Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháp Giai

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Tại trong Hà Nam phủ thành

Tứ quốc, yêu tộc mấy ngày nay đều bận rộn chạy khắp các nơi điều tra và truy tìm, nhưng hoàn toàn không có một chút manh mối nào ngoài ngoại hình của hung thủ, từ ngoại hình bắt tay vào tra xét lại phát hiện vốn dĩ đây là dịch dung, chỉnh hình tạo thể, hoàn toàn không có một ai trùng khớp.

Tại một nhà quầy hàng đồ cổ lớn, một trung niên nhân vạm vỡ to con, khí thế uy nghi, áp nhân xuất hiện, hắn gõ tay nhẹ nhàng lên bàn nhưng khiến cho tiểu nhị tiếp đón không nói lên lời.

“Bản Vương Lương Thần Thiên, có việc muốn gặp Thiên Cơ điện Cơ Bất Nhị trưởng lão”

“Thì ra là Thiết Đốc vương, ngài không ở Lương quốc hưởng phúc lại chạy đến chỗ xóm nhỏ này làm gì”. Lên tiếng là một lão giả đạo mạo, phong thái xuất trần, tóc dài râu ngắn, nửa trắng nửa đen tạo cảm giác đại đạo hài hoà cho người nhìn.

“Ta chính là có việc cầu ngươi giúp, không cần phải nói câu châm chọc bản vương, chỉ chốt một câu nói, ngươi có giúp hay không” Lương Thần Thiên trong lời nói thì cầu xin giúp đỡ, nhưng cả người đã súc lực, đăm đăm bất thiện, ý tứ hôm nay ngươi không giúp chính là ăn đòn một trận.

Cơ Bất Nhị thấy thế vội cười lành “Ngươi đừng gấp, có gì thì mau nói, ta Thiên Cơ Điện trên thông tinh văn dưới tường địa lý, không gì không khám phá ra, chỉ cần không phải thiên phạt cấp cắn trả, cần đưa trả giá tính mạng đại giới, còn lại cái gì chúng ta cũng dám nói, dám xem, tất nhiên là giá cả cũng không thấp, tùy từng vấn đề”

“Linh Dược vạn năm 2 cây, lại cho thêm ngươi 2 vạn linh thạch to, chính là giúp ta tra xem, kẻ nào giết chết mấy đứa chất nhi của ta”

Cơ Bất Nhị nghe nói người chết là hoàng tử hoàng nữ thân vương liền giật mình, chuyện lớn a, vương tộc bát quốc cao quý cực kỳ, chiến lực vô song, át chủ bài bảo mệnh, trụ mệnh, nhiều vô vàn, lại có hộ vệ theo sau, dù là cùng giai cùng cấp thì đến thánh địa đệ tử đều không dám nói diệt sát được vài vị.

Lại có thiên điều khế ước bảo hộ, tu vi cao hơn hai cấp trở lên, ai muốn giết người vậy chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, vì thế nên từ xưa đến nay thiên kiêu nhân tộc chỉ có nội chiến và chiến đấu với thiên kiêu yêu tộc bỏ mạng, chứ rất ít khi chết trong tay cường giả tu vi cấp độ cao hơn bản thân nhiều.

Cơ Bất Nhị nghe qua liền biết chuyện nghiêm trọng, vội vàng xin mời Lương Thần Thiên dẫn đường, đến hiện trường khu vực bãi săn, hắn bày quẻ tính toán, cố gắng khuy phá thiên cơ, nhưng chỉ thấy trước mắt là sương mù lạc lối, kết quả tính không ra, còn hao tổn không ít thần hồn, xém chút nữa bị lạc lối mất hồn.

“Thiết Đốc vương tha thứ bần đạo nông cạn, thiên cơ bị che giấu khó kham dư”

“Còn có người che giấu được Thiên Cơ không phá ngoài các ngươi”- hắn nhíu mày nói.

“Che giấu hay kham phá cũng như võ giả tiên giả đấu pháp, ngoài Thiên Cơ điện thì thiện luyện quẻ tính đạo gia Toàn chân cũng được, Phong thủy đại gia Long Hổ Sơn, quan tướng xem mệnh Chân Nhất giáo, hay như tìm hiểu cơ mật thiên hạ như tán tu Bách Hiểu Sinh, rất rất nhiều người hơn ta a.

“Thiên hạ này rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ nhiều vô vàn, có quá nhiều nhân vật che đậy được thiên cơ, tránh đi dò xét, ít nhất các vương triều của các ngươi hay từ siêu cấp môn phái đến thánh địa, ai ai đều có công pháp bàn tính Thiên Cơ của riêng nhà mình, chỉ là Thần Bàn Thiên Đạo Minh Cơ quyết của Thiên Cơ điện chúng ta, xuất sắc hơn một bậc so với các công pháp khác mà thôi, nhưng cùng là công pháp hay, thì cũng phải xem tu vi và thiên phú người dùng như thế nào”

“Nói vậy chuyện nơi này có kẻ che đậy thiên cơ, mà tu vi còn cao hơn ngươi, ngươi đã là Linh Tiên Linh Vực cấp, lại thiện pháp này, cho dù là Tinh Vực viên mãn tiên giả hay võ nhân, cũng không thể tránh thoát ngươi xem xét dò tìm, chẳng lẽ là cường giả Hóa Đạo hoặc Hóa Tiên cảnh ra tay”.

“Hơn nữa cường giả bậc này đã nhận pháp cấm thiên điều, cũng cực ít dám nhúng tay chuyện thiên hạ, có ai vì mấy vị tiểu bối lại kết xuống nhân quả phản phệ của trời đất” Long Thần Thiên cau mày khó hiểu nói.

“Không phải cường giả cấp độ Hóa cảnh, chỉ là đồng cấp khởi tranh, nhưng việc này động chạm đến quá nhiều thiên cơ, hoàn toàn lạc lối nhìn không ra, vương gia ngươi lạc lối ngộ nhập vào tư duy lối mòn” Cơ Bất Nhị lắc đầu nói.

“Ngươi nói là có vị thiên kiêu dùng bản thân chiến lực, giết chết mười lăm vị thiên kiêu cùng giai tu vi của vương tộc, còn săn giết hộ vệ bảy vị, đánh sợ mất mật một người, còn có tám mươi thị vệ tinh anh chiến lực cực cường của tứ quốc” Lương Thần Thiên kinh ngạc không dám tin hỏi lại.

Vốn dĩ nghe thái giám còn sống mang về kể lại, hắn cảnh giới Tiên Thiên Hóa Lực, đã sắp thăng cấp Động Thiên, thế mà không đỡ nổi hai chưởng của người kia, lại thêm tự mình tính toán không ra, đã tự động theo thói quen nghĩ đó là cường giả đồng cấp độ Động Thiên cảnh với mình, bởi vì các vị vương tử vương nữ sức chiến đấu không phải đơn giản, cho dù tinh anh cấp Hóa Lực hay Kim Tiên muốn hạ sát bọn họ trong thời gian ngắn một hai chưởng là không thể nào.

Nhất là hung thủ kia, cùng với hắn còn từ xa giao thủ, bản thân một chiêu sát kiếm cùng với lĩnh vực trói buộc, vẫn bị đối phương đánh dừng sau đó truyền tống vô tung bỏ trốn mất, hiện giờ Cơ Bất Nhị chỉ ra đó chỉ là một kẻ Khí Tức Cảnh, làm hắn thực sự khó mà tin được.

Từ khi nhân tộc tu luyện, sách sử ba tỷ năm nay đều không có ai có ghi chép vượt một giai ba cấp nhỏ mà chiến được với cường giả cấp cao, người kia không nếu tu vi Khí Tức võ giả lại đón đỡ được sát chiêu của bản thân mình, nói vậy kẻ này chiến lực đã ngang với Linh Tiên hoặc Động Thiên nhị giai hay sao, như vậy vượt hai đại giai chiến lực, đó là nhân loại hay tu giả có thể làm ra hay sao.

Nhưng nếu không tin cũng không biết phải giải thích thế nào, Thiên Cơ điện đã xem đã nói thì đều là sự thật, cực kỳ chính xác rõ ràng.

Hai người bàn bạc phân tích, cuối cùng loay hoay mãi cũng không thể tìm ra được thêm manh mối nào của hung thủ nên đành phải dừng lại.

Cùng lúc đó bốn quốc Liệt, Minh, Việt, Hạ và tứ đại Yêu tộc cũng đều mời đến cao nhân của mình xem xét, nhưng tất cả đều giống nhau, chỉ nhận được cái lắc đầu bất lực, kết quả chi tiết còn không bằng vị Lương Thần Thiên vương gia kia vì ít nhất hắn còn đã ra một chiêu cách xa hư không hơn trăm km, giao thủ với người lùn kia, còn bọn họ đến bóng dáng người kia cũng không rõ ràng.

Một ngày này, bỗng nhiên có tin tức các nơi truyền ra, phía cuối Hà Nam phủ dọc theo Tĩnh Giang hà (or sông Tĩnh Giang cho thím nào thích thuần việt, cá nhân ta thấy cách nói đảo nghe phê hơn, làm giàu ngôn ngữ Việt Nam a), cụ thể là tại bốn thôn sẽ có bảo vật xuất thế, cấp độ Pháp giai trở lên, ẩn chứa pháp tắc cực lớn, nếu ai nắm giữ và làm chủ được Pháp Khí này thì sẽ thành vô địch thiên hạ, thống lĩnh quần hùng, đại đạo bằng phẳng.

Tin tức truyền ra khiến từng thế lực biết được điên cuồng kéo tới nơi đây, mặc dù tâm thái mỗi người mỗi khác nhưng không ảnh hưởng đến việc người xuất hiện tại đây là thật a.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.