Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đuổi giết ngàn dặm (1)

Phiên bản Dịch · 1408 chữ

Cách ngoài ngàn dặm, trên đỉnh một tòa núi cao.

Triệu Phong đứng lặng trong gió đêm. mái tóc lam dao động, tán loạn như thác, diện mục ngây ngân, thân hình cứng đờ như xác chết.

Trên vai hắn, có một con mèo lông xám đang ngồi ngáp nhàm chán.

Bỗng nhiên.

Trong đôi mắt u ám của Triệu Phong thoáng hiện một tia thần quang, thị giác từ trên đám mây xa xôi, quay trở về thân thể.

- Các xa ngàn dặm, phát động đồng tự vượt qua không gian, tâm hồn và Đồng lực tiêu hao khá lớn, nhưng ngược lại uy lực của Đồng thuật không giảm mà còn tăng

Sắc mặt Triệu Phong có chút hơi tái, nhưng lại mừng rỡ vô cùng.

Nếu như đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo biết được tình cảnh của Triệu Phong hiện tại, không biết sẽ kinh hãi và bất đắc dĩ như thế nào.

Cách xa đến ngàn dặm, triển khai vượt qua không gian đuổi giết, đây hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của huyết mạch đồng tử bình thường

Chẳng qua, có lợi tất có hại, bí thuật cường đại bực này, chính bởi vì thi triển ở cự ly xa, cho nên tiêu hao tâm hồn và Đồng lực gấp mười lần bình thường

Cũng may.

Sau khi Triệu Phọng hấp thu “Mộc Linh tinh phách”, tâm hồn trở nên vô cùng lớn mạnh, siêu việt Chân Chủ cấp đỉnh phong bình thường

Lần này Thần Linh nhãn lột xác, khả năng khống chế và vận dụng đối với Đồng lực của Triệu Phong cũng tiến vào một cấp độ mới, khiến cho “Di Thiên Chi Mâu” đã giảm bớt tiêu hao.

Sau khi phát động một lần “vượt qua không gian đuổi giết”, Triệu Phong cũng không thừa thắng truy kích, cho dù hắn vẫn còn một ít Đồng lực dư thừa đi nữa.

Hắn không nhanh không chậm ngồi xuống tại chỗ, khôi phục lực lượng huyết mạch đồng tử.

Trong lúc khôi phục Đồng lực, Triệu Phong thậm chí còn rút ra một phần tâm lực để tìm hiểu “Băng Hoàng Thương” và những thông tin truyền thừa bên trong “tâm bia cổ Phong Lôi”.

Cách ngoài ngàn dặm.

Tại ngôi cổ miếu ở sâu bên trong khu rừng, nơi này bây giờ đã biến thành một đống phế tích.

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, sắc mặt đều kinh hồn bất định, trong trời đêm, có nhiều cường giả như vậy, nhưng lại không có cảm giác yên tâm chút nào.

- Bẩm Đà chủ, trong Phân Đà có vài tên cao thủ am hiểu phản truy tung trải qua nhiều lần thăm dò, thi triển một vài loại bí thuật cường đại, đã xác định là không có bất kỳ khí tức dị thường nào.

Một hắc ảnh lên tiếng, quỳ xuống đất.

Vụt vụt...

Không lâu sau, lại có vài thân ảnh trở về khu phế tích, đều không hề có thu hoạch.

- Lý nào lại như vậy?

Bá Thiết đà chủ trầm giọng gầm gừ, trong bóng đêm dẫn phát cuồng phong cát bay đá chạy, khí tức khủng bố như cự thú hồng hoang

- Đà chủ, thuộc hạ hoài nghi rằng đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong có thể thi triển ở khoảng cách rất xa.

Thanh âm yếu ớt của U Mặc Hộ pháp vang lên, hết sức cẩn thận.

Vừa rồi, nàng trúng phải đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong đã tạo thành tổn thất rất lớn cho Phân Đà. Ngay cả “Hắc Thủy cự mãng” mà bản thân nàng dốc lòng bồi dưỡng cũng bồi táng theo.

Lúc này, U Mặc Hộ pháp vừa sợ lại vừa giận đối với chủ nhân của “Di Thiên Chi Mâu” kia.

- Có đạo lý, chúng ta người đông thế mạnh, Đà chủ đại nhân có chiến lực vô song cho dù Triệu Phong có cường hoành hơn nữa thì cũng không dám lấy thân mình ra mạo hiểm.

Ánh mắt Hộ pháp Huyết Cương Đà đột nhiên lóe lên, không khỏi gật đầu tán đồng

Cả đám cường giả Xích Nguyệt Ma Giáo ở nơi này, phần lớn đều có nhãn giới không tầm thường nhất thời đều tin tưởng thêm vài phần đối với loại suy luận này.

- Loại khả năng này đúng là rất lớn, dù sao thì “Di Thiên Chi Mâu” cũng không phải là hình thái thực thể. Nhưng dường như có chút đáng ngờ, tại sao Triệu Phong lại biết được chính xác cứ điểm bí mật của chúng ta?

Ánh mắt U Long Điện Vương đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nhàn nhạt đảo qua đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đang có mặt ở đây.

Rất nhiều thành viên trong giáo, đều bị “U Long Điện Vương” nhìn đến phát hoảng

- Ngươi nói là... Trong số chúng ta, có nội ứng?

Bá Thiết đà chủ đột nhiên lộ vẻ âm lệ hung tợn, khẽ liếm đầu lưỡi, lộ vẻ tản nhẫn cực độ.

Ngay lập tức.

Đám người Xích Nguyệt Ma Giáo đều cảm thấy bất an, ánh mắt dò xét lẫn nhau, trên mặt đầy vẻ đề phòng

Sự hoài nghi của U Long Điện Vương, khiến cho bầu không khí nơi đây trở nên càng áp lực nặng nề hơn, không ít người cảm thấy thần kinh căng thẳng không dám sơ sẩy một khắc.

Cứ như vậy cho đến nửa đêm, “Di Thiên Chi Mâu” kia cũng không xuất hiện nữa.

Ngược lại, Bá Thiết đà chủ lại bắt đầu kiểm tra từng thành viên của các Phân Đà.

- A...

Lúc trời sắp sáng trong phế tích đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm thiết.

- Đây đã là tên “nội ứng” thứ ba mà Đà chủ đại nhân giết rồi.

Vài tên Hộ pháp, hai mặt nhìn nhau.

- Cứ tiếp tục hoài nghi như vậy, cũng không phải thượng sách, U Long Điện Vương lắc đầu.

Hắn cũng không biết rằng tất cả nguồn gốc, đều bắt đầu từ mình

Nếu không phải trên người hắn có “Dấu hiệu Mâu thần”, Triệu Phong cũng không thể nào truy tung và công kích chính xác được như vậy.

Ngày hôm sau, lúc mặt trời mọc lên.

Đám Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo đều có chút mệt mỏi, bắt đầu lên đường.

- Giữ vững phòng thủ, chỉ cần chúng ta giết đến Hiểu Nguyệt Tông không tin Tiểu tử kia không lộ diện.

Bá Thiết đà chủ rốt cuộc cũng từng bỏ việc tra hỏi, quyết định chủ động xuất kích.

Mấy vị Hộ pháp đều không phản đối.

Trước mắt mà nói, địch ở ngoài sáng ta ở trong tối, đây là sách lược tốt nhất.

Vụt vụt vụt...

Đám người Xích Nguyệt Ma Giáo, gồm hơn mười cường giả tinh nhuệ, bày ra trận thế đại quy mô, phá không mà đi, cưỡi lên các loài tọa kỵ Linh sủng

Suốt nửa ngày sau, Di Thiên Chi Mâu cũng không hề xuất hiện.

- Chậc chậc, xem ra để thi triển bí thuật huyết mạch kia, tiểu tử đó cũng phải trả cái giá rất lớn, không thể nào liên tục thi triển được.

Vài thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, không khỏi bật cười.

Bầu không khí áp lực suốt cả chặng đường đã bớt đi phần nào.

Sáng ngày hôm sau.

Một vài thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng áp lực tinh thần vô hình

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con mắt hư vô cực lớn, lạnh lẽo như băng không biết ngưng hiện từ lúc nào, đang ở trên đỉnh đầu mọi người mà lạnh nhạt nhìn xuống

- Lại xuất hiện rồi!

Phẩn lớn thành viên trong Xích Nguyệt Ma Giáo đều giật mình, tuyệt đại đa số đều cảm thấy áp lực, hô hấp khó khăn.

- Mọi người cẩn thận!

Xích Nguyệt Ma Giáo từ trên xuống dưới, như lâm đại địch.

- Tiểu bối, nếu ngươi không đến tìm chết, bổn Đà chủ sẽ giết đến Hiểu Nguyệt Tông tiêu diệt toàn Tông của ngươi.

Trên mặt Bá Thiết đà chủ lộ vẻ tàn nhẫn, sát cơ dày đặc, mở miệng uy hiếp.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 823

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.