Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hội luận bàn (ba) (2)

Phiên bản Dịch · 1373 chữ

Điều này sao có thể?

Mạnh Vân chùi đi vết máu. cũng không dễ dàng nhận thua, hắn tin rằng, nếu mình tác chiến chính diện, Triệu Phong không thể nào là đối thủ.

Phá Nguyệt Thừa Phong Thức.

Quạt xếp trong tay Mạnh Vân vung lên, tàn phong màu bạc giống như kinh đào hãi lãng, tràn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, không né không tránh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.

Phong Lôi Chưởng!

Hắn đột nhiên bổ ra một chưởng nghênh tiếp, phong khỏi lôi minh, từng đạo hồ quang điện giống như mạng nhện, ở trong cuồng bạo ngược, không ngờ phát ra tiếng lôi minh nổ vang, khí thế như hồng thủy.

Trong khoảnh khắc hắn ra tay, trưởng lão của ba Tông đều đồng loạt biến sắc.

- Chưởng lực này, chỉ e đã đạt tới tầng thứ năm của Phong Lôi Chưởng, tương đương với hỏa hầu đỉnh phong của môn công pháp này.

Đại trưởng lão nghẹn ngào.

Chỉ trong thoáng chốc, “Phá Nguyệt Thừa Phong Thức” của Mạnh Vân đã bị một chưởng này chôn vùi, đồng thời lôi minh điện quang cũng chạy qua người hắn.

Một khắc sau, hắn liền mất đi tri giác.

Phịch...

Mọi người chỉ thấy Mạnh Vân thất khiếu chảy máu, hôn mê tại chỗ.

-Mạnh sư huynh. Vài tên đệ tử của Lăng Nguyệt Tông vội vàng chạy lên ứng cứu.

Triệu Phong đứng sừng sững trong gió đêm, đầu tóc xanh phiêu dật, theo gió mà động, độc nhãn lạnh lùng khiến người khác cảm thấy trái tim lạnh lẽo, tâm linh bị trùng kích nặng nề.

Một ít người thậm chí còn cảm thấy sởn hết gai ốc.

Kẻ này thật đáng sợ.

Đệ tử của ba Tông không rét mà run.

Chẳng ai ngờ, trong ba đại đệ tử chân truyền của Hiểu Nguyệt Tông, người quý nhất, đáng sợ nhất, không phải là Dương Càn hay Bắc Mặc, mà là Triệu Phong, kẻ thoạt nhìn có tu vi thấp nhất.

Triệu Phong không chỉ am hiểu bí thuật tinh thần, mà ngay cả chiến lực bình thường cũng khủng bố tới cực đoan, một chưởng liền đánh bay Mạnh Vân, so với Bắc Mặc cũng không hề thua kém, thậm chí khí thế còn mạnh hơn.

Lý Hoành và Mạnh Vân, không người nào không phải muốn “bóp quả hồng mềm“, đáng tiếc lại dẫm phải đinh sắt.

- Còn ai nữa không?

Ánh mắt của Triệu Phong chợt quét qua mọi người trên sân.

Ba đại đệ tử chân truyền của Ngân Nguyệt Tông đều không có ai lên tiếng. Thượng Quan Vũ quá nửa không có phần thắng. Mà Mao Phi lại vừa trải qua một trận kịch chiến, có phần hao tổn, tự phần thắng không lớn. Nếu như hắn thua trong tay một tiểu tử Tứ trọng thiên, vậy còn không phải là làm mất sạch mặt mũi của Ngân Nguyệt Tông hay sao?

- Luận bàn Tiểu Hội TamTông lần này, để đạt mục đích công bằng, mỗi người chỉ có thể liên tục đánh hai trận.

Ngạo Thiên Nguyệt đột nhiên mở miệng.

Theo như quy tắc, mỗi người dù có chiến thắng cũng chỉ có thể liên tục đánh hai trận, làm vậy là để phòng ngựa xa luân chiến (*).

(*) đại khái là hội đồng thay nhau quần một người.

- Được!

Triệu Phong khẽ gật đầu, bước xuống sân.

Sau khi Triệu Phong kết thúc, ba đại đệ tứ chân truyền của Hiểu Nguyệt Tông vừa xuất thủ lập tức đại triển thân thủ.

Tiểu Hội Tam Tông lần này, Hiểu Nguyệt Tông một phen dương danh, rửa sạch mối hổ thẹn trước kia.

- Triệu sư điệt, Phong Lôi Chưởng của ngươi dường như đã đạt tới tầng thứ năm, chỉ còn thiếu một tầng nữa là đạt tới cảnh giới cao nhất?

Ánh mắt Vân Hải chân nhân lóe lên, dường như rất hiếu kỳ.

Triệu Phong tự nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn.

Trước kia, thiên tài tu luyện Phong Lôi Chưởng đến cảnh giới cao nhất, đều có kết quả là bỏ mạng.

- Muốn đột phá tầng thứ sáu, có lẽ phải mất một hai năm nữa.

Triệu Phong mặt không đổi sắc lừa gạt.

Phong Lôi Chưởng của hắn qua cải thiện, hiện đã tăng lên đến tầng thứ bảy.

Cùng là tầng thứ năm, nhưng Triệu Phong đã trải qua hoàn thiện, dung nhập Điện Chỉ Áo Nghĩa, uy lực mạnh gấp mấy lần so với Phong Lôi Chưởng nguyên bản, mà thi triển lại càng trôi chảy hoàn mỹ hơn.

Vân Hải chân nhân tự nhiên không biết tình huống trong đó, hắn thầm nghĩ:

- Triệu Phong này dường như đang hoàn thiện Phong Lôi Chưởng, không biết lúc tu luyện tới tầng thứ sáu có còn mạng hay không.

Nếu như Triệu Phong chết vì tu luyện Phong Lôi Chưởng, vậy thì hắn tất nhiên bớt đi một mối lo rồi.

Tiểu Hội luận bàn vẫn còn tiếp tục.

Sau đó, hai phe Lăng Nguyệt Tông và Ngân Nguyệt Tông bắt đầu triển khai luận bàn.

Thượng Quan Vũ ra tay, khiêu chiến với người cũng có truyền thừa là Triệu Vũ Phi.

Tu vi của Triệu Vũ Phi đã đạt tới Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, trong kỳ ngộ thí luyện đã đạt được truyền thừa.

Giao phong được hai mươi chiêu, Triệu Vũ Phi dùng loại sách lược giống như Bắc Mặc, chiến thắng Thượng Quan Vũ có công kích mạnh mẽ.

- Vũ Phi đạt được truyền thừa gì nhỉ?

Triệu Phong cần thận quan sát, nhưng không cảm nhận được rõ ràng.

Thân pháp của Triệu Vũ Phi trước sau như một, nhẹ nhàng như tiên, giống như Huyễn Ngư thân pháp của hắn, tràn ngập tính biến ảo.

Phương diện công kích thì sắc bén ác liệt mà không thiếu phần linh dật.

Tại phương diện phòng ngự, trong đám cùng cấp cũng xem như khá mạnh, nếu không thì cũng không thể nào ngăn cản được công kích mãnh liệt của Thượng Quan Vũ.

Nhưng tổng hợp mà nói thì Triệu Phong lại không nhìn ra được chỗ đặc thù trong đó.

Triệu Vũ Phi chiến thắng có vài phần dễ dàng, tiếp đó lại khiêu chiến Bắc Mặc.

Truyền thừa đấu với truyền thừa.

Thân pháp và công kích của Triệu Vũ Phi vẫn sắc bén mà phiêu dật, giống như mây trôi nước chảy, cảnh đẹp ý vui.

Triệu Phong không khỏi thúc dục mắt trái quan sát, lục này mới phật hiện chân lực trong cơ thể Triệu Vũ Phi óng ánh trong suốt, vô cùng tinh khiết, thậm chí giống như dung hợp với huyết nhục, lúc thúc dục thì thông thuận như nước chảy, thực lực chỉnh thể trong lúc vô hình tăng trên diện rộng.

Triệu Vũ Phi và Bắc Mặc giao phong gần trăm chiêu, không phân cao thấp.

Phần lớn Bắc Mặc đều bị Triệu Vũ Phi áp chế, nhưng hắn sở trường phòng ngự, vì vậy cũng không bị thua.

Sau trăm chiêu, dựa theo quy tắc thì hai người xem như ngang tay, kết thúc trận chiến.

Triệu Phong nhìn ra được một chút bí ẩn trong đó, truyền thừa của Triệu Vũ Phi, có lẽ thuộc loại phụ trợ, hắn thậm chí cảm thấy huyết mạch trên người Triệu Vũ Phi dường như cũng không bình thường.

Nếu không thì chân lực làm sao có thể đạt tới tình trạng óng ánh long lanh, tinh khiết không tì vết như vậy, càng không thể tin nổi là nó có thể dung hợp với huyết nhục.

Sau trăm chiêu qua đi, Bắc Mặc có chút thở dốc, mà Triệu Vũ Phi vẫn dư lực mười phần, đây còn là kết quả sau hai trận chiến.

Triệu Vũ Phi có chút tiếc nuối, nàng vốn định Tiếp tục khiêu chiến với Triệu Phọng hoặc Dương Càn, nhưng lại phát hiện đã khiêu chiếu hai vong, vì vậy chỉ có thể đợi đến lần sau.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 1001

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.