Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều Quan Trọng

Tiểu thuyết gốc · 2765 chữ

Một trường cấp 2 ở một lớp học nọ, trong lúc thầy giáo giảng bài còn học sinh đang chăm chú nghe giảng thì ở bàn cuối có một học sinh tay chống lấy cằm, mắt lim dim cúi xuống nhìn vở. Cả trang vở là giấy trắng chỉ có ghi mỗi một hai dòng tiêu đề bài giảng.

Thầy giáo đang vui vẻ giảng bài bỗng chú ý đến cậu học sinh đó nên mặt nhăn lại, tay cầm theo thước cuối đi tới. Cả lớp mang theo hốt hoảng nhìn theo hướng thầy đi.

"Long"

Thầy quát một tiếng, Long đang ngủ gật thì dật mình mắt trừng lớn nhìn bốn phía xong mới nhìn về hướng thầy giáo. Thầy giáo không nói gì tiếp, tay cầm trang vở lật qua lại một hồi càng gằn giọng nói:

"Tôi biết cậu có năng khiếu học Toán, nhưng không chép gì như này thì còn lâu mới tiếp tục học được."

Thầy giáo cầm quyển vở lên mang giơ cho các bạn học khác xem.

"Các em nhìn xem! Quyển vở gì trắng tinh, trang thì ghi môn tiếng anh, trang thì ghi lịch sử, nhiều trang chữ còn không ra chữ."

Thầy cằn giọng rồi vứt quyển vở xuống, tiếp tới đi sang các học sinh khác kiểm tra sách vở, chẳng mấy chốc khuôn mặt hầm hầm ngồi lại bục giảng.

"Có vẻ nhiều bạn không có thích môn của tôi nhỉ? Vậy tôi cũng không cần dạy làm chi nữa. Lớp kết thúc ở đây đi."

Nói xong thầy giáo nhìn phía Long, lúc này đã có thêm 5, 6 học sinh cũng đang đứng lên cùng cậu, mỗi người đều cúi gằm mặt không dám nói gì.

Thầy giáo đi ra khỏi lớp xong, học sinh lao nhao cãi nhau, có mấy người thì lên xem sổ đầu bài.

"Thầy ghi sổ đầu bài rồi, tuần này chắc lớp mình đứng hạng bép mất."

Một bạn nữ tướng mạo khả ái nói xong lại thêm một số người nhìn về phía Long ánh mắt khó chịu. Long lúc này cũng không biết nói gì thêm, tự biết bản thân sai nhưng cậu vẫn cảm thấy khó chịu đơn giản vì thấy bản thân quá đen.

Thời gian cứ thế trôi qua, học sinh thi thoảng vẫn nói về chuyện đó. Cơ bản bọn họ đều sợ cô giáo chủ nhiệm trách mắng vào tiết cuối, tiết sinh hoạt. Thời gian trôi qua thêm, không khí cả lớp ở các tiết sau lúc nào cũng nặng nề rồi tiết sinh hoạt cũng đến.

Một nữ giáo viên khoảng chừng 40 tuổi sách theo cặp sách tiến vào lớp.

"Cả lớp đứng dậy chào cô giáo"

Bạn nữ lớp trường đứng dậy chỉ huy như bình thường.

"Khỏi đi, các em coi thường giáo viên như vậy mà sao phải chào làm gì?"

Cô chủ nhiệm giọng bực tức, tiếp theo cô liên tục lật xem sổ đầu bài vừa nói những lỗi vi phạm. Không khí trong lớp học nặng nề như chưa từng có, kể cả Long cũng thấy áp lực đến đầu óc choáng váng, chỉ sợ cô giáo gọi tên mình ra thì tim cậu cũng sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Long"

Nghe thấy lời nói tiếp theo của cô giáo, Long chợt đứng hình tại chỗ.

"Lớp này có lẽ không hợp với cậu rồi, tôi đã bàn với thầy Thủy, sang tuần cậu sẽ đi sang đó học."

Khối 7 chia làm 3 lớp chính A B C, hiện tại lớp Long là lớp A, mà lớp thầy Thủy chính là Lớp C tức lớp kém nhất, từ học lực đến thái độ của học sinh.

"Tý tôi sẽ gọi điện cho phụ huynh của cậu nói về chuyện này."

Giờ sinh hoạt theo đó cũng kết thúc, học sinh có người mang theo cặp sách đi về, có người ở lại lớp do nhà xa mà chiều sẽ có tiết học thêm.

Long vừa đi tới cổng trường, một trong những học sinh vừa rồi bị phạt đứng cùng cậu cất tiếng gọi.

"Cái Đm tại mày mà nãy t cũng bị phạt."

Phía sau tên này, có 5 6 người nữa từ lớp khác. Đám học sinh này hoành hành khối 7, nhiều tuần đều bị phạt đứng dưới cờ ở tiết chào cờ hàng tuần. Cả đám đa số là lũ cậy mạnh hiếp yếu, không thì như chó cậy gần nhà, có anh chị ở lớp trên. Tên học cùng lớp này với Long học cũng rất kém, chủ yếu là nhờ quan hệ mà vào được Lớp A nhưng thái độ học vẫn tệ còn hơn Long, nó đổ thừa vì Long mà bản thân bị liên lụy. Lý do tụ tập đông như vậy định đánh 1 người là vì Long rất to, mới học lớp 7 đã hơn 1m8, nặng tới 80kg. Bọn nó nghĩ không có anh chị ở đây thì không thể một mình đánh lại được.

Long lúc này trong lòng cũng nặng nề không biết nói gì, rút từ trong túi quần ra một tờ 50k đưa tới.

"Tao xin lỗi mà?"

Long bình thường rất hiền lành nên dù to như vậy đám kia cũng dám tới bắt nạt. Một đứa lấy tờ 50k đút vào túi nhưng vẫn đi tới, tay chộp vào đầu Long ý đồ đẩy ngã. Nhưng tên đó thấp bé cũng phải giơ tay mới tới tai.

"Mày làm cái đ b gì thế?"

Long hằn giọng, giọng nói khàn đi cực kỳ phẫn nộ. Không ai biết rằng Long hiền như vậy, thực ra là đang ẩn giấu đi tính máu lạnh, có thể nói Long thừa hưởng hai bản tính cực kỳ trái ngược của cha và mẹ. Đầu, đối với Long là chỗ cực kỳ nhạy cảm, không phải vì hay bị đánh vào đầu, mà do cậu hay bị chửi ngu. Theo Long tự thấy mình không hề ngu nên cậu rất nhạy cảm về đầu. Thành tích học tập của cậu trước kia không hề tệ, thậm chí từng là niềm tự hào của gia đình, nhưng từ nhỏ ở với bà nội, một người có phần cục súc nên Long thường hay nghe chửi thậm tệ.

Tay phải Long nắm lấy cổ tay tên kia, nắm tay siết lại. Tiếp đó tai phải Long vung về 1 phía thật mạnh, tên kia cũng bị kéo theo mà ngã chổng vó một bên. Đám kia thấy vậy cùng lúc lao tới, Long chưa từng đánh nhau nhiều như đám này, chỉ có chân cứ giơ lên đạp được một đứa bay đi thì lại ăn một hai đấm từ chỗ khác tới.

Cả đám học sinh vây xung quanh xem, trong đám đó cũng có mấy đứa bạn của Long nhưng không ai tới giúp. Đám học sinh côn đồ từ lúc nào lấy ra vũ khí, chổi, ống típ đủ kiểu nhưng may mắn không có dao kéo.

Một cái ống típ giáng xuống lưng Long, Long chỉ thấy tê dại. Lúc này mặt cậu đỏ tía tai, quay lại không thèm để ý đến đau đớn xung quanh, dơ chân lên dùng hết sức mạnh đạp tên cầm ống típ. Tên học sinh đó chỉ khoảng 40 50kg, bé nhỏ hơn Long nhiều, bị hết sức đạp liền bay xa liên tục lùi mấy mét rồi ngã xuống đất. Long lao theo với lấy ống típ, quay sang đập tên khác đập, nếu ai thấy ánh mắt của Long lúc này thì bên trong chỉ toàn là sự điên cuồng. Chẳng mấy chốc ở một hướng, học sinh tránh ra thì có một người đàn ông tầm 40 tuổi lách vào bên trong.

"Dừng lại ngay!"

Long lúc này mới tỉnh táo trở lại, tay run run nhìn trong tay vũ khí, mặc dù đau đớn nhưng cậu lại chỉ thấy sợ hãi khi thấy đám côn đồ đang nằm dưới đất.

Đám học sinh xung quanh xôn xao bàn tán, thầy cô lũ lượt tới khiêng đám côn đồ đi trạm y tế gần nhất. Có lẽ do thấy Long không hề kêu rên đau đớn, thầy hiệu trưởng không hề cho cậu đi trạm xá mà chỉ dẫn đến văn phòng. Long ngồi trong đó đầu óc trống vắng, chẳng biết bao lâu sau cậu nghe được tiếng gọi. Tiếng của mẹ cậu.

Một người phụ nữ tuổi tầm 30-40 đi vào trong phòng, bụng bầu đã rất to. Đây chính là mẹ của Long. Mẹ Long không chửi mà chỉ hỏi Long chi tiết rõ ràng.

"Bọn nó đánh con trước."

Giọng nói của Long có chút bực tức, có lẽ từ nhỏ mẹ và cha đã đi làm, chỉ mới đây mẹ cậu do bầu bì mới về nên Long không quen nghe lời của mẹ. Từ nhỏ đã bị bà chửi nên hay thấy ấm ức cãi lại đã thành thói quen.

"Tao biết rồi! Tao bảo mày là đánh con người ta nhẹ nhàng thôi, chứ có bảo mày là để cho họ đánh đâu?"

Hai mẹ con không ai nhường ai cãi nhau qua lại. Một lúc sau đám côn đồ kia cũng quay lại, dẫn theo phụ huynh của bản thân đến. Một bà mẹ trong đám chỉ vào Long hét lớn.

"Mẹ mày, con nhà ai mày mất dậy. Mày đánh con nhà bà ra nông nỗi này đây hả?"

"À mày con nhà ông Nông chứ gì? Cái loại chó đẻ! Mày ỷ mày to xác đánh con tao chứ gì? Mày ăn C mới to như vậy hả?"

Mẹ Long nghe vậy cũng hét ầm lên.

"Nó con tao đấy? Lũ con chúng mày thì tốt lắm, cả đám mất dạy y như cha mẹ bu vào đánh 1 người. Giờ bị đánh thì vừa ăn cướp vừa la làng."

Thầy cô xung quanh cũng muốn can ngăn nhưng chưa biết nói như nào.

"Á à? Mày mà không mang bầu là tao đánh cả mẹ lẫn con."

Long thấy vậy mặt mũi nhăn lại, tiền đến trước người vừa nói.

"Mày giỏi đánh tao xem nào? tao lại đánh mày như con của mày."

"Á à mày giỏi, mày không biết xem lớn bé à?"

Người đàn ông kia nói với Long.

"Ông xem lại đi xem ai lớn hơn?"

Long cũng không kiêng dè trả lời.

Hai bên cãi nhau ầm ĩ một hồi, một bên ỷ đông người quay tới chửi 2 mẹ con Long. Mẹ Long đang chửi hăng say thì bỗng yên khuỵu cái ngồi xuống.

"Mẹ sao thế?"

Hóa ra mẹ Long bị kích thích mà vỡ ối, cần đưa đi đẻ gấp, thầy hiệu trưởng mang theo ô tô trở 2 mẹ con đi. Long trước khi đi mặc dù lo lắng cũng tràn đầy căm giận nhìn đám phụ huynh kia.

"Em tao mà có việc gì thì tao chém hết chúng mày!"

Đám người kinh ngạc, cũng hơi sợ hãi liên lụi việc mẹ Long đẻ cũng đã im lặng một chỗ, giờ này nghe được câu đó lại càng không ho he gì.

Những rất may, một ngày qua đi mẹ của Long cũng đẻ thành công, Long thì đã về nhà bởi vì đã có người khác nên thay cậu chăm nom mẹ.

Long ở nhà nằm trên võng lo lắng nhưng cũng không biết làm gì, chỉ thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm, thi thoảng lại gọi cho bố nói chuyện.

...

Thứ Hai tuần sau đó, Long cùng đám côn đồ đều bị nêu tên trước toàn trường, cả lũ đều bị hạ hạnh kiểm. Đám kia không biết do sợ hay do bị bố mẹ dặn mà sau đó cũng không hề nói thêm chuyện gì với Long.

Trong tuần đó, Long làm quen với Lớp C, mặc dù lạ cộng thêm đám học sinh toàn loại thầy cô gọi là "đầu trâu mặt ngựa" nhưng cậu lại thấy không tệ lắm, có lẽ là vì toàn đám học sinh kém lên một ngày trôi qua như không. Thầy cô cũng chả quan tâm học sinh làm gì, chỉ cần ngoan trong giờ học là được.

Một ngày trong tuần, lúc Long tan học về thì đã thấy đống hành lý của mẹ và đồ dùng em bé. Trong nhà đã tập trung họ hàng, đám anh chị em họ cứ thay nhau đòi bế em gái Long.

"Để anh trai bế em gái lý nào!"

Bà Ngoại của Long nói.

"Thôi, cháu không bế."

"Chẳng may cháu bế không chuẩn em bị đau làm sao?"

Long mặc dù không bế nhưng lại cứ nhìn em chằm chằm lo lắng, đến anh em họ đòi bế Long cũng không cho.

Rồi thời gian cứ thế trôi qua, một tháng này Long phụ mẹ chăm em nhưng vẫn chưa bế một lần nào. Nhưng rồi một ngày trong lúc mẹ có việc đi chỗ khác một tý, bé gái tỉnh dậy khóc.

"Làm sao đây."

Long lo lắng đứng bên cạnh giường, vừa gấp vừa gọi mẹ mà không thấy trả lời. Bất lực khi nghe thấy em khóc, Long vén màn nên ngồi vào trong đó, cả người cúi xuống nhẹ nhàng hết sức bế em lên. Không biết thế nào, Long vừa bế nên thì em bé ngừng khóc, mắt chăm chú nhìn Long.

Một dòng suối ấm áp như chảy khắp người Long, cậu thấy như có gì đó trong bản thân đã khác.

Long cứ ngồi im đó nhìn em gái, cậu giống như không dám di chuyện sợ làm em gái đau. Từ đó mỗi ngày sau khi tan học Long đầu bế em gái đến lúc cậu đi ngủ để phụ mẹ.

Cứ thế một hai năm trôi qua, lúc này bố Long cũng đã về nhà. Cả gia đình đoàn tụ bên nhau, em gái thì đã lớn hơn chút, đã biết đi thành thạo. Cả làng có lẽ ai cũng biết trong làng có một người anh mỗi buổi chiều đều bế em đi dạo, không ai trong làng dám làm gì đứa bé đó, bởi đằng sau đứa bé mỗi bước đi đều có anh trai từng bước đi theo nhìn chằm chằm.

Đúng như vậy, Long yêu em gái hơn cả bản thân. Ngoài lúc bản thân trông em, cậu thường nói người khác phải cẩn thận thế nào.

Một hôm chủ nhật lúc cả nhà đang ăn sáng tại một quán ăn sáng của họ hàng, Long giao em gái cho mẹ giữ để cậu ngồi ăn sáng.

"Em đâu mẹ?"

"Đang chơi xe đạp kìa!"

Quán ăn nhỏ ở ngay cạnh lề đường làng, Long gấp gáp nhìn xung quanh thì thấy em cậu đang từ công tập tễnh đi ra đường.

"Nhi"

Long vội vàng hô lên mà lao đến, nhưng lúc này bé gái đi đến giữa đường thì có tiếng xe máy phóng đến gần. Trong ngang tấc tiếng va cham vang lên, chỉ thấy chiếc xe máy va vào người Long, bé gái th được ôm trọn trong lòng. Bản thân Long bị va văng đi vẫn còn kịp suy nghĩ làm sao cho bản thân chịu hết thương tổn khi va xuống đất.

Mọi người trong quán ăn đồng loạt lao ra nhìn. Ba mẹ Long cũng vội vàng lao đến gần 2 con, chỉ thấy Long mở vòng tay ra, em gái lúc này cũng không trầy xát gì nhiều nhưng chắc do hoảng hốt mà khóc lớn.

Long ánh mắt thẫn thờ nhìn em gái, đầu cậu lúc này máu đang chậm rãi chảy xuống, đôi tay cũng bị máu thấm đỏ bàn tay.

"Bạch bạch"

"Hư này? ai cho em tự tiện qua đường hả?"

Lần đầu Long đánh em gái, dứt lời cậu cũng mất ý thức mà lâm vào bất tỉnh.

Khi mở mắt ra, nhìn xung quanh toàn là một màu trắng, phía bên cạnh là bố mẹ và em gái đang ngồi nhìn.

"Con đang ở đâu?"

"Bố mẹ cho con lên bệnh viện tỉnh ấy mà."

Cả nhà ngồi nói chuyện vui vẻ sau khi bác sĩ nói Long không có vấn đề gì lớn.

"Thôi bố mẹ cứ về đi, con thấy ổn cả rồi. Bố mẹ còn đi làm nữa chứ?"

Cả nhà tạm biệt nhau, Long cầm điện thoại lên chơi mà không biết rằng đây là lần cuối cùng.

Bạn đang đọc Chuyện Của Long sáng tác bởi YYgiả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYgiả
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.