Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mâu biến (trung) (2)

Phiên bản Dịch · 1383 chữ

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lặng lẽ theo dõi biến hóa của đồng tử và tóc của Triệu Phong, sau đó bày ra bộ dạng như đang suy nghĩ gì đó.

- Rốt cuộc là tình huống gì? Thần Linh nhãn của ta lần này, thuộc tính không hề nhảy vọt về chất, nhưng lại có thể chuyển hóa giữa băng và thủy, thậm chí còn có thể trở về thuộc tính nguyên tố trước kia.

Triệu Phong dần dần phát hiện ra quy luật trong đó.

Lần trước xảy ra dị biến, mắt trái và tóc của Triệu Phong đều là màu lam.

Nhưng vừa rồi Thần Linh nhãn của Triệu Phong đột nhiên hồi tưởng lại khí tức Đồng lực của lần dị biến đầu tiên.

Triệu Phong phát hiện xung quanh đang đánh nhau, một vị lão giả lông mi trắng mặc thanh sam, đang kiệt lực che chắn bảo đảm an toàn của mình.

Thời gian trôi qua.

Túc lão càng ngày càng có chút quá sức, đồng thời ứng phó với hai đại trưởng lão hạch tâm, lại phải cố kỵ an nguy của hai người Triệu Phong, lúc này tâm lực của ông ta đã đạt tới cực hạn.

Chính ngay lúc này.

Thế công của hai đại trưởng lão hạch tâm đột nhiên nhảy lên tới cao điểm, hợp lực đẩy Túc lão lui xa mấy trượng có dư.

Bởi vì lúc trước Túc lão yểm hộ hai người Triệu Phong, cho nên trên người đã xuất hiện nhiều vết thương, thậm chí còn phát tác vết thương cũ.

Ọc...

Túc lão bị đẩy lùi về sau, phung ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.

- Sư tôn.

Tĩnh công chúa hét lên một tiếng bi thương.

- Cơ hội tốt.

Hai đại trưởng lão hạch tâm nhìn nhau, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.

Huyễn Thiên Hư Ảnh Thứ!

Thân hình nữ tử mảnh mai bỗng nhiên lóe lên, chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh mơ hồ.

Vụt vụt vụt...

Một nhận ảnh hư ảo trong suốt, hàn khí nhập cốt, đột nhiên xuất hiện, tầng tầng điệp điệp, từ trên trời giáng xuống chém thẳng về phía Tĩnh công chúa và Triệu Phong

Người đứng mũi chịu sào chính là Tĩnh công chúa.

Một nhận ảnh kia, mắt thường khó có thể bắt kịp, phảng phất như thẩm thấu từ hư không muốn tránh cũng không tránh được.

- Trước hết giết Tĩnh công chúa, sau đó bắt Triệu Phong!

Thân ảnh nữ tử mảnh mai trở nên mơ hồ, dung nhập vào bóng tối sát ý đâm thẳng vào tâm hồn.

Công kích cấp độ này, Tĩnh công chúa căn bản không cách nào chống đỡ hay tốn tránh, sắc mặt trở nên trăng bệch.

- Tĩnh nhi.

Túc lão vừa rồi bị đấy lui, phun ra một búng máu, thân hình lảo đảo, không khỏi nghẹn ngào hét lên.

Chỉ thấy Triệu Phong vẫn dựa vào người Tĩnh công chúa, biểu tình trên mặt vẫn mệt mỏi như trước.

Trưởng lão hạch tâm thứ mười đánh giết đến, trong mắt xẹt qua một tia dị sắc.

Mặc dù dưới loại tình huống này, Triệu Phong vẫn thờ ơ, không hề mảy may biến sắc chút nao.

- Đã như vậy...

Sắc mặt nữ tử mảnh mai phát lạnh, nhận ảnh hư ảo lóe lên đầu tiên cắt về phía chiếc cổ trắng như tuyết của Tĩnh công chúa.

Khoảnh khắc này. .

Tĩnh công chúa nhắm mất lại, còn Túc lão hét lên một tiếng bi thương trên mặt tràn ngập bất đắc dĩ.

Về phần đám người bọn Tam điện hạ, tư duy ý thúc căn bản không theo kịp.

Đinh...

Một tiếng vang thanh thúy dị thường phát ra trong bóng đêm.

Khoảnh khắc lúc này, phảng phất như đứng im.

Triệu Phong vẫn mệt mỏi đứng dựa vào người Tĩnh công chúa, bộ dạng giống như nửa ngủ nửa tĩnh.

Nữ tử mảnh mai chỉ cách hai người Triệu Phong khoảng nửa thước, có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Thế nhưng

Bước tiến của nàng rõ ràng đột nhiên dừng lại.

Rắc rắc...

Thanh Thần binh trủy thủ trong tay nữ tử mảnh mai, đột nhiên gãy thành hai đoạn.

Meo meo!

Trên vai ả đột nhiên xuất hiện một con tặc miêu màu xám, miêu trảo cầm một thay trủy thủ u ám trong suốt.

Chỉ thấy thanh trủy thủ kia lóe lên, trong bóng đêm xuất hiện từng đạo nhận quang hư ảo.

Lúc hư ảnh lóe lên, thanh Thần binh trủy thủ của nữ tử mảnh mai đã bị chém gãy thành hai đoạn.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu vuốt vuốt cây trủy thủ trong suốt u ám của mình, vẻ mặt có chút đều giả.

- Làm sao có thể? Mộ Quang Dạ Nhận của ta...

Đây là một kiện Thần binh truyền thừa Linh cấp Trung phẩm, là trân phẩm trong giới thích khách.

Nữ tử mảnh mai ngốc trệ tại chỗ, nói năng lộn xộn, hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được sự thật này.

-Cái gì? Tên béo đầu trọc ở cách đó không xa, cái cằm như muốn rớt xuống trơ mắt nhìn “Mộ Quang Dạ Nhận” của nữ tử mảnh mai, bị trủy thủ thần bí của Tiểu Tặc Miêu cắt thành hai đoạn.

Một chiêu “Huyễn Thiên Hư Ảnh Thứ” vừa rồi chính là tuyệt kỹ thành danh của trưởng lão hạch tâm thứ mười, tốc độ cực nhanh, ngay cả Chân Huyền cấp cũng khó có thể phản ứng kịp.

Với tốc độ của Tiểu Tặc Miêu đó, làm sao có thể nhanh chóng trong chớp mắt đó, chặn đứng tuyệt kỹ ám sát của trưởng lão hạch tâm thứ mười chứ?

Điều không thể tưởng tượng nổi chính là, thanh trủy thủ u ám trong Tiểu Tặc Miêu, rốt cuộc có lai lịch gì, không ngờ có thể chặt đứt một thanh Thần binh Trung phẩm như cắt đậu hủ.

Cho dù là Chân Chủ cấp cũng khó có thể làm được điều này.

Nhất thời.

Hai bên địch ta, chìm vào im lặng trong giây lát.

- Tiểu Tặc Miêu, khí tức của vũ khí trong tay ngươi, không thể tùy tiện lộ ra, để ta...

Vẻ mặt Triệu Phong có chút mệt mỏi, ngón cái không ngừng xoa huyệt thái dương.

Ngày đó tại Tử Thánh bảo điện, lúc Tiểu Tặc Miêu nhận được thanh Thần binh truyền thừa thán bí này, ngay cả Tàn linh Tử Thánh cũng lộ ra một tia kinh dị.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu gật đầu một cái, lập tức thu hồi thanh trủy thủ u ám thần bí kia.

Vừa dứt lời.

Triệu Phong lười biếng duỗi thân hình mỏi mệt một cái, vịn vai Tĩnh công chúa, chậm rãi đứng thẳng dậy.

- Tiểu tử vô tri ngươi tay trói gà không chặt, còn muốn dựa vào một chút lực tàn mà chống cự?

Tên béo đầu trọc lóe lên ánh mắt âm lệ, khoảnh khắc vừa rồi, hắn quả thật đã khiếp sợ hoảng hốt.

Biểu hiện của con mèo kia, quả thật đã hù dọa hắn một phen.

Nhưng hắn rất nhanh nhìn ra, sự lợi hại của Tiểu Tặc Miêu, chủ yếu là bắt nguồn từ kiện Thân binh thích khách thần bí kia.

- Giao thanh trủy thủ đó ra đây...

Nữ tử mãnh mai từ trong kinh hãi cực độ khôi phục lại, trên mặt tràn ngập tham lam và cuồng hỉ.

Thử nghĩ mà xem, thanh trủy thủ thẫn bí kia, nếu như có thể rơi vào trong tay lưu phái ám sát như nàng, có thể tạo ra truyền kỳ như thế nào?

Triệu Phong không để ý đến hai người, hắn cố nhịn sự mệt mỏi xuống, trên mặt có chút không kiên nhẫn, chậm rãi ngưng tụ Đồng lực của Thần Linh nhãn.

Phù...

Mắt trái của Triệu Phong nổi lên từng tia lam trạch thủy u, kèm theo đó là một tia hàn băng lạnh thấu xương, cuối cũng là một trận thanh mang mãnh liệt.

Băng Thủy, Phong ba loại thuộc tính, diễn dịch một loại “Mâu biến” mới.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 693

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.