Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém đầu Vân Hải (1)

Phiên bản Dịch · 1365 chữ

Dưới sự quan sát của Triệu Phong, toàn bộ trên dưới Hiểu Nguyệt Tông đều im lặng dễ bảo, không tiếp tục dị động nửa.

Vân Hài Tông chủ, trưởng lão Chấp pháp và một vài phần tử dư nghiệt của Liên minh Thiết Long, trong lòng khủng hoàng, tuyệt vọng vô lực.

Trước đây không lâu, ai mà ngờ được một mình thiếu niên này lại có thể một mình ngăn cơn sóng dữ, chi phối hết thảy cục diện.

“Ba đại Điện Vương” của Liên minh Thiết Long, đều là những cự đầu truyền kỳ, đứng trên đỉnh cao tại khu vực Hoành Vân, không ngờ lại bị thiếu niên này đánh bại trong chớp nhoáng, một chết, một bị bắt, một tàn phế.

Mặt khác, mười đại trưởng lão hạch tâm, gần như có đến mà không có về, toàn quân bị diệt.

Không lâu trước, thiếu niên này đã dùng thủ đoạn như “Thần”, trấn phục toàn trường

Tất cả những điều này, thật giống như truyền thuyết.

Thậm chí có thể nói, mọi người ở đây đã tận mắt chứng kiến truyền thuyết.

Tại lưng núi.

Dương Càn dẫn đầu tiểu đội làm nhiệm vụ, vừa tiến nhập sơn môn không lâu, thậm chí còn chưa kịp giao trả nhiệm vụ đầu tiên trong 49 nhiệm vụ thì thế cục tại Hiểu Nguyệt Tông đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Không chỉ mỗi bố cục của Hiểu Nguyệt Tông e rằng khắp Hoành Vân Thập Tam Quốc, thậm chí bố cục khắp khu vực Hoành Vân này, đều sinh ra biến hóa to lớn.

Đám đệ tử trong Tông môn như Dương Càn, Lâm Phàm, Nhiễm Tiểu Uyển, Dương Thanh Sơn, đều giật mình như tỉnh mộng

Chỉ sau một đêm, thời đại thuộc về Vân Hải Tông chủ, đã đi đến cuối đường.

- Triệu sư đệ quá mạnh mẽ, một tay nghịch thiên, quét ngang ba đại Điện Vương, quả thực không thể tin nổi.

- Ha ha, rốt cuộc chúng ta cũng có thể thoát ly khốn cảnh, tên vương bát đản Vân Hải kia không ngờ cũng có ngày hôm nay.

-... Vừa rồi chúng ta suýt nữa đã trách oan Triệu sư đệ rồi. Một vài đệ tử trong lòng kích động cuồng hỷ, còn có vài phần hổ thẹn.

Hiểu Nguyệt Tông vốn yên tĩnh, đã dần dần vang lên những tiếng hoan hô, phần lớn đến từ đệ tử cấp thấp.

Một vài cao tầng như Trương lão, Quan lão, trên mặt tràn đầy vui mừng tự hào, cảm giác một người làm quan cả họ được nhờ, không nhịn được thổn thức.

- Đại trưởng lão, ngài có thể thu được đệ tử như vậy, xem như cả đời không còn gì phải hối hận nữa rồi.

Lục Nguyệt mỗ mỗ mỉm cười trấn an, cũng có vài phần hâm mộ.

Trên đỉnh núi.

Đại trưởng lão nhìn đệ tử gần trong gang tấc, hít sâu một hơi, cuối cùng cũng vươn tay ra, vỗ lên vai Triệu Phong

- Phong nhi, vì sư từng nghĩ rằng sẽ có một ngày ngươi trở về Hiểu Nguyệt Tông, nhưng không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy.

Đại trưởng lão không khỏi cảm khái.

Thầy trò hai người gặp lại, tất nhiên có nhiều chuyện muốn nói, nhất thời nửa khắc cũng không nói hết.

Đại trưởng lão hết sức tò mò đối với quá trình phát triển và gặp được kỳ ngộ của Triệu Phong, thế nhưng ông ta cũng không lập tức hỏi thăm. Ông ta biết rằng, lúc này vẫn còn rất nhiều vấn đề đang chờ Triệu Phong giải quyết.

Chốc lát sau.

Triệu Phong và Đại trưởng lão sóng vai bay đến quảng trường Trung Xu Đường.

Trên mặt Đại trưởng lão tràn ngập vui mừng, đứng nhìn Vân Hải Tông chủ.

Trên mặt Vân Hải Tông chủ đỏ bừng, thần sắc u sầu phiền muộn, trong mắt tràn ngập oán hận, khiến cho người khác liên tưởng tới hắn đang có “âm mưu” gì đó.

Triệu Phong cũng không quá quan tâm đến “Vân Hải Tông chủ” lắm.

Lúc này hai người chợt cảm thấy thân phận đã nghịch chuyển.

Trong mắt Triệu Phong, Vân Hải Tông chủ không khác gì con sâu cái kiến, trong nháy mắt là có thể diệt sát, không có bao nhiêu hứng thú.

- Thiết Tiêu Chân Chủ!

Ánh mắt Triệu Phong lại rơi xuống “Thiết Tiêu Chân Chủ” đã biến thành tù nhân.

Cho dù là hôm nay, lúc nhắc tới bốn chữ “Thiết Tiêu Chân Chủ”, một vài cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông vẫn cảm thấy trong lòng run rẩy.

Ngày xưa Thiết Tiêu Chân Chủ lực áp mười ba Tông, đây là tình huống bễ nghễ cường đại đến mức nào?

- Triệu Phong, ta biết ngươi muốn gì, ngươi muốn Huyết khế ước mà năm xưa mười hai Tông đã ký kết.

Vẻ mặt Thiết Tiêu Chân Chủ vẫn trầm tĩnh

Dù sao hắn cũng là Chân Chủ cấp sửng sững đỉnh phong tại khu vực Hoành Vân, tâm tình nhanh chóng khôi phục tỉnh táo, dường như đã tìm ra yếu tố đột phá để giành một đường sinh cơ.

Tại sao Triệu Phong lại không giết hắn?

Thiết Tiêu Chân Chủ cũng không hoài nghi việc Triệu Phong có năng lực chém giết hắn hay không, bởi vì nếu lúc đó Triệu Phong muốn, kết cục của hắn sẽ không khác gì Bích Cơ Điện Vương.

Nếu như Triệu Phong đã không giết hắn, khẳng định bởi vì trên người mình vẫn còn chút giá trị có thể đào móc.

Thiết Tiêu Chân Chủ suy tư một lát, trong lòng lập tức có được đáp án.

Đó chính là Huyết khế ước.

Năm xưa, trưởng lão cao tầng của mười hai Tông đều bị Thiết Tiêu Chân Chủ bức ép ký kết Huyết khế ước.

Huyết khế ước là một loại lực lượng thệ ước do thiên địa chứng kiến, có lực ước thúc mạnh mẽ, trưởng lão cao tầng của mười hai Tông, đều quy thuận Liên minh Thiết Long, không cách nào phản bội hoặc làm trái.

Loại lực ước thúc này, mạnh đến mức cho dù Triệu Phong có trở về Hiểu Nguyệt Tông thì đám người Đại trưởng lão cũng không thể giúp hắn

- Thiết Tiêu Chân Chủ, ngươi rất thông minh. Huyết khế ước này ở đâu?

Triệu Phong gật đầu, rất thưởng thức.

Hắn không thích quanh co lòng vòng, nếu như Thiết Tiêu Chân Chủ đã ngoan ngoãn phối hợp, vậy thì hắn sẽ xem xét việc lưu lại một đường sinh cơ cho đối phương.

- Huyết khế ước đã bị ta an bài tại một nơi bí mật. Nếu ngươi có thể hứa không giết ta, cũng không gây tổn thương cho ta, như vậy Huyết khế ước này nhất định sẽ giao cho ngươi.

Thiết Tiêu Chân Chủ trịnh trọng nói.

- Ha ha, vậy sao? Ta làm sao bảo đảm ngươi sẽ không giở trò?

Triệu Phong bán tín bán nghi.

Hắn nhanh chóng đánh mắt với Tiểu Tặc Miêu một cái.

Meo meo!

Thân hình Tiểu Tặc Miêu nhoáng lên một cái, biến mất không thấy đâu nữa.

Thiết Tiêu Chân Chủ kinh ngạc, chỉ vài nhịp hô hấp sau, hắn liền biến sắc, nhìn về phía Trữ Vật Giới Chỉ trong tay.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lại lần nữa hiện thân, lấy ra một quyền trục cổ xưa có những đường huyết vân.

- Làm sao có thể...

Thiết Tiêu Chân Chủ rốt cuộc cũng hoảng sợ, không thể tin nổi.

Huyết khế ước này, rõ ràng đã bị hắn giấu ở một nơi cực kỳ hẻo lánh, không ngờ Tiểu Tặc Miêu chỉ liếc mắt một cái lập tức phát hiện được.

Triệu Phong cười ha ha một tiếng, mở Huyết khế ước ra, thoáng nhìn qua một lượt, khẽ gật đầu.

Nội dung trong Huyết khế ước này, là những ký kết giữa mười hai Tông và Liên minh Thiết Long năm xưa.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 871

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.