Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về Thanh Hoa vực (thượng) (1)

Phiên bản Dịch · 1351 chữ

Triệu Phong mở ra Thần Linh nhãn, nắm rõ vị trí không gian di tích, mơ hồ thấy được một vài nhân tố không ổn định.

Muốn duy trì cho không gian truyền thừa mở ra, mỗi thời mỗi khắc, bản thân không gian cùng với Tàn linh Tử Thánh đều sẽ bị hao mòn lực lượng.

Đặc biệt là Tàn linh Tử Thánh, hạch tâm ý chí của Di tích Từ Thánh, trải qua tuế nguyệt, lực lượng ý chí Tàn linh, đã gần như dầu hết đèn tắt.

Đến một ngày lực lượng Tàn linh Tử Thánh tiêu hao hầu như không còn, di tích này sẽ trở thành không gian vô chủ, như vậy sẽ xuất hiện một vài nguy cơ không thể khống chế.

Đến lúc đó, cường giả ngoại giới rất có khả năng tiến vào, công chiếm không gian di tích.

Bởi vậy, bây giờ trước mắt Triệu Phong có hại lựa chọn:

Thứ nhất, ở lại trong Di tích Tử Thánh, có thể phải mất trên mười năm.

Thứ hai, trở về Đại lục Thanh Hoa.

- Triệu Phong, ngươi dự định sẽ ở lại không gian di tích này, hay là rời đi?

Mặc dù Tàn linh Tử Thánh ở trạng thái hư vô, nhưng vẫn có một loại tiên khí tuyệt trần thoát tục cao quý.

Trong đôi mắt đẹp tựa như mộng cảnh của nàng lộ ra một tia mong đợi, ngưng mắt nhìn thiếu niên tóc lam gần trong gang tấc.

Thân là Chưởng Khống giả của không gian này, Tàn linh Tử Thánh biết rất rõ những biểu hiện kinh diễm của Triệu Phong trước đây.

Huyết mạch của Triệu Phong mặc dù không thuộc về Thái cổ Vạn Tộc Bảng thế nhưng mắt trái của hắn hiển nhiên có chút liên quan đến “Thái cổ Vạn Tộc Bảng”.

Trong lòng Tàn linh Tử Thánh rất chờ mong Triệu Phong có thể đi cùng Triệu Vũ Phi, hiệp trợ nàng ta chưởng quản Di tích Tử Thánh.

- Thời gian mười năm, thật sự quá lâu.

Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, nhất thời rơi vào trầm tư và hồi ức.

Nghĩ đến lúc trước, hắn từ một Võ đồ ở tầng chót Cố Thể Cảnh, tu luyện cho tới Chân Linh cảnh bây giờ, sánh ngang với Chân Chủ cấp, mất bao nhiêu năm?

Nếu tính ra thì từ khi Triệu Phong là Võ đồ cho đến bây giờ, chỉ mới ba bốn năm.

Hiện nay, hắn thậm chí còn chưa đầy mười tám tuổi.

Cho dù là ở những địa vực khác, tuổi của Triệu Phong vẫn chưa thể xem là thành niên.

Đối với Triệu Phong mà nói, thời gian vài chục năm là quá dài.

Mười năm đối với Triệu Phong mà nói, bản thân sẽ có vô hạn cơ hội.

- Huống chi, ta cũng không thể cô phụ sự chờ mong của sư tôn Đại trưởng lão, cố hương của ta, không biết Hiểu Nguyệt Tông đã trầm luân đến tình trạng nào rồi

Triệu Phong nghĩ đến điều này, sắc mặt liền trở nên kiên định.

Về công về tư, hắn đều không thể lưu lại trong không gian Di tích Tử Thánh này quá lâu được.

- Ta lựa chọn quay trở về Đại lục Thanh Hoa Triệu Phong dứt khoát làm ra quyết định.

Sau khi hắn quyết định, Tàn linh Tử Thánh thở dài yếu ớt, ít nhiều có chút tiếc nuối. Nếu như đổi lại là cường giả bình thường, thậm chí cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh cũng khó mà từ bỏ kỳ ngộ như vậy.

Trong Di tích Tử Thánh này, nguyên khí thiên địa nồng đậm không gì sánh nổi, tài nguyên trân bảo nhiều vô số kê, ở đây tu luyện, tuyệt đối hơn xa những thánh địa tu luyện ở bên ngoài.

Điểm này, Triệu Phong tất nhiên biết rõ.

Thế nhưng, hắn vẫn lựa chọn quay trở về Đại lục Thanh Hoa.

- Thiên địa rộng lớn như vậy, chưa chắc là không có kỳ ngộ nào lớn hơn Di tích Tử Thánh, nếu quá ỷ lại vào ngoại vật để đề thăng thực lực, ngược lại không chân thực. Hơn nữa, lần này ta cũng thu hoạch được khá nhiều thứ ở Di tích Tử Thánh rồi.

Ý chí của Triệu Phong kiên định, lòng tĩnh lặng như nước, cũng không bị không gian di tích làm mê hoặc dao động bản thân.

- Tử Thánh tỷ tỷ, xin hãy đưa Triệu Phong ca trở về Thanh Hoa vực, ở nơi đó, vẫn còn ký thác kỳ nguyện của Vũ Phi.

Triệu Vũ Phi mở mắt, “chìa khóa Tinh thể” trôi nổi trước người, nhẹ nhàng “ong” lên một tiếng, khiến cho không gian di tích phát sinh biến hóa vi diệu.

Triệu Phong mơ hồ suy đoán, chìa khóa Tinh thể này, có lẽ chính là hạch tâm của không gian di tích này.

Chỉ cần luyện hóa chìa khóa Tinh thể này, Triệu Vũ Phi có thể đại khái nắm giữ không gian Tử Thánh, thế nhưng so với di tích khổng lồ này, tu vi của nàng vẫn còn quá nhỏ bé, gần như không đáng kể.

- Được, ta cần nửa ngày để chuẩn bị.

Tàn linh Tử Thánh liếc nhìn Triệu Vũ Phi một cái thật sâu, cũng không nói gì thêm. Từ lúc trước, Triệu Vũ Phi đã có ước định với Tàn linh Tử Thánh, để cho Triệu Phong được tự do lựa chọn, đồng thời cũng tôn trọng sự lựa chọn của hắn.

Không ngoài dự liệu, Triệu Phong lựa chọn quay trở về Đại lục Thanh Hoa.

Theo lý thuyết, lựa chọn của Triệu Phong cũng ký thác một tia nguyện vọng của Triệu Vũ Phi, thế nhưng sâu trong tâm hồn nàng vẫn có một tia cảm giác mất mác nhàn nhạt.

- Triệu Phong ca, hy vọng lúc huynh trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc, có thể thuận tiện cứu “Lăng Nguyệt Tông”. Nếu như có thể, hãy đem tin tức ta vẫn mạnh khỏe, truyền đạt tới cho Thái Thượng Trưởng lão “Bạch Vân Đạo Tôn” của Thiên Nguyên Tông

Trong đôi mắt Triệu Vũ Phi có chút ươn ướt, lại nhắm mắt chuyên tâm luyện hóa “Chìa khóa Tinh thể đang trôi nổi trước người.

- Ta đáp ứng muội.

Triệu Phong trịnh trọng gật đầu, trong lòng có một tia áy náy. Hắn cũng không thể giúp Triệu Vũ Phi luyện hóa không gian Tử Thánh này, lại càng không thể ở lại với nàng đến mười năm.

Tiếp đó.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, đợi nửa ngày sau, khi không gian di tích đóng lại, trở về Đại lục Thanh Hoa.

Nhân dịp này, Triệu Phong lại chỉnh lý những thu hoạch của mình trong Di tích Tử Thánh.

Trong phần lớn thu hoạch, một vài thiên linh dị bảo, thượng cổ trân tàng như “Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo”, nếu đặt ở Đại lục Thanh Hoa, tuyệt đối là vô giá.

Những thu hoạch trước kia, ví dụ như thu hoạch tại Thủy Nguyệt bảo tàng, căn bản bé nhỏ không đáng kể.

Tại phương diện truyền thừa, Triệu Phong tương đương thu được hai đại truyền thừa.

Phân biệt là truyền thừa của “Phong Lôi Đại Đế” và truyền thừa của “Băng Hoàng Thương”.

Trong đầu hắn.

Một tòa cổ bi sứt mẻ, dáng vẻ tang thương cũ kỹ, ngoài mặt nhộn nhạo một tầng điện văn thần bí,khí tức lực lượng Phong Lỏi tản mát sâu thẳm vô tận.

“Phong Lôi cổ bi” này, đại biểu cho truyền thừa tinh túy của một đời Đại Đế.

Chẳng qua, bản thân “Phong Lôi cổ bi” này lại có chút sứt mẻ, ánh sáng ảm đạm, thậm chí còn không phát sáng được 1 %.

Nói cách khác, lấy tạo nghệ căn cơ của Triệu Phong, khả năng tìm hiểu được “Phong Lôi cổ bi” này, ngay cả 1 % cũng không đến.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 914

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.