Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổng thi đấu bắt đầu (thượng) (2)

Phiên bản Dịch · 1377 chữ

Trên đài quan chiến.

- Nếu như hắn tới, chỉ cần là tu vi tứ trọng võ đạo thì giành được vị trí trong năm hạng đầu cũng không phải là vấn đề, nhưng tại sao...

Một lão giả râu bạc trắng khẽ lẩm bẩm

Lão già râu bạc trắng này chính là trọng tài trưởng của võ hội ngoại tầng, từng ra tay ngăn cản Triệu Thiên Kiếm gây bất lợi cho Triệu Phong.

Hôm nay, ông ta cũng là một trong hai trọng tài trưởng của tổng thi đấu võ hội.

- Hừ, nếu như hắn xuất hiện, vậy thì mặt trời mọc ở phía Tây rồi.

Trong mắt Triệu Thiên Kiếm lóe lên một tia âm lệ, nhưng vẫn thầm nghi hoặc:

- Chẳng qua... “Hôi Ưng” phụ trách kế hoạch ám sát tại sao hoàn thành xong nhiệm vụ vẫn chưa hồi báo lại?

Tại Hoành Vân Thiên Lâm, sâu trong một huyệt động âm u.

Triệu Phong vẫn ngâm mình trong Huyết Trì, cuối cùng cũng từ bỏ một tia hi vọng cuối cùng.

Thời gian chậm rãi trôi qua

Hắn có thể xác định, tổng thi đấu võ hội đã bắt đầu rồi.

Thế nhưng, trong hạp cốc này, con Thanh Nhãn Cự Lang kia vẫn canh giữ ở xung quanh địa bàn của mình, Triệu Phong căn bản không dám có hành động thiếu suy nghĩ nào.

Việc duy nhất mà bây giờ hắn có thể làm chính là ngâm mình trong nước suối màu máu, lặng lẽ tu luyện Thiết Bích Quyết và Lăng Độ Khí Quyết.

Cứ như vậy, lại một ngày nữa trôi qua

Thiết Bích Quyết của Triệu Phong cũng dần đạt đến tầng thứ đỉnh phong.

Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt đến cực hạn ngũ trọng thậm chí tiếp cận lục trọng võ đạo.

Ngay cả cảnh giới võ đạo tiến triển chậm chạp nhất cũng đã tiếp cận ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.

- Tổng thi đấu võ hội đã diễn ra một ngày rồi.

Tận đáy lòng Triệu Phong đã không còn bất kỳ hy vọng và mong ước gì nữa

Võ hội gia tộc tuy quan trọng, nhưng so với cái mạng nhỏ của mình, bên nào nặng bên nào nhẹ, hắn vẫn biết rõ.

Huống chi, chỉ cần hắn có đủ thực lực, cho dù không tham gia võ hội gia tộc, chỉ cần trở lại trong tộc thì cũng không cần sợ hãi gì nữa

Grào...

Trong hạp cốc, mơ hồ truyền đến một tiếng gầm từ rất xa

Ồ?

Thân hình Triệu Phong nhảy ra khỏi Huyết Trì.

Thanh âm vừa rồi, rõ ràng là đến từ Thanh Nhãn Cự Lang ở bên ngoài.

- Đi nhìn thử xem.

Triệu Phong thi triển Phiêu Lăng Độ, trong chốc lát đã đến chỗ cửa động bị lấp kín.

Xuyên qua kẽ hở đất đá Triệu Phong có thể nhìn thấy được tình hình bên trong hạp cốc.

Lúc này, tại một phía khác của hạp cốc, ước chừng khoảng ba bốn dặm, xuất hiện một vài thân ảnh nhân loại.

Nhân loại...

Triệu Phong đầu tiên là vui vẻ, sau đó tâm tình lại trở nên nặng nề.

Hung thú cao cấp là loại khủng bố gì, nhân vật bình thường e rằng còn không đủ nhét kẽ răng trừ phi trong những người đó có Đại Sư võ đạo.

Mắt trái của Triệu Phong dù cách xa ba bốn dặm thì vẫn có thể nhìn thấy rõ tướng mạo của những người kia, thậm chí ngay cả nốt ruồi trên mặt, chi tiết trên da, lướt qua một cái là thấy hết.

Có ba người đến, gồm hai nam một nữ, phần lớn là mười bảy mười tám tuổi, lớn nhất cũng chỉ mới hai mươi tuổi.

Dựa theo độ tuổi nảy, hầu như không có khả năng đạt đến cảnh giới Đại Sư võ đạo.

Trong ấn tượng của Triệu Phong trưởng lão trong Triệu tộc, có ai không phải là người già bảy tám mươi tuổi chứ?

Chẳng qua, lúc Thanh Nhãn Cự Lang và mấy người kia vẫn đang giằng co, không lập tức công kích, dường như có chút kiêng kỵ.

Hai nam một nữ kia mặc một bộ thanh sam có hoa văn thống nhất, hẳn là thành viên của một thế lực nào đó.

Cách xa đến ba bốn dặm, Triệu Phong cũng không nghe rõ bọn họ nói gì, dù sao thì tai của hắn cũng không mạnh mẽ bằng mắt.

Lúc này, thanh niên lớn tuổi cầm đầu lạnh nhạt mở miệng nói:

- Súc sinh này, không ngờ lại rất thông minh.

- Không có tính khiêu chiến.

Một thiếu niên khác khinh thường nói.

- Giao cho ta đi.

Thiếu nữ cuối cùng có phần sợ hãi nói.

- Được, Uyển sư muội, năng lực thực chiến của muội quá kém. Bây giờ, muội phải tiêu diệt nó trong vòng một chiêu.

Thanh niên cầm đầu nói.

Nếu Triệu Phong có thể nghe được đối thoại của bọn họ, e rằng sẽ chấn động vô cùng.

Sau đó, hắn nhìn thấy thiếu nữ trẻ tuổi kia đi về phía hung thú cao cấp, muốn trực tiếp đối đầu với Thanh Nhãn Cự Lang.

Grào...

Thanh Nhãn Cự Lang gầm lên một tiếng lao về phía thiếu nữ trẻ tuổi.

Trời đất...

Triệu Phong sợ ngây người, khoảnh khắc này, nhịp tim hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn. Mắt thấy thiếu nữ xinh xắn này có khả năng sẽ chết trong miệng Thanh Nhân Cự Lang. Mắt trái của Triệu Phong đột nhiên thúc dục đến cực hạn.

Trong tầm mắt của hắn, tốc độ vận chuyển của thế gian, phảng phất chậm hơn mười mấy lần.

-Phá! Thiếu nữ trong tầm mắt, thân hình khẽ chuyển, bay lên không trung, cánh tay ngọc vẽ ra một tầng ánh sáng màu xanh vô cùng kỳ dị, ngưng tụ trong tay, huyễn hóa thành một trận lốc mũi nhọn sắc bén, đi theo một quỹ tích kỳ diệu, đánh thẳng về phía Thanh Nhãn Cự Lang.

Phụt phụt...

Làn da cúng như sắt thép của Thanh Nhãn Cự Lang bị xé rách thành từng rãnh máu sâu đến vài thước, cái đầu của nó cũng bị đánh vỡ, chỉ kịp phát ra một tiếng rú thê lương, liền ngã xuống đất bỏ mình.

Ầm ầm...

Khói bụi nổi lên bốn phía, tại vị trí lúc này chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang nằm trong vũng máu.

Một màn này...

Khiến cho Triệu Phong rung động vô cùng.

Mắt trái của hắn vẫn liên tiếp nhảy lên.

Trong không gian đen kịt, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc “oành” một tiếng, từ một phân thành hai, biến ảo thành hai luồng hư ảnh một trong số đó đại biểu cho Thanh Nhãn Cự Lang, còn một lại đại biểu cho một thiếu nữ trẻ trung.

Hai hư ảnh này, nhanh chóng tiếp cận, thiếu nữ trẻ trung đó tuân theo một loại quỹ tích kỳ diệu, phảng phất dung nhập vào hoàn cảnh nào đó, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa uy năng vô cùng, một kích đánh chết Thanh Nhãn Cự Lang.

Tình cảnh một màn vừa rồi, đặc biệt là lúc thiếu nữ trẻ trung kia xuất thủ đủ loại thủ đoạn huyền diệu, trong không gian đen kịt, nhiều lần diễn luyện, đã khắc sâu trong đầu hắn.

Thân thể Triệu Phong như hóa đá, đóng chặt mắt bất động, dường như rơi vào khung cảnh huyền diệu nào đó, không để tâm đến ngoại vật.

Thậm chí ngay cả mấy người trong hạp cốc rời đi lúc nào, hắn cũng không biết.

- Uyển sư muội, lần đầu tiên muội thực chiến, tuy đối thủ rất yếu, thế nhưng một chiêu vừa rồi của muội phát huy cũng không tệ lắm.

Thanh niên cầm đầu tán thưởng.

Đợi đến khi Triệu Phong mở mắt ra

Trong hạp cốc đã không còn một bóng người, chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang.

Những chuyện xảy ra trước đó, phảng phất giống như mộng ảo.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 1221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.