Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Linh Nhãn (2)

Phiên bản Dịch · 1600 chữ

Bách Phần cấm địa chính là một trong Thất Đại Cấm Địa của Đại lục, phóng mắt khắp ngàn năm qua, chỉ có mình Xích Nguyệt Giáo Chủ mới có thể từ trong Cấm địa toàn thân trở ra.

Đại Trưởng lão vẫn có chút lo lẳng, cẩn thận kiểm tra một lượt thân thể của Triệu Phong.

- Nếu như đệ tử trúng phải trớ chú, thì làm sao tu vi có thể đại tăng được?

Triệu Phong cũng không biết nói gì.

Không ngoài dự đoán, Đại Trưởng lão cũng không hề phát hiện ra bất cứ điều gì trên người Triệu Phong.

Cho dù Triệu Phong thật sự trúng phải trớ chú, lấy thực lực Chân Linh cảnh của Đại Trưởng lão, chỉ sợ cũng khó có thể hóa giải được.

Đương nhiên, sở dĩ Triệu Phong lấy ra quyển trục da thú, chính là có vài vấn đề, muốn hỏi rõ Đại Trưởng lão.

- Chuẩn mực phân chia Tông môn theo truyền thừa Thượng Cổ, có thật sự tồn tại hay không? Tông phái Nhất tinh, đại khái là đạt tới trình độ như thế nào?

Triệu Phong đưa ra nghi vấn trong lòng mình.

- Cái này gần như chỉ là trong truyền thuyết mà thôi! Nếu như phân chia dựa theo chuẩn mực Tinh cấp, nhìn chung toàn bộ lịch sử của Đại lục Thanh Hoa, chưa từng bao giờ xuất hiện qua bất cứ tông phái nào cấp bậc Nhất tinh trở lên!

Đại Trưởng lão cười khổ nói.

Triệu Phong nghe thấy vậy, không khỏi hoảng hốt một trận. Cái này chẳng phải là nói, Hiểu Nguyệt Tông ngay cả Nhất tinh cũng chưa đạt tới hay sao?

- Dựa theo phân chia Tinh cấp trong truyền thuyết, Thập Đại Tông Phái cực mạnh trên Đại lục, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tính là Tông phái Nhất tinh mà thôi. Nếu nói một cách nghiêm khắc, thì chỉ có Xích Nguyệt Ma Giáo mấy trăm năm trước, mới có thể chân chính xưng là Tông phái Nhất tinh! Về phần Hiểu Nguyệt Tông, ngay cả Bán Tinh cũng không được tính nữa! Hơn nữa, giữa Nhất tinh và Bán tinh, căn bản là chênh lệch nhau cả mấy chục lần! Những thứ này, quả thật là không thể đảm đương nổi!

Đại Trưởng lão nói đến cuối cùng, không khỏi lắc đầu thở dài.

Phân chia chuẩn mực Tinh cấp, dù sao cũng chỉ là một loại truyền thuyết mà thôi.

Nếu dựa theo phương thức này mà phân chia thì Hiểu Nguyệt Tông ngay cả Bán tinh cũng không đạt tới được. Mà tông phái Nhất tinh, so sánh với tông phái Bán Tinh, khả năng còn cao hơn mấy chục lần.

Dựa theo cách thức này mà tính, Nhất tinh rưỡi, Nhị tinh… đến cao nhất là Ngũ tinh, thực lực của những tông phái này, sẽ mạnh mẽ đến trình độ khủng bố như thế nào?

Nếu tính toán theo chuẩn mực này, như vậy tông phái Nhị tinh theo truyền thuyết, tùy tiện chọn ra vài đệ tử lâu la cũng có thể hủy diệt hoàn toàn Hiểu Nguyệt Tông, càng không cần phải nói tới tông phái Ngũ tinh thực lực cực mạnh trong thiên địa!

- Theo truyền thuyết, thiên địa này thật sự rất rộng lớn! Về phương diện này, ngươi có thể tìm đọc trong các điển tịch của Tông môn!

Đại Trưởng lão hít một ngụm khí, dường như không muốn nói thêm nữa.

Triệu Phong quay trở lại Nội môn, tìm đến Trung Xu Đường.

Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã tìm được những tài liệu nói về sự phân chia Tông môn Tinh cấp trong truyền thuyết.

Dựa theo những gì ghi lại, thì Tông phái Bán tinh, ít nhất cũng cần phải có một vị cường giả Chân Chủ cấp trấn môn. Ngoại trừ những điều này ra, còn cần hơn mười vị cường giả Chân Huyền cấp bình thường và một vài yêu cầu khác nữa.

Như vậy xem ra, Hiểu Nguyệt Tông quả thật không đạt được tiêu chuẩn để xưng là tông phái Bán Tinh, hơn nữa vẫn còn kém rất xa.

Trong quá trình sưu tầm tài liệu, Triệu Phong lại mở ra một quyển sách nói về truyền thuyết khi thiên địa khởi nguyên.

Dựa theo trong sách ghi lại, ở thời kỳ Thái Cổ Hỗn Độn, trong thiên địa có một phiến Đại lục Man Hoang.

Đại lục Man Hoang này, rộng lớn vô cùng vô tận, từ lúc hỗn độn sơ khai, đã sản sinh ra những Tiên Thiên Thần Ma, nắm giữ trong tay lực lượng hủy diệt, gần như vĩnh hằng bất tử, vĩnh hằng bất diệt.

Trong vô tận năm tháng đó, Đại lục Man Hoang không ngừng mở rộng, diện tích vô cùng to lớn, số lượng chủng tộc sinh linh lại nhiều đến không thể đếm hết.

Mãi đến một ngày nào đó, trên Đại lục Man Hoang phát sinh một hồi đại chiến long trời lở đất, khoáng cổ tuyệt kim. Ngay cả một vài Tiên Thiên Thần Ma, Thái Cổ Thần Vương cũng đều tham gia vào trong đại chiến.

Trận chiến ấy, rung chuyển càn khôn nhật nguyệt, thậm chí xé nát thiên địa hỗn độn, cuối cùng ngay cả Thái Cổ Tổ Thần cũng đều bị kéo vào trong trận chiến này, bộc phát ra lực lượng cấm kỵ, sản sinh ra hủy diệt phong bạo, khiến cho Đại lục Man Hoang diện tích gần như vô cùng tận kia, cũng bị vỡ tan tành.

Sau khi Đại lục Man Hoang vỡ tan, thế gian cũng không có bị hủy diệt. Mà khối Đại lục to lớn vô tận này, hóa thành ngàn vạn hạt bụi, mảnh vỡ… Những huyết mạch Thần linh Thái Cổ kia, cũng dung nhập vào bên trong những hạt bụi, mảnh vỡ nhỏ kia, hình thành nên thiên địa vũ trụ vô tận.

Trong truyền thuyết, Đại lục Thanh Hoa này chính là một mảnh hạt bụi nhỏ bé trong ngàn vạn hạt bụi do Đại lục Man Hoang vỡ tan tạo thành.

Đọc tới truyền thuyết này, Triệu Phong liền cảm giác không thể nào tưởng tượng nổi.

Nếu như những gì thần thoại nói là thật, như vậy chất lượng và uy năng của Đại lục Man Hoang kia thật sự cũng quá lớn rồi, một hạt bụi một thế giới!

Hắn tự nhiên có chút không tin tưởng, giống như sự phân chia Tinh cấp của các Tông phái vậy, có chút bán tín bán nghi.

Triệu Phong đóng quyển điển tịch Thượng Cổ lại, xoay người rời đi.

- Hửm?

Triệu Phong đột nhiên phát hiện ra, thời điểm khi chính mình đọc thần thoại này, Tiểu Tặc Miêu vẫn luôn ngồi trên vai hắn, ánh mắt lóe lên bất định.

Đồng thời, ngay một khắc khi hắn xoay người rời đi, Triệu Phong cảm giác được trong đầu của hắn, chợt khó hiểu vang lên một đạo thanh âm:

- Hằng Cổ vỡ tan, Thái Cổ thần vẫn, hóa thành ngàn vạn hạt bụi nhỏ…

Cỗ thanh âm này, không ngờ lại quen thuộc như vậy, chính là câu nói lúc trước khi hắn tìm được mắt trái thần bí, đã từng nghe qua.

Thân thể Triệu Phong bỗng nhiên cứng ngắc lại, không khỏi hít sâu một hơi.

Hằng Cổ vỡ tan, Thái Cổ thần vẫn, hóa thành ngàn vạn hạt bụi nhỏ!

Trong mười mấy chữ đơn đơn giản giản kia, phảng phất như tóm lượt lại cái truyền thuyết mà vừa rồi Triệu Phong mới đọc được.

Cái này chẳng phải là nói… cái truyền thuyết thần thoại kia chính là sự thật sao? Ít nhất đại khái xu hướng phát triển, sẽ không lệch khỏi quỹ đạo bao nhiêu!

Nếu như thần thoại này là thật, như vậy sự phân chia cấp bậc Ngũ tinh kia, cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.

Trong lúc nhất thời, ý nghĩ trong đầu Triệu Phong có chút hỗn loạn.

Nhưng mà tâm cảnh của hắn, rất nhanh đã lãnh tĩnh trở lại.

Từ sau khi dung nhập mắt trái thần bí, tâm tính của hắn trở nên bình tĩnh, cứng cỏi hơn nhiều. Cho dù là lâm vào thời khắc nguy hiểm, hắn cũng có thể duy trì trấn định.

- Cứ như vậy phỏng đoán, mắt trái của ta, hẳn là con mắt của một vị Thần linh Thái Cổ nào đó?

Trong lòng Triệu Phong phán đoán, thậm chí vẻ mặt còn có chút chắc chắn.

Một con mắt của Thần linh Thái Cổ, tồn tại từ tận thời đại Đại lục Man Hoang cho đến hiện tại!

Triệu Phong rất tin vào sự phán đoán của chính mình. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là, cái truyền thuyết thần thoại kia không phải là giả!

- Một khi đã là như vậy, mắt trái của ta, cứ gọi là Thần Linh Nhãn đi!

Triệu Phong lẩm bẩm nói.

Thịch thịch thịch thịch!

Mắt trái của hắn đột nhiên nhảy lên dồn dập, từ sâu bên trong thân thể, một tầng huyết dịch màu xanh đột nhiên sôi trào lên, giống như một vị Đế vương vừa mới thức tỉnh vậy!

Một cỗ khí tức sâu thẳm thâm thúy, dung nhập vào trong huyết mạch thân thể Triệu Phong. Mái tóc xanh kia không gió tung bay, màu sắc càng trở nên thâm thúy hơn.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 1184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.