Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém giết quét ngang (2)

Phiên bản Dịch · 1373 chữ

- Cầm Kiếm Cung chủ đã chết, giết chết Đại trưởng lão của Cầm Kiếm Cung nữa thì Cầm Kiếm Cung sẽ không còn cường giả Chân Chủ cấp tọa trấn, không khác gì quân đội không có tướng lãnh, sẽ nhanh chóng tan rã...

Trái tim Thiết Ma đập thình thịch.

Nói một cách tương đối có nghĩa là, sau khi giết chết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cơ bản sẽ khiến Cầm Kiếm Cung - một trong tám đại thế lực siêu cấp của Đại quốc tan rã.

Nếu là lúc bình thường dưới tình huống một chọi một, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cố tình chạy trốn, Thiết Ma cũng rất khó có thể giết chết được.

Chẳng qua lúc này có Triệu Phong ở đây, tốc độ của hắn hoàn toàn ngạo thị Chân Chủ cấp, thực lực ít nhất không kém hơn Thiết Ma, như vậy thì sẽ có cơ hội nhất định trảm sát Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung

- Băng Hồn Chi Mâu!

Mắt trái của Triệu Phong bỗng nhiên hoán đổi thành một trận u lam lấp lánh, tập trung khóa chặt Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung

Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần lạnh lẽo, tư duy giống như bị hàn ý ngưng kết, thân hình cứng đờ, tốc độ giám mạnh quá nửa.

- Chuyện gì xảy ra...

Đại trưởng lão tóc bạc hoảng sợ hét lên, phản ứng thân thể và tốc độ đều giảm mạnh.

Hắn nhanh chóng ý thức được mình đang bị đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong tập trung khóa chặt.

Thế nhưng cho dù hắn biết được phương pháp đối phương ra tay, lại vô lực hóa giải.

- Ha ha, Triệu Phong làm tốt lắm...

Thiết Ma cười dài một tiếng, Hắc Ám Quang Luân trên tay chậm rãi tiếp cận Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung

Triệu Phong dùng Băng Hồn Chi Mâu tập trung Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung không nhanh không chậm truy giết.

- Quang Ám Phi Luân Trảm!

Hắc Ám Quang Luân trong tay Thiết Ma rời khỏi tay, phát ra một lưỡi đao quang luân khổng lồ rực rỡ chói mắt, chỉ trong giây lát đã chém đến trước người Đại trưởng lão tóc bạc.

Đại trưởng lão tóc bạc bị Băng Hồn Chi Mâu tập trung căn bản vô lực né tránh, chỉ có thể miễn cưỡng thiêu đốt Chân Linh khí, vung kiếm đón đỡ.

Ọc...

Lưỡi đao quang luân khổng lồ vừa va chạm đã đánh bay hắn, trên người lưu lại một đạo vết thương sâu thấy xương, máu nhuộm toàn thân.

Vụt...

Một thân ảnh tóc lam, với tốc độ không gì sánh kịp, xuất hiện sau lưng Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung

Phốc phốc...

Phong Lôi quang nhận lấp lánh rực rỡ trong tay Triệu Phong mang theo một trận thanh phong chập chờn, trên mặt không chút biểu tình, chém thẳng vào sau lưng Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung

- Rắc rắc...

Đại trưởng lão tóc bạc kiệt lực né tránh, một cánh tay lập tức bị Phong Lôi quang nhận chém rụng

Dưới công kích hiệp lực của Triệu Phong và Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, bất luận Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung giãy dụa như thế nào cũng không thể phản kháng nổi.

Chỉ trong hai hiệp, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung đã bị Triệu Phong và Thiết Ma liên thủ đánh chết.

- Không ngờ lại thuận lợi như vậy.

Trên mặt Thiết Ma tràn ngập vui mừng, khó nói nên lời.

Dù sạo thì tu vi của Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cũng tiếp cận Chân Chủ cập đỉnh phong nếu như bất chấp tất cả phản kháng hoặc chạy trốn, vậy thì muốn giết chết hắn cũng rất khó.

Ông ta ý thức được, chính mình đã đánh giá thấp thực lực và huyết mạch đồng tử của Triệu Phong rồi.

Trên thực tế, lúc Triệu Phong mở ra huyết mạch đồng tử, cho dù Thiết Ma không ra tay đi nữa, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cũng khó thoát khỏi cái chết.

Giết chết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung xong Triệu Phong mặt không biểu tình, huyết mạch đồng tử khôi phục lại bình thường bộ dạng không để tâm.

Thiết Ma không khỏi liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu.

Lần này gặp lại Triệu Phong ông ta đã có chút không nhìn thấu thiên kiêu cái thế vừa mới xuất hiện trên Đại lục này.

Vụt...

Triệu Phong đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, chợt biến sắc, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất không thấy đâu nữa.

Vài nhịp hô hấp qua đi.

Một đạo phong ảnh điện mang hiện thân trong mật thất luyện khí bên dưới.

Trong gian mật thất luyện khí dưới đất, diễm khí ô quang bao trùm, ngay cả Chân Chủ cấp cũng khó có thể nhìn trộm.

Thiết Càn đại sư ở lại nơi này, trong lòng vô cùng rung động hô hấp khó khăn, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một Bộ khô lâu âm trầm, trong hốc mắt lập lòe hai luồng hỏa diễm đỏ sậm kinh hồn.

Còn “Hắc Ám Quang Luân” trong giai đoạn luyện chế cuối cùng thì đang lơ lửng trước người Bộ khô lâu kia.

- Chủ nhân xin hãy yên tâm, nói về luyện khí, ta cũng có tạo nghệ mấy trăm năm, không hề thua kém gì Luyện Khí Đại Sư.

Khô Lâu đường chủ duy trì Hắc Ám Quang Luân đã sắp hoàn thành bước cuối cùng.

Triệu Phong khẽ gật đầu, có lẽ Khô Lâu đường chủ không biết bản vẽ linh kiện, nên không thể nào hoàn thành nửa bước cuối cùng, nhưng muốn duy trì hiện trạng của nó thì cũng không khó khăn gì.

Phải biết rằng, Khô Lâu đường chủ tại thời kỳ đỉnh phong chính là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, cảnh giới cao thâm, kinh nghiệm lịch duyệt đều vượt xa Triệu Phong và Thiết Càn đại sư.

- Ngươi hãy duy trì một lúc nữa.

Triệu Phong lưu lại một câu nói, sau đó thân hình biến mất khỏi gian mật thất luyện khí

Một lát sau...

Vút...

Một trận phong ảnh điện quang, đuổi về phía Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo và Cầm Vương Phi.

- Ha ha ha, Cầm Vương Phi, ngươi mưu tính sâu xa, đối địch với bổn tọa nhiều năm, e rằng cũng không nghĩ tới kết cục ngày hôm nay phải không?

Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo cười dài một tiếng, Hắc Ám Quang Luân huy động bức Cầm Vương Phi đến tuyệt cảnh.

Trên cung trang hoa lệ của Cầm Vương Phi lưu lại bốn năm vết máu, từng mảng da trắng tuyết hồng nhuận lộ ra, mang đến cho người khác một loại hấp dẫn trí mạng

- Thiết Ma đại nhân, tha cho ta một mạng

Trên mặt Cầm Vương Phi đẩy vẻ cầu khẩn, dáng vẻ động lòng người, bờ vai và bầu ngực nửa lộ, mị hoặc thiên hạ.

Ngay cả Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo cũng phải tận lực thu liễm tâm thần, phòng ngừa trúng phải Mị đạo của Cầm Vương Phi.

-Chết đi! Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo lo lắng đêm dài lắm mộng trên mặt lóe lên lệ quang Hắc Ám Quang Luân giống như sét đánh, chém về phía Cầm Vương Phi.

Giờ phút này, Cầm Vương Phi đã thụ trọng thương dốc hết toàn lực cũng không cách nào ngăn cản được quang luân kia chém tới.

- Đợi một chút!

Một thanh âm lạnh nhạt bình thản từ giữa không trung vang lên.

Khoảnh khắc tiếp theo, một trận phong ảnh điện quang ngăn trước mặt Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo và Cầm Vương Phi.

Ô...ô...ô...n...g!

Hắc Ám Quang Luân của Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, lập tức bị một tầng sóng nước màu lam ngăn cản, phảng phất như tiến vào biển sâu vô tận khó tiến thêm nửa tấc.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 816

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.