Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ điểm Đốn Ngộ (1)

Phiên bản Dịch · 1336 chữ

Những lời suy tính bói toán của Tn Giả. khiến cho thần sắc của không ít người tại đây đều sa sút, trong lòng hồi lâu vẫn không thể bình phục.

Kết quả suy tính được cũng không quá khó hiểu, thiên tài đi ra từ truyền thừa Ngoại Vực, đều có đại kỳ ngộ, đại khí vận, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng.

Ngược lại, người không đi ra thi lành ít dữ nhiều, cơ bản không có gì khó hiểu.

Nhất thời, một vài người tới bái phỏng như Triệu Phong, Mạc Thiên Y, sắc mặt đều dị thường, ánh mắt lập lòe bất định, lâm vào trầm mặc trong giây lát.

Trí Giả liếc nhìn Triệu Phong với vẻ dò xét, sau đó lại giải đáp và chỉ điểm những người tới bái phỏng khác.

Thật lâu sau...

Nỗi lòng Triệu Phong dần dần trở lại bình tĩnh.

- Tình cảnh của Vũ Phi, ít nhất ta vẫn hiểu rõ, huống chi trước khi đi, Tàn linh Tử Thánh đã từng tặng ta một cái “Tử Thánh lệnh”, có thể sinh ra một tia liên hệ với Di tích Tử Thánh.

Trong lòng bàn tay Triệu Phong, đột nhiên hiển hiện một lệnh bài tử sắc mờ ảo như nước chảy.

Lệnh bài tử sắc này, chính là “Tử Thánh lệnh”, từ trên đó truyền đến một tia chấn động mơ hồ, lóe lên trong lòng bàn tay Triệu Phong rồi sau đó biến mất.

Về phần công đụng của “Tử Thánh lệnh”, Tản linh Tử Thánh đã từng giải thích qua: Lệnh bài này có thể sinh ra một tia liên hệ thần bí với Di tích Tử Thánh, thậm chí còn có thể xem là một tiêu điểm tọa độ, mở ra một thông đạo truyền thừa từ không gian di tích.

Nếu như Triệu Vũ Phi có thỉnh cầu gì, hoặc Triệu Phong muốn đến Di tích Tử Thánh, cũng có thể thông qua “Tử Thánh lệnh” này mà thực hiện.

Nhưng lệnh bài này cũng hạn chế nhất định, tối đa chỉ có thể sử dụng ba lượt.

- Mấu chốt là không biết tình cảnh của Cầm Tâm còn sống hay đã chết, ta hoàn toàn không biết gì cả.

Triệu Phong khẽ thở ra một hơi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Cho đến tối khuya, những người bái phỏng lần lượt rời đi, gương mặt Trí Giả có chút mỏi mệt, lập tức muốn đi nghỉ ngoi.

Triệu Phong và Mạc Thiên Y lại không lập tức rời đi.

- Trí Giả, ta còn một việc cần ngài chỉ điểm.

Triệu Phong rốt cuộc đã mở miệng.

Trí Giả cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ cười hỏi:

- Mục đích tới đây của ngươi, có phải là vì Cầm Tâm không?

- Không sai, xin hỏi Trí Giả, Cầm Tâm rốt cuộc còn sống hay đã chết?

Triệu Phong trực tiếp hỏi.

Trước đó, suy tính của Trí Giả, chỉ là một khái niệm không rõ ràng phần lớn nhằm vào truyền thừa có đi ra khỏi truyền thừa Ngoại Vực hay không

Nhưng lần này, vấn đề của Triệu Phong càng thêm cụ thể hơn, chỉ nhằm vào một người.

- Triệu Phong Liễu Cầm Tâm kia đã tiến vào truyền thừa Vực Ngoại xa xôi, không tìm ra manh mối căn cứ, ngươi muốn sư tôn suy tính sinh tử của nàng như vậy không phải là si tâm vọng tưởng cưỡng cầu sao?

Cầm Vương Phi lạnh lùng nói, thanh âm có vài phần không vui.

Triệu Phong cũng không có hành động gì, chỉ nhìn về phía Trí Giả, trên mặt chan chứa một tia hi vọng cuối cùng.

Hắn cũng biết rõ, trong truyền thừa Mệnh đạo, việc suy tính bói toán cần có thông tin và manh mối khách quan, không phải bỗng nhiên vọng luận.

Hiển nhiên, Cầm Vương Phi cũng có xem qua về Mệnh đạo, biết rằng sau khi Liễu Cầm Tâm tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, thiếu đi manh mối để suy tính, có thể xác định được hung cát của nàng đã không tệ rồi chứ đừng nói là xác định sinh tử.

- Triệu Phong vấn đề này, ta không thể trả lời ngươi.

Trí Giả đứng chắp tay, trên gương mặt tang thương không nhìn ra một tia cảm xúc dao động nào.

Không thể trả lời?

Triệu Phong không khỏi sững sờ.

Trí Giả cũng không nói là mình có thể suy tính hay không ngược lại nói rằng “không thể trả lời”.

- Trí Giả, theo ta được biết, ngài là sư tổ của Cầm Tâm,

Triệu Phong cũng không từ bỏ, hắn mơ hồ cảm thấy, có lẽ Trí Giả đã biết được điều gì đó, nhưng lại không muốn nói với mình.

Mà càng như vậy, hắn lại càng thêm lo lắng cho tình cảnh của Liễu Cầm Tâm.

Trí Giả cũng không phủ nhận, trầm mặc một lát, rốt cuộc cũng mở miệng:

- Cầm Tâm có thiên phú ngộ tính kinh người tại Mệnh, Cầm nhị đạo, lão hủ cũng rất yêu thích, đang chuẩn bị đợi sau khi nàng đi ra khỏi truyền thừa sẽ truyền lại y bát. Chỉ tiếc...

Nói đến đây, Trí Giả thấp giọng thở dài một hơi, dường như đối diện với vận mệnh tối tăm này, ngay cả người tu hành Mệnh đạo như ông ta, cũng cảm thấy bất lực sâu sắc.

- Triệu Phong này, chẳng lẽ còn không nhìn ra, Liễu Cầm Tâm căn bản đã chết trong truyền thừa Ngoại Vực rồi. Nếu không tại sao sư tôn lại không trả lời?

Cầm Vương Phi ở bên cạnh, khóe miệng khẽ nhếch lên, trong đôi mắt phượng hiện lên một tia trào phúng.

Nàng và Liễu Cầm Tâm ở thế đối lập.

Sư tôn của Liễu Cầm Tâm, trước khi chết đã từng suy diễn một lần, để nàng sửa tên, cùng tên với Cầm Vương Phi, chính là vì muốn tranh đoạt số mệnh, nghịch thiên mà đi.

Đối với việc này, Cầm Vương Phi cũng biết được đại khái, tự nhiên có chút phản cảm.

- Nếu như không có được đáp án xác thực, khúc mắc trong lòng vãn bối khó mà giải được.

Triệu Phong trịnh trọng thi lễ với Trí Giả.

- Triệu Phong, lão hủ không thể đáp giải, cũng không dám vọng động kết luận. Nếu không, sẽ dẫn phát số mệnh biến hóa, ngay cả ta không đảm đương nổi việc này.

Trí Giả cay đắng lắc đầu.

Lời này vừa nói ra, ngay cả Cầm Vương Phi cũng không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.

Trí Giả dường như cố kỵ điều gì đó, không dám vọng động phán đoán, tránh ảnh hưởng tới số mệnh của bản thân Triệu Phong, khiến cho số mệnh thiên địa dẫn tới ảnh hưởng không thể dự đoán.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu dường như có điều suy nghĩ, chợt lộ ra một tia minh ngộ.

Meo ô...

Đại Lại Miêu nheo mắt lại, ném lên mấy đồng tiền cổ, nhìn chăm chú vào Triệu Phong hôi lâu, dần dần lộ ra một tia hoảng sợ.

- Rốt cuộc là tại sao, Trí Giả dường như biết rõ một vài số mệnh trên người ta, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ không gánh vác nổi hậu quả.

Trong lòng Triệu Phong càng trở nên nghi hoặc hơn.

- Lão hủ chỉ có thể nói cho ngươi biết một chuyện: Bất kẻ là đại hung hay đại cát, thế gian này đều không có sự tình tuyệt đối. Cho dù là người chắc chắn phải chết, cũng có thể xoay chuyển số mệnh trời đất. Ví dụ như Bát Đại Thần Mâu trong truyền thuyết, “Luân Hồi nhãn ” trong đó có được năng lực nghịch chuyển sinh tử.

Trí Giả bình đạm nói.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 908

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.