Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng lực đột phá (thượng) (1)

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

Mặt trời lặn phía tây.

Dưới ánh chiều tà nhàn nhạt, một tòa “núi băng phong nho nhỏ” tràn ngập hân ý, chiết xạ ra lam huy mộng ảo như thủy tinh.

Bên trong tầng băng kia, có bổn tòa "băng điêu” hình người trống rất sống động, đứng lặng hồi lâu, không hề động đậy chút nào.

Quá trình này, giằng co trọn vẹn nửa canh giờ.

Vụt vụt vụt...

Bỗng nhiên, từ phía Hoành Vân Thập Tam Quốc, có hơn mười đạo thân ảnh bay tới.

- Túc lão, mau nhìn...

Trong đám người, một vị thanh niên cầm bào, chỉ vào “tòa núi băng phong” kia, khẽ hô lên một tiếng.

Bên cạnh thanh niên mặc cầm bào, có một vị mỹ nữ mặc váy lam, dịu dàng phong cách cổ điển, khí chất trang nhã cao quý.

- Triệu đại ca bị đóng băng trong đó rồi!

Nữ tử váy lam lập tức thất sắc.

- Tĩnh nhi! Không được tới gần!

Túc lão rùng mình, phất tay ngăn mọi người lại.

Phía xa xa.

Tòa núi băng phong kia phát rạ một luồng hàn ý ngưng huyết thấu xương, trong phương viên một dặm, gió lạnh gào thét, giống như đao cắt.

Tồn tại dưới Chân Linh cảnh, căn bản không thể nào đến gần tòa núi băng phong kia, nếu không e rằng chỉ cần dư âm của hàn khí cũng đủ uy hiếp đến tính mạng rồi.

- Sư tôn! Tại sao Triệu đại ca lại đóng băng cùng mấy người kia? Những người đó là ai?

Tĩnh cộng chúa miễn cưỡng bình ổn tâm tình, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú thiếu niên tóc lam trong tầng băng không thể di chuyển đi chút nào.

Túc lão dò xét một lát, thần sắc dần trở nên nặng nề, trong mắt đầy vẻ kinh hãi, sau đó dần lan tràn lên mặt, càng lúc càng mãnh liệt.

Đám thành viên trong Liên minh Thí Long đều ngừng hô hấp, dường như hiểu được một màn bất thường trước mắt.

Thật lâu sau...

Túc lão hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập kính ý khâm phục:

- Triệu Phong không ngờ ngươi có thể làm được đến bước này, khiến cho một vị Xích Nguyệt Đà chủ và ba đại cự đầu cùng bị đóng băng một lúc.

Xích Nguyệt Đà chủ? Xích Nguyệt Ma Giáo?

Đám thành viên của Liên minh Thí Long đều lộ vẻ giật mình kinh hãi.

Hiển nhiên, mọi người đều không ngờ rằng ba người cùng bị băng phong với Triệu Phong lại có địa vị lớn như vậy.

- Triệu đại cạ kịch chiến cùng với Xích Nguyệt Đà chủ và ba đại cự đầu, cuối cùng đóng băng cùng bọn hắn. Chẳng lẽ chính bản thân huynh ấy...

Trong đôi mắt đẹp của Tĩnh công chúa tràn ngập kinh hãi và lo lắng, trống ngóng nhìn thiếu niên tóc lam bị đóng băng như mộng như ảo.

Xích Nguyệt Đà chủ.

Nhân vật cấp bậc này, đối với cường giả trên Đại lục hiện nay mà nói, căn bản chính là giới hạn trong truyền thuyết.

Mấy trăm năm trước.

Xích Nguyệt Ma Giáo thế lực vô biên, có “mười hai Đường, một trăm lẻ tám Phân Đà”, đạt tới trình độ huy hoàng chưa từng có trên Đại lục.

Lúc đỉnh phong, thực lực một Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo, đủ để tiêu diệt vài Cường quốc, hết sức dễ dàng

Lúc đỉnh phong thực lực một Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo, có thể tiêu diệt được vài Cường quốc, không có gì khó khăn.

Mà một màn trước mắt, không ngờ “thiên kiêu cái thế” của Đại lục lại có thể chiến đấu với cấp bậc “Xích Nguyệt Đà chủ” trong truyền thuyết.

Vừa nghe những lời này, mọi người trong Liên minh Thí Long đều kinh ngạc đến không tưởng tượng nổi.

Mọi người ngoài kinh ngạc ra, còn khô tránh khỏi có chút kích động hưng phấn.

- Tất cả mọi người rút lui! Không được tới gần nơi đóng băng trong phạm vi mười dặm

Túc lão hạ xuống mệnh lệnh.

Cảnh giới và giác quan của ông ta, không khó phát hiện ra, bên trong tầng băng vẫn còn khí tức sinh mệnh, phát ra từ vị trí trung tâm là “Triệu Phong”.

Đám người Tĩnh công chúa cũng không do dự, lập tức rút lui.

Mọi người đều hiểu rằng, chiến đấu đạt tới cấp bậc như Xích Nguyệt Đà chủ, nhóm người mình cũng không thể tạo thành tác dụng gì.

Người duy nhất có năng lực nhúng tay vào, chỉ có một mình Túc lão.

Thế nhưng, mạnh như Túc lão, khi ngưng mắt nhìn vào bốn người bị đóng băng, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Để tạo nên tảng băng phong như vậy, e rằng Triệu Phong phải trả một cái giá rất lớn mới có thể làm được, cũng đã thành công quá nửa... Nếu như ta tùy tiện nhúng tay...

Vẻ mặt Túc lão có chút thận trọng

Lúc này, ba người bị đóng băng bên trong cũng chưa hoàn toàn mất đi phản kháng

Nhất là “Xích Nguyệt Đà chủ”, mặc dù bị băng phong nhưng cơ thể vẫn còn chấn động mãnh liệt.

Còn hai người khác.

Hộ pháp Huyết Cương Đà thì dường như đã lâm vào hôn mê, mất đi phản kháng Còn U Long Điện Vương thì nhờ vào huyết mạch cường hoành dị thường và khí lực sinh mệnh cường đại, vẫn còn một tia chống đỡ.

- Nếu như chỉ vỏn vẹn đóng băng một mình “Xích Nguyệt Đà chủ”, ta đã thành công. Nhưng lại thêm U Long Điện Vương và Hộ pháp Huyết Cương Đà, độ khó liền tăng gấp đôi, nhất là tên “U Long Điện Vương” này...

Triệu Phong bị đóng băng tại vị trí trung tâm, trong lòng thầm nghĩ.

Trong ba đại cự đầu mà hắn động băng, thể chất huyết mạch của U Long Điện Vương vô cùng cường hoành, làm phân tán rất nhiều hàn lực huyết mạch của Triệu Phong.

- Triệu Phong, ngươi cần trợ giúp gì không?

Túc lão truyền âm đến.

Ồ?

Lúc này Triệu Phong mới chú ý đến đám người Túc lão. Vừa rồi hắn toàn lực đóng băng ba đại cự đầu, cho nên cơ bản đã hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.

- Đã như vậy...

Đám người Túc lão đến đây, khiến Triệu Phong nảy ra một kế hoạch mới.

Lúc trước hắn đại chiến với ba đại cự đầu, thủy chung vẫn lưu lại một ít hậu bị, tránh tình trạng huyết mạch đồng lực hoặc nguyên khí chân lực cạn kiệt.

Thế nhưng bây giờ lại có thêm viện binh là một vị Chân Chủ cấp, có thể tiến lùi tự nhiên rồi.

- Túc lão! Ngươi ở lại giải quyết hậu quả, những người còn lại, tất cả rút lui trăm dặm

Thanh âm của Triệu Phong vang lên trong não hải của Túc lão.

- Được!

Túc lão dường như suy nghĩ gì đó, cũng không hề do dự, lập tức dẫn đầu đám người Liên minh Thí Long, rút lui hơn trăm dặm

Chỉ riêng ông ta là ở lại phụ cận cách đó mười dặm, thuận tiện tru sát những dư nghiệt rải rác của Xích Nguyệt Ma Giáo.

- Chậc chậc! Triệu Phong để xem lực lượng huyết mạch của ngươi, còn có thể duy trì được bao lâu?

- Bổn Đà chủ tẩn chức Chân Linh cảnh hơn 100 năm rồi, tu vi đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong Chân Linh nguyên còn dồi dào hơn ngươi gấp mấy lần. Đánh lâu dài, ngươi nhất định phải thua.

Xích Nguyệt Đà chủ bị đóng băng mặc dù không thể nói chuyện, nhưng lại có thể thông qua linh thức để truyền âm.

Triệu Phong mặt không đổi sắc, quả thật nội tình Chân Linh nguyên giữa hắn và Xích Nguyệt Đà chủ, có chênh lệch rất lớn.

- Băng Thủy Chuyển Hoán!

Khí tức huyết mạch trên người Triệu Phong thậm chí mắt trái, bỗng nhiên biến ảo.

Khí tức lạnh như băng bỗng nhiên hòa tan như đầm nước ôn nhuận. thậm chí tầng băng bốn phía cũng đang nhanh chóng tan rã.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 679

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.