Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 33

Phiên bản Dịch · 3128 chữ

QUYỂN III: MỘNG GIỐNG NHAU

CHƯƠNG 33

Editor: Hye Jin

Tin tức Vương Ninh nhập viện giống như mọc cánh lan tràn khắp nơi, chưa đến nửa giờ thì cả nước đều biết chuyện này.

Tin tức trên weibo liên quan đến “Vương Ninh bị thương khi quay chương trình” lọt vào top 3 hot search, lượt tìm kiếm tăng cực nhanh.

“Trời ạ… Đây là ứng nghiệm với cách giải mộng kia sao…”

“Tôi nổi hết cả da gà đây này, buổi sáng vừa nói thì buổi chiều lập tức xảy ra chuyện, vào bệnh viện…”

“Tốc độ vả mặt thật 666 (lợi hại, giỏi), tự dưng thấy tội nghiệp cho Vương Ninh quá muh ha ha ha ha!”

“Cái người tên Cơ Thập Nhất đó thật là… Khiến tôi nghĩ tới việc tính toán như thần trong tiểu thuyết, làm sao chính xác vậy nhỉ?”

“Chuyện giải mộng rốt cuộc có đáng tin không, Cơ Thập Nhất còn nói Vương Ninh sẽ có vấn đề về kinh tế, không biết tiếp theo…”

Khi sự việc này lộ ra, suy nghĩ đầu tiên của cư dân mạng không phải là lo lắng cho thương tích của Vương Ninh mà là việc giải mộng còn nằm trên danh sách hotsearch.

Cơ Thập Nhất đã nói, cơ thể và kinh tế của Vương Ninh sẽ có vấn đề, hiện tại đã có một cái linh nghiệm, là trùng hợp hay… Nếu như cái thứ hai linh nghiệm lần nữa…

Quần chúng ăn dưa đối với chuyện này có thể nói là mỏi mắt mong chờ.

Vương Ninh ở bệnh viện cuối cùng cũng tỉnh.

“Cậu tỉnh rồi, làm tôi sợ muốn chết.”

Người đại diện ngồi bên cạnh giường nói: “Gãy chân, phải nghỉ ngơi dưỡng sức một tháng.”

Lúc này Vương Ninh mới nhận ra đùi phải của mình bị treo lên cao, bó thạch cao, trên mặt cũng âm ỷ đau, còn băng vải lại.

Trong lòng hắn cực kỳ hoảng sợ: “Tình huống là như thế nào?”

Cái chân vừa động không chỉ đau đớn mà cảm giác như cả cơ thể đều rã rời, chỉ có thể nằm yên trên giường không nhúc nhích.

Người đại diện thở dài, giải thích với hắn: “Khung thép bị người ta động tay động chân, lúc cậu quay chương trình thì bị nó rơi xuống rồi đập trúng người cậu, bên phía chương trình thì đưa ra lý do là do lâu quá nên bị lỏng, nhưng mà tôi đã báo cảnh sát rồi.”

Song điều kỳ lạ là trên sân khấu cũng có hai MC, mỗi Vương Ninh bị khung thép đè trúng, hai MC lại vừa khéo tránh sau cái ghế, không trúng.

Người đại diện phiền muộn liếc nhìn Vương Ninh, im miệng không nói mấy lời này.

“Chuyện này chắc chắn là Cơ Thập Nhất làm! Ánh mắt Vương Ninh độc ác, giống như bỗng nhớ tới việc gì đó: “Đưa điện thoại cho tôi!”

Tin tức hắn tham gia chương trình rất nhiều người biết, nhưng dám trắng trợn ra tay với hắn không có bao nhiêu người, nếu không thì Vương Ninh cũng không nổi tiếng đến bây giờ.

Buổi sáng Cơ Thập Nhất vừa mới nguyền rủa hắn, bây giờ hắn lập tức xảy ra chuyện, người có lợi duy nhất chính là Cơ Thập Nhất.

Đúng như dự đoán, Vương Ninh vừa mở weibo thì mấy chủ đề trên hotsearch đã cho hắn câu trả lời.

Vương Ninh ném điện thoại, hung hăng mà phỉ nhổ.

Lại muốn nổi tiếng bằng cách này, dẫm lên vị trí của hắn để thượng vị.

Hiển nhiên người đại diện suy nghĩ cẩn thận hơn anh ta nhiều: “Trước mắt chuyện này còn chưa có bằng chứng, chúng ta cũng không thể làm gì. Bây giờ cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi, sớm hồi phục, dù một tháng không dài nhưng mai danh ẩn tích vẫn có ảnh hưởng tới cậu.”

Nhất là đoạn thời gian không ổn định như hiện tại.

Chuông điện thoại vang lên.

Người đại diện khẽ nhìn, là đối tác, vội vàng nói với Vương Ninh rồi nghe điện thoại: “Chào ngài, tôi là người đại diện của Vương Ninh…”

“Thật ngại quá, chúng tôi vừa biết được thân thể Vương tiên sinh không được khỏe, về chuyện hợp tác sắp tới, chúng tôi cảm thấy rất có tiếc, xin lỗi Vương tiên sinh…”

Trong lòng người đại diện cả kinh, thấy Vương Ninh chưa nghe được thì hấp tấp che điện thoại lại chạy ra ngoài phòng bệnh.

“Nhưng chúng ta đã ký hợp đồng rồi! Các người làm như thế là vi phạm hợp đồng!”

“Xin lỗi, tiền vi phạm hợp đồng chúng tôi sẽ chuyển vào tài khoản của Vương tiên sinh, thực sự xin lỗi!

Điện thoại nhanh chóng bị ngắt.

Thái độ cứng rắn của đối phương khiến người đại diện hơi khó tin.

Hai ngày trước, bên đối tác còn xem họ là mục tiêu hợp tác, bây giờ mới trải qua bao lâu chứ, chưa kể tới bị hủy hợp đồng mà ý tứ hợp tác trong tương lai cũng mất.

Tại sao bỗng dưng lại biến thành như vậy?

Y theo cái tính tình nhìn cái gì cũng chướng mắt của Vương Ninh hiện tại, nếu để anh ta biết được, sợ rằng sẽ làm âm ỉ phòng bệnh một phen, người đại diện biết nhất định mình phải lừa gạt cho qua chuyện.

Nhưng chẳng đợi hắn đẩy cửa phòng bệnh vào đã có thêm một cuộc điện thoại gọi đến.

“Xin chào, có phải là người đại diện của Vương Ninh tiên sinh không ạ?”

Nhận ra là một đối tác khác, trong lòng người đại diện khẽ lộp bộp: “Vâng, là tôi.”

“Theo chúng tôi được biết thì bây giờ hình ảnh bên ngoài của ngài Vương đã bị ảnh hưởng. Thật xin lỗi, dựa vào quy định hợp đồng thì hợp tác giữa chúng ta sẽ kết thúc, sau đó mời Vương tiên sinh bồi thường vi phạm hợp đồng, mong là sau này sẽ có cơ hội hợp tác.

Hắn chưa kịp trả lời thì đối phương đã cúp điện thoại.

Mười phút sau, sắc mặt người đại diện u ám, hôm nay mấy đối tác đều đòi hủy hợp đồng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, hình ảnh của Vương Ninh bị hao tổn ở đâu chứ?

Hiện tại đã có gần năm đối tác hủy hợp đồng với Vương Ninh rồi. Không chỉ như vậy, ngay cả đại diện thương hiệu trang sức hy vọng được hợp tác với Vương Ninh cũng đã công bố người phát ngôn, so với danh khí của Vương Ninh nhỏ hơn rất nhiều.

Hắn hít thở sâu mấy cái ở bên ngoài, khuôn mặt bình tĩnh quay về phòng bệnh, thầm nghĩ nếu Vương Ninh hỏi thì cứ nói vài câu cho có lệ.

Không ngờ weibo đã nổ tung.

Tiết lộ của một blogger chuyên đưa tin giải trí trực tiếp ngồi tên lửa mà lên thẳng vị trí số 1, nhanh chóng cướp lấy vị trí của tin tức Vương Ninh nhập viện.

Ngu Cửu Gia V: #Hẹn gặp các bạn vào ngày mai# Vừa lấy được một tin, người mẫu W đầu tư bị người ta cuỗng tiền chạy mất, xem là ra sẽ khóc đến chết thôi.”

“Khỏi cần nghĩ, tôi đoán là Vương Ninh #Buồn cười.”

“Phảng phất tôi dự đoán ngày mai weibo sẽ có bộ dạng gì ha ha ha, thật là một vở kịch lớn lớn, giống hệt phim truyền hình nhiều tập.”

“#Hình ảnh# Hình ảnh# Vương Ninh đầu tư vào công ty, vừa thành lập được nửa năm, khỏi cảm ơn tôi.”

“Ồ, rốt cuộc cũng bị phanh phui, tôi nhớ hồi đó bài đăng weibo nói rằng công ty này bị một fan não tàn nào đó tấn công, sợ quá sợ quá.”

“Ai nha, thảm thật, nhưng công ty anh ta đầu tư là công ty quỷ quái gì thế, đây không phải là công ty trước đây nổi tiếng lừa gạt sao? Tìm kiếm nửa ngày thì ra là của Vương Ninh.”

Trước đây công ty này đã bị người ta phanh phui là đãi ngộ nhân viên cực kém, thậm chí là sản phẩm cũng thường xuyên xảy ra vấn đề, sớm đã bị người ta cử báo vô số lần.

Hiện tại xảy ra chuyện hot như vậy, cư dân mạng ăn dưa rất vui vẻ, chút đồng tình ban đầu với Vương Ninh cũng đã biến mất.

Còn chưa đợi bọn họ ăn mừng một trận thì lại có một sự kiện khác phơi bày ra tới.

[Sweet Chocolate V: Mời quý ngài nào đó chưa thanh toán tiền vi phạm hợp đồng, vui lòng thanh toán nội trong một tuần, nếu không chúng tôi sẽ nhờ pháp luật can thiệp.]

Tuy không chỉ mặt gọi tên nhưng phong ba mấy ngày này, ai lại chẳng biết rằng Vương Ninh không bắt được đại ngôn Sweet Chocolate, quậy nửa ngày thì ra là do anh ta vi phạm hợp đồng, vậy mà lời nói còn dễ nghe vậy a.

Nhớ tới ngày hôm qua, cái ngữ khí Vương Ninh nói về việc bản thân không bắt được đại ngôn, cư dân mạng chợt muốn cười, tốc độ vả mặt như thế cũng hiếm thấy.

Tin tức mới đăng lên nửa ngày nhưng Vương Ninh dường như đi thang máy xuống, tốc độ đi thang máy chạm tới đáy.

Vương Ninh nghi ngờ hỏi: “Anh nghe điện thoại mà đi ra ngoài làm gì?”

Người đại diện vòng vo: “Có chút chuyện thôi, chờ cậu khỏe rồi tôi sẽ nói, bằng không cậu sẽ chỉ lo lắng suông, nghỉ ngơi tốt đi, tôi về công ty trước.”

Dù Vương Ninh có nghi ngờ nhưng bây giờ cũng không làm gì được, xua xua tay bảo người đại diện rời đi..

Người đại diện vừa rời khỏi phòng bệnh, điện thoại đặt ở mép giường của Vương Ninh đã vang lên.

Thấy là bạn làm ăn của mình, rốt cuộc tâm trạng của anh ta cũng khá hơn một tí: “Thắng Tử.”

Âm thanh bên kia không chỉ nhỏ mà còn dồn dập: “Vương Ninh à, tôi rất xin lỗi cậu, công ty làm ăn thua lỗ, tôi phải ra nước ngoài tránh đầu ngọn gió đây, tiền của cậu tôi tạm mượn dùng trước… Chuẩn bị lên máy bay, hẹn gặp lại.”

Nửa ngày Vương Ninh không kịp phản ứng.

Thẳng Tử chạy trốn?

Thằng bạn mà lúc nhỏ mặc chung một cái quần với hắn cuỗm tiền của hắn chạy?

Vương Ninh tựa vào giường bệnh, trong lòng bức bối, gần như không thở nổi, mặt nghẹn một cục đỏ bừng.

Y tá đi vào bị dọa giật mình, vội vàng vỗ sau lưng anh ta.

Cô biết người này là người nổi tiếng, vừa nãy còn ở weibo… Người này cũng đủ đáng thương, vừa nhập viện còn bị lừa tiền.

Ký túc xá nhân viên giải trí Hoàng Thiên.

“Trừ cái này ra thì Tào Lệ có từng nói chỗ nào có vấn đề gì không, ví dụ như buổi tối trên đường có người theo dõi linh tinh hoặc là có ai đó dây dưa?”

“Không có… Tào Lệ khá tùy tiện, ngày thường đi bộ cũng mơ mơ màng màng, có lần tôi đi sau lưng cậu ấy trộm vỗ vai cậu ấy cũng không biết.”

“Sườn xám đỏ đó Tào Lệ mua hồi nào, trừ hai người biết còn ai biết không? Sườn xám nhận hàng khi nào?”

“Đặt hàng trên mạng cách đây một tuần, lúc đó cô ấy đề nghị tôi mua nhưng tôi không mua. Hàng đến vào sáng hôm qua. Đồ vừa tới là cô ấy mặc vào ngay. Trừ tôi ra hẳn là không còn ai biết, nhưng tôi không rõ Tào lệ có nói chuyện này với người khác hay không?”

Liên Diệc đang ghi chép bỗng dừng lại.

Nếu là sáng hôm qua mới mặc chứng tỏ trước đó hung thủ cũng không biết Tào Lệ sẽ có sườn xám đỏ, có thể hôm qua nhìn thấy lập tức quyết định giết người.

Người chuyển phát nhanh là người đầu tiên biết món đồ đó là món gì, có lẽ bất cứ một người nào trông thấy Tào Lệ mặc sườn xám đỏ đều có hiềm nghi.

Hắn đột nhiên mở miệng hỏi: “Hôm qua Tào Lệ đi qua chỗ nào?”

“Từ đây tới công ty, buổi tối tôi phải trực nên không biết, chắc là về ký túc xá.”

Sau đó nơi xảy ra chuyện chính là những con đường cách ký túc xá không xa.

Liên Diệc xoay bút theo nhịp, cứ thế thì phạm vi điều tra có thể thu hẹp lại, hung thủ có khả năng rất lớn là những người ở quanh đây.

“Cảm ơn cô đã phối hợp, nếu nhớ ra manh mối nào thì có thể nói với chúng tôi.”

“Được, tôi biết rồi…” Đến tận bây giờ Vu Tiêu Tiêu rất hoang mang.

Liên Diệc đứng dậy cùng với Phạm Dương rời khỏi.

Sau khi tiễn hết mấy cảnh sát từ đồn cảnh sát tới, Vu Tiêu Tiêu bỗng đóng cửa lại, tim đập thình thịch, bực bội muốn hét to mấy tiếng.

Ký túc xá của nhân viên giải trí Hoàng Thiên là hai người một phòng, cô và Tào Lệ là bạn cùng phòng, hai người ở chung gần một năm, quan hệ rất tốt, tối qua cô ta trực đêm, không ngờ mới một tiếng sau đã nghe thấy tin tức Tào Lệ bị giết.

Vừa rồi cảnh sát đã cho cô nhìn thấy hình ảnh của thi thể.

Dù có ánh đèn soi nhưng vẫn nhìn thấy bóng tối trong hình, người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ nằm trên mặt đất, nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, dường như chỉ một phút sau là có thể tỉnh lại.

Lúc ấy Vu Tiêu Tiêu sợ tới mức phải hét lên một tiếng.

Cô vẫn còn nhớ sáng sớm hôm nay cái sườn xám đỏ được đưa đến, Tào Lệ đã nói:

“Tiêu Tiêu, mình mặc đẹp không? Màu sắc của cái sườn xám này rất thuần, không khác áo cưới cổ đại lắm, nhìn vô cùng đẹp.”

“Tiêu Tiêu, mình cảm thấy không khỏe, buổi tối cậu giúp mình trực nhé, lần sau mình bù lại cho cậu, moah moah!”

“Tiêu Tiêu, mình sẽ về sớm, buổi tối lúc cậu về thì có lẽ mình đang ngủ, nhớ nhỏ giọng xíu nha.”

“Khi cô vừa đi ra khỏi đường lớn, Tào Lệ đã gửi cho cô một tin nhắn wechat cuối cùng: “Tiêu Tiêu, mình sắp tới ký túc xá rồi, tối nay về sớm chút nha, moah moah!”

Bây giờ mỗi câu đó đối với Vu Tiêu Tiêu đều giống như một bộ phim kinh dị, cô nhìn quanh ký túc xá chỉ có một mình mình, trong lòng trở nên sợ hãi, loạng choạng chạy khỏi ký túc xá.

Hai cô gái đang đứng trò chuyện ở hành lang bên ngoài, thấy cô chạy ra ngoài thì nghi ngờ.

“Tiêu Tiêu, cô chạy nhanh như thế làm gì? Có quỷ đuổi theo cô sao?”

Một cô gái khác lén lút kéo kéo người mới nói: ““Phòng kia là của Tào Lệ đã chết, cô không nhớ à?”

Cô gái đó bỗng nhiên bừng tỉnh ngộ.

Chuyện của Tào Lệ cũng truyền khắp ký túc xá, còn chứa một số yếu tổ quỷ dị, không ai nguyên ý muốn nhắc đến.

Có lẽ Vu Tiêu Tiêu cũng không dễ dàng gì.

Sau khi từ ký túc xá chạy ra, ánh mặt trời chiếu lên khắp cơ thể, con đường sáng trưng và rộng rãi khiến Vu Tiêu Tiêu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Ánh mắt chạm đến tòa cao ốc giải trí Hoàng Thiên sừng sững đứng cách đó không xa, nhân khí nhiều như vậy, cô lập tức chạy sang đó.

Bây giờ công ty không nhiều người, Vu Tiêu Tiêu chẳng dám đi dạo lung tung, bước nhanh vào phòng thay đồ sâu trong hành lang.

“Thiện cảm của tôi đối với Vương Ninh bây giờ giảm xuống vô cùng nhiều, không biết tại sao nhưng bỗng nhiên tôi cảm thấy Cơ Thập Nhất thật soái nha!

“Tôi cũng thấy vậy, thấy tấm hình chụp cô ấy đang nói chuyện với phóng viên trên weibo không, đẹp mỹ mãn luôn, không người nào có thể có khí chất như vậy.”

“Thì ra giấc mơ kỳ lạ của Vương Ninh có nghĩa như thế, bội phục Cơ Thập Nhất có thể lý giải được, lần sau tôi cũng phải lén đi tìm cô ấy giải mộng!”

Trong phòng thay quần áo, hai cô gái vừa mặc quần áo vừa tán gẫu, hết sức phấn khởi, không để ý tới Vu Tiêu Tiêu mới vào chút nào.

Vu Tiêu Tiêu im lặng đi tới góc tủ của mình, trong lòng không khỏi nhớ tới trưa hôm qua Tào Lệ đi ngủ bị ác mộng dọa tỉnh, còn đi tới giường cô ngồi.

Hai ngày qua cô không chú ý mấy chuyện trên mạng.

Nghĩ vậy, Vu Tiêu Tiêu lấy điện thoại ra, gõ ba chữ “Cơ Thập Nhất”, nội dung bên dưới là cô ấy giải mã giấc mộng của Vương Ninh khiến cô cảm thấy hứng thú.

Cô ta xem weibo nửa ngày, thấy bên dưới weibo dường như là bình luận khen ngợi thì hoảng sợ không thôi.

“666, suýt chút nữa thì tôi còn cho rằng mấy cái giải mộng kia là Cơ Thập Nhất sắp xếp, giờ thì tin rồi.”

“Tôi phải nói rằng đó là sự thật, lần đầu tiên tôi cảm thấy giấc mơ quan trọng như vậy.”

“Tôi ngủ dậy là quên mất giấc mơ vừa mơ thấy rồi, bây giờ nhìn lại thì thấy hơi ủy khuất nha, không chừng giải mã giấc mơ liền phát tài luôn ấy.”

“Ha ha ha tôi thật sự không mắc bệnh ung thư, đúng là loại bệnh viện rác kia, may là tôi nghe xong Cơ Thập Nhất giải mộng liền đến bệnh viện khác kiểm tra.”

Ngay cả quần áo Vu Tiêu Tiêu cũng quên đổi, cô ngồi trên ghế ở phòng thay đồ không ngừng xem bình luận.

Có lẽ, giấc mộng liên quan đến ác quỷ của Tào Lệ có một ý nghĩa đặc biệt nào đó?

Bạn đang đọc Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Giới Giải Trí (Bản dịch) của Khương Chi Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyeJin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.