Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát hiện bí ẩn (2)

Phiên bản Dịch · 1590 chữ

Dưới sự tập trung của mắt trái, một cánh tay hư vô trắng bạch sầu thảm vô cùng, bộ dạng máu chảy đầm đìa, đang ôm chặt trên thân thể của lão giả áo bào xám.

Lục phủ ngũ tạng của lão giả áo bào xám đang bị cánh tay hư vô trắng bệch này không ngừng ăn mòn.

Một màn này, khiến cho Triệu Phong sởn hết cả gai ốc.

Mà ngay cả lão bà ở bên cạnh lão giả áo bào xám, cũng cảm giác được toàn thân bất an, không tự chủ thúc giục khí Chân linh, cũng bảo trì khoảng cách nhất định.

Thời điểm khi bà lão tiếp cận, những cánh tay hư vô trắng toát kia cũng hướng về phía bà ta mà ra tay.

Đương nhiên, cho dù là cường giả cấp bậc Chân Linh cảnh, cũng không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của bàn tay hư vô kia, nhưng mà bọn họ theo bản năng vẫn có thể cảm nhận được sự uy hiếp.

Trong mắt Triệu Phong lộ ra một chút thương hại. Lão giả áo bào xám này, chỉ sợ không chống đỡ nổi quá nửa năm nữa.

- Bách Phần cấm địa này, quả nhiên là nơi cấm kỵ!

Vẻ mặt Triệu Phong nghĩ mà cảm thấy sợ hãi. Không ngờ tới Tiểu Tặc Miêu lại dẫn mình tới cái Cấm địa như thế này!

Nếu như sớm biết được tình huống tiên tri là chỉ tới nơi này, có cho Triệu Phong một trăm lá gan, hắn cũng không dám đi vào đây.

Triệu Phong rất nhanh thúc giục mắt trái, kiểm tra lại tình huống của mình cùng Tiểu Tặc Miêu.

Kết quả phát hiện ra, ở trên người Tiểu Tặc Miêu và mình đều không có bất cứ cái gì bất thường cả.

Triệu Phong thoáng thở phào một hơi.

Sở dĩ Triệu Phong không có trúng phải nguyền rủa, hoàn toàn là nhờ vào mắt trái thần bí, khiến cho Thần Ma tránh lui, lực lượng nguyền rủa gần thân cũng bị xua tan đi.

Về phần Tiểu Tặc Miêu, lai lịch của nó bí ẩn, năng lực khó lường, càng thêm dễ dàng tiến vào nơi này.

- Tiểu Tặc Miêu, lần sau không được làm như vậy nữa, có biết không?

Mắt trái màu xanh thâm thúy sâu thẳm của Triệu Phong lạnh lùng quét nhìn Tiểu Tặc Miêu một cái.

Tiểu Tặc Miêu khẽ rùng mình một cái, liên tục gật đầu, trên mặt mang theo vẻ ủy khuất, vuốt vuốt đồng tiền cổ trong tay mình.

Triệu Phong hiển nhiên biết rõ ràng, trên người mình có được mắt trái thần bí, có thể chấn trụ được Tiểu Tặc Miêu. Nếu không, với tính cách bướng bỉnh và xảo trá của con mèo này, ngay cả những cường giả Chân Linh cảnh kia, hắn cũng chẳng thèm để ý gì tới.

Không lâu sau, lão giả áo xám và lão bà kia đều phá không bay đi.

Trước khi đi, lão bà còn thở dài một tiếng:

- Cũng do ngươi không nghe theo lời khuyên của ta! Trong ngàn năm gần đây, cũng chỉ có mỗi mình Giáo chủ đại nhân, sau khi tiến vào Bách Phần cấm địa là còn có thể bình yên trở ra mà thôi! Nhưng mà cho dù là Giáo chủ, cũng không thể nào phá giải được “mê” đề nơi này! Hiện tại chỉ có thể đi Cường quốc Thiết Long, tìm Đường chủ đại nhân. Bản thân ngài có bí thuật tinh thần quỷ dị khó lường, cũng hiểu một chút tinh thần mật chú, có lẽ sẽ có biện pháp…

Hai người vừa nói vừa rời đi...

Thân hình Triệu Phong hiện ra, khẽ nheo mắt, nói:

- Vị Giáo chủ đại nhân này, là chỉ Xích Nguyệt Giáo Chủ hay sao?

Hắn cũng không dám dừng lại lâu, theo đường cũ rời khỏi khu vực sương mù.

Hai ngày sau, Triệu Phong tại bên trong Hoành Vân Thiên Lâm, đã tìm được Song Đầu Ngân Quan Điểu, mục tiêu nhiệm vụ lần này.

Song Đầu Ngân Quan Điểu, có tổng cộng hai cái đầu, chính là bá chủ trên bầu trời, chiến lực trong hang ngũ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, có thể nói là vô địch.

Nhưng mà thực lực Triệu Phong giờ phút này, so với lúc mới rời khỏi Tông môn, ít nhất cũng tăng lên gấp đôi. La Hầu cung kéo một phát, trực tiếp bắn chết một con Song Đầu Ngân Quan Điểu.

Dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, cần phải có bốn cái ngân quan.

Triệu Phong rất nhanh tìm được một con Song Đầu Ngân Quan Điểu khác.

Lần này, Triệu Phong cũng không có bắn chết, mà thi triển bí thuật tinh thần, khống chế Song Đầu Ngân Quan Điểu.

Nếu có người Cổ U Điện ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ thất sắc.

Dùng tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vượt cấp khống chế một đầu Yêu thú Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đây vốn là chuyện không thể nào tin nổi. Huống chi, Song Đầu Ngân Quan Điểu này lại có đến hai cái đầu, độ khó khăn khi khống chế, gần như tăng lên gấp đôi.

Triệu Phong cưỡi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, quay trở về Thiên Nguyệt Sơn.

- Đó là loại Yêu thú gì? Không ngờ có đến hai cái đầu!

Một ít thành viên đệ tử trên Thiên Nguyệt Sơn kinh hoảng thất sắc, giống như gặp phải đại địch vậy.

Mặc dù đối với Đệ tử nội môn mà nói, Song Đầu Ngân Quan Điểu cũng không phải là tồn tại không thể chống lại!

Đến khi bọn họ chứng kiến Triệu Phong ngồi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, càng rung động từ tận đáy lòng, trong mắt mang theo vẻ kính sợ, thậm chí còn sùng bái nữa.

Sau khi trở lại Tông môn, Triệu Phong chuẩn bị diệt sát Song Đầu Ngân Quan Điểu, hoàn thành nhiệm vụ.

Chẳng ngờ, trong Tông môn có không biết bao nhiêu vị Phó Đường chủ đều tranh nhau mua con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia của Triệu Phong.

Nếu như có thể có được một đầu tọa kỵ phi cầm như Song Đầu Ngân Quan Điểu, há chẳng phải là rất phong cách hay sao? Gần với Kim Thương Cự Ưng trấn sơn bên trong Tông môn rồi.

Quan trọng hơn chính là, có được vị Thuần Thú Sư như Triệu Phong ảnh hưởng đến tâm trí của Song Đầu Ngân Quan Điểu, có thể giảm bớt độ khó khăn khi thuần hóa.

Sau nửa canh giờ, Triệu Phong đem con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia bán lại cho Lý Phó Đường chủ, không chỉ thu về được mấy vạn Nguyên tinh thạch Thứ phẩm, lại còn hoàn thành được nhiệm vụ lần này nữa, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

Lý Phó Đường chủ mặt mày hớn hở, mặt mũi tràn đầy hồng quang.

Đương nhiên, Nguyên tinh thạch cũng không dễ dàng thu được như vậy. Mấy ngày sau đó, Triệu Phong còn phải thi triển bí thuật tinh thần, hiệp trợ Lý Phó Đường chủ thuần hóa con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia.

Mấy ngày sau, Đệ tử chân truyền Bắc Mặc ra ngoài lịch lãm rèn luyện trở về, trong ánh mắt có thêm vài phần sắc bén ác liệt, tu vi tăng lên đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.

Nhưng mà, khi Bắc Mặc nhìn thấy Triệu Phong, nhất thời biến sắc, khiếp sợ không cách nào tin nổi.

Bởi vì tu vi của Triệu Phong, hiện tại còn cao hơn hắn, đã đạt đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn, chỉ còn cách Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh một tầng giấy mỏng mà thôi.

- Xem ra lần lịch lãm này, phong hiểm và cố gắng đều không uổng phí!

Trong lòng Triệu Phong mừng thầm.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, hắn trên danh nghĩa, chân chính là đuổi kịp, thậm chí vượt qua Bắc Mặc.

Đến lúc này, Liên minh thịnh hội cũng chỉ còn có mấy ngày nữa mà thôi.

- Liên minh thịnh hội Thập Tam Tông chỉ còn lại thời gian năm, sáu ngày nữa! Nhưng địa điểm tổ chức Thịnh hội lại cách Thiên Nguyệt Sơn khá xa, ngày kia chúng ta sẽ xuất phát!

Đại Trưởng lão gọi Triệu Phong và Dương Càn đến gặp.

Khi ánh mắt Đại Trưởng lão rơi xuống trên người Triệu Phong, trong mắt lóe lên tinh quang, vẻ mặt kinh hỉ.

Còn Dương Càn thì có chút thất sắc. Không nghĩ tới vị tiểu sư đệ này, hiện tại chỉ còn kém nửa bước nữa là tiến vào Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rồi.

Triệu Phong chắp tay đứng đó, một đầu tóc xanh thẳm không gió tự bay, khóe miệng khẽ nhếch lên, bộ dáng có chút tà dị tự tin không thể nào hình dung nổi, càng thêm thâm bất khả trắc hơn.

Sau khi trải qua lần lịch lãm vừa rồi, hắn đã là hoàn toàn tự tin đối với Liên minh thịnh hội lần này.

Từ giờ trở đi, không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản mình trở nên nổi tiếng, giương cánh bay cao.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 1058

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.