Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hung phạm (2)

Phiên bản Dịch · 1353 chữ

Trong lòng Triệu Phong thoáng kinh hãi.

Bạch Vân Đạo Tôn này dường như cũng không phải loại lương thiện gì, mặc dù không lập tức cùng liên thủ với Huyền Băng Nữ Vương, nhưng hiển nhiên đã dựa thể với nàng, nhằm tạo áp lực với Thiết Huyết Giáo.

Giờ phút này.

Đối mặt với áp lực nghi vẫn của hai vị Tôn Giả, Hồng giáo chủ và Thiết Ma cảm thấy áp lực sâu sắc, không khỏi có chút cay đắng.

Thiết Huyết Giáo vừa mới phục hưng, không ngờ lại gặp phải nguy cơ bực này.

Phải biết rằng.

Sau lưng hai vị Tôn Giả là Huyền Bàng Cung và Thiên Nguyên Tông, đều được xếp trong hàng ngũ Thập Đại Tông Phái.

- Triệu Phong, ta tin rằng ngươi không phải là hung thủ, việc này cũng không liên quan gì đến ngươi. Nếu như bọn họ cố gây khó dễ, Thiết Huyết Giáo ta cũng sẽ không cúi đầu với bất kỳ ai.

Hồng giáo chủ đưa mắt nhìn Triệu Phong

Hiển nhiên.

Không chỉ hai vị Tôn Giả, ngay cả Hồng giáo chủ cũng muốn Triệu Phong giải thích mọi việc.

- Không sai, chúng ta tin tưởng Triệu Phó giáo chủ không phải là hung thủ.

Trong Thiết Huyết Giáo, trên dưới đều một lòng.

Tất cả mọi người đều tin tưởng Triệu Phong tín nhiệm vị Phó giáo chủ đã tạo nên một giai thoại truyền kỳ này.

Những âm thanh này, khiến Triệu Phong chợt cảm thấy một tia ấm áp.

Thế nhưng

Hắn lại cười ha hả, nói:

- Chư vị, bản thân ta chưa phủ nhận, tại sao các ngươi lại xác nhận ta không phải là hung thủ, hoặc việc này không có liên hệ gì với ta?

Nghe vậy, trên sân lập tức yên tĩnh

Phần đông thành viên của Thiết Huyết Giáo, bao gồm Hồng giáo chủ, Thiết Ma, đám người Khương Tam Phong đều ngây ngẩn.

Bản thân Triệu Phong cũng không phủ nhận.

- Các vị không cần biện hộ cho ta, cái chết của Kim Dương gia chủ... Quả thật có liên quan đến ta!

Triệu Phong bày tỏ thái độ khác thường cười lớn một tiếng.

Thừa nhận rồi...

Không ngờ hắn lại thừa nhận...

Phần đông thân ảnh ở đây, đều trợn mắt há hốc mồm

Kể cả Huyền Băng Nữ Vương, Tam Nhãn Thánh Tử, Băng Vi Tiên Tử, đều ngơ ngẩn đến mở to mắt không chớp.

Bọn họ hùng hổ chất vấn dọa người, từng bước ép sát Triệu Phong quấy rầy tâm lý đối phương nhằm tìm ra “sơ hở dấu vết”, dùng để giải bày nghi vấn, tìm ra “chân tướng”.

Nhưng kết quả cuối cùng.

Không ngờ Triệu Phong lại sảng khoái thừa nhận.

- Triệu Phong ngươi...

Thiết Ma có chút nóng vội, chẳng lẽ Triệu Phong sợ rằng sẽ liên lụy tới Thiết Huyết Giáo, cho nên mới nhận tội.

- Rốt cuộc là chuyện gì?

Khuôn mặt Hồng giáo chủ co giật, đột nhiên có một loại ảo giác đó là không thể nào nhìn thấu được Triệu Phong

- Triệu Phong phụ thân của ta chết như thế nào, ai là hung phạm, đồng lõa là kẻ nào?

Con mắt Tam Nhãn Thánh Tử đỏ bừng, gầm nhẹ một tiếng.

Giờ khắc này.

Phần đông ánh mắt toàn trường đều dừng lại trên người Triệu Phong

- Đồng lõa?

Triệu Phong cười nhạt một tiếng, nói:

- Giết hai người phụ thân ngươi, một mình ta là đủ, cần gì đồng lõa chứ?

Cái gì?

Trong lòng mọi người đều chấn động nhìn về phía Triệu Phong với vẻ không thể tin nổi.

- Không có khả năng!

Huyền Băng Nữ Vương cười lạnh lắc đầu.

- Tuyệt đối không có khả năng với thực lực của phụ thân ta, Nửa bước Đan Nguyên cảnh cũng chưa chắc là đối thủ. Đại trưởng lão còn là tồn tại vô địch dưới Đan Nguyên cảnh...

Tam Nhãn Thánh Tử liên tục lắc đầu.

Thực lực của Kim Dương gia chủ và lão giả mũ rơm, những cường giả đỉnh phong ở đây, đều vô cùng tinh tường

Ngay cả bản thân Tam Nhãn Thánh Tử, cũng không tin, một mình Triệu Phong lại có thể giết chết hai người Kim Dương gia chủ.

Bọn họ phỏng đoán rằng việc này nhất định có quan hệ với Triệu Phong nhưng sau lưng nhất định là do hung phạm khác gây nên.

- Triệu Phong ngươi giết Kim Dương gia chủ vì lý do gì?

Trong lòng Hồng giáo chủ thầm than khổ.

Triệu Phong à Triệu Phong cho dù ngươi có là hung thủ, nhưng nếu “thủ khẩu như bình” (*), một mực phủ nhận, không có chứng cứ hẳn hoi, Huyền Băng Nữ Vương kia muốn gán tội, nhất thời cũng không làm gì được ngươi.

(*) miệng kín như bưng.

- Rất đơn giản, hai người Kim Dương gia chủ muốn giết ta, bị ta giết ngược. Muốn trách, chỉ có thể trách bọn họ học nghệ không tinh

Triệu Phong nói ngắn gọn hữu lực.

- Thì ra là thế, nói như vậy... Ngươi là tự vệ mà giết người?

Thiết Ma đột nhiên tỉnh ngộ, hô lên một tiếng.

Tự vệ giết người?

Trên dưới Thiết Huyết Giáo, tâm thần đều chấn động.

Sắc mặt đám người Huyền Băng Nữ Vương bỗng nhiên biến đổi.

Nếu như thật sự là như thế, việc Triệu Phong ra tay giết người, cũng chỉ vì tự vệ, nếu xét trên phương diện đạo lý, thì hoàn toàn có thể cho qua.

Bởi vì, nếu không giết người, tất sẽ bị người giết.

Ngược lại, phía Kim Dương gia lại không vững lý, bởi dù sao đi nữa bọn họ cũng mưu sát trước.

- Triệu Phong, cha ta vì sao lại vô duyên vô cớ muốn giết ngươi?

Tam Nhãn Thánh Tử giận tím mặt.

- Ha ha, nguyên nhân này, chẳng lẽ còn phải suy nghĩ hay sao?

Triệu Phong ung dung cười, bày ra biểu lộ mà mọi người đều hiểu.

Các phương nhân mã ở đây đều lâm vào suy tư, chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Triệu Phong tại Kim Dương Thánh Thành, đánh bại Tam Nhãn Thánh Tử, cướp đi danh hiệu huyết mạch đồng tử đệ nhất Đại lục.

... Đây chính là sự thật khách quan.

Đối với việc này, Kim Dương gia vô cùng nhục nhã, ghen ghét ra tay cũng là điều hết sức bình thường.

- Nói không sai, Triệu Phong không có lý do gì hạ sát thủ với Kim Dương gia chủ. Ngược lại, Kim Dương gia ngươi lại hận không thể khiến Triệu Phong chết đi.

Hồng giáo chủ ngửa mặt lên trời cười lớn, thanh âm khiến cho cả hư không mơ hồ chấn động.

- Ngươi ngậm máu phun người, ngươi có bằng chứng gì?

Tam Nhãn Thánh Tử thiếu chút nữa đã tức giận tới thổ huyết.

Nếu như Triệu Phong tự vệ giết người, Kim Dương gia tại phương diện đạo nghĩa, đã không còn gì để trình bày nữa rồi.

Hơn nữa, sự tình cũng sẽ được đơn giản hóa, diễn biến thành ân oán giữa “Triệu Phong” và “Tam Nhãn Thánh Tử”.

Nói vậy.

Bất luận là Huyền Băng Nữ Vương hay là Bạch Vân Đạo Tôn, đều không thể đứng trên phương diện “đạo nghĩa”, thay hắn ra mặt báo thù.

Ít nhất, Bạch Vân Đạo Tôn sẽ không đứng về phía bọn họ.

- Bằng chứng? Được rồi, ba vị kia không phải là người đã tận mắt chứng kiến quá trình Kim Dương gia chủ “đuổi giết” ta hay sao?

Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ châm chọc, chỉ về phía ba “nhân chứng” do Tam Nhãn Thánh Tử mang đến.

A...

Ba nhân chứng kia, sắc mặt như tro tàn. Mới vừa rồi, bạn họ còn chứng nhận rằng hai người Kim Dương gia chủ đã truy kích Triệu Phong là sự thật

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 775

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.