Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Nhãn Thánh Tử (2)

Phiên bản Dịch · 1364 chữ

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong quét qua toàn trường, không phát hiện “Tân Vô Ngân”, không khỏi có chút tiếc nuối.

Nghe nói, sau khi Tân Vô Ngân tiến vào Thiên Cơ truyền thừa, hắn cũng không có trở ra.

Kể từ đó...

Triệu Phong cũng không còn mấy phần hứng thú đối với Trà Hội lần này nữa.

Bởi vì trong tất cả Chân long thiên tài, đối thủ khiến hắn cảm thấy hứng thú và mong đợi nhất chỉ có hai người, chính là Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân.

Ngược lại, một trong năm đại thiên kiêu cái thế “Tam trọng thiên” lại rất nhiệt tình với Triệu Phong, chủ động bắt chuyện, không ít lần bày tỏ cảm kích.

Năm đó, tại vòng thứ hai trên Chân Long hội, Triệu Phong và Tam trọng thiên đã từng giao phong, về sau lại cứu đối phương một mạng, có thể nói là không đánh không quen.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Chớp mắt đã gần mười ngày trôi qua...

Thời gian bắt đầu Chân Long Trà Hội đã đến.

Nhưng kỳ quái chính là, Chân Long Trà Hội vẫn không bắt đầu như đã hẹn.

Triệu Phong một mực bế quan tìm hiểu, không chú ý đến những điều này, thế nhưng các thiên tài đỉnh cao đến từ khắp nơi trên Đại lục thì lại có chút dị nghị.

Kim Dương gia, khu phòng trọ khách quý.

- Băng Vi Tiên Tử, chừng nào thì bắt đầu Chân Long Trà Hội đây?

Trong đám người truyền đến một hồi dị động.

Chẳng biết từ lúc nào, người chủ sự là Băng Vi Tiên Tử đã tiến nhập khu phòng trọ khách quý.

- Xét đến việc Vũ Thiên Ngô và một vài Chân long thiên tài chưa đến, cho nên Chân Long Trà Hội tạm thời trì hoãn vài ngày.

Trên mặt Băng Vi Tiên Tử có chút áy náy.

Dù sao, trong những Chân long thiên tài ở đây cũng có một vài thiên kiêu cái thế cùng cấp độ với nàng, nàng không thể chậm trễ được.

- Cũng được, vậy thì chờ vài ngày nữa, nếu Vũ Thiên Ngô không tới, Chân Long Trà Hội sẽ thiếu đi một đối thủ mạnh mẽ, cũng rất mất hứng.

Thanh âm của Tam Nhãn Thánh Tử ồm ồm, vang vọng không ngừng.

Hắn và Đạm Thai Lan Nguyệt nhìn nhau, đều không phản đối.

Trong năm đại thiên kiêu cái thế, Vũ Thiên Ngô vẫn luôn đứng đầu, không chỉ một hai thiên kiêu cái thế là quyết tâm khiêu chiến với hắn.

Huống chi.

Trở về từ Truyền thừa Ngoại Vực hơn một năm, những Chân long thiên tài ở đây, đều có tiến bộ nhảy vọt, lòng tin tăng mạnh.

Cứ như vậy, vì chờ Vũ Thiên Ngô cho nên thời gian lại dời xuống ba bốn ngày.

Vũ Thiên Ngô còn chưa đến...

- Tại sao lần này Vũ Thiên Ngô lại không đến tham gia Chân Long Trà Hội?

- Quả thực kỳ quái, gần nửa năm nay, dường như không hề nghe tin Vũ Thiên Ngô lộ diện trên Đại lục.

Những thiên tài tham gia Chân Long Trà Hội, đều lén nghị luận.

Lúc thời gian diễn ra Trà Hội kéo dài đến ngày thứ mười, một bộ phần Chân long thiên tài đã mất đi sự kiên nhẫn.

Một số Chân long thiên tài cá biệt, bởi vì có chuyện quan trọng, thậm chí còn chuẩn bị cáo từ ra về.

- Phó giáo chủ, Trà Hội một mực kéo dài thời gian, chúng ta còn cần chờ đợi nữa hay không?

Khương T am Phong dò hỏi.

Triệu Phong lạnh nhạt mở miệng, nói:

- Chân Long Trà Hội chỉ là một lần tụ hội nho nhỏ, chúng ta đợi thêm ba ngày cuối cùng, nếu như vẫn không được, vậy thì hãy trở về Thiên Bồng.

Thân là người duy nhất có thể so sánh với Vũ Thiên Ngô, lời nói của Triệu Phong rất có phân lượng.

Lời nói của hắn truyền ra ngoài rất nhanh nhận được sự ủng hộ của những Chân long thiên tài khác.

- Không sai, ba ngày sau, nếu như còn không tổ chức Chân Long Trà Hội, chúng ta sẽ tự rời đi.

Tam trọng thiên là người đầu tiên tán thành, tiếp theo là Đạm Thai Lan Nguyệt, và đám Chân long thiên tài như Mạc Thiên Y, toàn bộ đều thống nhất ý kiến.

Loại tình huống này, khiến cho người tổ chức Chân Long Trà Hội là Tam Nhãn Thánh Tử và Băng Vi Tiên Tử, rốt cuộc cũng đứng ngồi không yên.

“Tam Nhãn Thánh Tử” đứng phía sau màn, tự mình ra mặt, đi đến khu phòng trọ của khách quý, trấn an phần lớn Chân long thiên tài.

- Chư vị, hãy nể mặt mũi của ta, tối đa đợi thêm mười ngày nữa.

Tam Nhãn Thánh Tử đứng chắp tay, một mái tóc vàng dưới ánh mặt trời, trở nên cực kỳ rực rỡ chói mắt.

Con mắt thứ ba trên trán hắn khẽ nhíu lại, phát ra một tia khí tức thần bí, cổ xưa mà cường đại, khiến cho một vài thiên tài cảm thấy huyết mạch của mình sinh ra một hồi rung động.

“Tam Nhãn Thánh Tử” đủ sao cũng là Vương Giả hai lần liên tiếp hạng nhất tại Chân Long hội trước kia, bối phận của hắn cao hơn những Chân long thiên tài ở đây rất nhiều.

Mọi người đều kính sợ kiêng kỵ trước uy danh và thực lực của hắn, nỗi lòng cũng bình tĩnh lại.

- Được rồi, vậy thì đợi mười ngày nữa.

Tam trọng thiên và đám người Đạm Thai Lan Nguyệt không dám trực tiếp trái ý Tam Nhãn Thánh Tử, liền miễn cưỡng đáp ứng.

Triệu Phong đứng trong đám người, thần sắc như thường, không tỏ thái độ.

-Vậy là tốt rồi. Tam Nhãn Thánh Tử nhếch lên một nụ cười, ánh mắt đảo qua toàn trường, có một tia ý tứ bễ nghễ.

Nhưng Chân long thiên tài này, kể cả thiên kiêu cái thế, hắn đều chưa từng để vào mắt.

Dù sao bối phận và tư lịch của hắn cũng rất cao, lại tu luyện tại Tam Thánh Điện vài chục năm, tầm mắt sớm đã vượt qua cực hạn của Đại lục.

Chẳng qua.

Lúc ánh mắt Tam Nhãn Thánh Tử rơi xuống người một thiếu niên tóc lam, hắn lại khẽ nhíu mày.

Trong phần đông các Chân long thiên tài ở đây, năm đại thiên kiêu cái thế mới được xem là người cầm đầu.

Hấn vừa lên tiếng, Thạch Thừa Thiên và Đạm Thai Lan Nguyệt đều đã đáp ứng, duy nhất chỉ có Triệu Phong là không phản ứng.

- Triệu Phong, ngươi có lẽ không có ý kiến gì chứ?

Tam Nhãn Thánh Tử nheo mắt lại.

Một thân tu vi của hắn cao tới Chân Chủ cấp đại thành, huyết mạch Thánh Nhãn thức tỉnh đến giai đoạn thứ ba, dưới Đan Nguyên cảnh, cơ bản khó gặp được đối thủ.

Tam Nhãn Thánh Tử thoáng phát ra một tia khí tức, liền khiến cho mấy vị Chân long thiên tài, kể cả những thiên kiêu cái thế cũng cảm thấy kinh hãi bất an.

- Người tổ chức Trà Hội là nhị vị, ta đương nhiên không có ý kiến rồi.

Triệu Phong không mặn không nhạt mà nói.

- Không ý kiến là tốt rồi.

Tam Nhãn Thánh Tử mặc dù có chút kho chịu đối với thái độ của Triệu Phong, thế nhưng đối phương đã không phản đối, hắn cùng thở phào một hơi.

- Thế nhưng... Triệu mỗ đã quyết định, ba ngày sau sẽ trở về Bắc đại lục. Hơn nữa, trước khi rời đi, nếu Trà Hội còn chưa bắt đầu, ta sẽ lĩnh giáo uy lực của “Huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục", hẳn là Tam Nhãn Thánh Tử các hạ sẽ không cự tuyệt phải không?

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 773

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.