Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư ảnh Địa cấp (1)

Phiên bản Dịch · 1411 chữ

Năm sáu ngày sau, sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm.

Vụt vụt...

Một đoàn điện quang phong ảnh uy thế kinh người, xuyên qua khoảng không rừng cây, phần lớn Hung thú và Yêu thú ở xung quanh đều phủ phục run rẩy, vô cung tĩnh mịch im ắng.

Vài nhịp hô hấp sau.

Đoàn “điện quang phong ảnh" kia đã đần ảm đạm, “vụt" một tiếng, bỗng nhiên hạ xuống đỉnh của một cây đại thụ cao nhất gần đó.

Trên ngọn cây đại thụ, thiếu niên tóc lam có chút thở đốc, Phong Lôi Quang Dực sau lưng hắn, ảm đạm thu lại.

Mắt trái của hắn đột nhiên ngưng tụ, quét nhìn khí tức lưu lại trong khu vực xung quanh.

Cho dù chỉ là chi tiết nhỏ không đáng chú ý, nhưng ngay cả một hạt bụi nhỏ trong không khí, thậm chí là biến hóa nhỏ nhoi của nguyên khí thiên địa, cũng đều không thoát khỏi ánh mắt của thiếu niên.

- Không ngờ lại ở đây.

Triệu Phong nhìn về phía trước, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.

Phía trước rừng cây, xuất hiện một nhánh sông. Đối điện với bờ sông là một tiểu hạp cốc.

Hạp cốc kia, vẫn còn in rất sâu trong ký ức của Triệu Phong.

Ngày xưa, trong hạp cốc này, hắn đã bị Hung thú cao cấp bức đến tuyệt cảnh, về sau may nhờ có Nhiễm Tiểu Uyên và đám đệ tử trong Tông môn giáng lâm, chém giết Thanh Đầu Lang Vương, cho nên Triệu Phong mới có thể thoát ly tuyệt cảnh.

Không ngờ hôm nay, lúc Triệu Phong đuổi giết cường địch thì lại đuối tới nơi này.

Mấy ngày gần đây, Triệu Phong vẫn một mực truy sát “Khô Lâu đường chủ”, sau nhiều lần nghỉ ngơi, lại tiếp tục truy kích.

Thực lực nội tình của Khô Lâu đường chủ, thâm bất khả trắc, cho dù Triệu Phong tham tu truyền thừa của “Phong Lôi Đại Đế”, tốc độ ngạo thị trong đám cùng cấp, thế nhưng vẫn khó có thể đuổi kịp.

Nếu không phải vài ngày trước, Triệu Phong đã tu luyện thành “Phong Lôi Chi Dực” hình thức ban đầu, e rằng đã sớm mất dấu Khô Lâu đường chủ rồi.

Cũng may.

Tốc độ của Triệu Phong mặc dù không thể chiếm ưu thế, nhưng Thần Linh nhãn lại có năng lực quan sát cường đại, có thể gắt gao truy tung Khô Lâu đường chủ.

Thở dốc một hồi, dưới cảnh giới tinh thần và tâm hồn cường đại, nguyên khí trong cơ thể nhanh chóng khôi phục.

- Ở phía trước, để xem ngươi còn có thể trốn được bao lâu!

Triệu Phong cười lạnh một tiếng, sau lưng mở ra Phong Lôi Chi Dực, trong khoảnh khắc đã bay qua hạp cốc Huyết Mãng ngày xưa.

Xuyên qua hạp cốc, một đường tiếp tục xâm nhập.

Một lúc sau.

Rừng cây phía trước càng trở nên tĩnh mịch, không ngờ là một mảnh u lâm thần bí.

-Chẳng lẽ là nơi đó... Trong lòng Triệu Phong thoáng run một cái, Thần Linh nhãn nhìn vào chỗ sâu nhất trong khu rừng.

Thông qua năng lực quan sát của Thần Linh nhãn, hắn đã xác định được hướng đi của Khô Lâu đường chủ.

“Nơi đó”, chính là nơi mà Triệu Phong vẫn rất kiêng kỵ, nếu không phải là chuyện trọng yếu, hắn sẽ không dễ dàng xâm nhập vào đó.

- Bây giờ là cơ hội tốt nhất để giết chết Khô Lâu đường chủ, vết thương của hắn chồng chất, tâm thần và thân thể đều thụ trọng thương, nguyên khí đại thương...

Trên mặt Triệu Phong lộ ra sát ý quyết đoán, tiếp tục xâm nhập vào rừng sâu.

Cùng lúc đó...

Ở sâu trong khu rừng, nơi một mảnh đắt tràn ngập sương mù, ánh sáng hoàn toàn bị che

Vụt...

Một Bộ khô lâu bị tàn phá không chịu nổi xuất hiện, tầng ô quang quanh người chặp chờn bất định, hiện rõ sự quỷ dị âm trầm

- Tên tiểu tử tóc lam kia đúng là âm hồn bất tán, không ngờ vẫn gắt gao bám chặt lấy ta.

Khô Lâu đường chủ nghiến răng nghiến lợi, trên mặt tràn ngập sát cơ oán hận.

Những ngày này, hắn đã dùng hết mọi thủ đoạn, nghĩ cách thoát khỏi sự đuổi giết của Triệu Phong.

Ví dụ như, bất chấp phải tiêu hao một lượng lớn nguyên khí tinh nguyên, khiến tốc độ tăng trưởng trên diện rộng, thậm chí trong thời gian ngăn có thể siêu việt gấp đôi Triệu Phong.

Lại ví dụ như, hắn đã thi triển vài loại bí pháp, che giấu hành tung khí tức, hoặc lưu lại khí tức giả để đánh lạc hướng đối phương

Thế nhưng

Khô Lâu đường chủ phí hết một phen tâm huyết, thủ đoạn xài hết, vẫn không thể thoát khỏi sự tập trung khóa chặt của Triệu Phong

Hai ngày trước, hắn vốn còn tưởng rằng mình đã thành công thoát khỏi kết cục bị truy sát, trong lòng thở phào một hơi, định tìm nơi ẩn nấp, chuẩn bị tĩnh dưỡng.

Thế nhưng không đến nửa canh giờ. “Di Thiên Chi Mâu” kia đột nhiên giáng lâm, phát động một bí thuật Đồng Hỏa mạnh mẽ, khiến cho thương thế của Khô Lâu đường chủ lại tăng thêm một bậc.

- Sắp tới “Bách Phần cấm địa” rồi, cường giả tiến vào nơi này mà còn có thể sống sót, chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Khô Lâu đường chủ cười âm lãnh, tầng ô quang quanh người lại lần nữa sáng ngời, tự mình hướng về phía sâu trong khu rừng mà bay đi.

Một lát sau.

Khô Lâu đường chủ đi đến một vùng đất chất đầy xương cốt, một luồng lực lượng vô hình thần bí, tràn ngập khắp mảnh cấm địa này.

Sâu bên trong cấm địa, từng tòa lăng mộ xếp gần nhau san sát, có đến hơn 100 tòa. Đặt ở vị trí trung tâm là một “Quảng trường ngân tinh”.

Chính giữa quảng trường ngân tinh này, còn có một bệ đá tựa như tế đàn.

Mạnh như Khô Lâu đường chủ, lúc xâm nhập vào nơi này, cũng cảm thấy lạnh người bất an, cẩn thận từng chút một, lấy ra một cái Xích Huyết toái ngọc.

- Cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh xâm nhập vào cấm địa này, cũng không thể dễ dàng chống cự được lực lượng nguyền rủa. Còn may ngày xưa, ta đã từng cùng Giáo chủ tiến vào nơi này, cho nên mới có được phương pháp ứng phó.

Khô Lâu đường chủ ngồi xếp bằng ở giữa vùng đất xương trắng, cũng không dám tới quá gần những lăng mộ kia.

Sau khi tiến vào Bách Phần cấm địa, trong lòng Khô Lâu đường chủ lập tức bình tĩnh, yên tâm tĩnh dưỡng.

Hắn căn bản không sợ Triệu Phong đến đây, thậm chí trong lòng còn có chút chờ mong, nếu như tiểu tử kia dám đi vào, cho dù mình không động thủ thì lực lượng nguyền rủa cũng đủ nuốt sống hắn rồi.

Theo hắn biết, chỉ có một số ít Tôn Giả Đan Nguyên cảnh đếm trên đầu ngón tay, mới có thể toàn thân trở ra từ trong Bách Phân Cấm Địa.

Cho dù là Tôn Giả bình thường, tiến vào Bách Phần cấm địa, cũng phải trả một cái giá rất lớn.

Sau thời gian uống cạn nửa chung trà.

Vụt...

Tiếng Phong Lôi xé gió vang lên, truyền đến từ khu vực bên ngoài tầng sương đang bao phủ vùng đất đầy xương cốt này.

- Đến rồi!

Trong lòng Khô Lâu đường chủ bỗng nhiên vui vẻ, hắn chỉ ước gì Triệu Phong sớm tiến vào đây mà thôi.

- Ha ha, sẽ như ngươi mong muốn.

Một tiếng cười khẽ vang lên, từ khu vực sương mù truyền vào trong Bách Phần cấm địa.

Vừa dứt lời, điện quang phong ảnh lóe lên, một thiếu niên tóc lam đột nhiên tiến vào trong khu vực xương trắng.

Ô...ô...ô...n...g!

Bên trong Bách Phần cấm địa, lực lượng nguyền rủa vô hình, không chỗ nào không thể xâm nhập, đồng loạt hướng về Triệu Phong.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 754

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.