiện, đều muốn chiến thắng.

Nếu như trong suốt quá trình Tiểu Hội luận bàn mà không giành được phần thắng thì sẽ rất mất mặt.

- Đúng vậy, Lý mỗ chưa từng ra tay với Triệu huynh bao giờ, cho nên rất hiếu kỳ.

Sắc mặt Lý Hoành khẽ đỏ lên.

- Mạnh mỗ cũng đang có ý này.

Mạnh Vân ho nhẹ một tiếng.

Hai người dường như cũng không có ý định nhường nhau, da mặt dày không phải bình thường.

Ngay cả Tông môn sau lưng bọn họ cũng đều cảm thấy mất mặt.

Chỉ có bên phía Hiểu Nguyệt Tông, Dương Kiên và Bắc Mặc đều lộ vẻ hả hê.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 935

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.