Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ninh Châu

Tiểu thuyết gốc · 1578 chữ

Cảnh Vĩ trau chuốt biến hóa bản thân, liền bổ tiếp chút chỉnh trang, đã thành một đạo nhân lùn, mặt phệ, sau đó xuống núi đi tới thôn này tìm tòi.

Vào trong thôn này, thuê một nhà trọ, trời lúc này đã tối hẳn, Cảnh Vĩ liền lăn ra ngủ, hôm nay hắn rời nhà đi cả ngày, trời lại tối, ở nhà không thấy hắn về hẳn sẽ nghĩ hắn ngủ luôn ở nhà họ hàng, cũng có thể sẽ lo lắng đi tìm, nhưng hiện tại không có cách, Càn Khôn Đại Na Di trận thuật chuyển dời ngẫu nhiên trong bán kính ước tính vài chục nghìn km, hiện nay bản thân đang ở đâu hắn cũng không rõ ràng.

Hệ thống tích tích, liên tục tiêu hao điểm năng lượng của nó thu thập dữ liệu.

Tinh mơ sáng hôm sau, Cảnh Vĩ tỉnh giấc, nhìn xem một đống hơn trăm chiếc nhẫn trữ vật đã trống không, trên tay chỉ còn năm chiếc trữ vật không gian rộng một nghìn mét khối, trong nhẫn đầy ắp vật phẩm.

Một cái chứa vô vàn đan dược, linh dược

Một cái chứa đầy binh khí, pháp bảo, yêu đan, ma tinh, quỷ đan, lấp kín chỗ.

Một cái chứa sách vở, thư tịch, công pháp, chiếm 1/10 không gian

Một cái chứa đầy tài nguyên thô sơ, kỳ trân, dị bảo, vật phẩm hiếm lạ

Một cái chứa đầy đá nhỏ, đá vừa, đá to, đầy đủ cả nguyên thạch lẫn linh thạch, chỉ có điều lại không có một viên đá lớn nào.

Cảnh Vĩ mất hơn một giờ mới kiểm kê xong hết đống đồ này sắp gọn lại

Xâu chuỗi năm cái thành một, cẩn thận thu vào trong thân thể, nhét trăm cái nhẫn trống không vào một cái túi riêng, chờ xem có cách nào xử lý hàng hóa, dù sao nhần trữ vật hay vật phẩm đều có chút ấn ký lưu lại, nhiều như vậy có chút phỏng tay, nếu bị phát hiện lần theo e rằng không có ngày yên bình.

Nhìn xem dữ liệu hệ thống, Cảnh Vĩ liền biết hoàn cảnh hiện tại.

“Thượng Nam thôn, An Hải Huyện, Ninh châu, nằm phía đông Liệt Quốc, dân phong giàu có, hiếu khách, người tu luyện phẩm giai khá cao, kề với biển, tài nguyên phong phú, giao thương phát triển……….”

“Ước tính chuyển di 34000km, thiết lập quãng đường về….”

“Dữ liệu còn thiếu, cần thu thập thư tịch, cố sự, đàm thoại xung quanh bổ sung kho tin tức”

Nhìn trong tay một đống văn dẫn, nhẹ nhàng niết thành bụi phấn.

Văn dẫn thứ này dùng để xác minh nhân thân, trên đó có hình ảnh khuôn mặt, lại có khí tức huyết mạch lưu lại, để kiểm tra xem người cầm có phù hợp trùng khớp không, là cách xác định thân thế cực kỳ cao minh.

Nhưng hiện tại lại lộ ra chính là có chút đồ ăn a, đám người kia văn dẫn đều là giả, không một chút khí tức nào, chỉ là một tấm giấy lộn làm giả, vậy mà lại có thể xuyên qua đi lại trong một nước dễ dàng thông quan, không bị ai hỏi đến.

Trong khi Cảnh Vĩ lại không dùng được, cuối cùng chỉ duy nhất một cái văn dẫn có khí tức lưu lại, chính là lấy từ trong người của giang hồ khách áo đen mũ trùm, người của Bái Hỏa giáo bị đánh chết dạo trước.

Rời khỏi quán trọ, Cảnh Vĩ biến ảo thân hình, mô phỏng khí tức huyết mạch, đi đến thư viện trong thôn, đưa ra văn dẫn xác minh để vào đọc sách, này chính là văn dẫn của giang hồ khách áo đen Bái Hỏa giáo bị Cảnh Vĩ đánh chết lấy được, xác minh đúng chính chủ, thuận lợi đi vào dưới cái nhìn khâm phục của võ giả trông coi thư viện.

“Dự châu đến a, xuyên qua một châu đi lại các chỗ, đại lão cấp bậc, còn là tu vi Nội Cương cảnh, không biết Luyện Mạch như ta khi nào có thể đạt đến, còn cách một giai lớn bốn cấp nhỏ, tê, cả đời này chắc ta cũng chỉ đến được Luyện Huyết”

Hiện giờ Thiên quyết tu hành càng cao hơn, Biến thân thuật, mô phỏng thuật giúp Cảnh Vĩ mô phỏng khí tức huyết mạch trong văn dẫn tuyệt đối giống đến 100%, chỉ là không mặc đồ như tên kia, phải biết Bái Hỏa giáo chỉ dám như chuột xuất đầu, âm thầm còn không sao chứ ngươi ngoi lên rêu rao ở mọi chỗ thì có lúc bị bắt bị đánh lại hỏi vì sao.

Dùng nửa tiếng đi dạo để cho hệ thống quét hình thư tịch, sau đó lui ra, đi đến dịch trạm.

Từ thôn truyền tống đến Huyện, lại từ Huyện thành, truyền tống đến Châu Thành Ninh Châu, một đường né tránh nhiễu sự tiến thẳng, dù có gặp chuyện cũng nhẫn nhịn bỏ qua.

Cảnh Vĩ dùng hình tượng trung niên lùn, mặt là của người trên văn dẫn, đi ra khỏi truyền tống trận, tuy súc cốt công cũng có thể kéo dài thân cao nhưng lại cực kỳ ảnh hưởng chiến lực, nếu có thể Cảnh Vĩ chỉ làm biến hóa khuôn mặt, mô phỏng khí tức huyết mạch chứ không chọn biến thân.

Ra khỏi dịch trạm liền có vài người đi lên tươi cười bu đến đón tiếp, hỏi Cảnh Vĩ có cần người hướng dẫn hay không, Cảnh Vĩ nhìn quanh liền chọn lấy một thanh niên vạm vỡ có vẻ chân chất, thuê hắn linh xa để đi.

“Ta có một số hàng hóa không rõ nguồn gốc, lai lịch bất minh muốn bán, ngươi xem tại đây có thể có những chỗ có thể mua vào ăn được”

Cảnh Vĩ ném cho thanh niên kia 5 viên đá nhỏ làm thù lao đặt trước, khiến hắn vui mừng, sau đó đưa ra một loạt của hàng.

Cảnh Vĩ bảo ngươi đi đi đến từng nơi, sau đó tiến vào từng cửa hàng lần lượt ra tay.

Vũ khí chỉ giữ lại hai chục thanh thần binh còn lại tất cả đều bán đổi thành đá to, vừa, nhỏ.

Đan dược cũng toàn bán thành tiền tệ đá tu luyện, chỉ giữ lại yêu đan, ma tinh.

Nhẫn trữ vật tuy xóa đi ấn ký mở ra nhưng tinh huyết đã nhận chủ, vì để an toàn tuyệt đối nên cần phải đưa cho chế tạo sư nấu lại, đúc lại thành nhẫn mới nguyên, Cảnh Vĩ sau khi mua một cái nhẫn mới nguyên không gian rộng 5000m3, tích huyết nhận chủ liền chuyển vật phẩm sang hết, sau đó cầm toàn bộ đống nhẫn bán hết, để người có chuyên môn đúc nấu lại, dù sao giá cái mới cũng chỉ bằng bán đi 30 cái trong tổng số hơn trăm cái mà thôi.

Sau đó liền tìm một quán ăn, mua chút đồ gói đi, tiến đến thư viện Ninh châu, trả nốt tiền công cho thanh niên kia, đi vào thư viện.

Hai tiếng sau, Cảnh Vĩ rời đi thư viện, bắt một chiếc linh xe đi đến dịch trạm.

Chỉ thấy linh xe cao tốc phi vùn vụt, trong chốc lát đã đi vào một nơi trống trải gia trang vắng vẻ.

Cảnh Vĩ phát hiện ra bản thân mình đã bị đánh cướp, tuy vẫn trong thành nhưng linh xe chở hắn đến một trang viên, trận pháp cách âm, vây khốn, dâng lên, một đám người lưng hùm vai gấu đi ra, dẫn đầu là một nam nhân tu vi Ngoại Cương cảnh, cao hơn cấp độ hiển hiện trên văn dẫn của Cảnh Vĩ là Nội cương một bậc.

Ngoài ra còn có hai người tu vi Ngoại Cương, mười người tu vi Nội Cương, mười mấy người tu vi Thông Mạch, Tụ Khí bao vây vòng ngoài.

Linh xe dừng lại, chủ xe mau chóng trốn vào trong đám người để lại Cảnh Vĩ giữa vòng vây.

Đại hán vạm vỡ xăm trổ gấu cọp rồng phượng nhìn hắn cười tà ác, sau đó đưa đến một khế ước, một viên đan dược.

“Bằng hữu phương xa đến giàu có, anh em chúng ta muốn chút ít tiền tài, hôm nay ngươi chỉ cần ký vào khế ước này, nuốt viên đan dược kia, tính mạng coi như đảm bảo, chỉ là mất một chút tài vật mà thôi”

“Còn nếu gian ngoan, e rằng sẽ phải chịu đôi chút khổ sở, tin rằng bằng hữu cũng không muốn chịu đựng chút khổ này”

Một bộ quen tay hay việc có vẻ không phải lần đầu.

Nhìn vào hệ thống bảng nhiệm vụ đã có

Nhiệm vụ 4: Tiến vào thứ viện Ninh Châu, Dự châu thu thập thư tịch tin tức (tiến độ 50%...)

Nhiệm vụ 5: Gặp đoàn đội đánh cướp, đánh chết đám người này, tiêu diệt Lục Sa Bang toàn bộ đầu mục cấp trở lên, tiến giết Thôi gia lão tổ Thôi Thành Úy, Thôi gia toàn bộ trưởng lão, Thôi gia gia chủ, Thôi gia dòng chính Thôi Viêm Sơn, Thôi Viêm Hải, Thôi Viêm Giang, Thôi Linh Tuyết, mỗi mục tiêu một điểm.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.