Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Gặp Lại Bạn Cũ

Tiểu thuyết gốc · 1506 chữ

Lục địa vô tận , nơi mà cứ 800-1.600 năm lại tự tạo ra một vùng đất mới , cứ như thế suốt 20.000 năm, 7 vùng đất đã được sinh ra . Con người phát triển trên 7 vùng đất đó với một tốc độ chóng mắt , họ có thể sử dụng phép thuật, dùng Linh Hồn Lực, xài các loại chú phép , tạo ra và các loại dụng cụ hữu ích cho khai thác vv… Dần dần con người trở thành loài mạnh nhất vượt qua các loài khác .

Khi những vùng đất còn chưa có tên , thì con người đã nổi lòng tham, vì lòng thèm khác từ các loại tài nguyên , báu vật , lợi ích từ các vùng đất khác , các quốc gia , thế lực của một lục địa ở phía bắc đã khơi màu chiến tranh , khiến chiến tranh diễn ra hàng loạt ở khắp lục địa, dân chúng lầm than . Khiến 1 trong số các vị thần bất mãn , vị thần ấy là thần hòa bình Hoas , chỉ trong 1 ngày ngài ấy đã dập tất hết các cuộc chiến làm cho hòa bình trở lại với lục địa . Ngài đã đến vùng đất phía bắc ấy và có ý muốn trừng phạt họ thì bị thần chiến tranh Thios ngăn cản. Đối với Thios ai khởi màu ra chiến tranh chính là con cháu của ngài nên ngài phải bảo vệ họ. Vì không ai ưa ai cũng như sự trái ngược giữa chiến tranh với hòa bình nên dẫn đến cuộc chiến giữa hai người .

Sức mạnh của các vị thần quá mạnh , những con người bình thường với vùng đất đấy không chịu được sự tác động của cuộc chiến , con người thì chết hơn nửa , các ngọn núi , các thành trì , các thành phố , các ngôi làng , các khu rừng trở thành một trang cảnh đổ nát . Hai vị thần Hoas ,Thios cũng chết đi , từ đấy người ta gọi vùng đất ấy là Hoang Tàn.

Sau 70 năm nơi hai vị thần chết đi mọc lên một ngôi làng, giữa ngôn làng là thư viện tên là Tre , nơi này chứa hơn tỉ cuốn sách , sách của ThưViệnTre được lưu trữ pháp thuật trong những khúc tre , thông qua những khúc tre ấy ta có thể đọc được nhưng cuốn sách ta muốn đọc, khi đọc sách người đọc chỉ cần dùng ý nghĩ của mình khúc tre sẽ tạo ta những dòng chữ bay lơ lửng ở trước mặt mình , muốn thay đổi chỗ cũng vậy dủng ý nghĩ những giòng chữ sẽ thay đổi thành chỗ bạn muốn đọc .

Không chỉ lưu trữ những cuốn sách về đời sống , thơ văn , âm nhạc, pháp thuật, vv… Thư viện còn lưu trữ những cuốn sách cấm và một cuốn sách do thần viết.

Chính vì điều ấy một thiếu niên 16 tuổi có ước muốn trở thành thần tên Piugis, không quản tới sự không cho phép của các già làng đã lẻn đọc những cuốn sách ấy . May mắn là cậu có thứ cậu muốn từ một dòng chữ trong cuốn sách mà thần viết , hy vọng trở thành thần ,dòng chữ ghi ( các ngươi muốn làm thần , có khao khát làm thần ? Như ta , có tất cả mọi thứ mà mình muốn , vậy hãy đến tận cùng hướng đông lục địa , nơi có hòn đảo bay, câu trả lời làm sao để làm thần ở đấy ) , nhưng cái gì cũng phải có cái giá phải trả giá vì sự bất cẩn , cậu đã bị một người gác sách phác hiện .

Cậu bị đuổi ra khỏi làng cũng như mất tư cách người dân trở thành kẻ vô danh , những kẻ không ai chào đón, không công việc , bị coi thường , không thân phận , như nô lệ, địa vị không người nào mong muốn , thứ bị giết không ai quản

-Tiếp tục nào cuộc hành trình của ta .

Một thanh niên cao 1m68 khoác trên mình các áo choàng rách , cái quần thì chỗ thủng lỗ chỗ không hét lớn với vẻ mặt rạng ngời trên một đỉnh núi rải đầy thảm cỏ xanh. Đã qua 2 năm vật vã để sinh tồn , đến bây giờ để còn sống là một kì tích đối với Piugis

Năm nay anh ấy 18 tuổi , anh ấy có một đôi mắt xanh lá nhạt ,tóc cũng màu xanh lá nhưng là đâm hơn nhiều , khuôn mặt không có tuấn tú nhưng nếu khuôn mặt có thể nhận xét về tính cách thì anh ấy là một người ngoan hiền . Nhưng khi anh ấy cười thì ngược lại hoàn toàn , khuôn mặt của anh ấy tỏ ra vẻ kiêu ngạo , đôi mặt của mấy kẻ sắc lang , cái miệng nó nét cong của sự coi thường . Nụ cười ấy không phải là từ tính cách , mà do từ nhỏ nụ cười ấy đã như thế rồi , dù có cố gắng sửa đội cách cười của mình nhưng Piugis lại cảm thấy điều ấy vô dụng , càng sửa thì nụ cười ấy càng ngày càng đểu hơn .

Nhìn quần áo của Piugis thì ai cũng nghĩ hắn là một nhà phiêu lưu , mạo hiểm giả , vì phải đấu chiến đấu với lũ quái vật và hung thú trên đường thám hiếm của mình mới có bộ dạng này , nhưng thật ra mà nói 2 năm vừa qua vật vã thì vật vã thật , chỉ có khó khăn về đồ mới vật vã chứ về hung thú , quái vật thì Piugis chưa gặp qua , đường đi rất yên bình , khiến hắn cũng không tin được . Với bây giờ trở thành kẻ vô danh Piugis phải biến bộ dạng mình thế mới không bị một số mạo hiểm giả ngứa mắt ra tay mà bổ hắn ra làm 2 , chưa làm thần thì đã chết thảm , với đánh lạc hướng sự để ý của triều đình , bị kẻ khác dòm ngó không thoải mái chút nào, còn có thể trở thành nô lệ nữa.

Với tốc độ di chuyển hiện giờ của mình Piugis cảm giác sẽ rất khó để đến nơi mà cuốn sách đã viết , nên quyết định vào thành trì ở gần nhất , mua một con thú cưỡi , cậu nghĩ mình nê mua một con lơn đua mà lũ quan hay dùng để cá độ di chuyển cũng được , nhưng rồi lại đổi ý , một người đẹp trai như cậu sao phải cưỡi heo ít nhất là mãnh sư chứ, vừa đi vừa suy nghĩ một hồi thì chừng 30 phút cũng đã đến chố bán thú , vừa định bước vào thì Piugis nghe sau lưng mình có một giọng nói trầm .

- Ê Piugis , mới nghe nói là cậu mới bị đuổi ra khỏi làng đúng không man , cho chừa cái tội ngu cậu có đọc sách ấy ấy cũng chả ai nói gì mà , sao lại phải lẻn vô đọc sách cấm làm gì vậy ? Để cho bây giờ nhìn thảm như thế , áo không ra áo , quần không ra quần , thảm thật , cần giúp đỡ không.

Giọng nói ấy phát ra từ một thanh niên nhìn như thằng ất ơ ngoài đường nào đấy , quần áo hắn xộc xệch ,tóc bù xù có cọng dựng cọng không , làn da rám nắng , cao 1m72 , đôi mắt đen thẫm , khuôn mặt giống những anh trùm băng đảng tội phạm nào đấy nhưng có đôi phần ngố ngố. Đấy là Tean bạn thời thơ ấu của Piugis , do gia đình Tean là dòng họ có nghề gia truyền là thợ săn nên phải chuyển ra khỏi làng khi 14 tuổi .

-Là cậu à nhìn đô con với chất hơn trước rồi đấy, lâu không gặp, khỏe không ?

Piugis quay lại trả lời Tean , rồi cười một cái .

Tean cười nhẹ rồi nói.

-haha , lại cái điệu cười đểu của cậu , mình thì chất từ nhỏ mà , sức khỏe càng khỏi phải hỏi.

Piugis chợt nhớ ra cái gì đó

- À cậu có một con chim cánh dài đúng không

- Đúng rồi có , nếu bạn muốn mượn thì được thôi ,với mình cũng đang rảnh , dòng họ đang khuyến khích mình thực tập săn thú ở các vùng khác , có lẽ tớ sẽ đi theo với cậu , mà cậu muốn tới đâu.

Tean trả lời với giọng chất phát

Piugis nói cho Tean về truyện cuốn sách thần viết , sau đó họ cùng nhau hành trình đến với những thành phố tiếp theo.

Bạn đang đọc Chúng Ta Là Thần sáng tác bởi Piugis

Truyện Chúng Ta Là Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Piugis
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.