Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiết Vân Tử Võng (1)

Phiên bản Dịch · 1430 chữ

Lầu các trong sơn trang

Tĩnh công chúa từ trong hồi ức ngắn ngủi tỉnh lại, ánh mắt khôi phục vẻ trong vắt.

Thế nhưng chờ đợi nàng là những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.

Thế nhưng, chờ đợi nàng là những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.

- Cửu muội, ngươi rốt cuộc làm thế nào biết được Triệu Phong?

Tam điện hạ có chút không kìm nén được nữa

Hai năm trước, Triệu Phong là đệ nhất thiên tài Hoành Vân Thập Tam Quốc, bị truy nã đuổi giết nên lập tức bỏ Theo lý thuyết.

Tĩnh công chúa không thể nhận ra Triệu Phong mới đúng

Nếu như nhận ra nhau thì cũng bỏ đi, nhưng tại sao Tĩnh công chúa lại nói rằng: Ta biết hắn, nhưng hắn chưa chắc đã biết ta.

- Triệu Phong này, tuổi còn nhỏ, tu vi đạt tới Chân Huyền cấp, không thể nào tưởng tượng nổi một thiên tài như vậy lại xuất thân từ khu vực Hoành vân. Cho dù phóng mắt khắp toàn bộ Đại lục thì hắn cũng là kỳ tài hiểm gặp có một không hai.

Khương lão không khỏi cảm khái.

Ánh mắt Tĩnh công chúa khẽ lóe lên, cũng không vội vàng trả lời.

Nếu như để cho thế nhân biết được, Triệu Phong chính là thiên kiêu cái thế số một số hai trên Thánh Vực Chân Long Hội, như vậy sẽ mang đến chấn động như thế nào đối với khu vực Hoành Vân?

Thân là người của Thế giới Tông môn, nàng biết rất rõ, Hoành Vân Thập Tam Quốc chẳng qua chỉ là một nơi hẻo lánh thâm sơn cùng, so với toàn bộ Đại lục mà thôi.

Trước kia, địa vực Hoành Vân có thể phái ra vài đại biểu tham gia Chân Long hội đã là vinh quang vô thượng rồi.

Cản thận suy nghĩ một phen, Tĩnh công chúa đã có quyết định.

- Ta đã gặp Triệu Phong tại Chân Long hội, biểu hiện của hắn quả thật rất kinh diễm, cũng có thể xem là thiên tài tuyệt đỉnh trong Chân Long hội.

Tĩnh công chúa dịu dàng mỉm cười.

Nàng cuối cùng vẫn che giấu chiến tích kinh người của Triệu Phong trên Thánh Vực Chân Long Hội.

Sỡ dĩ Tĩnh công chúa giấu giếm, chính là vì nghĩ cho sự an toàn của Triệu Phong

Mặc dù Triệu Phong kinh tài tuyệt diễm, thực lực cường hoành, nhưng dù sao cũng chỉ là thiên tài trong đám thế hệ mới.

Nếu như để “Liên minh Thiết Long” biết được, kẻ đối địch với mình là một tân tinh cấp bậc “thiên kiêu cái thế”, nhất định sẽ cảm thấy khủng hoảng e rằng lúc đó sẽ bất chấp tất cả, bóp chết hắn từ trong trừng nước.

Ý nghĩ của Tĩnh công chúa quả thật không sai, nhưng nàng cũng không biết rằng sau khi Triệu Phong tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, hắn đã tiến bộ nhảy vọt đến mức nào.

Nàng không tiến vào 100 hạng đầu của Chân Long hội, vô duyên với truyền thừa Ngoại Vực, cho nên chỉ có thể nhanh chóng trở về khu vực Hoành Vân.

- Thì ra là vậy, không ngờ Triệu Phong này cũng từng tham gia Thánh Vực Chân Long Hội.

Mọi người trong lầu các lập tức bừng tỉnh.

Khó trách Tĩnh công chúa lại biết Triệu Phong

Chẳng qua, trong lòng mọi người vẫn có chút nghi ngờ, tại sao sau khi Tĩnh công chúa nhận ra Triệu Phong nàng lại phấn khích kích động như vậy? Loại biểu hiện này, thật sự rất bất thường

Khương lão mơ hồ suy đoán, biểu hiện của Triệu Phong trên Thiên Vân Chi, nhất định là nắm ngoài tưởng tượng dù sao đi nữa thì thực lực của Triệu Phong cũng rất cường đại.

Hắn có thể xác định, nhất định Tĩnh công chúa đã che giấu một vài bí mật.

Nhưng nếu Tĩnh công chúa đã không chịu nói, bọn họ cũng không tiện truy vấn tiếp.

Chớp mắt đã năm sáu ngày trôi qua.

Phần lớn thời gian, Triệu Phong đều chìm vào giấc ngủ say.

Tĩnh công chúa một mực ở bên cạnh Triệu Phong hết lòng chiếu cố, ngẫu nhiên cũng đùa giỡn với Tiểu Tặc Miêu.

Trong thời gian đó.

Triệu Phong đã mấy lần tỉnh lại, trong mắt nổi lên một tia lam trạch giống như u thủy, mát lạnh thấu tim.

So với lúc ở trên Chân Long hội, khí tức lạnh lùng của Triệu Phong đã dần hòa tan, có cảm giác ôn hòa như nước.

Loại khí tức này vô cùng thận cận với “Thủy Chi Áo Nghĩa” mà Tĩnh công chúa tham tu.

Mái tóc màu lam như mộng ảo, lúc này màu sắc càng trở nên thâm thủy như biển cả.

Mỗi lần Tĩnh công chúa nhìn hắn chăm chú, ý thức phảng phất như chìm vào một vực sâu vô tận, trầm mê trong đó, không thể tự kềm chế.

Đây chính là thiếu niên như thần, huyết mạch đồng tử của hắn đã tạo thành truyền thuyết tại Chân Long hội, trên thân tràn ngập đủ loại huyền bí.

Thế nhưng

Khiến cho Tĩnh công chúa thất vọng chính là, mỗi lần Triệu Phong thức tỉnh đều chỉ kéo dài một khoảng thời gian rất ngắn, sau đó lại tiếp tục ngủ say.

Hơn nữa, lúc tỉnh lại, thần sắc của Triệu Phọng rất lười biếng, hiển nhiên cũng không biết Tĩnh công chúa là ai, thần sắc rất bình thản, đối đãi với nàng như một người qua đường.

Trong lòng Tĩnh công chúa có chút lạc lõng, tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của nàng cũng rất hợp tình hợp lý, có lẽ là do bản thân đã quá chờ mong mà thôi.

- Triệu Phong sư tôn của ta mấy ngày sau sẽ xuất quan, ông ấy là lãnh tụ của “Liên minh Thí Long”, đến lúc đó sẽ gặp ngươi.

Tĩnh công chúa mỉm cười ẩn tình, nắm bắt thời gian báo cho hắn tin tức này.

Nghe đến đó, con ngươi Triệu Phong có chút ngưng tụ, khẽ gật đầu.

Mặc đủ phần lớn thời gian của hắn đều dùng để ngủ, nhưng hắn vẫn xác định rõ mục đích của mình.

Gặp mặt với lãnh tụ của “Liên minh Thí Long”, chính là một trong những mục đích Triệu Phong lưu lại tại cảnh nội Thiên Phong Cường Quốc.

Triệu Phong thoáng tính toán một chút, bản thân đại khái phải “ngủ” hai ba lần nữa thì mới có thể gặp được Túc lão.

Rất nhanh.

Triệu Phong lại một lần nữa trở nên ủ rũ mệt mỏi, lập tức chìm vào giấc ngủ.

Tĩnh công chúa thở dài sâu kín, đi ra khỏi lầu các, Tiểu Tặc Miêu ở sau lưng nàng nhe rằng cười.

Nàng biết rõ, có Tiểu Tặc Miêu ở đây thủ hộ, dưới tình huống bình thường Triệu Phong sẽ tuyệt đối an toàn, nên nàng căn bản không cần lo lắng.

Đêm khuya.

Tại một khu vực sâu trong sơn trang sương mù mông lung, chợt nổi lên một luồng hàn ý âm lãnh.

Vụt vụt vụt...

Từ trong làn mây mù dưới vực sâu, bỗng nhiên truyền đến tiếng xé gió dồn dập sắc bén.

Phù...

Một luồng phong áp kinh hồn mãnh liệt, giống như một ngọn núi lớn từ trên trời ép xuống mạnh mẽ như sóng lớn vỗ bờ.

Trong hư không xẹt qua từng đạo tàn ảnh như quỷ mị, kèm theo đó là một trận tiếng cười “khặc khặc” quái dị, khiến cho mọi người sởn hết cả gai ốc.

- Địch tập kích!

Những người gác đêm trong sơn trang rùng mình một cái, hô hấp phảng phất ngưng trệ, ngưng tụ khí lực toàn thân, miễn cưỡng phun ra mấy chữ.

- Không ổn, có địch tập kích!

Đêm trăng yên bình lặng lẽ trong sơn trang, lập tức bị những tiếp hô gấp gáp dồn dập phá tan.

Tĩnh công chúa thầm giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời bị một tầng mây u ám khổng lồ như tấm lưới bao phủ.

“Tấm lưới” lớn u ám đó, do ba mươi sáu thân ảnh đeo mặt nạ khô lâu khống chế, bao phủ phương viên một dặm, từ trên trời giáng xuống hình thành một đám mây đen.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 976

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.