Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Thiên Ngô! (1)

Phiên bản Dịch · 1472 chữ

Người đến chính là Đạm Thai Lan Nguyệt, một trong những thiên kiêu cái thế đặc thù nhất trong năm đại thiên kiêu cái thế.

Đạm Thai Lan Nguyệt một thân váy áo rực rỡ, làn váy chỉ kéo đài đến ngang gối, lộ ra đôi chân thanh tú như ngó sen, trắng nõn như tuyết, tinh xảo động lòng người, giống như của nữ hài nhà bên cạnh.

Tu vi đơn thuần, Đạm Thai Lan Nguyệt là người thấp nhất trong năm đại thiên kiêu cái thế chỉ mới Chân Huyền cấp tiểu thành không phân cao thấp với Mạc Thiên Y.

Nhưng lúc này, trong lòng Mạc Thiên Y lại khẽ run rẩy, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Đối phương là một Tuần Thú Sư, chỗ dựa lớn nhất không phải là tu vi bản thân, mà là linh sủng

Mượn Thải Dực đại điểu dưới chân Đạm Thai Lan Nguyệt mà nói, chiến lực đã tương đương với Chân Huyền cấp đỉnh phong rồi.

Linh sủng như vậy, nàng tổng cộng có hai con.

Đáng sợ nhất chính là trong tay Đạm Thai Lan Nguyệt còn có một tấm vương bài, đó là Thượng Cổ Dị Thú “Độc Giác Địa Long Thú”, trong cơ thể mang huyết mạch cường đại, chiến lực gần như sánh ngang Chân Chủ cấp.

Ngoài ra, Đạm Thai Lan Nguyệt còn có hơn mười loài linh sủng phi cầm quý hiếm, thiên kỳ bách quái, năng lực khác nhau, đủ để ứng phó với mọi tình huống

Hơn nữa, thân là đệ nhất thiên tài của thế gia Tuần Thú Sư, thiên phú dị bẩm của Đạm Thai Lan Nguyệt ở phương diện tinh thần cực kỳ cường đại, nghe nói đã tiếp cận Chân Chủ cấp.

Thải Dực đại điểu đang chờ Đạm Thai Lan Nguyệt dần dần tiếp cận.

Đây chính là linh sủng yêu cầm có thực lực sánh ngang Chân Huyền cấp đỉnh phong khí tức cường đại mang đến áp bách cực lớn cho hai người Mạc Thiên Y, trong lòng hắn vô cùng buồn bực.

Vù...

Tốc độ phi hành của Đạm Thai Lan Nguyệt cực nhanh, đôi mắt đẹp nhanh chóng tập trung vào hai người Mạc Thiên Y, khẽ cau mày.

Cùng lúc đó.

Bên trong vực sông xuất hiện một luồng Thiên Tài Long Vận khổng lồ, gần như có thể sánh ngang với Đạm Thai Lan Nguyệt.

Huyệt động dưới đáy sông Thần Linh nhãn của Triệu Phong lập tức tập trung vào Đạm Thai Lan Nguyệt.

- Không ngờ tinh thần nguyên của nàng ta lại cường đại như thế, khả năng vận dụng tinh thần lực cũng vô cùng tinh diệu.

Triệu Phong liền cảm thấy khó giải quyết. Bởi vì Đạm Thai Lan Nguyệt có khả năng chống cự rất mạnh đối với bí thuật đồng tử của Triệu Phong khả năng chống đỡ hơn xa Băng Vi Tiên Tử một bậc.

Nàng ta rất có thể chính là khắc tinh của Triệu Phong

Triệu Phong không tận lực thu liễm khí tức nữa, Thần Linh nhãn tập trung vào Đạm Thai Lan Nguyệt, có ý cảnh cáo.

Nếu như Đạm Thai Lan Nguyệt có địch ý, Triệu Phong đành phải xuất quan, liên thủ với mây người Mạc Thiên Y để chống lại thiên kiêu cái thế này.

- Hì hì, ngươi chính là Triệu Phong sao? Ta khuyên ngươi không nên uống phí sức lực, huyết mạch đồng tử của ngươi và bí thuật tinh thần đều không có bất kỳ tác dụng nào đối với ta.

Linh thức của Đạm Thai Lan Nguyệt cực kỳ cường đại, trong năm đại thiên kiêu cái thế, nàng cũng thuộc loại số một số hai, rất nhanh liền nhìn ra vị trí của Triệu Phong.

Triệu Phong ngồi xếp bằng bất động cũng không phủ nhận.

Huyết mạch đồng tử của hắn, quả thật thiên về phương diện tinh thần, gặp phải Đạm Thai Lan Nguyệt, quả thật có chút đau đầu.

- Thế nào, ngươi sợ sao?

Đạm Thai Lan Nguyệt tựa cười mà không phải cười, cây roi lưu ly năm màu trong tay vung lên, vực sông bên dưới phát ra một tiếng nổ, trực tiếp nổ thành một vết nứt kéo dài nữa dặm.

Một luồng bọt nước màu sắc rực rỡ đánh thẳng về phía thủy động của Triệu Phong

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, hành vi của Đạm Thai Lan Nguyệt rõ ràng là khiêu khích lộ liễu!

Lôi Hỏa Thần Mâu!

Lôi Hỏa màu xanh trong mắt trái của Triệu Phong lóe lên.

Ầm...

Một đoàn Lôi Hỏa màu xanh lăng không thiêu đốt Thải Dực đại điểu dưới chân Đạm Thai Lan Nguyệt.

Ngay lập tức...

Thải Dực đại điểu phát ra một tiếng rít bén nhọn, xuyên thẳng hư không phương viên ngoài mười dặm đều có thể nghe thấy.

Lực lượng Lôi Hỏa , quán thông thế giới vật chất và thế giới tinh thần.

Thải Dực đại điểu còn chưa kịp làm gì đã trọng thương thống khổ cực độ, nhất thời không khống chế được, hất văng chủ nhân là Đạm Thai Lan Nguyệt ra ngoài.

- Ngươi dám đả thương Tiểu Thải Tước của ta?

Đạm Thai Lan Nguyệt hét lên một tiếng, tung bay trên không trung cuồng phong định trụ thân hình, mái tóc có chút rồi loạn, có vài phần chật vật.

Vụt...

Một đạo sóng âm tinh thần cực kỳ bén nhọn, kèm theo là tiếng lôi điện nọ vang đâm thăng vào Thải Dực đại điểu, lại lần nữa khiến nó nổi điên. Việc này lập tức khiến cho Đạm Thai Lan Nguyệt ở bên cạnh có chút luống cuống tay chân.

- Hắc hắc, bí thuật đồng tử của ta, có lẽ không tác dụng với người có tinh thần nguyên cường đại như ngươi. Nhưng ta cũng có một nửa là Tuân Thú Sư, có đủ loại thủ đoạn để khiến linh sủng của ngươi bị thương thậm chí là không khống chế được.

Triệu Phong nở nụ cười âm hiểm, truyền âm tại phương diện tinh thần.

Thân là Tuần Thú Sư, Đạm Thai Lan Nguyệt đều yêu quý mỗi đầu linh sủng vô cùng.

Mấy ngày trước, nàng và Vũ Thiên Ngô đại chiến một hồi, những linh sủng cường đại đều bị thương không nhẹ, khiến nàng đau lòng không thôi.

Không ngờ bây giờ lại gặp phải một nhân vật khó giải quyết, chuyên ra tay với linh sủng của nàng

Hàm răng trắng tinh của Đạm Thai Lan Nguyệt khẽ cắn, do dự bất định, không biết có nên triệu hồi vương bài “Độc Giác Địa Long Thú” hay không

Nhưng đồng thời, tình hình trận chiến giữa Triệu Phong và Băng Vi Tiên Tử cũng lóe lên trong đầu nàng

Triệu Phong tinh thông quá nhiều thủ đoạn, năng lực phòng ngự tự bảo vệ siêu cường, nếu như không nắm chắc tuyệt đối có thể giải quyết hắn, vậy thì không khác gì đắc tội với một nhân vật khó chơi như thiên kiêu cái thế.

Ngay lúc Đạm Thai Lan Nguyệt do dự, phía trước lại xuất hiện một luồng khí tức Thiên Tài Long Vận khổng lồ, so với của Đạm Thai Lan Nguyệt và Triệu Phong còn mạnh hơn không chỉ một bậc.

Cách thật xa vẫn có thể nhìn thấy quang ảnh của một đạo Vận Long kim sắc xuất hiện từ phía chân trời.

Mọi người vừa tập trung nhìn, lập tức càng hoảng sợ.

Người tới là một thanh niên tóc đen, ánh mắt thâm thúy trống rỗng, giống như tinh không mênh mông rộng lớn.

Nhất cử nhất động của thanh niên kia, đều có một loại tự tin, cường đại không thể hình dung, đồng thời còn có cảm giác cô tịch “độc ngạo thiên địa”.

- Không ngờ ngươi lại đuổi tới nhanh như vậy?

Kiều nhan của Đạm Thai Lan Nguyệt khẽ thất sắc.

Vù...

Nàng cũng không quay đầu lại, vẻ mặt tràn ngập kinh hoàng, khống chế Thải Dực đại điểu bay về phương xa.

Thử hỏi khắp toàn bộ Chân Long hội này, còn ai có thể một đường truy đánh Đạm Thai Lan Nguyệt, e rằng cũng chỉ có một tốn tại mà thôi.

- Vũ Thiên Ngô!

Mạc Thiên Y và nam tử mặt vàng cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Thanh niên tóc đen kia, chính là Vũ Thiên Ngô, đệ nhất thiên tài của đại lục, tuyệt đại thiên kiêu, tiềm năng bao trùm mấy chục thời đại

Bộ pháp của Vũ Thiên Ngô thoạt nhìn rất chậm chạp, nhưng tốc độ lại nhanh kinh người, từng chút một tiếp cận phía bên này.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 743

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.